Người ta không đánh giá tôi bởi số lần tôi vấp ngã mà là những lần tôi thành công. Bởi thành công đó chính là những lần tôi thất bại nhưng không bỏ cuộc.

Tom Hopkins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1182 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 866 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:10:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 397: Sắp Xếp Trước Khi Chiêu Hàng.
hi Lục Thiếu Hoa xem đến trang cuối cùng, hắn biết được một kết cục. Trước kia đều không nghĩ được kết cục, lại chính là cái kết cục này, khiến tất cả những nghi ngờ trong lòng của Lục Thiếu Hoa đều tan hết. Một đoàn lính thuê cũng lớn như đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, lại cũng giống nhau ở chỗ có thế lực hùng mạnh giúp đỡ, hơn nữa cũng có mạng lưới tình báo, thì theo lý thuyết mà nói đoàn lính đánh thuê phải có một phương thức vận chuyển được hệ thống hóa mới đúng, nhưng đoàn lính đánh thuê Khô Lâu lại ngược lại bình thường, lại để tài liệu tình báo quan trọng như vậy ở trong két an toàn, khiến Lục Thiếu Hoa như thế nào cũng không thể giải thích được
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa không có cách nào giải thích được tại sao lại phát sinh trường hợp này, lấy đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm làm ví dụ, sau khi thu thập được những tài liệu tình báo, cách mỗi nửa tháng đều phải sắp xếp gọn gàng và đem những tài liệu tình báo chuyển đi. Nhưng Lục Thiếu Hoa mới tìm được bên trong thông tin tình báo của đội lính đánh thuê Khô Lâumột tập tài liệu của hơn một năm trước. Nói cách khác, trong năm có một thời gian dài cũng không chuyển tin tình báo cho tập đoàn Tứ Cương rồi
Lục Thiếu Hoa không nghĩ ra, những người khác cũng không nghĩ ra được. Chẳng qua là vì sau khi Lục Thiếu Hoa có được tài liệu kỹ thuật phần cứng máy tính thì quá vui mừng nên tạm thời hạ bớt những lo nghĩ của bản thân, và không suy nghĩ tỉ mỉ.
Nhưng sau khi sắp xếp tài liệu xong Lục Thiếu Hoa không thể không nghĩ, thậm chí hắn hoài nghi những tài liệu này có phải là tung hỏa mù, dùng để mê hoặc hắn, nhưng ngẫm lại, lại cảm thấy không thể, bởi vì chìa khóa của đối phương đang ở trong két an toàn, lại là sau khi đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm tiêu diệt đoàn lính đánh thuê Khô Lâu mới có được, cho nên điều này có khả năng không thể tồn tại được
Như vậy làm sao giải thích tại sao hơn một năm không gửi tin tức tình báo đi?
Khi đang xem tập tài liệu cuối cùng. Lục Thiếu Hoa hiểu ra, tất cả đều rất rõ ràng, hóa ra nội bộ của tập đoàn Tứ Cương cũng không phải là vững chãi như sắt, cũng tồn tại những tranh giành, mà trong khoảng thời gian này vừa trùng hợp phát sinh tranh giành nội bộ
Hiểu rõ trong đoàn lính đánh thuê Khô Lâu có phe phái này tranh quyền với một phe phái khác, tình hình rất căng thẳng, do đó dẫn đến tin tức tình báo không được đưa ra ngoài, mà vẫn được cất giữ bên trong đoàn lính đánh thuê Khô Lâu, mà hiện tại tình thế đã ổn định, nên chuẩn bị đưa ra ngoài
Nhưng trên thế giới lại có chuyện khéo léo như vậy, theo ngày tháng ghi trên tài liệu Lục Thiếu Hoa có thể rõ, sổ sách ghi chép là ngày hôm qua, mà hôm qua mới là ngày đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm tiêu diệt được đoàn lính đánh thuê Khô Lâu. Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể phỏng đoán được, lúc này đoàn lính đánh thuê Khô Lâu chưa kịp đưa tin tình báo ra ngoài. Hổ Gầm đã chặn hết rồi khiến cho bọn họ không có thời gian đưa tin tình báo ra ngoài.
- Ha ha!
