A book is to me like a hat or coat - a very uncomfortable thing until the newness has been worn off.

Charles B. Fairbanks

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1182 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 866 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:10:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1045: Những Người Phản Quốc Từng Người Một Chết
em Rebiya Kadeer đến châu Phi.
Đây là lệnh của Lục Thiếu Hoa, cũng là ý mà hắn muốn gọi Lý Chí Kiệt khi sắp gác máy, về phần vì sao phải chuyển Rebiya Kadeer đến châu Phi, Lục Thiếu Hoa tiếp theo cũng bắt đầu giải thích rồi
- Những năm này Rebiya Kadeer có thể là nhà giàu nhất ở Tân Cương, là một người nhà giàu, bà ấy chắc chắn phải có tài sản, hơn nữa tôi nghi ngờ, tài sản của bà ấy khác xa so với sự đơn giản ngoài mặt, nói đơn giản bán đứng tin tức kiếm được tiền cũng không ít,
- Ý của cậu là?
Đầu điện thoại bên kia Lý Chí Kiệt hiển nhiên không thể hueyer được dụng ý này của Lục Thiếu Hoa.
- Không thể để cho người của chúng ta tự bỏ tiền chứ, phải biết chúng ta phái người huy động nhân lực như thế này đi Pháp bắt Rebiya Kadeer, quay đầu lại phải dùng một số tiền lớn đưa bà ta về nước, mỗi một khâu đều cần tiêu tiền,
Lục Thiếu Hoa không ngừng kêu nghèo.
Lục Thiếu Hoa kêu nghèo, thực là trăn ngàn năm đến một lần, dựa vào xuất thân mấy trăm nghìn tỷ đôla còn nghèo sao? Rất rõ ràng, sẽ không, vậy thì hiện tại Lục Thiếu Hoa kêu nghèo cũng có ý tứ sâu xa.
Lý Chí Kiệt hiểu rõ Lục Thiếu Hoa cũng đã nghe ra được ý tứ sâu xa của Lục Thiếu Hoa, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, Lục Thiếu Hoa không thể phản ứng lại được, nhưng dựa vào chỉ số thông minh của Lý Chí Kiệt, dùng đến thời gian ba giây, hắn đã hiểu rõ mạch suy nghĩ rồi.
- Ý của cậu là tịch thu tài sản của Rebiya Kadeer?
Lý Chí Kiệt hỏi thăm dò nói
- Đúng vậy, chính là tịch thu
Lục Thiếu Hoa nói thì dễ nghe, đây là chiếm lấy một cách trần trụi, mà phải tịch thu.
- Tôi đã biết làm như thế nào rồi,không đến hai ngày, tôi sẽ biến người phụ nữ giàu có nhất kia trở thành một người nghèo không có một xu nào,
Lý Chí Kiệt cười một cách quỷ quái, nói.
Chiếm lấy cũng được, tịch thu cũng được, dù sao đều là một cái lý,trong mắt Lục Thiếu Hoa, chính là cái lý như vậy, dù sao bà Rebiya Kadeer chính là một người chết, tài sản của bà ta trở thành do Lục Thiếu Hoa tiếp nhận không quá đáng chút nào.
Loại chuyện này Lục Thiếu Hoa lại không phải chưa từng làm, nhớ năm đó, Lục Thiếu Hoa đi châu Phi tấn công bất ngờ, cuối cùng đã giết chết hai binh đoàn đánh thuê, và lúc quét dọn chiến trường, những thứ như vàng và tiền đó còn bị Lục Thiếu Hoa thu lại.
Đạo lý là một dạng, chỉ có điều tên gọi có chút bất đồng mà thôi, trước kia cái đó được gọi là chiến lợi phẩm, nhưng mà, thực ra ý nghĩa đều như nhau, đều là đồ vô chủ mà!
Dặn dò Lý Chí Kiệt xong, Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều, để hắn đi sắp xếp sớm hơn một chút, làm cho người ta áp giải Rebiya Kadeer ra nước ngoài, đi tời châu Phi. Nhưng mà,chuyện của Rebiya Kadeer vẫn chưa kết thúc,thấy đấy, đã bắt được Rebiya Kadeer rồi, đây là một tin tốt, có tin tốt như thế này,Lục Thiếu Hoa tất nhiên sẽ chia xẻ cùng người ta.
