The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1182 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 866 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:10:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 573: Họa Vô Đơn Chí.
ốn công ty của Mỹ Lục Thiếu Hoa đều có cổ phần nhất định, tuy rằng rất phân tán, ở hơn mười công ty nước ngoài nhưng chỉ cần Lục Thiếu Hoa muốn, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể tập hợp lại nhanh chóng biến thành cổ đông lớn của bốn công ty kia. Cổ đông lớn có tác dụng gì, không cần nói nhiều cũng biết, có quyền được bác bỏ chính sách của công ty.
Chỉ có điều lúc này, có được quyền bác bỏ quyết định của công ty cũng vô ích, lý do rất đơn giản, đủ để Lục Thiếu Hoa đoán được. Sự việc lần này cho dù có liên quan đến bốn công ty kia, cũng là sự việc liên quan đến lãnh đạo của họ, một cổ đông không thể thao túng được.
Dĩ nhiên không phải thân phận là cổ đông không hữu dụng trong lúc này. Phải biết rằng Lục Thiếu Hoa có một công ty tài chính, nếu Lục Thiếu Hoa muốn đối phó với bốn công ty kia, rất đơn giản, chỉ cần bán tháo cổ phần trong tay, tạo thành khủng hoảng thị trường, sau đó tập trung một ít vốn làm xáo trộn, khẳng định rằng bốn công ty kia sẽ bị Lục Thiếu Hoa làm cho tối mặt tối mũi.
Nếu Lục Thiếu Hoa quyết tâm dùng toàn lực đối phó với bọn họ, đừng nói là tối mặt tối mũi mà có thể làm cho công ty của họ phá sản. Có điều trong trí nhớ Lục Thiếu Hoa biết tiềm lực phát triển của bốn công ty đó, Lục Thiếu Hoa có thể gây khó dễ cho người khác nhưng hắn tuyệt nhiên không thể chê tiền được.
Nếu đã như thế này, Lục Thiếu Hoa lợi dụng số cổ phần có trong tay của bốn công ty kia tạo ra khó khăn thì chỉ là hạ sách, đợi đến thời cơ, Lục Thiếu Hoa mới sử dụng thủ đoạn này. Lúc này tinh hình tuy hỗn loạn, nhưng vẫn chưa đến nỗi nào, nên Lục Thiếu Hoa không cần thiết dùng thủ đoạn này ra.
Nhưng sau khi Lục Thiếu Hoa gọi điện thoại sắp xếp hết mọi việc, lập tức tỉnh ngộ, trong lòng không khỏi hồi hộp, hắn biết một sự việc lớn nữa sẽ xảy ra, hơn nữa sự việc này và Microsoft không thể không liên quan.
Tập đoàn Phượng Hoàng, công ty máy tính Phượng Hoàng, công ty phần mềm Phượng Hoàng, đây là hai ngành sản xuất Lục Thiếu Hoa mới thành lập. Công ty máy tính Phượng Hoàng thì không cần phải nói, trong thị trường máy tính, là thương hiệu đứng thứ nhất nhì, sản phẩm tiêu thụ trên toàn cầu, hệ điều hành cũng vậy, rất nhiều khách hàng sử dụng hệ điều hành Phượng Hoàng. Cho nên, Tập đoàn Phượng Hoàng và công ty Microsoft đúng thật là oan gia đồng ngành.
Lục Thiếu Hoa suy đoán mọi việc sẽ xảy ra cũng là vì điều này. Vừa nghe Lý Chí Kiệt nói chủ tịch của bốn công ty đó cùng ngồi tọa đàm, Lục Thiếu Hoa không cảm thấy gì, nhưng khi đã bình tĩnh trở lại, Lục Thiếu Hoa mới nhớ ra một chút, thấy sự việc có gì đó không bình thường.
