Anger is like a storm rising up from the bottom of your consciousness. When you feel it coming, turn your focus to your breath.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 800
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4263 / 121
Cập nhật: 2015-11-13 08:34:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 542: Thất Hổ Trại
hất Hổ Trại ' nằm trong một hang núi tại vùng núi non bắc xuyên, diện tích vừa phải, chiếm hơn trăm mẫu. Chỉ là, nơi này địa thế hiểm yếu, dễ thủ khó công. Dựa vào địa hình ưu thế, thế lực phụ cận cũng không dám tùy ý xâm phạm.
Lúc này, bên trong Thất Hổ Trại mọi người tề tụ, không khí tràng diện náo nhiệt phi phàm.
Đối với sơn tặc mà nói, vào nhà cướp của giết người, luận võ đấu tàn nhẫn, đánh bạc, uống rượu ăn thịt, đây là giai điệu cuộc sống của bọn chúng.
Bên trong Mãnh hổ đường, mọi người cũng đang uống rượu ăn thịt, ăn uống không ngừng.
Một gã trung niên nam tử mày rậm mắt to, thân hình vạm vỡ ngồi trên ghế da hổ, ngực ôm mỹ nhân cười lớn không ngừng, ánh mắt sát khí nghiêm nghị. Người này chính là lão đại" Bắc Sơn Thất Hổ", tên gọi Cam lão đại.
Thân là đại đương gia Thất Hổ Trại, một thân công phu của Cam lão đại này tự nhiên là hơn các huynh đệ khác rất nhiều. Mới tại trước không lâu, hắn đã chính thức đạp nhập tiên thiên chi cảnh, tại trên giang hồ cũng là cao thủ một phương. Chỉ cần sau này không có gì bất ngờ xảy ra, nói không chừng có thể trở thành đại nhân vật xưng bá một phương.
Tại phía dưới Cam lão đại, ngồi bên phải chính là mấy vị đương gia khác của sơn trại, Đại Đầu Trang Nhị, Âm Câu Tị Bùi Tứ, ma tử kiểm Ma Ngũ, Quang Đầu Hồng Lục, Hắc Diện Diêm Thất.
Mà ngồi bên tay phải đại đường, là mấy vị khách quý từ Liên Vân Trại tới.
Nhắc tới Liên Vân Trại, đây là thế lực mạnh nhất vùng núi non Bắc Xuyên này. Lão trại chủ Phiền Thiên Giang, hôm nay đã hơn bảy mươi tuổi, là cao thủ cảnh giới tiên thiên đại thành, một tay đại phủ có thể nói là phiên giang đảo hải, ít người có thể địch nổi. Thiếu trại chủ Phiền Huấn Đình, đồng dạng cũng là một nhân vật ghê gớm. Phía dưới còn có tứ đại đương gia, Liên Vân Thập Tam Ưng, mỗi một người đều là nhất lưu cao thủ, càng đừng nói đến gần vạn huynh đệ trong trại!
Thế lực cường đại như vậy, nếu là muốn nhất thống vùng núi non bắc xuyên, tuyệt đối là dễ như trở bàn tay. Nhưng không biết xuất hiện nguyên nhân gì, Liên Vân Trại khống chế thế lực ở vùng núi non phía tây, nhiều năm qua chưa bao giờ vượt qua nửa bước, cũng không chủ động xâm chiếm các ngọn núi khác, khiến cho sơn trại khắp nơi vẫn duy trì một loại quan hệ vi diệu. Dần lâu ngày, các sơn trại khác dần dần bắt chước thói quen của Liên Vân Trại mà làm.
Cam lão đại nhìn hai người đại diện Liên Vân Trại đến đây, khuôn mặt tươi cười tiếp đón, trong lòng đang nghĩ lại vô số việc.
Hai người trước mắt này hắn nhận biết được, một chính là Liên Vân Trại Tứ đương gia Điền Mậu, năm nay năm mươi hai tuổi, đã bước vào cảnh giới tiên thiên, nổi danh đã lâu. Ở một bên là Liên Vân Trại chính nhân vật phong vân, tên là Chu Tiến, bốn mươi hai tuổi, bộ dáng điềm đạm, đáng tiếc lúc nào cũng hiện trên khuôn mặt vẻ bi thương, cũng không biết trên tay công phu như thế nào.
Nghe nói, Chu Tiến này túc trí đa mưu, kỳ kế đầy rẫy, từng là sơn tặc tại địa phương khác, nhưng mà hang ổ lại bị người huỷ diệt, hai huynh đệ cũng bỏ mạng, đành chịu tới đầu quân vào Liên Vân Trại làm quân sư.
