"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1182 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 866 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:10:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 836: Khởi Đầu Cuộc Chiến Bán Lẻ.
ục Thiếu Hoa ở trong phòng làm việc triệu tập Hứa Gia Thụy, chỉ một mình anh ta thôi, nhưng xem sắc mặt mệt mỏi của Hứa Gia Thụy, Lục Thiếu Hoa thấy lạ, hỏi là biết, thì ra Hứa Gia Thụy mới trở về, vừa mới xuống máy bay đã phải tới Tập đoàn Phượng Hoàng, lại vừa mở một cuộc họp nội bộ, vốn muốn về nhà nghỉ ngơi một chút, thì lại bị Lục Thiếu Hoa gọi tới.
Công ty tiêu thụ Phượng Hoàng là công ty duy nhất của tập Đoàn Phượng Hoàng có công ty con ở nước ngoài, làm làm tổng giảm đốc của ông ty tiêu thụ Phượng Hoàng, Hứa Gia Thụy ít nhiều phải đi lại trong nước ngoài nước, xuất ngoại là chuyện bình thường, cũng chính vì nguyên nhân đó, khiến Lục Thiếu Hoa giao đặc quyền cho Hứa Gia Thụy có thể tự do sắp xếp công việc, dù không đến tập đoàn làm việc cũng được, chỉ cần làm tốt là được, nghỉ ngơi hay đi du lịch đều không có vấn đề gì.
Hứa Gia Thụy không để cho Lục Thiếu Hoa thất vọng, tuy nói có lúc không đến làm việc, nhưng chỉ cần không mệt mỏi thì anh ta đều đến công ty, ở trong phòng làm việc.
Hôm nay thì khác, Hứa Gia Thụy vừa mới xuống máy bay, lại còn chủ trì một cuộc họp, cứ cho anh ta là người sắt cũng chịu không nổi, cũng chỉ muốn sớm về nhà nghỉ, không ngờ, lại bị Lục Thiếu Hoa gọi tới, mong muốn của anh ta tiêu tan mất rồi.
Có lẽ vì áp lực công viêc lớn, Hứa Gia Thụy là một người nghiện thuốc, nên lúc thấy thần sắc Hứa Gia Thụy mệt mỏi, Lục Thiếu Hoa dù biết nên cũng chẳng nói gì, rút từ túi ra điếu thuốc đưa cho Hứa Gia Thụy.
Hứa Gia Thụy từ trước đến nay không hút thuốc trước mặt Lục Thiếu Hoa, ai khiến Lục Thiếu Hoa không hút thuốc đâu, hắn làm thế nên cấp dưới chỉ biết nhịn, tình huống bây giờ, Lục thiếu Hoa chủ động đưa thuốc cho anh ta, hơn nữa anh ta toàn thân mệt mỏi, cũng không khách khí, cầm lấy một điếu.
Thuốc của Hứa Gia Thụy vừa châm lên, Lục Thiếu Hoa cũng không chậm, tiếp lấy điếu thuốc, rồi châm thêm một điếu, ngồi đối diện Hứa Gia Thụy rồi, Hứa Gia Thụy mới hỏi:
- Thuốc gì vậy?
Thuốc, chính là thứ Lục Thiếu Hoa tự hào, vì trên thế giới này chỉ hắn mới có loại thuốc như vậy, người khác nghĩ lấy thuốc từ tay hắn, đành chịu, đó là công xưởng nhà Lục Thiếu Hoa tạo ra, cũng chỉ cung cấp cho một mình hắn, không tiệu thụ ra ngoài.
Vỗn Hứa Gia Thụy không chú ý, hỏi Lục Thiếu Hoa, ánh mắt có chút tò mò, sau khi rít một hơi, nhắm mắt lại, rồi mở mắt ra, thốt ra hai chữ:” thuốc ngon.”
Hứa Gia Thụy nói đúng, đúng thật là thuốc tốt, đưa vào miệng, rất thơm, không giống như thuốc khác bên ngoài, hít phải sẽ bị sặc, càng quan trọng hơn là hàm lượng hắc ín, Hứa Gia Thụy vừa hút đã biết thuốc này hàm lượng hắc ín thật ít.
- Ha ha
Lục Thiếu Hoa cười ha hả, cũng không keo kiệt, cho Hứa Gia Thụy bao thuốc vừa rồi, rõ ý, là phần thưởng của anh.
Thuốc ngon Hứa Gia Thụy cũng không từ chối, cũng cười theo ha hả, sau đó lại hút tiếp, kéo theo khuôn mặt nghiêm túc.
Đúng vậy, Hứa Gia Thụy nghiêm túc, không phải vì gì khác mà vì anh ta biết, Lục Thiếu Hoa nói đến việc chính rồi, không chấp nhận anh ta mang bộ mặt cợt nhả vậy, haiz, đây là phản ứng của Hứa Gia Thụy qua những hiểu biết về Lục Thiếu Hoa.
