"It is possible to live happily in the here and the now. So many conditions of happiness are available - more than enough for you to be happy right now. You don't have to run into the future in order to get more.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1182 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 866 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:10:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 936: Di Động Phượng Hoàng Bị Làm Nhái
huyến đi tới Thâm Quyến, cuối cùng đã qua một đoạn thời gian, nhưng cũng không phải sau khi kiểm tra xong Truyền thông Phượng Hoàng mà sau đó còn phải kiểm tra trụ sở công ty Truyền thông Phượng Hoàng, mới kết thúc chuyến đi tới Thâm Quyến.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đã thật lâu cũng không đến Thâm Quyến, lần này tới đây mặc dù là tới kiểm tra các công ty thuộc tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng đã tới đây, vì sao không xem xét lại trụ sở của công ty Truyền thông Phượng Hoàng một chút.
Chuyến đi tới Thâm Quyến của Lục Thiếu Hoa mất bốn ngày mới kết thúc, buổi sáng ngày thứ năm, hắn mới quay lại Hồng Kông. Trong bốn ngày này, Lục Thiếu Hoa đã sắp xếp đưa anh ruột hắn là Lục Thiếu Bằng vào làm cho tập đoàn phần mềm Phượng Hoàng.
Ngoài ra, trong ngày thứ ba hắn ở Thâm Quyến, Tạ Kiên Vĩ đã phái người mang áo chống đạn tới cho Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa bảo Lý Thượng Khuê đưa ba mươi áo về cho cha hắn, còn lại thì trang bị cho vệ sĩ của mình cùng với vệ sĩ cua Lục Thiếu Bằng và Lục Hiểu Nhàn.
Cuối cùng còn lại hai mươi bộ, Lục Thiếu Hoa mang về Hồng Kông, cấp cho vệ sĩ của Tần Tịch Thần, Anten Chiyoda và Tăng Vũ Linh sử dụng. Có thể nói, gần như tất cả vệ sĩ của những người thân của Lục Thiếu Hoa đều được mặc áo chống đạn.
Nhưng, chính nhờ Lục Thiếu Hoa cho họ mặc áo chống đạn, làm cho sức chiến đấu của vệ sĩ được nâng cao, khi hắn gặp nguy hiểm mới hoá nguy thành an.
Lục Thiếu Hoa mất một ngày trời kiểm tra căn cứ Phượng Hoàng, kết quả là có nhiều điều khiến hắn hài lòng, nhưng cũng có nhiều điểm làm hắn không vừa ý. Cuối cùng, chỗ nào hài lòng thì Lục Thiếu Hoa nêu lên còn chỗ nào không vừa ý thì hắn kịp thời cho ngưng lại, để Chử Lỗi cải tiến.
Chử Lỗi quản lý căn cứ Phượng Hoàng nhiều năm, từ lúc nó được thành lập tới nay, mấy năm nay căn cứ Phượng Hoàng không ngừng mở rộng, dần dần Chử Lỗi cũng có cảm giác lực bất tòng tâm, dù sao mười mấy sản phẩm đều được sản xuất ở nơi này, một mình anh ta làm sao quán xuyến cho hết được.
Cuối cùng, Chử Lỗi đã đề xuất với Lục Thiếu Hoa quản lý căn cứ Phượng Hoàng theo như cách quản lý tập đoàn Phượng Hoàng, mỗi nơi sản xuất đều có một người phụ trách, anh ta chỉ làm nhiệm vụ đưa ra quyết định cuối cùng, như vậy có thể giảm bớt khối lượng công việc cho anh ta.
Lục Thiếu Hoa liền gật đầu không cần suy nghĩ, để Chử Lỗi tự mình xử lý. Nếu ở Thâm Quyến có thể tuyển được nhân tài thì tuyển, nếu không thì phái người từ bên Hồng Kông sang.
Chử Lỗi rất mừng, nhưng rất nhanh, liền cảm thấy khẩn trương, bởi vì anh ta vừa ra sức làm việc thì Lục Thiếu Hoa lại muốn chỉnh đốn vài nơi, làm anh ta cảm thấy áp lực thật nặng nề.
Lục Thiếu Hoa không quan tâm đến sự việc làm Chử Lỗi nhức đầu, hắn phải rời Thâm Quyến để quay về Hồng Kông. Máy bay đáp xuống biệt thự, Lục Thiếu Hoa với vẻ mỏi mệt ra khỏi máy bay, đi vào biệt thự, toàn thân đau nhừ.
“Ài, năm nay sức khoẻ không bằng mọi năm”.
Lục Thiếu Hoa thở dài một cái, thì thào tự nói.