Lục Thiếu Hoa ở trong lòng cười to không ngừng nói
- Tất cả chuyện này đều là ý trời.
Không thể không nói, ông trời vẫn rất chiếu cố đến Lục Thiếu Hoa, hắn chọn ngày hôm qua đi tiêu diệt đoàn lính đánh thuê Khô Lâu. Mà vừa rồi là ngày đưa tin tình báo, lại là buổi sáng thì bị chặn lại, vừa vặn về thời gian, đưa miếng bánh ngọt lớn vào miệng Lục Thiếu Hoa, để hắn dễ dàng có thể ăn được, thuận tiện cho hắn quá rồi.
- Thật là có tâm chăm hoa, hoa không nở, vô tâm trồng liễu, liễu rủ bóng.
Lục Thiếu Hoa cất lời ca thán. Sau đó hắn lại đưa tập tài liệu cho Trần Quốc Bang đang ngồi cạnh hắn nói:
- Mọi người cũng xem đi
Vốn dĩ mọi người vẫn có chút mông lung, cho rằng Lục Thiếu Hoa bị kỹ thuật phần cứng máy tính mê hoặc đến khùng rồi, nhưng sau khi mọi người chuyền tay nhau xem tài liệu xong, mọi người liền có câu trả lời
- Một chữ vừa khéo
Trần Quốc Bang đặc biệt nhấn mạnh chữ “vừa khéo” để biểu đạt ý anh ta muốn nói
Ai nói là không phải, quả thực là quá vừa khéo rồi, thời gian phải gọi là chuẩn, mọi người hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được một cảnh tượng, đoàn lính đánh thuê Khô Lâu cử người đi lấy tin tức tình báo ở két an toàn chuẩn bị đưa ra ngoài, nhưng vừa chuẩn bị xong, thì phát hiện đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm đã đánh tới, khiến bọn họ không thể không đưa tin tức tình báo trở lại khóa trong két an toàn, ứng phó với sự tấn công của đoàn lính Hổ Gầm trước.
Thôi ngừng lại nào. Lục Thiếu Hoa chặn biểu hiện kỳ quái của mọi người lại, nói
- Những tin tức tình báo này rất có lợi đối với chúng ta, cho dù là ở Thâm Quyến hay là Hồng Kông đều như vậy, cho nên những tin tức tình báo này phải thuận lợi, nhanh chóng một chút đưa về trong nước đi
Tình báo tình báo, có tin tức tình báo là phải nhanh chóng, đặc biệt là công ty máy tính Phượng Hoàng bây giờ đang ở giây phút khẩn cấp, đưa những tin tức tình báo này gửi đi cho bên kia tham khảo một chút, có thể đưa đến hiệu quả sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
- Để anh sắp xếp, tối nay sẽ chỉnh sửa một chút. Ngày mai cử người đưa về trong nước.
Trần Quốc Bang đáp lại
Cho tới bây giờ, những thông tin tình báo của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm đoạt được, phụ trách tiếp nhận bên phía trong nước đều là do Trần Quốc Bang, sau khi tiếp nhận tin tức tình báo, Trần Quốc Bang lại chỉnh sửa đưa tin tình báo đến chỗ tương ứng. Lần này cũng không ngoại lệ, vẫn là do Trần Quốc Bang làm, cho dù Trần Quốc Bang bây giờ đang ở Châu Phi và bên phía Thâm Quyến vẫn có người phụ trách xử lý chỉnh sửa
- Ừ, vậy anh làm đi.
Lục Thiếu Hoa không phản đối, tiếp theo lại nói
- Tiếp theo nói một chút về chuyện của ba đoàn lính đánh thuê nhỏ khác.