Quả thật, dù Hứa Gia Thụy không làm trước, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ khiến Hứa Gia Thụy trở nên nghiêm túc, vào vấn đề chính, giờ thì tốt rồi, Hứa Gia Thụy không cần Lục Thiếu Hoa lên tiếng chuẩn bị, Lục Thiếu Hoa làm sao để Hứa Gia Thụy thất vọng được.
- Tôi gọi anh tới đây vì việc đại lý.
Lục Thiếu Hoa nói thẳng luôn vấn đề chính.
Đương nhiên, câu này của Lục Thiếu Hoa mới khơi ra thôi, chưa vào vấn đề chính, chỉ có thể xem như mở đầu.
- Ừ
Hứa Gia Thụy gật đầu, ngồi xuống, Lục Thiếu Hoa nói tiếp.
Lục Thiếu Hoa thẳng thắn, nói chuyện thương lượng của hắn với Tần Tịch Thần ra, mà cũng nói luôn cả kể hoạch sơ bộ của hắn, nói suốt gần 20 phút, Lục Thiếu Hoa mới nói xong, sau đó nhìn Hứa Gia Thụy chờ xem phản ứng của anh ta.
- Kì thật, nếu anh không nói việc này ra, thì không lâu nữa tôi cũng xin chỉ thị của anh, vì tập đoàn chúng ta đã phát triển, nếu không mở rộng quyền đại lý, theo phỏng đoán chỉ có thể duy trì tình trạng như bây giờ, haiz, có lẽ tình trạng kiểu này sẽ xuất hiện việc ngoài ý muốn, khiến đối thủ cạnh trạnh xuất hiện, đến bất ngờ, lúc đó thì chúng ta có khi gặp phiền phức.
Hứa Gia Thụy đầu tiên phân tích tình hình, rồi bổ sung thêm một câu
- Đương nhiên, nếu như mở rộng quyền đại lí, sẽ tạo sự chấn động lớn đối với việc tiêu thụ của tập đoàn Phượng Hoàng.
Cái gọi là đại lí, không đơn giản là giá, một công ty đại lí cũng như một công ty môi giới, việc của họ như một đại lí thương hiệu, chi phí thấp thì mua, chi phí cao thì bán, kiếm bằng cách thu lợi nhuận từ chênh lệch giá.
Mà việc tiêu thụ của Phượng Hoàng thì khác, tập đoàn Phượng Hoàng là công ty riêng, giá thành là giá xuất xưởng, bán ra ngoài lại với giá cao, lợi nhuận có thể nhiều hơn các đại lí.
Lục Thiếu Hoa làm sao mà không biết vấn đề này chứ, chỉ là chỉ là Lục Thiếu Hoa đang muốn mở rộng thị phần trên thị trường, coi như hao hụt một số lợi nhuận, chỉ cần tăng thị phần trên thị trường, được ít lãi nhưng tiêu thụ mạnh, coi như có thể bù tổn thất rồi.
- Việc này tôi biết, nhưng chúng ta không vì nhỏ mà mất cái lớn đựoc, điều mấu chốt là, không thể giậm chân tại chỗ.
Lục Thiếu Hoa nói.
- Ừ.
Hứa Gia Thụy gật đầu đồng ý.
Kết thúc rồi, đúng vậy, Hứa Gia Thụy gật đầu, có nghĩa việc cần nói đã hết rồi, đã kết thúc, Lục Thiếu Hoa dường như cũng chẳng có tâm trí mà giữ Hứa Gia Thụy ở lại, dù sao thì thần sắc của Hứa Gia Thụy mệt mỏi thấy rõ, không thể cố được nữa.
- Về nhà nghỉ ngơi đi, mai anh cùng với Tổng giám đốc Tần thương lượng một chút, cố đưa phương ấn ra sớm nhé.
Lục Thiếu Hoa dứt lời, bảo Hứa Gia Thụy đi ra.
Hứa Gia Thụy đi rồi, Lục Thiếu Hoa cũng suy tư, việc hắn đang suy nghĩ không gì khác chính là bước tiếp theo hắn nên làm gì.
Trước mắt bước đầu tiến của kế hoạch đã xong, việc tiếp theo là triệu tập Chử Lỗi nói chuyện với bên máy tính Phượng Hoàng về vấn đề của hệ điều hành.
Lục Thiếu Hoa có thể đoán được, nếu mở rộng quyền đại lí, thì tất sẽ có rất nhiều doanh nghiệp đứng lên, xin làm đại lí của tập đoàn Phượng Hoàng, danh tiếng và sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng khiến người ta yên tâm, tuyệt đối là hàng tốt, nếu có thể làm đại lý tập đoàn như vậy thì chắc chắn có lợi.
Đã ủy quyền thì tất phải nhập hàng và đặt hóa đơn.
