The walls of books around him, dense with the past, formed a kind of insulation against the present world and its disasters.

Ross MacDonald

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Nhan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 10 - chưa đầy đủ
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 596 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 06:16:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 09
gười đàn ông mà Âu tỷ giới thiệu, quả nhiên điều kiện rất tốt.
Tuy rằng trước đó cô đã xem qua ảnh chụp, nhưng ảnh và người thật có chút chênh lệch, hơn nữa sau khi nói chuyện với nhau, đối tượng thân cận của cô so với ảnh chụp càng thêm thu hút.
“Cô so với ảnh chụp càng đẹp hơn.” Khương Tự Đạt điềm đạm mỉm cười nói, tuy là khen ngợi, nhưng lại tuyệt không ngả ngớn, ngữ khi rất chân thành làm cho người ta không khỏi đỏ mặt.
“Cám ơn.”
Lạc Tiểu Huân thầm nghĩ trong lòng, người đàn ông này điều kiện tốt không chê vào đâu được, là tiến sĩ kinh tế từ Mỹ trở về, gia thế bối cảnh đều tốt,  có phong thái của một quý ông, ăn nói lại  phù hợp, đàn ông như vậy, thực dễ dàng làm cho phụ nữ có thiện cảm.
Nhưng mà, cô nhất định không thể làm cho đối phương có thiện cảm, cô đã chuẩn bị tốt để lưu lại ấn tượng không tốt cho đối phương, để cho anh ta chủ động cự tuyệt mình.
Như thế, cô sẽ không phải gánh vác trách nhiệm cự tuyệt đối phương, cũng có cái để nói với Âu tỷ.
“Tôi chỉ là có kỹ thuật trang điểm tốt thôi, tẩy trang đi, sẽ nhìn thấy da mặt tôi rất xanh xao, tôi trước khi trang điểm với sau khi trang điểm kỳ thật khác biệt rất nhiều.”
“Cô rất khiêm tốn, tôi nhìn không ra cô có trang điểm đâu.”
Ai, sớm biết vậy hôm nay  đã trang điểm thật đậm đến dọa người.
Ngày thường, chỉ cần là đối mặt với người lạ, một bộ ứng đối thân thiết cùng với chiêu bài tươi cười của cô, đã đủ để xã giao, mà cử chỉ ôn hòa lịch sự cùng với khí chất uyển chuyển hàm súc của cô, luôn khiến cho người ta có ấn tượng tốt.
Bất quá hôm nay cô quyết định phải làm ngược lại.
“Cô muốn ăn gì?”
Cô cầm thực đơn lên xem, cố ý kinh hô: “Oa, đắt thật đấy, đây là ăn cơm hay là cướp tiền a.”
Hắn cười nói: “Đầu bếp của nhà hàng này rất nổi tiếng, nguyên liệu dùng để nấu ăn cũng rất cao cấp, cho nên giá có ột chút, cô muốn ăn gì cứ gọi, tôi mời.”
Cô cố ý giả bộ vẻ mặt chiếm tiện nghi: “Thật sao?”
Hắn gật đầu. “Muốn ăn gì, tha hồ chọn.”
“Kia làm sao có thể không biết xấu hổ chứ, bất quá anh đã nói như vậy, tôi mà cự tuyệt thì rất không nể mặt anh rồi.”
Thích tha hồ chọn phải không, được!
Cô chọn, là gấp hai lần người bình thường, quả nhiên nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của đối phương.
Đây là một nhà hàng cao cấp, đến phục vụ cơm cũng rất cao cấp, một thục nữ lúc đi thân cận, sẽ không gọi nhiều đồ ăn, cũng sẽ không ăn như hổ đói.
Cô chẳng những một lần chọn liền vài món, mà còn hùng hổ ăn thịt, hùng hổ uống rượu, tuyệt không kiêng dè bày ra bộ dáng tham ăn trước mặt hắn, cách ăn này quả nhiên làm cho đối phương nhìn đến trợn mắt há mồm.
“Ợ, ăn ngon no quá.” Cô thỏa mãn vỗ vỗ bụng, còn không quên lấy tăm xỉa răng.
A, dọa tới đi? Một bữa cơm này, người đàn ông này chắc hẳn đã đem số điểm của cô trừ hết phân nửa rồi.
Khương Tự Đạt suy nghĩ sâu xa nhìn cô: “Cô nhìn qua rất thanh tú, cá tính lại tựa hồ như không phải như vậy?”
Cô nhún nhún vai. “Đại khái vậy, kỳ thực tôi rất cẩu thả.” Cô cố ý muốn trưng ra vẻ mặt thô lỗ trước mặt hắn, để cho hắn hiểu được, cô tuyệt đối không thanh tú, muốn tìm tiểu thư khuê các ư, thỉnh tìm người khác đi.