Những năm gần đây, Lục Thiếu Hoa phải xử lý nhiều công việc, cho nên hắn không rảnh để tập luyện, sức khỏe đương nhiên không bằng lúc trước. trước đây mỗi sáng sớm hắn đều chạy vài vòng, nhưng bây giờ thì hắn ngủ đến tận mười giờ, không có thời gian để chạy.
Tuy nhiên, dù sao lúc này Lục Thiếu Hoa chỉ mới ngoài hai mươi, nếu như vừa rồi không đi kiểm tra lâu ở Thâm Quyến, mất rất nhiều sức lực thì hắn cũng không có hiện tượng mệt mỏi này.
Chủ yếu có lẽ là mệt mỏi về tinh thần, Lục Thiếu Hoa nhắm mắt dưỡng thần một chút, sau đó mở mắt ra, thấy đã bớt mệt, bèn khui chai rượu uống một ly, sự mệt mỏi dần tan biến.
Người ta nói rượu có thể làm bớt mệt, đúng là như vậy, lúc này Lục Thiếu Hoa có thể kiểm chứng câu nói đó. Cảm thấy chức năng cơ thể giảm sút, Lục Thiếu Hoa suy nghĩ rồi rốt cục quyết định phải khôi phục rèn luyện.
Trong biệt thự của Lục Thiếu Hoa có một phòng tập thể thao, thường ngày vẫn để cho bọn vệ sĩ Lý Thượng Khuê sử dụng, Lục Thiếu Hoa cũng không dùng tới. Bây giờ đã quyết định luyện tập trở lại, đương nhiên Lục Thiếu Hoa đến phòng tập xem náo nhiệt một chút.
Đã lên kế hoạch, đương nhiên Lục Thiếu Hoa phải bắt đầu hành động, vào lúc ban đêm, Lục Thiếu Hoa bắt đầu rèn luyện cơ thể, chủ yếu là tập chạy trên máy chạy bộ, chạy được nửa giờ, Lục Thiếu Hoa mới đổi máy khác, lại tiếp tục vận động thêm nửa giờ, hắn mới rời phòng tập, định đi tắm rồi đi ngủ.
Khi Lục Thiếu Hoa chuẩn bị bước vào phòng ngủ Tăng Vũ Linh thì Tần Tịch Thần lại đến tìm Lục Thiếu Hoa. Xem dáng điệu của cô thì dường như có việc muốn nói với hắn, bởi vậy Lục Thiếu Hoa đi vào thư phòng với cô.
- Cò phải tập đoàn có chuyện gì không?
Lục Thiếu Hoa hỏi.
Trực giác nói cho Lục Thiếu Hoa, hẳn là tập đoàn xảy ra vấn đề quan trọng, nếu không Tần Tịch Thần sẽ không có dáng điệu như vậy.
Quả nhiên, Tần Tịch Thần gật đầu, rồi nói:
- Là về điện thoại di động Phượng Hoàng, gần đây trên thị trường xuất hiện một số điện thoại di động mang nhãn hiệu Phượng Hoàng, thật ra cũng không thể nói là điện thoại di động Phượng Hoàng chân chính, bởi vì biểu tượng của các điện thoại đó nhiều hơn điện thoại chính hiệu Phượng Hoàng một chữ cái, mặt sau có thêm một chữ cái rất nhỏ.
Logo của điện thoại di động Phượng Hoàng có chữ “Fh”, mặt sau là số model, mà theo lời Tần Tịch Thần thì điện thoại trên thị trường và điện thoại Phượng Hoàng giống hệt nhau, chỉ có điều là trên logo ở mặt sau có thêm chữ cái bên cạnh chữ “Fh”
- Có phải là khách hàng mua di động cho rằng đó là sản phẩm của chúng ta và đưa đến trung tâm bảo hành của chúng ta để sửa chữa?
Lục Thiếu Hoa hỏi.
Ăn cắp bản quyền, làm hàng nhái, khi Tần Tịch Thần nói về những điện thoại di động giống nhau là Lục Thiếu Hoa đã đoán được là có sự ăn cắp bản quyền và làm hàng nhái. Không phải hắn có tài tiên tri mà do ở kiếp trước đã quá quen thuộc trước cảnh các thương hiệu điện thoại nổi tiếng bị làm giả, làm nhái.
- Vâng, rất nhiều khách hàng đến các điểm bảo hành của chúng ta, khi xác định đó không phải là điện thoại do chúng ta sản xuất thì cá biệt có vài người nói chúng ta phải chịu trách nhiệm về việc này.