Bốn công ty, có ba công ty sản xuất máy tính, một công ty là công ty sản xuất hệ điều hành máy tính. Bây giờ chỉ có một mình công ty máy tính Phượng Hoàng gặp sự cố, còn công ty hệ điều hành Phượng Hoàng lại bình an vô sự. Như vậy rất không bình thường, nếu do bốn công ty đứng sau liên kết giở trò thì công ty phần mềm Phượng Hoàng không thể thoát khỏi.
Dĩ nhiên, mọi điều đều là Lục Thiếu Hoa dự đoán. Còn việc công ty phần mềm Phượng Hoàng có xảy ra sự cố hay không thì tạm thời chưa xác định được, còn cần chờ tin tức. Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa luôn luôn đoán rất chuẩn, nếu đoán đúng, thì nhất định sẽ xảy ra chuyện.
Rút di động ra, bấm một dãy số, sau khi có người thưa máy, Lục Thiếu Hoa nói:
- Lục Thiếu Hoa, anh lập tức sắp xếp một chút, lại cử cho tôi hai chuyên gia của công ty phần mềm Phượng Hoàng sang Mỹ, vì khả năng sẽ có sự cố.
Lục Thiếu Hoa nói rất chung chung, dùng hai chữ “khả năng”. Nhưng Chử Lỗi vẫn chưa kịp đặt nghi vấn, dừng một chút rồi hỏi sang chuyện khác:
- Công ty có phải đình chỉ sản xuất máy tính Phượng Hoàng không?
- Không dừng lại, tiếp tục sản xuất.
Lục Thiếu Hoa lơ đễnh nói. Đến lúc này Lục Thiếu Hoa đã đoán được mười phần, hắn dám khẳng định, công ty máy tính Phượng Hoàng không có bất cứ vấn đề gì, không có vấn đề thì có biện pháp giải quyết, Lục Thiếu Hoa tại sao lại phải chỉ đạo dừng sản xuất, đây không phải là đang nói đùa sao.
- Hiểu rồi.
...
Cúp điện thoại, Lục Thiếu Hoa thấy bực bội, trong lòng không thể yên tâm, nhưng vẻ mặt lại không thể hiện gì vẫn như lúc trước, vẫn tươi cười.
Đợi điện thoại, đây là việc duy nhất Lục Thiếu Hoa có thể làm lúc này. Một tay làm việc, một tay vẫn cầm điện thoại sẵn sàng nghe máy, chuẩn bị chờ cuộc gọi đến liền bấm phím nhận cuộc gọi và đưa lên tai.
Không lâu sau, không làm Lục Thiếu Hoa thất vọng, chuông di động vang lên, Lục Thiếu Hoa cũng rất nhanh chóng, chuông kêu một tiếng, Lục Thiếu Hoa đã ấn phím nghe, sau đó đưa lên tai.
- Alô.
- Là tôi, Hứa Gia Thụy.
Đầu dây bên kia Hứa Gia Thụy xưng tên mình sau đó mới vào vấn đề chính, nói:
- Bên Mỹ lại xảy ra chuyện, rất nhiều khách hàng phản ứng, hệ điều hành Phượng Hoàng của chúng ta có vấn đề. Giới truyền thông lại đưa tin, nói công ty chúng ta lợi dụng hệ điều hành đưa virut vào, làm rất nhiều khách hàng bị đánh cắp tài liệu, còn phá hủy rất nhiều văn kiện quan trọng. Ừ, hiện giờ đã có khách hàng khởi kiện lên tòa án, yêu cầu công ty chúng ta bồi thường.
Không ngoài dự đoán của Lục Thiếu Hoa, hệ điều hành Phượng Hoàng cuối cùng cũng xảy ra sự cố, không thể thoát được. Hơn nữa sự việc còn rất lớn, so với máy tính Phượng Hoàng thì có thể còn nghiêm trọng hơn. Nếu thật sự bồi thường, hậu quả mà Tập đoàn Phượng Hoàng phải chịu là có thể nhìn thấy trước được.
- Bị khởi tố, yêu cầu bồi thường là do giới truyền thông đưa tin hay là sự thật, có khách hàng làm như vậy?
