Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Sài Kê Đản
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 129
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 614 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 00:50:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9 - Cố Hải Phản Công
ôm sau Lưu Xung mới biết, thì ra cái người cậu đối chọi gay gắt ngày hôm qua lại chính là thần tượng trong lòng mình.
"Cái gì, cậu ta chính là Cố Hải? Chính là vị thanh niên không tầm thường của donh nghiệp đó?"
Bạch Lạc Nhân cười nhạt: "Đúng, cậu ta còn là con trai của Cố Uy Đình."
Lưu Xung lộ ra vẻ ngạc nhiên, "Cố Uy Đình ư? Trời ạ! Ông ta đúng là phúc lớn, không đến hai năm đã thăng chức thành trung tướng. Thảo nào cậu ta có thể chen chân vào lĩnh vực công nghiệp quân sự, hóa ra có chỗ dựa vững chắc đến như vậy! Cũng may hôm qua tôi không nói lời gì kích động, cậu ta chắc sẽ không trả thù tôi chứ hả?"
Bạch Lạc Nhân cười như không cười nhìn Lưu Xung, " Cái này cũng không nhất định."
Mắt Lưu Xung lại trợn lên càng to, "Không phải chứ? Chuyện nhỏ như vậy cậu ta cũng ghi thù sao?"
"Con người cậu ta lòng dạ hẹp hòi, cậu nghĩ xem hai chúng tôi đánh nhau ở khách sạn, thực ra chỉ vì tôi vừa mở cửa liền đâm phải cậu ta, cậu ta liền hạ thủ với tôi.."
Bạch Lạc Nhân nói như thật, Lưu Xung nghe cũng như thật.
"Xong rồi, hôm đánh nhau, tôi còn ra vẻ cho cậu ta hai quyền, cậu ta nhất định nhớ tôi rồi. Nếu không tối hôm qua sao lại muốn sủi cảo của tôi, sớm biết vậy tôi đã giao cho cậu ta rồi."
Bạch Lạc Nhân đỡ trán, cậu này đúng là lập trường kiên định!
"Được rồi, không đùa cậu nữa, cậu ta sẽ không đi so đo với cấu việc chuyện nhỏ này."
Lưu Xung lúc này mới xuôi xuôi, lại hỏi: "Vậy hôm qua cậu ta tìm cậu làm gì?"
"Cậu ta muốn hợp tác với chúng ta, mục đích hôm qua là đến nói chuyện này."
"Hóa ra là như vậy." Lưu Xung gãi gãi đầu, "Vậy cậu có đồng ý không?"
"Không."
Lưu xung không hiểu, "Sao cậu không đồng ý? Công ty họ điều kiện ưu việt, lại chủ động như vậy, sao mà không đồng ý? Cậu không sợ làm tổn thương cậu ta?"
"Tôi sớm đã làm cậu ta tổn thương đến không còn một mảnh rồi...."
Bạch Lạc Nhân lỗ mãng nói một câu khiến Lưu Xung không hiểu, liền đi bước lớn ra khỏi phòng nghiên cứu.
Ba ngày sau Bạch Lạc Nhân đi đến chỗ sở trưởng báo cáo tiến độ.
"Đây là danh sách của những người vào nhóm khắc phục khó khăn, có người đã kí hợp đồng rồi, đây là những doanh nghiệp được chọn để hợp tác, ở trong có các điều khoản hợp đồng đã thương lượng. Nếu như ngài không có ý kiến gì, tôi sẽ phái người sang bên kia để kí hợp đồng."
Sở trưởng cẩn thận giở từng trang, đôi lông mày luôn nhíu chặt. Nói thật ra, trong lòng Bạch Lạc Nhân rất căng thẳng, có vài doanh nghiệp được chọn không an toàn, cậu lại là lần đầu tiên tiếp quản hạng mục công trình lớn như vậy, trong lòng đều có chút lo lắng.
Không ngờ được sở trưởng sau khi xem xong liền khen ngợi Bạch Lạc Nhân.
"Không tồi, sắp xếp kế hoạch rất chặt chẽ, trật tự rõ ràng. Chỗ cần thận trọng thì rất thận trọng, lại không thiếu tính đột phá. Đúng là người trẻ có tài, đám lão già chúng tôi đã không đọ được với trào lưu thời đại rồi, nhiều lắm thì cũng chỉ có thể đưa ra chút ý kiến, khi cần quyết định vẫn phải dựa vào sức mạnh trung kiên của các cậu rồi."