“Âu tỷ nói cô là một cô gái rất đặc biệt, là loại tôi sẽ yêu thích, ngay từ đầu tôi vốn không tin, nhưng mà sau khi nói chuyện với cô xong, tôi phát hiện chị ấy nói rất đúng.”
Gì?
“Làm sao có thể, tôi kỳ thật nói chuyện rất thẳng thắn, một chút cũng không  quyến rũ.”
“Tôi lại cảm thấy sự thẳng thắn của cô thật đáng yêu.”
Hả >
“Vốn tôi còn lo buổi thân cận ngày hôm nay rất khó chịu, không thể tưởng tượng được rằng nói chuyện với cô lại có thể nhẹ nhàng thoải mái đến như vậy.”
Thoái mái? Không phải chứ.
“Tôi kỳ thật không dễ ở chung, anh đừng để bề ngoài của tôi lừa gạt.”
Hắn lắc đầu: “Tôi đã nhìn ra, cô tuyệt đối không làm ra vẻ, hảo sảng, lại thẳng thắn, cũng không để ý đến ánh nhìn của người khác, tôi rất thích như vậy.”
Hả hả hả?
Cô trừng to mắt, giống như đang nghe thấy hắn nói bằng tiếng của người ngoài hành tinh nào đó, hắn không phải thích loại tiểu thư khuê các, có khí chất sao?
Khương Tự Đạt kéo kéo nới lỏng caravat trên cổ áo, còn đem tay áo xắn lên., còn nở một nụ cười kem đánh răng của người da đen với cô.
“Sớm biết không cần phải gò bó như vậy, tôi đã chẳng phải giả bộ vất vả như thế làm gì.” Hắn trực tiếp lấy tay cầm lấy một miếng thịt dê, há mồm cắn thật to.
“Ăn cơm, phải mở miệng to ra ăn thì mới ngon, cô nói có đúng không?” Ý tứ chính là, kỳ thật hắn cũng chẳng phải loại người tao nhã nho nhã cái gì, mà là một kẻ thô kệch, trước mặt cô, hắn rốt cục cũng không phải làm bộ.
Cô ngây ngốc nhìn hắn, đột nhiên ý thức được không ổn, ánh mắt người đàn ông này nhìn cô, lại tăng thêm chút nhiệt tình.
“Tôi không chỉ thô lỗ, lại còn rất lơ mơ, anh nếu nghĩ tôi rất tốt, anh sẽ phải hổi hận.”
Lời của cô, làm cho Khương Tự Đạt bật cười thành tiếng, trái lại còn dùng ánh mắt thú vị mới mẻ nhìn cô chằm chằm. ” Sảng khoái, tôi rất thích nói chuyện với cô không quanh co lòng vòng rất đặc biệt, tôi tin rằng chúng ta nhất định sẽ rất phù hợp.”
Có lầm hay không a! Trăm ngàn không cần phóng điện với cô, sẽ dọa đến cô mất!
Nhìn hắn con người kiểu mẫu như vậy, nói chuyện nhã nhặn mềm mại, cậu nệ có lễ, vốn tưởng rằng người như thế là thích con gái ngoan ngoãn, cho nên cô mới cố ý biểu hiện thô lỗ, không câu nệ tiểu tiết, không thể ngờ rằng đây cũng không phải con người thật của hắn?!
Cô cúi mắt, tránh khỏi ánh mắt nhiệt tình của hắn, nghĩ xem làm thế nào để tống cổ hắn đi bây giờ, không ngờ bàn tay to đã úp lên tay cô, làm cho cô kinh ngạc ngẩng đầu.
“Có lẽ em sẽ cảm thấy đường đột, nhưng hãy tin tôi, tôi rất ít đưa ra thỉnh cầu với người khác nhanh như vậy, tôi hy vọng có thể kết giao với em, tôi thích, chính những cô gái không câu nệ tính tình thẳng thắn giống như em.”
“Không được đâu.” Cô vội vã lắc đầu, giống như nóng lòng muốn thu hồi lại bàn tay đang bị hắn cầm chặt.
“Em không thích tôi?”
“Không phải, mà là —-”
“Không chán ghét tôi là tốt rồi, tôi sẽ khiến em hiểu rõ con người tôi, rất nhanh sẽ thích tôi.”  Hắn lại nở nụ cười kem đánh răng của người da đen, một nụ cười vừa hồn nhiên chói mắt lại tự tin.
Nguyên bản  là hy vọng nhà trai sẽ cự tuyệt, nhưng sự tình lại phát triên đến thế này, cô không thể không tàn nhẫn mà cự tuyệt hắn.
“Khương tiên sinh.”
“Gọi tôi Tự Đạt.”