Tất nhiên rồi, chia xẻ là tiếp theo, cái chủ yếu nhất vẫn là thông báo, dẫu sao bắt được Rebiya Kadeer không phải là một chuyện nhỏ, Lục Thiếu Hoa gọi một cuộc điện thoại cho thủ trưởng số một là tất yếu.
Rất rõ ràng, hành vi của Rebiya Kadeer đã chọc giận các tầng lớp cao như thủ trưởng số một, cho nên, đương nhiên lúc Lục Thiếu Hoa nói đã bắt được Rebiya Kadeer, thủ trưởng số một rất vui, và truy hỏi Lục Thiếu Hoa lúc nào có thể đưa Rebiya Kadeer về nước.
Nếu như Lục Thiếu Hoa không tịch thu tài sản của người ta, tự nhiên không thể nói lộ liễu như thế, vì thế,Lục Thiếu Hoa nói ra hiện tại người của hắn còn bị vây ở Pháp,nếu muốn thoát vây có lẽ cần thời gian vài ngày.
Đây là một cái cớ rất đầy đủ, cũng là một lời nói dối, đáng tiếc lời nói dối này không ai biết được, bởi vì thời gian và địa điểm mà người của căn cứ Hổ Gầm đưa Rebiya Kadeer về nước nhất định sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Thủ trưởng số một số một biết, hắn hơi vội vàng, vì thế, thủ trưởng số một hỏi Lục Thiếu Hoa cần đất nước giúp cái gì không, để sau khi Lục Thiếu Hoa cự tuyệt, thủ trưởng số một mới nói với Lục Thiếu Hoa,để hắn đừng vội, đưa Rebiya Kadeer về nước muộn vài ngày cũng không sao.
Đối với chuyện này,trong lòng Lục Thiếu Hoa cười lật trời, tuy nhiên hắn ẩn núp rất giỏi, lại không biểu hiện ra ngoài, trả lời ngay, sau đó lại nói chuyện phiếm một lúc mới ngắt điện thoại.
Thời gian trôi qua từng tí một, rất nhanh, thời gian một ngày đã trôi qua rồi, hôm sau, Lục Thiếu Hoa dậy rất sớm, dáng vẻ và cử chỉ rất tốt, biểu hiện ra trong lòng hắn rất tốt.
Cũng không biết là cảm giác hay trực giác, Lục Thiếu Hoa cảm thấy hôm nay sẽ có chuyện tốt xảy ra, nhưng mà, đã đến mười giờ sáng, đúng là đừng nói, trực giác của Lục Thiếu Hoa là chính xác, đích thực có chuyện tốt xảy ra.
Rebiya Kadeer đã ra khỏi biên giới Pháp một cách thuận lợi.
Lạt ma đời thứ 14 bị giết ở Anh!
Đây là tin tức mà Lục Thiếu Hoa nhận được, mà người truyền tin không phải là người khác, chính là Lý Chí Kiệt.
Đối với đoàn người áp giải Rebiya Kadeer ra khỏi biên giới Pháp, Lục Thiếu Hoa lại không biểu hiện ra vẻ sung sướng gì, hắn nghĩ đến, loại chuyện này không phải là chuyện đáng khoe khoang gì, mà lạt ma đời thứ 14 bị giết là không giống rồi.
Còn nhớ Lý Chí Kiệt đã từng báo cáo với Lục Thiếu Hoa, lạt ma đời thứ 14 trốn ở Anh, bên cạnh hắn có rất nhiều vệ sĩ và phần tử liều chết trung thành đang bảo vệ hắn, muốn giết một người như thế này, rất độ khó.
Bảo vệ chặt chẽ, hơn nữa người bảo vệ đều là những lính đánh thuê có tiếng trên quốc tế, tuy rằng thực lực không thể so sánh với lính đánh thuê Hổ Gầm,nhưng dẫu sao cũng là lính đánh thuê, thực lực sẽ không kém tới mức đó chứ.