Bình tĩnh lại một chút Lục Thiếu Hoa hỏi.
Đây là vấn đề mấu chốt, nếu truyền thông đưa tin, thì có thể là tin tức do giới truyền thông thổi phồng lên, bịa đặt. Còn nếu là sự thật thì sự việc so với sự tưởng tượng nghiêm trọng hơn nhiều. Đây là vấn đề quan trọng mà Lục Thiếu Hoa muốn biết đầu tiên.
- Là giới truyền thông đưa tin, chưa có chứng cứ là thật.
Nói xong Hứa Gia Thụy dừng một chút rồi nói thêm:
- Tôi đã cử người đi xác minh tin tức, không lâu nữa sẽ có kết quả.
- Ừ, có kết quả thì báo cho tôi ngay.
Nói xong Lục Thiếu Hoa trầm ngâm một hồi rồi chuyển sang chuyện khác nói:
- Hiện nay Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta đang bị vây hãm, anh nhất định phải bình tĩnh, nghìn lần không được sơ xuất, nếu không suy nghĩ gây ra sai lầm thì có thể đẩy công ty xuống vực thẳm. Đặc biệt trong vấn đề ứng phó với giới truyền thông, nhất định phải thật cẩn thận, không được để giới truyền thông tìm được chỗ hổng, nếu không Tập đoàn Phượng Hoàng của chúng ta sẽ rơi vào thế bị động.
Chưa hết, dặn dò Hứa Gia Thụy một hồi, Lục Thiếu Hoa nói đến vấn đề chính:
- Về vấn đề hệ điều hành Phượng Hoàng trước mắt cứ bỏ qua một bên. Tôi đã cử hai chuyên gia sang Mỹ, sau khi có kết quả sẽ nói sau. À, còn một chuyện nữa, đó là lúc cần thiết thì nói người phụ trách của chúng ta bên đó ra mặt phát biểu vài câu với giới truyền thông, cho biết việc này và hệ điều hành của chúng ta không có quan hệ gì, còn nói thế nào, anh phải tự suy nghĩ thôi.
- Được.
Dường như sau khi nghe Lục Thiếu Hoa nói, giọng nói của Hứa Gia Thụy đã không còn vội vàng nữa, bình tĩnh hơn rất nhiều.
- Còn nữa, nếu bị khởi tố, thì cử một luật sư để lo mọi việc, tôi nghĩ khởi tố chúng ta không có chứng cứ, ra tòa chúng ta sẽ không thua.
Lục Thiếu Hoa dự tính trước.
Đúng là Lục Thiếu Hoa trăm phần trăm tin tưởng hệ điều hành Phượng Hoàng. Quan trọng hơn là đội ngũ khai phá sáng chế ra hệ điều hành Phượng Hoang trước giờ vẫn chưa phải động tay động chân vì bất kỳ sự cố nào. Đó là điều Lục Thiếu Hoa rất yên tâm, đối phương rõ ràng muốn hãm hại Tập đoàn Phượng Hoàng, muốn tấn công Tập đoàn Phượng Hoàng, làm cho Tập đoàn Phượng Hoàng họa vô đơn chí, làm suy sụp Tập đoàn Phượng Hoàng.
Nhưng Tập đoàn Phượng Hoàng có dễ dàng bị suy sụp như vậy sao. Đáp án rất đơn giản, Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ không suy sụp, bởi vì đứng sau nó là Lục Thiếu Hoa. Lục Thiếu Hoa là ai, là thần thánh, không, Lục Thiếu Hoa không phải thần thánh, nhưng hắn là người tái sinh, hắn có ưu thế, hắn biết trước những việc sẽ xảy ra. Ở khía cạnh trên, Lục Thiếu Hoa có thể xưng là nửa thần nửa người.
- Được, tôi sẽ sắp xếp tốt.
Hứa Gia Thụy cam đoan, đương nhiên, anh ta cũng không dám chắc chắn lắm, phải giữ lại một con đường lui, phòng sau này không thể hoàn thành nhiệm vụ, bị Lục Thiếu Hoa trách cứ.