Cô hít sâu một hơi, nghiêm mặt nói: “Khương tiên sinh, tôi phải nói với anh, tôi —-” tầm mắt lơ đãng nhìn thấy một bóng người quen thuộc, làm cho cô thần sắc đại biến, nói còn chưa xong, liền theo phản xạ trốn dưới bàn.
Gặp quỷ!
Cả người Lạc Tiểu Huân ở trong trạng thái kinh hoàng, cô sở dĩ hành động khác thường như vậy, là vì cô bị một thân ảnh quen thuộc dọa đến —–
Suất Vũ Sâm đang đứng ở hướng 10 giờ, cô sợ tới mức tim muốn bắn ra ngoài, làm sao có thể chết một cách tử tế đây hắn cũng đến chỗ này ăn cơm?
Tuy nói đi đêm lắm có ngày gặp mà, nhưng mà cô mới đi đêm có một lần nha, nếu như bị hắn bắt được cô cùng với một người đàn ông khác đang thân cận, với tính tình của hắn, khẳng định sẽ cực kỳ phẫn nộ, cho dù cô không cố ý, nhưng hắn nhất định phi thường phi thường để ý, cô biết mà.
“Em đang làm gì vậy?”
Khương Tự Đạt cúi thắt lưng, vẻ mặt kinh dị nhìn cô đang núp dưới bàn.
Cô từ trong kinh hoàng hoàn hồn lại, đúng rồi, cô còn phải giải quyết củ khoai lang nóng bỏng tay này nữa!
“Tôi đang tìm đồ.”
“Tìm đồ? “
“Đúng vậy, tôi đang tìm thứ đồ tôi đánh rơi.” Cô làm bộ bận rộn quỳ rạp trên mặt đất tìm kiếm.
“Em làm rơi cái gì? Tôi tìm giúp em.”
“Không, không cần, anh cứ ngồi đi, đừng khiến người khác chú ý, nhanh lên.” Cô khẩn trương nói, vội vã muốn đẩy Khương Tự Đạt đang chui dưới bàn trở về, mắt nhìn chăm chú. Cô lại hít một hơi, bởi vì cô nhìn thấy Suất Vũ Sâm đang quay mặt về hướng bọn họ, hiển nhiên là bị sự khác thường chỗ bọn họ thu hút sự chú ý, hại cánh tay cô vốn đang đẩy Khương Tự Đạt ra lại vội vàng kéo trở về, giống như một tấm bình phong che khuất chính mình.
Động tác này của cô, ngược lại khiến hai người xích đến khá gần, hơi thở như hoa lan thanh khiết thổi trên mặt hắn, làm hắn nhất thời tâm hồn xao động, nhịn không được thơm lên cái miệng nhỏ nhắn mềm mại của cô một cái.
Cô che miệng lại, mở to mắt trừng hắn.
Mới không cẩn thận một chút, đã để hắn hôn trộm rồi, cô vừa sợ lại hoảng, gấp đến độ muốn giậm chân.
“Anh, anh làm sao có thể ——
“Thực xin lỗi, tôi thật sự kìm lòng không được.”
Cô biết người đàn ông này hiểu lầm, nghĩ rằng cô cố ý làm như vậy với hắn, lại không biết nên giải thích với hắn thế nào, bây giờ quan trọng nhất, chính là nhất định không thể để Suất Vũ Sâm nhìn thấy cô.
“Cầu xin anh trở về chỗ ngồi trước được không? Xin anh đấy.”
Cô đã mở miệng cầu hắn, hắn nào có thể không đồng ý, vì thế hắn ngồi trở lại trên ghế.
Thật sự là một cô gái đáng yêu, lần đầu tiên hắn gặp được một cô gái thú vị như vậy, hoàn toàn khác với những cô gái hắn đã gặp trước đây, không mảy may hiếm lạ trước bối cảnh gia thế của hắn.
“Tự Đạt.”
Khương Tự Đạt sửng sốt, quay đầu lại, nhìn thấy đối phương, kinh hỉ nói: “Hắc, Vũ Sâm.”
Hai người nhìn thấy đối phương, đều vui vẻ bắt tay nhau, không ngờ sẽ ngẫu nhiên gặp mặt ở đây.
“Khéo như vậy, cậu cũng tới đây?”
“Vừa tan họp xong, tôi đưa khách hàng tới đây dùng cơm, cậu thì sao?”
“Tôi đang đi thân cận.”
Suất Vũ Sâm nhướn mi: “Cậu đến công ty mà tôi giới thiệu?”
Khương Tự Đạt gật đầu. “Vốn là tôi chỉ định thử một lần, muốn coi xem thân cận có cảm giác như thế nào, hơn nữa Âu tỷ lại là bạn bè với cậu, cho nên tôi mới để chị ấy sắp xếp cuộc hẹn lần này.”
Suất Vũ Sâm tò mò nhìn xung quanh: “Nữ nhân vật chính của cậu đâu?”