Huống hồ, phái đi ám sát một người số lượng không thể quá nhiều, nếu như quá nhiều sẽ không thể đảm bảo việc hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi, ngược lại sẽ có ảnh hưởng, cho nên, lúc đó Lý Chí Kiệt liền quyết định, e rằng phải đợi cơ hội.
Nhưng mà, điều khiến Lý Chí Kiệt không ngờ tới là, chính là vừa nãy, kẻ đầu sỏ được phái đi chấp hành nhiệm vụ lại báo cáo với hắn, đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, hơn nữa lại trong tình huống hoàn thành nhiệm vụ số thương vong là không, điều này khiến cho Lý Chí Kiệt cảm thấy có chút không thể tin nổi.
Tuy nhiên, đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, Lý Chí Kiệt vẫn rất vui, thấy đấy, Lý Chí Kiệt liền trực tiếp gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa, báo cáo kết quả.
Mà lúc này Lục Thiếu Hoa dự định ngủ ở Hồng Kông cũng vui sướng một trận, dẫu sao lạt ma đời thứ 14 một trong số nhưng người Lục Thiếu Hoa căm hận, bây giờ đã chết rồi, hơn nữa lại là trong tình huống số thương vong là không đã trừ khử được hắn,làm cho Lục Thiếu Hoa không kìm nổi sự vui sướng.
Sẽ thưởng!
Lục Thiếu Hoa đưa ra chỉ thị, đối với những nhân viên hoàn thành nhiệm vụ sẽ thưởng, thưởng lớn.
Ông chủ lớn Lục Thiếu Hoa này đích thân ra chỉ thị, Lý Chí Kiệt đưng nhiên sẽ không nói nhiều, trực tiếp đồng ý,sau đó nói với Lục Thiếu Hoa vài câu mới gác máy.
Đã gác máy rồi, Lục Thiếu Hoa rất vui sướng, không còn buồn ngủ nữa, bình tĩnh lại nghĩ một chút, cảm thấy cần thiết gọi điện thoại nói tin tốt này cho thủ trưởng số một, nhưng mà không cần đợi Lục Thiếu Hoa gọi điện, lại có điện thoại gọi đến rồi.
Nhìn số điện thoại,Lục Thiếu Hoa không kìm nổi lắc đầu cười gượng, không vì cái khác, chính là vì thủ trưởng số một gọi tới.
- Nghĩ đến mạng lưới tình báo của quốc gia hẳn đã nhận được tin tức rồi
Lục Thiếu Hoa nói nhỏ một câu.
Không do dự, nhận điện thoại.
- Tiểu Hoa, lạt ma đời thứ 14 là người của cậu làm sao?
Thủ trưởng số một cũng không đợi Lục Thiếu Hoa mở miệng, vội vàng nói.
- Tôi cũng vừa nhận được tin, đúng là người của tôi làm,
Lục Thiếu Hoa cười, lên tiếng.
Đây là sự thật, Lục Thiếu Hoa cũng không có gì giấu diếm,cho nên, hắn gần như không do dự một chút nào đã thừa nhận là người của hắn làm.
- Được, được
Thủ trưởng số một hơi kích động.
Cũng không trách thủ trưởng số một kích động, dẫu sao lạt ma đời thứ 14 không phải là người bình thường, nghĩ một chút đi, năm 1957 chạy trốn, mãi đến tận bây giờ đã hơn bốn mấy năm rồi, bốn mươi năm này, quốc gia không biết đã cử bao nhiêu người, đã từng sử dụng bao nhiêu thủ pháp đưa lạt ma đời thứ 14 về nước hoặc là xử lý.
Nhưng vẫn không thành công, đó mãi mãi là nỗi đau của các tầng lớp cao của đất nước! mà vị trí thủ trưởng số một này đã đổi ba nhiệm kì rồi, lại không có đảm nhiệm việc giải quyết vấn đề này, đến hiện tại kì này, vấn đề này lại được giải quyết, ngươi nói thủ trưởng số một kích động như thế nào.