Bạch Lạc Nhân cười thoải mái, " Chúng tôi chỉ là dò dẫm trong bóng tối, không có ánh đèn là ngài chắc chắn không được."
"Ha ha ha..........Đúng rồi, công ty khoa học công nghệ Hải Nhân là lần đầu hợp tác với chúng ta phải không?"
Trái tim Bạch Lạc Nhân lại như nhảy vọt lên, "Đúng thế, có điều họ với bên bộ binh đều đã từng hợp tác qua, hơn nữa giá cả có vẻ thấp, tôi chính là nhìn điểm này mà chọn họ."
"Không tồi không tồi" Sở trưởng vỗ vai Bạch Lạc Nhân, "Vốn định nhắc cậu xem xét công ty này, không ngờ chúng ta lại cùng một suy nghĩ."
Bạch Lạc Nhân vui vẻ rời khỏi văn phòng Sở trưởng, liền phái người đến các công ty lớn thương thảo điều khoản hợp đồng.
Kết quả, buổi chiều chuyển đến tin tức, Công ty khoa học công nghệ Hải Nhân không đồng ý hợp tác nữa.
Bạch Lạc Nhân như bị giáng một đòn.
"Tại sao?"
"Họ nói điều kiện của chúng ta quá hà khắc, hoàn toàn không nghĩ cho lợi ích công ty họ."
Bạch Lạc Nhân lập tức tối mặt, điều kiện là do chúng ta định sao? Rõ ràng là khi chúng ta phái người đến thương lượng họ tự đưa ra, bây giờ lại đâm mũi dùi về phía chúng ta, mẹ nó cũng quá không đàng hoàng rồi!"
Lão tử hợp tác là muốn giữ cho cậu ta chút thể diện, lại còn dám vuốt mặt không nể mũi!
Bạch Lạc Nhân phẫn nộ gọi điện cho sở trưởng, máy điện thoại luôn bận, sau đó tìm đến bộ trưởng nghiên cứu, nói rõ vấn đề, bộ trưởng vừa nghe thấy quyết định của Bạch Lạc Nhân liền bác bỏ.
"Cậu không được nói với sở trưởng chuyện này."
Mặt Bạch Lạc Nhân như đông cứng "Tại sao?"
Bộ trưởng thở dài, "Nếu ban đầu cậu chưa nói gì với ông ấy việc này còn tốt, cậu đã nói ra rồi, ông ấy liền để tâm chuyện này. Nếu là công ty khác còn đỡ, rõ ràng là công ty của con trai Cố thủ trưởng, Sở trưởng và ông ta tình cảm rất tốt, tuyệt đối không thể nói chuyện này với Cố thủ trưởng, cậu làm sao có thể thu được lời lại?"
Bạch Lạc Nhân âm thầm cắn răng chịu đựng.
Bộ trưởng lại hỏi: "Cậu sao đột nhiên lại thay đổi chủ ý?"
"Không phải tôi thay đổi chủ ý." Bạch Lạc Nhân uất hận nói, "Là bên họ không giữu chữ tín, trước đây đưa ép giá xuống rất thấp, tôi đã thông qua bản dự thảo rồi, bọn họ lại đột nhiên tăng giá, hơn nữa còn đưa ra rất nhiều điều kiện hà khắc, trước đây đều không nói rõ, ngài cảm thấy công ty như vậy có đáng để hợp tác không?"
Bộ trưởng bất đắc dĩ cười cười, " Thương trường và quan trường đều giống nhau, cậu có quyền thế cậu ép tôi, tôi có quyền thế tôi ép cậu, khi chưa có giao kèo, thì tất cả đều có thể thay đổi, mấu chốt là phải xem khả năng ứng biến. Như vậy đi, cậu lại phái người đến bên đó thương lượng, xem bọn họ có thể nhả ra một chút không."
Bạch Lạc Nhân mím chặt môi không hé răng.
Bộ trưởng vỗ vỗ bả vai cậu nói" Vấn đề này nói to không to, nói nhỏ không nhỏ, tốt nhất đừng hành động theo cảm tính. Khi cần thiết đi cửa khác thì phải đi, ai nặng ai nhẹ cậu tự cân nhắc."