“Để tôi giới thiệu với cậu một chút.” Khương Tự Đạy cúi người xuống, muốn mời nữ nhân vật chính dưới bàn đi ra gặp người, nhưng dưới bàn không có lấy một bòng người, không khỏi ngẩn ngơ.
Hắn nghi hoặc nhìn xung quanh, tìm kiếm bóng dáng của cô, thấy hắn như vậy, Suất Vũ Sâm không khỏi nghi ngờ hỏi: “Làm sao vậy?”
“Cô ấy vừa rồi rõ ràng còn ở dưới bàn, làm sao nhoáng một cái đã không thấy người đâu rồi?”
“Dưới bàn?”
“Ừ, cô ấy nói cô ấy làm rớt thứ gì đó, liền chui vào dưới bàn tìm.” Nghĩ đến đó, Khương Tự Đạt nhịn không được cười nói: “Thực đáng yêu, một cô gái thẳng thắng, hoàn toàn không điệu bộ, đúng là kiểu tôi thích…Bất quá kỳ thật, cô ấy rốt cuộc chạy đi đâu nhỉ?”
Suất Vũ Sâm cùng tìm xung quanh, khóe mắt lơ đãng quét đến môt bóng người, đang gấp rút bước về phía cửa, bóng lưng kia làm cho người ta cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng chỉ nhoáng một cái, liền biến mất tăm.
“Chắc cô ấy đi toilet, chờ cô ấy về, tôi lại giới thiệu để hai người quen biết.”
Suất Vũ Sâm gật đầu, hắn còn phải tiếp đón khách hàng nước ngoài, cũng không thể tán gẫu nhiều quá, trước khi trở lại chỗ ngồi của mình, bóng dáng quen thuộc hồi nãy lại hiện lên trong đầu hắn, nhịn không được quay đầu hỏi một câu.
“Đối tượng thân cận của cậu tên là gì?”
Khương Tự Đạt mỉm cười nói: “Cô ấy tên là Lạc Tiểu Huân.”
☆☆☆ ☆☆☆
“Em muốn từ chối?”
Vẻ mặt Âu tỷ ngoài ý muốn mà nhìn Lạc Tiểu Huân.
“Vâng ạ.” Lạc Tiểu Huân áy náy gật đầu,
Sau buổi thân cận ngoài ý muốn ngu dốt mà mạo hiểm phát sinh ngày hôm qua, Lạc Tiểu Huân hối hận về hành vi của chính mình mãi không thôi. Cô từng tổ chức không biết bao nhiêu những buổi giao lưu thân cận, mỗi một buổi hẹn hò, cô đều an bài rất cẩn thận tỉ mỉ, không có một tia sơ hở, thật không ngờ đến khi mình trở thành nữ nhân vật chính thì lại sai lầm chồng chất.
Lúc đó, cô cơ hồ như cúi người bò ra, chật vật vội vàng chuồn ra khỏi nhà ăn,  vốn là một bữa ăn thân cận tốt đẹp, lại bị cô khiến ạo hiểm chồng chất.
Đánh chết cô cũng không ngờ được Vũ Sâm và Khương Tự Đạt là chỗ quen biết, dọa cho cô mất hồn mất vía.
May mà cô chạy được nhanh, không để cho Suất Vũ Sâm thấy mình, bằng không cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không tẩy sạch.
Vốn cô hy vọng dùng phương thức khéo léo nhất, thúc đẩy đối phương cự tuyệt cô, nay xem ra, cô phải giải quyết dứt khoát việc này mới được, cho nên sáng thứ Hai vừa bước vào công ty, cô đã đến nói rõ với Âu tỷ ý của mình, tuy rằng thấy có lỗi, nhưng cô quyết định đành phải phụ  lòng tốt của Âu tỷ thôi.
“Điều kiện của Khương tiên sinh phi thường tốt đấy.”
“Em biết, nhưng là…”
Âu tỷ cực kỳ kinh ngạc. “Chị còn tưởng các em sẽ gọi điện cho nhau cơ, không ngờ được chị sai lầm rồi.”
Lạc Tiếu Huân không nhịn được cúi người chín mươi độ trước Âu tỷ, áy náy nói: “Thực xin lỗi, Âu tỷ, em thực sự rất có lỗi.”
“Ai nha, chị không có ý trách em đâu, chuyện tình cảm ấy mà, quan trọng là duyên phận, không có ai phải xin lỗi ai hết.”
“Không phải, thật ra là ——” Cô quyết định khai báo hết với Âu tỷ, nếu không cô thật sự rất át náy, cho nên đem nguyên nhân từ đầu đến đuôi nói cho chị ấy.
Đương nhiên, cô sớm đã đoán được Âu tỷ nhất định sẽ rất kinh ngạc, nhìn ánh mắt chị ấy mở còn to hơn mắt cá vàng thì biết.