Rượu quá ba tuần, Cam lão đại vẫy lui nữ tử bên người, chuyển hướng Điền Mậu nói:" Lần này Điền Tứ gia cùng Chu huynh đệ đến Thất Hổ Trại chúng ta, không biết là lão trại chủ có cái gì sai khiến?"
Điền Mậu vỗ vỗ vào thân hình béo phì của mình, cười dài nói:" Cam lão đại khách khí rồi, sai khiến thì thật ra là không dám, chỉ là lão gia tử nhờ Điền mỗ đem đến một cái thư tín"
Ồ! Là thư tín gì vậy?"
Cam lão đại không khỏi có chút tò mò. Phải biết rằng, lấy địa vị Phiền Thiên Giang tại vùng núi non Bắc Xuyên này, chính là đệ nhất nhân, có thư tín gì cần phái tiểu nhân đi truyền một tiếng là được, cần gì đến một đương gia phải tự thân xuất mã?
Chỉ nghe Điền Mậu chậm rãi nói:" Nói vậy tâm lý Cam lão cũng đã rõ ràng, hiện tại thế đạo không tốt, vùng Bắc Xuyên hôm nay nhân số tăng lên nhiều, muốn có cuộc sống an nhàn như trước kia, sợ là không phải chuyện dễ dàng gì, lần này Thiên Địa Minh mở đại hội võ lâm, lão gia tử chuẩn bị chỉnh hợp một chút thế lực vùng núi non bắc xuyên, sau đó sẽ tham gia đại hội.
"Chỉnh hợp lực lượng?!
Cam lão đại đồng tử co rụt lại, mặt không biến sắc hỏi:" Không biết lão trại chủ muốn chỉnh hợp như thế nào?"
Kỳ thật, đừng xem Cam lão đại bề ngoài thô lỗ, nhưng nội tâm rất nhạy bén, nếu không thì làm sao có thể dẫn dắt Thất Hổ Trại nhiều năm không suy? Những năm gần đây, Liên Vân Trại vẫn không có động đến các sơn trại khác, hiện tại nói muốn chỉnh hợp, trong việc này tất nhiên là có chuyện.
Điền Mậu nhìn ra tâm lý suy nghĩ của đối phương, tươi cười nói:" Cam lão đại suy nghĩ nhiều rồi, lão gia tử không có dự định khiêu khích, chỉ là muốn đem mọi người gom lại, tại võ lâm đại hội có thể chiếu cố lấn nhau, không bị thế lực khác áp chế.
"Chiếu cố?" Điền khẩu
Cam lão đại trong lòng một trận cười lạnh, thầm nghĩ:" Nói thật dễ nghe, vậy đến cùng ai là lão đại? Lão tử hiện tại tốt xấu gì cũng là tiên thiên cao thủ, dưới tay đều là huynh đệ, ở nơi này làm trại chủ chẳng phải tiêu diêu tự tại sao, dựa vào cái gì mà phải làm thủ hạ của lão gia hỏa kia? Cam lão đại lầm bầm trong miệng.
Mấy vị đương gia khác nghe vậy rất căm phẫn, nhưng lại không dám trực tiếp trở mặt, đành phải đem lời muốn nói chôn chặt trong lòng.
Tràng cảnh nhất thời lãnh đạm, không khí có chút xấu hổ.
Thấy mấy đương gia đối phương trầm mặc không nói, hắn nhìn sang phía Chu Tiến, người sau gật đầu.
"Cam lão đại, chúng ta biết được ngươi rất băn khoăn"
Lúc này, Chu Tiến mở miệng nói:" Cam lão đại đơn giản là muốn, Liên Vân Trại có phải hay không nghĩ cách thôn tính các đỉnh núi, sau đó độc bá vùng núi non bắc xuyên này. Ta có thể nói rõ cho ngươi biết, lấy thực lực Liên Vân Trại của chúng ta muốn độc bá bắc xuyên núi non tuy không nói dễ như trở bàn tay nhưng cũng không quá khó khăn. Mặc dù mười bảy trại đều đứng lên cũng chỉ có kết cục là tất cả đều bị diệt sát. Hô!, chứng kiến đám người Cam lão đại biến sắc, Chu Tiến đang nói hồi chuyển giọng:" Nhưng mà, Liên Vân Trại chúng ta cũng không có Ý nghĩ độc bá,
thâu tóm vùng núi non bắc xuyên này, trước kia không có, hiện tại không có, sau này cũng sẽ không có. Lần này lão gia tử nói chỉnh hợp, chủ yếu là vì phân phia lợi ích các đỉnh núi, đem một số người vô dụng loại bỏ. Tiếp theo, là vì tại võ lâm đại hội sắp diễn ra, mấy vị đương gia không nghe nói đến sao? Hiện tại các Sơn trại đều phải biếu tặng, sợ là không đủ để sống phải không? Nếu cứ như thế, mấy trăm huynh đệ chẳng lẽ đi theo đương gia không chết đói cả lũ? Đường đường Thất Hổ Trại, cao thủ đông đảo, lại chỉ có mấy trăm cái vật phẩm đem tặng, thật sự là làm cho người ta lạnh người à!