Có thể nghĩ mà biết, nếu đặt hóa đơn nhiều, trong tình huống không có chuẩn bị, thì theo dự đoán chi nhánh của tập đoàn Phượng Hoàng bên kia sẽ cung ứng không đủ, đến lúc thiếu hàng, kết quả ra sao? Sẽ thành ra công cốc.
Lập mưu rồi sau đó hành động, chính là phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa không hi vọng việc thiếu hụt hàng sẽ xuất hiện, nên dù có thế nào, Lục Thiếu Hoa phải chuẩn bị trước, điều chỉnh lại dây chuyền sản xuất, và dự trữ một lượng lớn hàng hóa.
Điều chính dây chuyên sản xuất và dự trữ hàng hóa không khó, Lục Thiếu Hoa gọi điện cho Chử Lỗi là giải quyết được rồi, vấn đề là Lục Thiếu Hoa không đơn giản vì máy tính Phượng Hoàng và hệ điều hành của Phượng Hoàng mà hành động. Lục Thiếu Hoa muốn điều động tất cả sản phẩm của chi nhánh Phượng Hoàng bên kia sang.
Tập đoàn Phượng Hoàng có bao nhiêu sản phẩm, cũng không phải là ít, một điện tử Phượng Hoàng đã có mấy sản phẩm, lại thêm cả sản phẩm máy tính Phượng Hoàng, ô tô Phượng Hoàng và đồ uống của Phượng Hoàng, cộng lại không dưới mười loại.
Tự dưng tăng quy mô sản lượng, Lục Thiếu Hoa gọi một cú điện thoại, chỉ sợ khiến Chử Lỗi sinh nghi, cho rằng Lục Thiếu Hoa đang đùa, hoặc sinh lòng nghi ngờ.
Chữ Lỗi nắm toàn bộ căn cứ Phựong Hoàng, vốn việc đã nhiều, nếu trong lòng lại sinh nghi ngờ lo lắng, chỉ lo không đủ tinh thần quản lí căn cứ Phượng Hoàng.
Vì tránh việc này, Lục Thiếu Hoa không triệu tập Chử Lỗi về Hong Kong, đương nhiên Lục Thiếu Hoa có thể qua Thâm Quyến, chỉ vì Lục Thiếu Hoa lười đi, chỉ có thể làm khổ Chử Lỗi một chuyến, để anh ta chạy đến Hong Kong dự họp.
Đồng thời, Lục Thiếu Hoa muốn triệu tập Chử Lỗi, Tần Tich Thần và Hứa Gia Thụy dự một cuộc họp, việc lớn, nếu chọn địa điểm tại Thâm Quyến, thế chẳng phải bao nhiêu người bên Hong Kong phải qua hết hay sao, có vẻ huy động nhiều người quá.
Làm khổ một người tốt hơn làm khổ nhiều người.
Trẻ con ba tuổi cũng biết chọn cái gì, cuối cùng Lục Thiếu Hoa quyết định gọi Chử Lỗi đến Hong Kong.
Đã định, Lục Thiếu Hoa không trì hoãn, liền gọi luôn cho Chử Lỗi, bảo anh ta hai ngày sau đến Hong Kong
Đối với việc Lục Thiếu Hoa triệu tập, Chử Lỗi không do dự không cần hỏi nhiều, đương nhiên là đồng ý.
Cũng không phải Chử Lỗi không muốn hỏi trước mà Chử Lỗi biết, dù có hỏi, cũng chẳng hỏi ra được điều gì, vì anh ta quá hiểu Lục Thiếu Hoa, nếu là chuyện có thể nói qua điện thoại, Lục Thiếu Hoa chắc chắn chẳng điện cho anh ta tới Hong Kong làm gì
Quả thật, tác phong làm việc của Lục Thiếu Hoa như thế, dù Chử Lỗi có hỏi, hắn cũng không nói nhiều.
LụcThiếu Hoa làm việc rất có phong cách, khác biệt với người bình thường.
Vậy tốt rồi, gọi xong điện cho Chử Lỗi, Lục Thiếu Hoa làm gì tiếp theo đây?
Sự thực chứng minh, Lục Thiếu Hoa đúng là có hành động khác, sau khi ngắt máy với Chử Lỗi, Lục Thiếu Hoa lại nghĩ, đột nhiên lại nghĩ tới một việc, một việc rất quan trọng
Chuyện này cũng không gì khác, là liên quan tới tập đoàn Phượng Hoàng và kế hoạch nhằm vào thị trường bán lẻ.
Vốn Lục Thiếu Hoa có thể hoãn một thời gian, nhưng Lục thiếu Hoa cho rằng thời gian rất gấp, nếu như bên nội địa không làm tốt khâu chuẩn bị, thì thời gian bắt đầu kế họach sẽ muộn.
Vì thế, Lục Thiếu Hoa cầm điện thoại lên, lại gọi điện.
Thương Trường Đại Chiến Thương Trường Đại Chiến - Biên Chức Thành Đích Mộng