“Em có bạn trai rồi?”
“Thật xin lỗi, em nên nói cho chị sớm hơn mới đúng.”
“Đây là chuyện tốt mà, nếu chị mà biết sớm hơn, sẽ không bao đồng mà sắp xếp thân cận giúp em, em nhất định là ngại từ chối nên mới không nói gì đúng không?”
“Bởi vì em cũng không nói ra sớm một chút, mà Âu tỷ lại đã vì em mà sắp xếp hết rồi, cho nên…”
“Thế thì có làm sao, sắp xếp rồi thì cũng có thể hủy bỏ mà, trái lại là chị mang đến phiền não cho em, chẳng hiểu gì mà tự mình lại đem áp lực nhân tình đặt trên người em mà cùng không biết.”
“Âu tỷ là muốn tốt cho em.”
“Ha ha, có bạn trai là chuyện tốt nha, chị còn lo chuyện hối hôn tạo thành bóng ma với em, mới nhiều chuyện định giúp em sắp xếp, em có bạn tria, chị vui thay cho em đấy.”
“Thực ra thì….” cô ngượng ngùng, đem bí mật cuối cùng vụng trộm nói cho Âu tỷ, quả nhiên nhìn thấy sự khiếp sợ của chị.
“Suất Vũ Sâm? Thật sao?”
“Thực xin lỗi, em không phải cố ý muốn giấu chị, chỉ là vừa mới kết giao, vẫn chưa ổn định, cho nên mới không nói, xin hãy tha thứ cho em.” Cô áy náy không dám ngẩng đầu, cả người sắp cúi đến sàn nhà rồi.
Âu tỷ kinh ngạc một lúc lâu, cuối cùng thở dài, bật cười lắc đầu. “Chị không trách em, chỉ là chị thật sự không nghĩ tới, thì ra Suất Vũ Sâm thích em nha! Tên kia, chị còn tưởng nó chẳng gặp được người con gái nào nó thích đâu, nếu sớm biết em là kiểu nó thích, chị đã tác hợp hai đứa sớm một chút.”
“Âu tỷ không trách em?”
“Làm saoc ó thể, chị đây rất vui nha.” Âu tỷ nhướn mày, “Nhưng mà chị chỉ thấy tên kia quá tiện nghi, dám đoạt mất nhân viên chị coi trọng nhất.”
“Âu tỷ…” Cô không nhịn được đỏ mặt.
Âu tỷ cười nói: “Chị hiểu mà, thì ra là thế nha, ha ha, thật sự chị rất là vui, tên Suất Vũ Sâm kia điều kiện cực kỳ tốt, so với Tự Đạt cũng chẳng kém đâu, đứng trên lập trường của bạn bè, có thế có một người con gái chinh phục được nó, chị mừng còn không kịp, cái này chứng tó ngân hàng tương thân này của chị chẳng những mạnh, ngay cả cấp dưới đắc lực của chị cũng là vạn  người mê.”
“Âu tỷ đừng giễu cợt em, em đâu có tốt như vậy.”
Đem những lời trong lòng nói ra miệng xong, cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm, cô thật may mắn, Âu tỷ chẳng những không trách cô, trái lại còn tán thành, bởi vậy, tảng đá trong lòng cô cuối cùng cũng hạ xuống, lập tức lại áy náy giương mắt.
“Về phía Khương tiên sinh….”
“Yên tâm, chị sẽ giúp em từ chối, duyên phận vốn không thể cưỡng cầu được, theo đuổi hạnh phúc, là việc không thể để bất cứ cái gì cho dù là thông cảm xem vào, thừa dịp bây giờ còn kịp, muốn chém thì phải hành quyết ngay lập tức, mới không chậm trễ người ta. May mà em nói ra, nếu bởi vì ngượng ngùng hay áy náy mà tiếp tục kéo dài nữa, đấy mới là có lỗi với người ta.”
“Cám ơn Âu tỷ, về sau em sẽ không tái phạm nữa.”
“Muốn cám ơn chị rất đơn giản, mời chị uống rượu mừng là được.” Âu tỷ bỡn cợt nói.
Hai má của cô nóng lên, thập phần ngượng ngùng: “Đâu nhanh như vậy được ạ, chúng em mới quen nhau có hai tháng mà thôi.”
“Nhưng chị cực kỳ các em cực kỳ xứng đôi nha. Suất Vũ Sâm là đối tượng đáng để nắm chắc, phải cố lên nha.”  Âu tỷ cầm tay cô, giống như một người chị, lộ ra vẻ mặt yêu thương, làm cho cô gật đầu cảm kích.
“Em sẽ, Âu tỷ.”