Đoàn lính Khô Lâu đã bị tiêu diệt rồi, đoàn lính đánh thuê Chim Ưng cũng bị tiêu diệt rồi, hai thế lực có thể uy hiếp đến đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm đều đã không còn, Lục Thiếu Hoa cũng nên đưa kế hoạch chiêu hàng ra thôi, mặc dù rất sốt ruột nhưng Lục Thiếu Hoa không chút do dự lựa chọn lúc này đưa vào công việc vào kế hoạch thực hiện. Dù sao kế hoạch dầu mỏ thực hiện sớm một ngày, thì Lục Thiếu Hoa có thể tranh thủ được nhiều thời gian, tiếp tục hành trình
- Ngày mai
Nói xong, Lục Thiếu Hoa dừng một chút lại nói
- Chọn thời gian là sáng ngày mai anh Chí Kiệt, anh Tạ, anh Tiền, ba người bọn anh mỗi người phụ trách một mảng
Ngẩng đầu, mắt liếc qua vẻ mặt của ba người, nhìn thấy ba người bọn họ đều gật đầu, Lục Thiếu Hoa lại tiếp tục nói
- Tuy nói đơn phương độc mã đi nhưng chúng ta không thể không có chuẩn bị
- Ừm, anh cũng cho là như vậy, tâm lý phòng bị là không thể thiếu, không loại trừ có những người to gan lớn mật
Trần Quốc Bang hiển nhiên cũng đồng ý với ý nghĩ của Lục Thiếu Hoa.
- Đúng, chúng ta không thể không đề phòng
Lục Thiếu Hoa cố ý dừng một chút, lại tiếp tục nói
- Cho nên, anh Tạ, anh tạm thời đem quyền chỉ huy trong căn cứ bí mật giao cho anh Hai, để anh ấy qua bên kia chuẩn bị, nhắm tên lửa đúng vào doanh trại của ba đoàn lính đánh thuê kia, nếu có sự cố xảy ra, em sẽ làm cho doanh trại của bọn họ nổ thành tro tàn
Lục Thiếu Hoa biết để ba người Lý Chí Kiệt đơn phương độc mã đi rất nguy hiểm, nhưng vì thu phục ba đoàn lính đánh thuê, Lục Thiếu Hoa không thể không làm như vậy, không phải là vì tính mạng của ba người Lý Chí Kiệt trong mắt Lục Thiếu Hoa không đáng giá, nên mới đưa bọn họ đến địa bàn của người khác và mặc kệ sống chết, ngược lại Lục Thiếu Hoa rất quan tâm đến an toàn tính mạng của ba người bọn họ, chỉ là giương cung lên rồi không thể không bắn, phái người khác đi không có lực ảnh hưởng, chỉ có thể để ba vị này đảm nhiệm trưởng đoàn đi mới có thể thể hiện được thành ý của đoàn lính Hổ Gầm
- Được rồi, đợi chút nữa anh sẽ đi sắp xếp
Tạ Kiên Vĩ trả lời
- Ừm
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, rất vừa lòng với hành động của Tạ Kiên Vĩ, lại nói
- Còn nữa, đoàn lính Hổ Gầm cũng phải hành động, đưa cả đoàn tập trung lại, phân thành ba bộ phận, mỗi bộ phận phụ trách một doanh trại, khi đến gần doanh trại nếu phát hiện có gì không đúng lập tức bao vây.
Số người của ba đoàn lính đánh thuê đó tuy không có nhiều, còn số người của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm có tới mười ngàn người, chia đều thành ba đội, mỗi đội cũng vẫn có nhiều người, so với binh lực của đối phương cũng phải gấp ba hoặc sáu lần, đánh cho đối phương biến mất là chuyện không thành vấn đề, huống chi căn cứ ta còn có tên lửa định vị, càng không thể có vấn đề gì.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa sắp xếp như vậy cũng là có chủ ý khác, thử nghĩ chút, đoàn lính Hổ Gầm cử một đội tới, phát động quân lính tiến gần vào phía doanh trại đối phương, đối phương sẽ không phát hiện được sao? Ngẫm lại thì cảm thấy không thể nào, nếu đối phương không phát hiện. Vậy, đoàn lính đánh thuê của đối phương cũng không thể tồn tại ở mảnh đất Châu Phi này
Lại ví dụ, đối phương phát hiện rồi, như vậy đối phương sẽ không thể hành động thiếu suy nghĩ được, như vậy sẽ gây tác dụng làm đối phương kinh sợ, đối với sự an toàn tính mạng của ba người Lý Chí Kiệt lại tăng thêm, cùng với có tên lửa bảo hộ khiến bọn người trong doanh trại không dám sát hại ba người bọn họ.
