Đừng lo ngại cuộc sống sẽ kết thúc, hãy lo ngại cuộc sống chẳng bao giờ bắt đầu.

Grace Hansen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 137 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 614 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:49:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 136: Chương 136.
ục Quân Tắc lắc đầu: “Ở đại điện Tử Tiêu điện, hoàng thượng sụp ở trên ghế rồng, nghe nói lúc ấy thái giám đang tuyên đọc ý chỉ gia phong quý nhân làm quý phi.”
“Có thể hiểu là hắn ta vì Nhâm cô nương mà điên cuồng? Cái Mai biểu muội đó nhìn không phải là người quang minh lỗi lạc, Doãn Liệt lại còn muốn phong làm quý phi? Ai, chẳng qua là thương hại đám lão bà như hoa như ngọc kia của hắn.” Doãn Thiên Lương nói. Người có thể điên cuồng, có thể thỉnh thoảng nổi điên, đó là đặc thù của người bình thường, nếu giống như Doãn Liệt mà nổi điên thì thật đáng sợ.
“Người chết lớn nhất, những chuyện này cũng không cần nói.” Lục Quân Tắc buộc lại tóc: “Vi phu đáp ứng, nếu có cơ hội thích hợp chắc chắn sẽ cách xa những thứ này, không để cho nàng lo lắng.”
“Ừ, tốt. Nhưng có chuyện nhất thiết phải khắc ghi ở trong long.” Doãn Thiên Lương nói, vẻ mặt nghiêm túc.
“Chuyện gì?” Lục Quân Tắc cười hỏi.
“Nhất định là trước khi lấy đủ tiền dưỡng lão sẽ không làm.” Doãn Thiên Lương nói.
“Hẹp hòi.” Lục Quân Tắc điểm cái trán của nàng.
Tân hoàng lên ngôi lại không lắm phô trương, thậm trí cũng không có hạ chỉ tổng tuyển cử mỹ nhân, đủ loại dấu hiệu trước mắt xem ra còn có việc, không giống Doãn Liệt thân thể như vậy còn muốn phong Quý phi. Khó trách đế vị ngồi không lâu... có cái mạng cũng không có thể lực.
Không bao lâu, tân đế bân bố đạo thánh chỉ thứ nhất cho hậu cung, phong mẹ ruột của hắn làm Hoàng thái hậu, hơn nữa lại mở Hoàng lăng hợp tang cùng lão hoàng đế, Doãn Thiên Lương suy nghĩ một chút, việc này vượt qua thời Ung Chính, mẹ của Dận tường, sau khi chết mới vào Hoàng lăng.
Tân đế cũng lập hoàng hậu, họ Hoắc, là cháu ruột An Quốc công chúa.
Tất cả cũng đi vào quỹ đạo, ngay cả việc của Lục Quân Tắc cũng có quy luật. Doãn Thiên Lương không nghĩ tới cái quyền lợi lien tiếp lại vững vàng như vậy, xem ra “thập thất thúc” mưu đồ đã lâu, ngay cả Doãn Liệt cũng có thể làm rơi thì cũng là người đáng sợ, Doãn Thiên Lương suy nghĩ.
Một năm cứ như vậy bình ổn đi qua, bình ổn đến Doãn Thiên Lương cũng cảm thấy khó tin.
Lại đến 15 tháng 8 hàng năm, tân đế hạ chỉ chúc thọ cho Thái hoàng Thái hậu... dĩ nhiên cũng là mượn cơ hội để cho quần thần vào kinh ra mắt tân chủ tử, Đại tiểu Vương gia, Vương phi của Lục phủ cũng không thể không đi, nhất là khi người ta lên đã phục chức cho.
Càng gần kinh thành càng mong đợi, lần này cũng có thể nhìn thấy mẹ Vương phi, không biết mẹ Vương phi nhìn thấy nàng bây giờ có thể vui vẻ hay không.
Cuối cùng đã tới kinh thành, tất cả vẫn còn như mấy lần trước tới, vào biệt viện ở làm cho người ta đi hỏi thăm, quả nhiên người Trạm vương phủ đã đến từ lâu, Doãn Thiên Lương có chút kích động. Quận Vương phi sớm sai người chuẩn bị lễ vật thúc giục hai người đi thăm viếng.
Về nhà thấy Trạm Vương phi, quả nhiên vừa ôm vừa lau lệ, làm cho Doãn Thiên Lương cũng ê ẩm cả lỗ mũi. Rất may, Lăng Tiễn Tuyết vội tới khuyên giải. Nhìn một chút Lục Điêu Thuyền được ôm ở trong ngực Trạm Vương phi, con mắt Lăng Tiễn Tuyết lóe sang, ngay sau đó để chon ha hoàn đem con trai kéo tới trước mặt Doãn Thiên Lương.
A, đứa trẻ này cũng rất giống Thủy Tiên đi.
“Cô em chồng, nhìn cháu trai một chút xem như thế nào?” Lăng Tiễn Tuyết cười hỏi.
“Rất giống anh trai, không tệ.” Doãn Thiên Lương sờ đầu nhỏ của bé, tiểu Thủy tiên lại còn quay mặt đi chỗ khác.