Có sự cổ vũ của Âu tỷ, cô rốt cục cũng có thể thở một hơi, sau khi cùng Âu tỷ hàn huyên một chút xong, cô bước ra khỏi văn phòng, trở lại chỗ ngồi của mình.
Giải quyết xong chuyện của Khương Tự Đạt, cô liền thấy hết sạch phiền não, buổi tối sau lúc đi làm về, cô nấu một bàn đồ ăn ngon lành, chờ Suất Vũ Sâm trở về thưởng thức, hôm nay cô đặc biệt làm món hắn thích ăn nhất: Thịt kho tàu.
Hết thảy đã chuẩn bị ổn thỏa xong, cô ngồi ở phòng khách xem tivi chờ hắn trở về, nhưng mà, đợi cho đến gần tám giờ, vẫn không thấy bóng dáng hắn đâu.
Nếu bình thường, hắn nếu không về ăn cơm chiều, sẽ gọi điện thoại trước báo cho cô, nếu là có cuộc họp đột suất, lúc này cũng phải gọi điện báo rồi chứ, cứ vô thanh vô tức như thế này thực sự rất khác thường.
Cõ lẽ hắn quên mất chăng?
Cô cầm lấy di động, gọi điện cho hắn, chuông kêu hồi lâu mà không có ai bắt máy, vì thế cô lại gọi tới văn phòng hắn, cũng không có người nghe.
Hắn chưa bao giờ mất liên lạc kiểu như vậy, cô biết, cho dù hắn bận việc, hay là đang họp, cũng tuyệt đối sẽ tiếp điện thoại của cô.
Cô bắt đầu lo lắng cho hắn, chỉ còn cách liều mình gọi điện thoại, vất vả gọi hơn mười lần, cuối cùng cũng có người nhận điện thoại, nhưng là đầu dây bên kia, lại truyền đến giọng nói xa lạ của một người con gái.
“Uy, tìm ai?”
Lạc Tiểu Huân quái lạ trừng mắt nhìn di động, một giọng nói nũng nịu của con gái làm cho  tim của cô đột nhiên đập mạnh, chuyện gì đây thế này?
“Tôi tìm Vũ Sâm?”
“Xin hỏi cô là ai vậy?”
“Tôi là bạn gái anh ấy, cô là ai?”
Đối phương không trả lời vấn đề của cô, chỉ nói: “Vũ Sâm bây giờ không tiện tiếp điện thoại nha.”
Vũ Sâm? Gọi tên hắn thân thiết như vậy? Thật kỳ lạ đáng ngờ, làm cô bốc lên một ngọn lửa không tên, nhưng vẫn giữ sự bình tĩnh như cũ hỏi: “Anh ấy vì sao không nhận điện thoại?”
Đối phương trả lời, cũng là một đáp án khiến cô ngoài ý muốn —–
“Bởi vì anh ấy uống rượu.”
Cô thật kinh ngạc, hắn lại còn uống rượu? Hơn nữa bên cạnh còn có một người con gái xa lạ? Còn chưa làm rõ ràng sao lại thế này, điện thoại lại truyền đến giọng nói nũng nịu.
“Vũ Sâm dặn là, đêm nay anh ấy không về nhà, cô đừng chờ làm gì.”
Cho dù tức giận, nhưng cô vẫn giữ sự lễ độ.
“Tôi biết rồi.” Cô không nói gì nữa, cúp điện thoại.
☆☆☆ ☆☆☆
Sau khi đưa điện thoại trả lại cho Suất Vũ Sâm, cô gái yểu điệu, nhìn Suất Vũ Sâm đang ngồi một bên cười nói: “Nghe giọng nói, bạn gái của cậu hình như hơi bị mất hứng nha.”
Suất Vũ Sâm vẻ mặt đóng băng, chẳng có biểu cảm gì, chỉ thản nhiên trả lời: “Không sao cả.”
Cô gái thấy vẻ mặt đóng băng của hắn, không nhịn được bật cuowif: “Như thế có ổn không? Để tôi nghe điện thoại, cố ý làm cho cô ấy hiểu lầm, chí khiến chuyện càng thêm hỏng nha.”
Suất Vũ Sâm trầm mặc không nói, cầm lấy chén rượu, nhấp một ngụm, vẻ mặt ảm đạm đông cứng, dáng vẻ chán nản kia, giống như vừa đánh một trận mà bị thua nặng nề.
Cô gái lắc đầu. “Chúng ta học cùng lâu như vậy, chưa thấy cậu có vẻ mặt thế này bao giờ, cho dù có cái nhau với bạn gái, với tính tình của cậu, sẽ không đến mức cố ý tránh không gặp mặt, nếu để ý cô ấy như vậy, sao không gặp mặt rồi nói cho rõ ràng?”
“Đây là chuyện của tôi, cậu đừng quản làm gì.”