Nói đến chỗ đau, mấy vị đương gia sắc mặt có chút mất tự nhiên. Chu Tiến nói chuyện cũng thẳng thắn, trực tiếp quá.
Cam lão đại thở dài, cười nói:" Chu huynh đệ đã nói như vậy, chúng ta cũng không cần giả bộ mặt dầy. Tình huống Thất Hổ Trại chúng ta quả thật không ra làm sao, ta nghĩ các Sơn trại đều vất vả như nhau! Thế đạo hiện nay, xem như là làm sơn tặc cũng không dễ dàng à!
Sắc mặt không đổi, Cam lão đại nghiêm mặt nói:" Điền Tứ gia, Chu huynh đệ, chúng ta huynh đệ đều là người thô kệch, trừ bỏ việc giết người cướp của, cái gì cũng không biết, người chỉ cho chúng ta đường đi, có sự tình gì các ngươi hãy trực tiếp sai khiến, huynh đệ chúng ta xin rửa tai lắng nghe!
"Được! Cam lão đại thật sự là thẳng thắn, thống khoái, thống khoái!
Điền Tứ gia ôm quyền nói:" Cam lão đại đã thống khoái như vậy, chúng ta cũng không cần quanh co lòng vòng nữa. Ý của lão gia tử rất đơn giản, chính là muốn mượn lực lượng của người, tại võ lâm đại hội đem vùng phụ cận Bắc Xuyên mở hai mươi ba đường vận chuyển thông hành.
"A!
Các vị đương gia nghe vậy một tiếng thét kinh hãi, Cam lão đại cau mày nói:" Quanh phụ cận Bắc Xuyên mở hai mươi ba đường vận chuyển quả thật làm cho người ta đỏ mắt, chỉ là Thiên Địa Minh năm đó đã đem địa bàn này, tất cả đều do người của bảy mươi hai động quản lý, cho dù chúng ta có thực lực tranh đoạt, người của Thiên Địa Minh có ra mặt hay không?"
Vẫy vẫy tay, Chu Tiến tiếp lời:" Giang hồ tranh đấu, cướp đoạt địa bàn, chỉ cần chúng ta quang minh chính đại tuân theo quy củ ban đầu, Thiên Địa Minh cũng sẽ không nói cái gì. Chỉ là, nghe nói đại hội võ lâm này phi thường long trọng _ hắc bạch lưỡng đạo đến các đại thế gia tất cả đều được phát anh hùng thiếp, cho nên lão gia tử chủ yếu chỉnh hợp lực lượng các sơn trại, tại đại hội võ lâm đoạt lấy địa bàn này, việc này đối với các ngươi, đối với chúng ta cùng tất cả mọi người đều có chỗ tốt."
Cam lão đại lập tức nhìn về phía các huynh đệ, từng người đều lộ vẻ suy tư.
Rõ ràng, hai người đối phương nói không sai. Nếu là có thể ở đại hội võ lâm đoạt được hai mươi ba con đường vận chuyển này, vậy tài lộ bọn họ chính là cuồn cuộn không dứt. Phiền Thiên Giang đã sớm đã tính toán được hết thảy, nói vậy các sơn trại khác cũng là như thế. Nhưng mà, lấy thực lực của Thất Hổ Trại, muốn kiếm phân nửa lợi nhuận không phải không có khả năng.
Điền Mậu cùng Chu Tiến tương đối cười, lẳng lặng chờ đợi đối phương.
Ngay lúc này, một đám người vội vã xông vào!
Đại đương gia … …"
"Đại đại gia không hay rồi, Tam đương gia hắn đã xảy ra chuyện!
Thương Thiên Thương Thiên - Tử Mộc Vạn Quân Thương Thiên