“Vậy Điêu Thuyền nhà ngươi cho làm vợ con trai ta đi.” Lăng Tiễn Tuyết nói.
Phốc. Hôn nhân ép duyên vẫn kết hôn họ hang gần? Không được, kiên quyết phản đối.
“Không được, Điêu Thuyền nhà chúng ta sẽ bị hắn bắt nạt.” Doãn Thiên Lương nói.
“Doãn Diệu, nhìn tiểu muội muôi đáng yêu không?” Lăng Tiễn Tuyết tự động bỏ qua Doãn Thiên Lương, lôi kéo con trai đi xem Điêu Thuyền.
Tiểu Thủy tiên để sát vào nhìn một chút, nhìn như rất miễn cưỡng, sau đó nói: “Cũng sẽ không cười, ngu ngốc.”
“Bốp...”
Ba người nhìn về phía Doãn Diệu lại nhìn về người giả bộ không sao Lục Điêu Thuyền.
“... Đánh ta?” Tiểu Thủy tiên một vẻ không thể tin.
“A... a...” Lục Điêu Thuyền vừa cười, cười hoa tay múa chân.
Tiểu Thủy tiên đỏ mặt, chạy đi mách cha, Doãn Thiên Lương cười thâm, con gái, chẳng lẽ mình cũng không chọn trúng?
Đang cười, chỉ thấy Lăng Tiễn Tuyết ôm Lục Điêu Thuyền đứng lên: “Thật là đứa trẻ có cá tính, yêu chết, cho ta làm con dâu đi.”
..........
Đại thọ của Thái hoàng thái hậu không có não nhiệt như lúc 80 tuổi, mặc dù lúc này cũng vui vẻ, trên mặt rất nhiều người cũng là vẻ cười miễn cưỡng. Thái hoàng thái hậu và Thái hậu cũng không có tâm tư nhìn các cô gái nhảy dây, kéo tơ hồng linh tinh.
Trông chờ hoàng đế tới, hắn rất cao lớn, nhìn xấp xỉ tuổi với Doãn Liệt, bộ mặt... so với Doãn Liệt đẹp trai hơn mấy phần, cặp mắt giống Doãn Liệt, cũng thâm trầm như biển. Người có thể nhìn thẳng hắn đoán chừng rất ít.
Quả nhiên hắn cũng không thân cận với mọi người, nghĩ tới loại trường hợp này cũng qua đi mà thôi. Hắn cười, lại cười đến mức không nóng không lạnh, nhìn làm cho người ta không gần được.
Cái vị hoàng hậu bên cạnh hắn lại để cho Doãn Thiên Lương kinh ngạc, làm hoàng hậu tất cả đều nhìn đoan trang, nhưng vị hoàng hậu này rõ ràng không như thế, nói như thế nào đây, hình như mang theo mùi vị phong trần, không sai, chính là phong trần.
Tính toán, chỉ cần tảng đá nhà ta tốt, người nào làm hoàng đế cũng không có gì khác nhau, huống chi hoàng hậu nhìn có chút phong trần, nhưng nhìn mặt mày cũng là người hiền lành.
Ngồi uống chút rượu, mặc dù không nhiều lắm, nhưng đối với Doãn Thiên Lương, loại rượu này cũng rất nặng, hơn nữa đi xe ngựa bị lắc tới lắc lui dạ dày cũng mau vặn thành cái bánh quai chèo. Trở về phòng nôn lại ói, người đẹp mẹ chồng đưa Điêu Thuyền đi ngủ, Doãn Thiên Lương uống canh giải rượu nha hoàn bưng tới.
Nôn, vẫn còn nôn.
Lục Quân Tắc một tay vỗ nhẹ lưng của nàng, lại một tay rất tự nhiên nắm cổ tay của nàng, một bộ dáng bắt mạch rất chuyên nghiệp, Doãn Thiên Lương cười nhìn anh ta, lại muốn tránh.
“Mạch trợt.” Lục Quân Tắc nói.
“A? Cái gì? Mạch gì?” Doãn Thiên Lương kỳ quái.
“Hỉ mạch.” Lục Quân Tắc nói. “Chúc mừng tiểu Vương phi có tin vui.”
......
“Thật hay giả?” Doãn Thiên Lương chất vấn, cũng không cần quá toàn năng đi? Thế nào hai năm tinh thông đến cả sản phụ khoa cũng có thể xem đi?
Doãn Thiên Lương hồ nghi nhìn Lục Quân Tắc: “Làm sao anh xem mạch được?”
“Không biết.” Lục Quân Tắc rất sảng khoái lắc đầu.
“Vậy làm sao biết?” Vẫn nghi nghờ.
“Tính toán Điêu Thuyền cũng hơn một tuổi, Lục Nhân Giáp cũng tới không sai biệt lắm. Hơn nữa...” Để sát vào bên tai Doãn Thiên Lương: “Vi phu gần đây rất là cố gắng. Oha không nhìn thấy sao?”
Nhìn thấy thì vẫn nhìn thấy, cho là hormone tiết ra quá nhiều cơ.
Nhưng mà, mùa thu, cũng nên có thu hoạch đi?
Thứ Nữ Yểu Điệu Thứ Nữ Yểu Điệu - Đông Ly Cúc Ẩn