Cô gái nhún vai, không nói thêm nữa, nhưng trong lòng lại cảm thấy buồn cười.
Một người đàn ông oai phong một cõi trên thương trường, một Suất Vũ Sâm cho dù gặp phải khó khăn gì  cũng sẽ tích cực giải quyết, nay lại ở trong này mượn rượu giải sầu, giống hệt một cậu nhóc tùy hứng.
Theo cô thấy, tên này khẳng định yêu đối phương chết đi được, chẳng qua là cô xui xẻo, bị lôi ra giúp hắn nghe điện thoại, lại còn phải ở trong này bồi hắn uống rượu, miễn cho hắn thật sự uống say đến bất tỉnh nhân sự.
Suất Vũ Sâm nhìn chén rượu trầm mặc không nói, sắc mặt âm trầm, giống như có thâm thù đại hận với ai không bằng.
Hắn luôn cẩn thận bảo trì thanh tỉnh, đã lâu không bị kích động đến nỗi phải uống rượu như vậy, nâng một cốc rượu đầy, im lặng một ngụm, lại một ngụm nuốt xuống.
☆☆☆ ☆☆☆
Đã một tuận rồi hắn không liên lạc.
Cho dù cô có gọi điện thoại đến, hắn nếu không tiếp, thì cũng bảo thư kí chuyển lời, nói hắn đang bận việc.
Thực rõ ràng, đây là dấu hiệu chia tay, mặc dù hắn chưa nói ra mồm, nhưng cũng đã dùng hành động để biểu hiện.
Hắn đang muốn tách khỏi cô.
Nếu là trước đây, cô có lẽ sẽ trốn trong phòng của mình, một mình ôm gối khóc lóc, nhưng lúc này cô sẽ không, bởi vì cô không tin Suất Vũ Sâm đối với cô là cái loại thấy chán thì bỏ không quan tâm đến người khác.
Trong thời gian hai người ở chung, sự cảm động kia chân thực như vậu, trong bình thường có kích tình, hiếm thấy nhất là sự ăn ý lẫn nhau của bọn họ.
Cô biết là nhất định có ai đó sai lầm, mới có thể khiến hắn bắt đầu xa cách cô.
Được, nếu hắn không chịu nói, như vậy cô cũng có biện pháp đối phó với hắn.
Cô cũng sẽ không làm một cô gái nhỏ đáng thương, ở đây hối hận chờ chết, tự làm mình hoang mang rối loạn, đoán xem hai người rốt cuộc xảy ra vấn đề gì.
Nói rõ ràng là chuyện của cả hai người, nếu hắn đã muốn làm bộ như không có việc gì, như vậy, tâm trạng của cô cũng chẳng cần theo hắn mà nhộn nhạo làm gì, chẳng khác nào oán phụ.
Làm thứ kí tình yêu của ngân hàng tương thân đã gần năm năm, cô từ một trợ lý nho nhỏ, cho tới bây giờ một mình đảm đương một mảng, cũng hiểu biết qua không ít.
Cô phụ trách đem tình yêu đến cho người khác, lại không thể chắc chắn về tình cảm của chính mình, như vậy quá sai lầm. Cô quyết định bình tâm lại, xem xét cẩn thận vấn đề giữa cô và Suất Vũ Sâm.
Chuyện tình cảm như thế này, cần phải dùng trí tuệ để giải quyết.
Cô không ngừng nói với bản thân câu này, quyết định phải làm một người phụ nữ sáng suốt, nếu hắn không chịu nói, cô cũng sẽ không ép hắn, bởi vì cô sẽ điều tra ra.
Lần này, khách hàng của cô là chính mình, bởi vì cô phải làm thư kí tình yêu của chính mình, vì chính mình lập ra một kế hoạch tác chiến hạnh phúc.
Theo trực giác của cô, nhất định có vấn đề ở khâu nào đó, vốn cô không nên gặp lại Khương Tự Đạt, nhưng cô phải xác nhận một chuyện.
“Cái gì? Anh ấy đánh anh?”
Khương Tự Đạt gật đầu, hai tay khoanh ở trước ngực, cảm thấy bản thân cực kỳ vô tội (thôi anh hôn trộm vợ bạn, bị oánh mấy cái là đúng rồi còn oan cái giề
)
“Tên nhóc kia, tôi với cậu ta quen biết hai mươi năm, chưa từng thấy cậu ta quái lạ như thế bao giờ, hôm đấy tôi nói với cậu ta, tôi hôn trộm đối tượng thân cận, ai ngờ cậu ta biến sắc tại chỗ, không nói một câu liền đấm tôi một phát.”
Lạc Tiểu Huân che miệng, bởi vì thật sự rất kinh ngạc! Vốn cô sớm đoán được hai người đã quen biết, nhất định là Khương Tự Đạt trong lúc vô ý đã nói ra cái gì, khiến Suất Vũ Sâm biết chuyện bọn họ đi gặp mặt, không thể tưởng tượng được sự tình so với tưởng tượng của cô còn nghiêm trọng hơn nhiều.