Đứng đến vị trí này của thủ trưởng số một, nhìn nhận sự việc không giống như người khác, có thể trèo lên được vị trí này, tình cảm cá nhân đã nhạt đi rồi, một lòng tính kế vì quốc gia là bắt buộc, mà lạt ma đời thứ 14 gần như là nỗi đau mãi mãi của quốc gia, làm thủ trưởng số một của đất nước, giải quyết nỗi đau vĩnh viễn này của đất nước, không nghi ngờ gì là có thể khiến cho toàn thân hưng phấn.
Lục Thiếu Hoa cũng cảm thấy tâm trạng vui mừng của thủ trưởng số một, Lục Thiếu Hoa vốn không muốn phá hỏng cái không khí này, nhưng mà, Lục Thiếu Hoa vẫn không kìm được hỏi một câu ẫn không kìm được hỏi một câu
- Bên Anh không có động tác gì sao?
- Ừ?
Thủ trưởng số một ở thủ đô xa xôi đã nhíu mày rồi, cách một lúc mới nói,
- Cho tới bây giờ, bên đó vẫn chưa có động tác gì, tin rằng bọn họ đang điều tra.
- Ha ha
Lục Thiếu Hoa cười rồi, sau khi cười, Lục Thiếu Hoa mới tiếp tục nhắc nhở một câu
- Người của tôi làm việc rất sạch sẽ, ước tính điều tra cũng không điều tra ra được kết quả gì, nếu như chính phủ Anh công bố họ tìm được chứng cớ, chỉ hướng về đất nước chúng ta, vậy thì hoàn toàn có thể để cho bọn họ bày chứng cớ ra, ờ, tôi nghĩ bọn họ không nắm được chứng cớ đâu.
Đừng thấy lời nói này của Lục Thiếu Hoa có ý khoe khoang, nếu như chăm chỉ nghe nói, sẽ không khó sản phẩm ra, thực ra lời của Lục Thiếu Hoa là có chút ám chỉ, cái gì gọi là ‘ người của tôi làm việc rất sạch sẽ’?
Những lời này đơn giản là nói cho thủ trưởng số một đầu tiên, người của hắn làm việc rất sạch sẽ, tiếp theo chính là đối phương không tìm ra chứng cứ, là đang nhắc nhở thủ trưởng số một, nếu như chính phủ Anh nắm được chứng cớ, vậy thig những chứng cớ đớ cũng là giả, là bịa đặt.
Đây là ý mà Lục Thiếu Hoa muốn bày tỏ, nhưng cũng là ngoài mặt mà thôi, trình tự tầng càng sâu là Lục Thiếu Hoa nhắc nhở thủ trưởng số một, hoàn toàn có thể lợi dụng bày ra làm văn, tìm được cái gọi là chứng cứ tiến hành phản kích.
Đương nhiên rồi, trước đây có một điều kiện tiền đề, đó là con đường đi chính phủ Anh dựa theo dự đoán của Lục Thiếu Hoa, thực sự giả tạo chứng cớ chỉ hướng về chính phủ Trung Quốc, công bố cái chết của lạt ma đời thứ 14 là chính phủ Trung Quốc phái người đi làm.
Chỉ có điều kiện tiền đề này uy lập, sự nhắc nhở bên dưới của Lục Thiếu Hoa mới có được hướng thật.
Rất rõ ràng, thủ trưởng số một tuyệt đối là một tay cao thủ chính trị, ờ, không, thủ trưởng số một không chỉ là cao thủ chính trị, mà còn là cao thủ siêu cấp đứng đầu, nếu không hắn cũng không thể đứng trên địa vị này được.
Nếu đã như thế, vậy thì sự nhắc nhở của Lục Thiếu Hoa, thủ trưởng số một tất nhiên sẽ nghe rõ, vì thế, lời Lục Thiếu Hoa rơi xuống không bao lâu, thủ trưởng số một liền tỏ vẻ, hắn sẽ làm tốt sự chuẩn bị đánh lại.
Cứ như vậy, cái chết của lạt ma đời thứ 14 đã trở thành kết cục đã định, và bên quốc gia cũng làm tất cả sự chuẩn bị, chỉ đợi người ra chủ động thò mặt ra ột cái tát.
Thương Trường Đại Chiến Thương Trường Đại Chiến - Biên Chức Thành Đích Mộng