Tần Tịch Thần không thể không phẫn nộ, dù sao đó là vấn đề của khách hàng, bọn họ không chú ý tới việc mặt sau điện thoại có thêm một chữ cái, chứ không phải trách nhiệm của công ty điện thoại di động Phượng Hoàng.
Đương nhiên, người ta nhái điện thoại di động Phượng Hoàng, thì công ty Phượng Hoàng không thể thờ ơ, ít nhiều phải có trách nhiệm, bởi vì đây là ăn cắp bản quyền.
- Mặt trước có nhãn hiệu của chúng ta không?
- Có, giống nhau như đúc.
Tần Tịch Thần đáp.
Lục Thiếu Hoa trầm mặc, hắn đang suy nghĩ để tìm cách giải quyết chuyện này. Thật lâu sau, Lục Thiếu Hoa mới nói:
- Báo cho đoàn luật sư của tập đoàn lưu tâm đến chuyện này, thu thập chứng cứ, chuẩn bị khởi tố. Về phần điện thoại nhái này từ đâu đến thì tôi sẽ phái người điều tra rõ ràng.
Tuy rằng Lục Thiếu Hoa sớm đã nghĩ đến sẽ có người làm nhái điện thoại di động Phượng Hoàng, nhưng khi chuyện này xảy ra Lục Thiếu Hoa không kìm nổi phẫn nộ. Tuy nhiên hắn liền nén giận, bởi vì lúc này điều quan trọng nhất là phải giải quyết vấn đề.
Bởi vậy Lục Thiếu Hoa quyết đoán sắp xếp mọi việc, để đoàn luật sư sẵn sàng, rồi lại bảo Trần Quốc Bang phái người đi điều tra vụ này. Nói đến cũng lạ, trực giác cho Lục Thiếu Hoa biết, căn cứ làm nhái di động Phượng Hoàng nắm ngay tại Thâm Quyến.
Sở dĩ Lục Thiếu Hoa kết luận như vậy, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trong kiếp trước của hắn, rất nhiều điện thoại nhái có xuất xứ từ Thâm Quyến.
Đương nhiên, điều này còn phải chờ kết quả điều tra rồi mới khẳng định được. Tuy nhiên, nếu điện thoại nhái từ Thâm Quyến tung ra thì dễ xử lý hơn vì Thâm Quyến không những là quê của Lục Thiếu Hoa mà còn là địa bàn hoàn toàn nằm trong tầm khống chế của hắn
Nói đùa, chú của Lục Thiếu Hoa, Lục Xương là chủ tịch thành phố đặc khu Thâm Quyến, mà tập đoàn Phượng Hoàng là công ty tư nhân lớn nhất thành phố Thâm Quyến, phân bộ tình báo châu Á của Hổ Gầm đặt ở Thâm Quyến, nếu có thực lực mạnh mẽ như vậy mà Lục Thiếu Hoa không thể trị được bọn làm nhái điện thoại di động thì hắn không cần lăn lộn trên thương trường nữa làm gì, cứ đi mua đậu hũ mà đập đầu chết cho rồi.
- Có cần đem chuyện này thông báo rõ ràng để cho khách hàng chú ý?
Tần Tịch Thần hỏi.
Tập đoàn Phượng Hoàng có đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng, lại có được ảnh hưởng rất lớn, một khi quyết định thông báo rõ ràng, không cần bao lâu sau tin tức sẽ được truyền đi khắp thế giới.
- Như vậy cũng tốt, thông báo một chút đi, ít nhất có thể là mà cho khách hàng không mang máy đến trung tâm bảo hành của Phượng Hoàng sửa chữa nữa.
Đúng vậy, thông báo trước cũng tốt, người tiêu thụ sẽ biết điện thoại kia không phải do tập đoàn Phượng Hoàng sản xuất, ít nhất trước mắt có thể bảo vệ được danh dự cho tập đoàn Phượng Hoàng, và cho họ biết đầu dây mối nhọ chuyện này, đây là một biện pháp có lợi nhiều mặt, làm sao Lục Thiếu Hoa lại từ chối đề nghị của Tần Tịch Thần được.
- Vâng, ngày mai em sẽ thực hiện việc này trước tiên,
- Được, tốt nhất là bảo đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng thực hiện một chuyên đề, phân tích chuyện này tỉ mỉ một chút, như vậy có thể khiến người tiêu thụ càng hiểu rõ hơn.
Lục Thiếu Hoa cũng đồng ý, thản nhiên nói.
- Vâng.
Thương Trường Đại Chiến Thương Trường Đại Chiến - Biên Chức Thành Đích Mộng