Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 137 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 614 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:49:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 65
hục vụ bằng roi ước chừng là không thể được.” Sau lưng chợt vang lên một âm thanh dọa Doãn Thiên Lương giật mình, âm thầm cắn răng.
“Quận vương, ngài đã về.” Doãn Thiên Lương nói. Trung Quốc có bộ tộc “Phương bắc”, nơi này có một loại “Quỷ bắc”.
“A, đã trở về.” Lục Quân Tắc cúi người bên cạnh nàng nhìn hai con gấu mèo nhỏ một chút: “Hoàng thượng nói, hai con này không thể đánh không thể mắng, phải chăm sóc cẩn thận.”
Có muốn hay không làm một cái chuông vàng, bày một cái bàn thờ, một cái bát hương, một cái bồ đoàn và mõ không?
“A, thiếp biết.” Doãn Thiên Lương ngoài miệng đáp ứng.
Nha hoàn bên cạnh Quận Vương phi tới mời Lục Quân Tắc nói Vương phi có chuyện quan trọng cần thương lượng, Lục Quân Tắc đi qua, trong lòng Doãn Thiên Lương vang lên tiếng trống nhỏ không biết trong hồ lô của mẹ chồng lúc này lại đưa thuốc gì... Thật là kỳ quái, một người ở hiện đại như nàng cũng có thể tiếp nhận đàn ông cổ đại tam thê tứ thiếp, mẹ chồng ở cô đại của nàng lại muốn thực hiện “chồng là sở hữ tư nhân” hóa...
Vẻ mặt lúc ăn cơm tối của Quận Vương phi và Lục Quân Tắc bình thường không thể bình thường hơn được nữa, nhưng càng như thế Doãn Thiên Lương lại càng thấy phải có cái gì không đúng mà. Bất kể đạt hay không đạt thành nhất trí, thì phải có một là sắc mặt uất ức mới đúng chứ?
Bình thường như thế... bây giờ là quá không bình thường. Cúi đầu nhìn chén, một tiểu nhân trong đầu nhảy ra ngoài, đỉnh đầu viết một biểu ngữ “0 $ 1”...
Ăn cơm xong trở về phòng, hai người đi một trước một sau, Doãn Thiên Lương liền suy nghĩ, thoạt nhìn một tiểu tử rất MAN làm sao lại hết lần này đến lần khác khắc khẩu? Quả nhiên người không thể xem bề ngoài.
Rửa mặt xong ngồi ở trước bàn trang điểm để cho nha hoàn tháo tóc, từ trong gương đồng thấy người khác đang cởi quần áo chuẩn bị ngủ, nàng chợt này sinh một ý nghĩ: một đồng tính khi bị phụ nữ xxoo sẽ có phản ứng gì, trên mặt là vẻ mặt gì?
Nghĩ thì nghĩ, nàng lại không muốn đem mình ra thử, vạn nhất kiểm tra xong tật xấu của anh ta lại bình thường thì làm sao?
Nằm xuống nhắm mắt lại, trong đầu Doãn Thiên Lương không thể ngăn chặn hiện lên hình ảnh người nào đó cùng người nào đó đang sinh hoạt cái gì kia... Đang muốn đến chỗ đặc sắc nhất thì một âm thanh quấy nhiễu cắt ngang sự phát sóng trực tiếp đó.
“Oh a, vi phu có một vấn đề.” Một làm chồng nói.
“Vấn đề gì?” Một làm vợ hỏi.
“Sau này đứa nhỏ tên gọi là gì?”
“Cái này... Đến lúc đó hãy nói.”
“Nhân làm chữ lót, gọi tên không hay.” Lục Quân Tắc nói, khóe miệng cười khẽ.
Lục Nhân X? Người đi đường X...
“Người đi đường Giáp.” Doãn Thiên Lương bật thốt lên, lấy có gì khó khăn, người đi đường Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý... Bây giờ không đủ dùng còn có mười hai con giáp, con Trâu, Hổ, Mèo, Rồng, Rắn, Ngựa, Dê, Khỉ, Gà, Chó, Lợn... gọi tên loài vật là được rồi.
Tên thì không bao giờ hết, chỉ sợ anh không có thực lực mạnh như vậy. Ông già Khang Hi lợi hại không? Mới có hơn năm mươi đứa con... Một giáp là đủ rồi.
“Cái gì?” Lục Quân Tắc hỏi.
“Cái Quế Lâm Sơn Thủy đệ nhất trong thiên hạ ấy.” Doãn Thiên Lương nói.
“Ừ, không tệ, Nhất, đệ nhất thiên hạ.” Lục Quân Tắc nói.
Không tệ? Không tệ thì hãy để cho con trai của anh gọi là người qua đường Giáp đi.
“Oh a, Tử Quý đại khái muốn thành hôn.” Lục Quân Tắc nhẹ nhàng nói.
“Thành thân? Cùng ai?” Không thể nào, động tác của mẹ chồng bây giờ cũng quá nhanh, ra tay khi nào? Đây quả thực là giết người vô hình a.
“Cái này... Hoàng thượng chưa nói, ta cũng không có hỏi.” Lục Quân Tắc nói, liếc xéo nàng: “Nói Tử Quý thành hôn, Lục Nhân Nhất cũng không xa đi?”
Lời này nghe thế nào cũng không được tự nhiên như vậy...
“A.... A.” Doãn Thiên Lương lật người. Bào thai a bào thai.
“Lão đại gọi Lục Nhân Nhất, lão nhị tên gì?” Một người không tự chủ tiếp tục hỏi.
Lão nhị? Lão nhị gọi JJ.
Thấy nàng không có động tĩnh người khác lại lầm bầm lầu bầu: “Oh a gần đây rất hay ngủ, nguyên nhân chẳng lẽ là khí trời ấm áp?”
Doãn Thiên Lương hung ác cắn chăn, ngũ quan cũng vặn vẹo nho nhỏ.
Ngày thứ hai, Doãn Thiên Lương thất thần, Quận Vương phi hỏi nàng tại sao, Doãn Thiên Lương nói bởi vì khí trời ấm áp cho nên mình muốn ngủ.
Đêm hôm đó Lục Quân Tắc kia rất khuya còn chưa có về, trong lúc hai mẹ con chờ Quận Vương phi vô tình nói: “Đã trễ thế này còn chưa về, lại bị ở lại trong cung làm cái gì đây?”
Người nói vô ý người nghe có lòng, lỗ tai Doãn Thiên Lương lập tức dựng lên.
Ở lại trong cung... còn “lại”? Xem ra chuyện như vậy phát sinh không có ít.
Quận Vương phi đang cùng Doãn Thiên Lương nói: “Trời chiều rồi, Lương nhi trở về phòng nghỉ ngơi đi.” Liền nghe ngoài cửa có tiếng bước chân, là Lục Quân Tắc về, quả nhiên rất nhanh anh ta xuất hiện tại cửa, Doãn Thiên Lương ngắm anh ta một cái lập tức cảm thấy thần sắc anh ta rất mệt mỏi.
Xem ra lượng công việc vẫn còn rất lớn.
Thứ Nữ Yểu Điệu Thứ Nữ Yểu Điệu - Đông Ly Cúc Ẩn