Nghe được câu nói này Bạch Lạc Nhân như đã nhìn thấu rồi, cậu ta hoàn toàn tiến vào cái bẫy của Cố Hải, lòng hận tới nghiến răng nghiến lợi. Cố Hải, cậu được lắm! Cậu sống tám năm đúng là không phí, cũng biết tính kế phủ đầu tôi rồi!!
Rơi vào đường cùng, ngày thứ hai chỉ đành tìm người đến thương lượng, kết quả chưa đến trưa đã về, nói với Bạch Lạc Nhân thương lượng không có kết quả,bên đó căn bản không cho cậu ta tiến vào, nói bắt buộc phải là người phụ trách trực tiếp đến.
Suy nghĩ cả đêm, Bạch Lạc Nhân quyết định nhẫn nhục, tự mình xuất trận.
Vừa tiến vào đại sảnh tầng một công ty Cố Hải, mùi son phấn nồng nặc sộc vào mũi. Bạch Lạc Nhân dù cho đang tiến vào một công ty nhưng lại có cảm giác bản thân đang tiến vào kỹ viện. Cậu không phải là đến tìm ông chủ mà là đến tìm má mì.
"Thưa ngài, Xin hỏi ngài có yêu cầu gì?"
Bạch Lạc Nhân lại càng hoài nghi tính đứng đắn việc kinh doanh của Cố Hải.
Đi thang máy đến thẳng tầng 6, một đường qua biết bao nhiêu bộ phận, bị ánh mắt vô số sắc nữ truy đuổi, Bạch Lạc Nhân cuối cùng cũng đến phòng họp, cậu ta chính là người đàn ông đầu tiên được phép tiến vào công ty này.
"Thưa ngài, mời ngồi."
Một vị mĩ nữ cao lớn, tiếng nói thô ráp tiến đến rót nước, Bạch Lạc Nhân chỉ là liếc nhìn cô ta một cái liền nhìn thấy lông chân dày rậm, yết hầu cậu không khỏi căng thẳng, lại nhìn lên trên, khung xương của cô này vô cùng tráng kiện, cánh tay còn có bắp, đường nét khuôn mặt càng nhìn càng giống đàn ông.
Không phải là do điều kiện tuyển dụng quá hà khắc, làm một số đàn ông giả dạng nữ giới trà trộn vào đây chứ?
Cô gái tâm tư nhạy cảm, nhìn thấy ánh mắt Bạch Lạc Nhân, lập tức đoán ra cậu trong lòng nghĩ gì.
"Tôi là phụ nữ." Cô cất tiếng nhấn mạnh.
Bạch Lạc Nhân sống cả đời chưa khi nào ngại ngùng như lúc này.
Cố Hải đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Bạch Lạc Nhân ngồi ngay ngắn giữa ghế, bộ quân phục phẳng phiu thẳng tắp ôm lấy vóc dáng rắn rỏi, gương mặt anh tuấn bức người lại mang theo vẻ mệt mỏi nhàn nhạt, đôi mắt sắc nhọn nhìn theo Cố Hải từ khi bước vào đến khi ngồi xuống ghế, hai môi mím chặt, nhìn hoàn toàn không giống như đến để đàm phán, mà đến để gây chiến.
Cô gái cúi thấp xuống ghé vào tai Cố Hải nói nhỏ vài câu, Cố Hải gật đầu, cô liền đi ra ngoài.
Cả phòng họp lớn như vậy giờ chỉ còn lại hai người.
"Người vừa rồi không phải phụ nữ mà là người chuyển giới." Cố Hải bâng quơ nói.
Bạch Lạc Nhân ném về phía Cố Hải một ánh nhìn khâm phục, " Khẩu vị của cậu ngày càng nặng."
"Trước khi cậu đến tôi luôn nghĩ, phải làm sao để tiếp đãi cậu tử tế, vốn định cử lên vài mĩ nữ, sau đó lại nghĩ cậu ở trong quân đội đã cấm dục lâu như vậy, đột nhiên gặp được bao nhiêu người đẹp cậu có chịu nổi không? Vì vậy mới đưa lên cho cậu món khai vị này, để cậu từ từ thích ứng."
Hai con ngươi mắt đen bóng của Bạch Lạc Nhân chớp động, miệng nhếch lên cứng nhắc.
"Cám ơn ngài rồi!"