Tất cả mọi người ngồi ở đây đều nhìn ra được ý đồ của Lục Thiếu Hoa, đều gật đầu, mà Tiền Khiêm cũng có biểu hiện thái độ vào lúc này nói
- Không có vấn đề gì, đợi chút nữa tôi sẽ sắp xếp điều động đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm
- Tốt
Lục Thiếu Hoa gật đầu, cũng tỏ vẻ vừa ý với hành động của Tiền Khiêm, tiếp theo nói
- Có điều quyền chỉ huy máy bay của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm cũng phải giao ra, nhất định phải do anh Hai kiểm soát
Trần Quốc Bang đã nắm quyền tổng điều hành của căn cứ bí mật này rồi, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn còn cho rằng không an toàn, lại chuyển quyền điều khiển máy bay điều chỉnh lại. Như vậy có thể phối hợp rất tốt với hành động của Trần Quốc Bang, đồng thời cũng là giảm bớt trách nhiệm bớt được ít nhiều áp lực của phó đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm
- Đã rõ
Tiền Khiêm không có chút do dự gì lập tức biểu hiện thái độ
- Ừm
Lục Thiếu Hoa gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Lý Chí Kiệt nói
- Anh Lý, anh cũng không nhàn rỗi đâu. Tổ tình báo thiết lập lâu như vậy rồi, chắc anh cũng thu thập được thông tin của ba đoàn lính đánh thuê đó, lấy ra đi, đặc biệt là miêu tả về trưởng đoàn của đối phương, như vậy xác suất thành công của kế hoạch của chúng ta sẽ càng lớn.
Lục Thiếu Hoa vẫn còn lời chưa nói, đó là an toàn của ba người bọn họ có thêm một đường bảo đảm. Tục ngữ có câu, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, trước tiên tìm hiểu tính cách và điểm yếu của đối phương, lập ra sách lược đàm phán, khả năng thành công sẽ cao hơn, đồng thời nắm chắc ưu thế, không chọc giận đối phương, bọn họ có thể an toàn đi ra cũng không vấn đề gì
Có điều nói đi lại nói lại, Lục Thiếu Hoa căn bản không hề nghĩ tới việc kế hoạch chiêu hàng sẽ thất bại, bởi vì sự thật bày ra trước mắt, ba đoàn lính đánh thuê đó chỉ có hai sự lựa chọn, một là sống, mà muốn sống thì phải đầu hàng trước đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, hai là chết, lựa chọn chết rất đơn giản, giống như đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm tiêu diệt đoàn lính đánh thuê Khô Lâu và đoàn lính đánh thuê Chim Ưng, trực tiếp tiêu diệt
- Ồ! Không, căn bản là không cần giống tiêu diệt đoàn lính Khô Lâu và đoàn lính Chim Ưng, chỉ cần một tên lửa bắn qua, ba đoàn lính bọn họ sẽ không thể tồn tại được, bởi vì doanh trại bọn họ nhỏ quá, chỉ cần một lần bắn tên lửa là có thể nuốt chửng cả phạm vi bao quanh doanh trại của bọn họ.
- Anh sẽ ghi nhớ
Lý Chí Kiệt lúc này cũng biểu thị thái độ
Thực tế không cần Lục Thiếu Hoa căn dặn, Lý Chí Kiệt cũng sẽ công bố những thông tin tình báo thu thập về ba đoàn lính đánh thuê, bởi vì đây là điều cần thiết phải làm. Về chuyện trước giờ không có thu thập tin tức tình báo của ba đoàn lính đánh thuê, thì thể không tồn tại khả năng này. Theo trình độ thông minh lanh lợi của Lý Chí Kiệt chỉ sợ là tổ tình báo vừa mới lập lên, thì tất cả tin tức tình báo của các đoàn lính đánh thuê xung quanh sẽ được đưa đến ngay trước mặt anh ta. Như vậy kế hoạch chiêu hàng sẽ sớm được hoàn thành rồi, chỉ có điều Lục Thiếu Hoa vẫn chưa nói hết. Hắn vẫn còn một câu nói cất giữ trong lòng chưa nói ra.
Thương Trường Đại Chiến Thương Trường Đại Chiến - Biên Chức Thành Đích Mộng