Lục Thiếu Hoa là hạng người nào, sao có thể không hiểu ẩn ý trong câu nói của Hứa Gia Thụy, tuy nhiên hắn cũng không trách Hứa Gia Thụy, bời vì hắn biết, chuyện này chính hắn cũng không thể làm mà không có một sai sót nào. Cho nên Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều.
Còn có một nguyên nhân quan trong, đó là lúc này không phải lúc thích hợp để trách cứ người khác. Dù sao xảy ra chuyện lớn như vậy, bản thân cũng đã thấy mệt mỏi, nếu bây giờ Lục Thiếu Hoa trách cứ Hứa Gia Thụy thì có thể Hứa Gia Thụy sẽ càng mắc sai lầm.
Chẳng những không trách cứ, ngược lại, Lục Thiếu Hoa còn cổ vũ Hừa Gia Thụy:
- Anh yên tâm làm việc đi, Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ không suy sụp đâu. Anh chỉ cần cố hết sức là được, có sai sót hay không tôi đều không trách anh.
- Cậu yên tâm, Tập đoàn Phượng Hoàng là gia đình của tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức.
Lần này Hứa Gia Thụy chắc chắn.
- Được, cảm ơn anh.
Lục Thiếu Hoa không thể không nói một câu đầy cảm kích. Dừng một chút, Lục Thiếu Hoa dặn dò lần nữa:
- Tình hình của chúng ta hiện giờ không lạc quan mấy, tuy nhiên không phải không có chuyển biến, chỉ cần điều tra có kết quả là mọi vấn đề đều thuận lợi. Cho nên, trong khoảng thời gian này, chúng ta cố gắng đạt được một chữ “ổn”, trước là ổn định mọi việc, vì điều tra cần một chút thời gian.
- Ổn, tôi nghe rõ rồi.
- Tốt, vậy anh nhanh chóng đi lo liệu đi.
Nói xong Lục Thiếu Hoa cúp điện thoại.
- Lại vừa xảy ra chuyện gì?
Lúc Lục Thiếu Hoa còn đang sững sờ, phía sau hắn vang lên tiếng của Tần Tịch Thần, quay đầu lại thấy Tần Tịch Thần đang nhìn mình, Lục Thiếu Hoa cười khổ:
- Đúng là..., sao không nói... em đứng đây từ lúc nào, sao anh không biết.
Lục Thiếu Hoa nói đứt quãng vài câu, sau đó định nói sang chuyện khác.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa đánh giá không đúng tính cố chấp của Tần Tịch Thần, không thể nói sang chuyện khác được.
- Công ty máy tính và công ty phần mềm Phượng Hoàng đều có vấn đề, chuyện này không đơn giản như vậy, hơn nữa sự kiện sau phát sinh lớn hơn sự kiện lớn trước, theo em, thế lực tấn công Phượng Hoàng không đơn giản đúng không. Hơn nữa, hai chuyện xảy ra cùng một lúc, em thấy họ muốn Tập đoàn Phượng Hoàng họa vô đơn chí.
- Đúng vậy,
Lục Thiếu Hoa không thể không thừa nhận, Tần Tịch Thần phân tích đúng, Lục Thiếu Hoa không nghĩ đến điểm này, chỉ có điều bây giờ biết có ích gì đâu, mọi việc đều cần chứng cứ để chứng minh mọi việc là Tập đoàn Phượng Hoàng không liên quan mới được, thở dài nói:
- Không nói chuyện này nữa, có thể ăn cơm chưa, anh hơi đói bụng rồi.
- Vâng.
Tần Tịch Thần biết Lục Thiếu Hoa không muốn nói chuyện này, chỉ có thể thở dài nói:
- Em ra đây là để gọi anh vào ăn cơm.
- Vậy còn chờ gì nữa, đi ăn cơm thôi.
Thương Trường Đại Chiến Thương Trường Đại Chiến - Biên Chức Thành Đích Mộng