Cố Hải cười vô cùng vui vẻ, "Cậu hôm nay tìm tôi có việc gì?"
Bạch Lạc Nhân nghiêm nghị "Việc hợp tác"
Cố Hải không nói gì chỉ châm một điếu thuốc hút.
Vậy nên, vai diễn hai ngày trước bị đảo ngược, lần này là Cố Hải ra sức gây khó dễ, Bạch Lạc Nhân nhẫn nhịn giải thích các điểm có lợi trong hợp đồng.
"Đây là một miếng thịt béo bở, rất nhiều doanh nghiệp đang muốn cướp lấy, cậu không làm, rất nhanh sẽ có kẻ thay thế."
Cố Hải gật đầu: "Cái này tôi rất rõ."
Trong lòng Bạch Lạc Nhân thầm mắng, rất rõ vậy cậu còn không mau nhanh nhẹn nhận lấy? Nghĩ thì nghĩ như vậy, Bạch Lạc Nhân tự điều chỉnh ngữ khí bản thân, hòa nhã nói với Cố Hải: "Vậy nên, cậu tốt nhất hãy suy xét đi."
"Người cần suy xét là bên cậu." Cố Hải mở hai bàn tay ra, "Chúng tôi không hề nói đến việc chấm dứt hợp đồng, chỉ cần bên cậu đồng ý tăng giá, bên tôi ngay lập tức kí."
Bạch Lạc Nhân cứng mặt, "Giá đã viết ở đây, đồng ý thì kí tên, không đồng ý coi như hợp đồng thất bại."
Cố Hải nhìn thẳng về phía Bạch Lạc Nhân, muốn cậu nói một câu nhận lỗi cũng khó thế sao?
Bạch Lạc Nhân ngang tàng đứng dậy, Lão tử thà không làm còn hơn ngồi đây thấp thỏm nhìn sắc mặt cậu!
"Cái nào nặng cái nào nhẹ, cậu tự mình cân nhắc....."
Trong đầu Bạch Lạc Nhân vang lên câu nói của bộ trưởng.
Cậu chuyển bước chân, sức nhẫn nhịn kinh người đi đến trước mặt Cố Hải.
"Tôi đồng ý tăng giá, kí hợp đồng đi!"
Cố Hải thầm cười, "Tôi lại thay đổi chủ ý rồi, không muốn hợp tác với bên cậu nữa."
Mặt Bạch Lạc Nhân tối sầm, liền kéo lấy cà vạt của Cố Hải.
" Cố Hải, cậu cố tình đúng không?"
"Ngay từ đầu tôi đã cố tình rồi." Cố Hải dùng tay bóp cổ Bạch Lạc Nhân, "Cậu có thể không nhìn thấy sao?"
Bạch Lạc Nhân hung hăng dùng khuỷu tay thúc vào bụng Cố Hải, phẫn nộ nói "Cố Hải, cậu có thể vuốt mặt nể mũi chút không! tôi vì sao mà hợp tác với cậu, trong thâm tâm cậu cũng rõ ràng, đừng có làm bộ trước mặt tôi! Hôm nay tôi chỉ nói đến đây, vẫm là giá cũ,một đồng cũng không thêm. Cậu kí rồi chúng ta sẽ còn liên lạc nhiều với nhau, không kí thì coi như không quen biết cậu!!"
Một luồng gió trong lành từ miệng Bạch Lạc Nhân liền bay đến từng ngóc ngách trong tim Cố Hải.
"Cậu sớm nói một câu vui vẻ như vậy, hai chúng ta còn phải lãng phí nhiều thời gian sao?"
Cố Hải Vui vẻ vỗ lên sau đầu Bạch Lạc Nhân, thoáng chốc từ vẻ nham hiểm của một thương nhân biến thành một đại ca hàng xóm dễ nói chuyện.
Bạch Lạc Nhân âm thầm cắn răng, vì sự phục hưng vĩ đại cho quốc gia, vì cuộc sống an cư lạc nghiệp của nhân dân, tôi nhịn!!!!!!!!!!
Cố Hải hút một hơi thuốc, thổi lên gương mặt Bạch Lạc Nhân, âm thanh mang theo một luồng khí lạnh buốt.
"Sủi cảo ngày hôm ấy có ngon không?"
Thượng Ẩn - Phần 2 Thượng Ẩn - Phần 2 - Sài Kê Đản