“Em là bạn gái cậu ta?”
Lạc Tiểu Huân lập tức nhận tội với hắn: “Thực xin lỗi, đều là lỗi của tôi, tôi nên nói rõ sớm hơn một chút, là do tôi không đúng.”
Khương Tự Đạt thở dài: “Chuyện này Âu tỷ đã giải thích qua với tôi, nói lúc trước em đáp ứng đi gặp mặt, thuần túy là do áp lực vì tình nghĩa, khó trách lúc ăn cơm, em không câu nệ tiểu tiết như thế, thì ra là cố ý muốn dọa tôi chạy đúng không?”
“Thực xin lỗi.: Cô đã hổ thẹn đến mức hai tay chắp trước ngực, chỉ thiếu nước quỳ xuống đất mà vái lạy nữa thôi.
Hắn gãi gãi đầu,”Kỳ thật cũng tại tôi quá lỗ mãng, chưa được sự đồng ý của em đã hôn em, chuyện này tôi cũng có lỗi.”
Cũng may Khương Tự Đạt tính tình tốt, không so đo với cô. Trong lỏng cô cảm kích không thôi, hiểu ra rằng Âu tỷ nói rất đúng, Khương Tự Đạt thật sự là đôi tượng rất tốt, chỉ tiếc cô đã có người trong lòng, nếu không nói không chừng cô nhất định sẽ thích người đàn ông này.
“Tôi thay mặt Vũ Sâm xin lỗi anh, mong anh tha thứ cho anh ấy.”
Khương Tự Đạt xua tay nói: “Tôi có thể hiểu tâm trạng của cậu ta, nếu em là bạn gái tôi, nếu kẻ khác cường hôn em, tôi khẳng định cũng sẽ phát điên.”
“Khương tiên sinh….”
“Không sao, chúng ta hữu duyên vô phận, thật đáng tiếc quen biết em quá muộn.”
Cô lắc đầu: ” Dù sao cũng đừng nên nói như vậy, cho dù không thể làm người yêu, làm bạn bè cũng có thể cả đời mà, cuộc sống của anh còn dài, còn có thể quen biết rất nhiều người, còn có đối tượng càng thích hợp với anh hơn đang chờ anh mà, hiện giờ anh có thể cho rằng tôi là tốt nhất, về sau chưa hẳn đã là như vậy, đừng tự mình giới hạn làm gì.”
Hắn nhướn mày. “Em nói chuyện giọng điệu thật chuyên nghiệp, ủa nhiên là thư ký tình yêu.”
“Cám ơn lời khen của anh, nếu anh không chê, để tôi làm thư ký tình yêu của anh được chứ? Tôi nhất định sẽ tìm cho anh một đối tượng tốt nhất, hơn nữa, tôi đã cực kỳ rõ ràng “khẩu vị” của anh, cam đoan sẽ giúp anh tìm được chân mệnh thiên nữ.” Cô cười kiều mị, bắt đầu chào hàng năng lực cùng với lịch sử công tác vẻ vang của bản thân. Điều kiện của Khương Tự Đạt rất ưu tú, trong đầu cô đã nhảy ra vài khách hàng nữ không tôi, đều rất thích hợp với hắn.
Khương Tự Đạt bị cô làm cho có điểm dở khóc dở cười: “Tôi đã có cảm giác bị em gài bẫy rồi đấy.”
“Ai nha, đừng nói như vậy mà, anh phải biết là, trải qua trù định cùng với sàng lọc, so với tự mình ở giữ một biển người mù mịt tìm kiếm, xác xuất thành công sẽ cao hơn vài lần đấy. Ánh mắt của tôi cũng rất cao, sẽ không túm loạn mấy con chó con mèo đến cho anh đâu.”
Nói cứ như phối giống không bằng, bất quá hắn tuyệt không tức giận, tuy rằng tiếc nuối, nhưng có thể làm bạn với cô, hắn cũng rất vui lòng, như lời của cô, không làm được người yêu, cũng có thể làm bạn bè cả đời.
Hắn sảng khoái đáp ứng: “Được rồi, hôn nhân đại sự của tôi liền giao cho em, nhưng đừng làm hỏng nha.”
“Đó là đương nhiên, một lời đã định.” Cô vươn tay, chờ bắt tay với hắn, hắn cũng vươn tay bắt tay cô, đồng thời bỏ thêm một câu ——-
“Nếu hai người chia tay, xin cho tôi một chân dự khuyết của em nhé.”
Cô không khách khí giựt khỏi bàn tay to của hắn, làm cái mặt quỷ. ” Còn lâu nhé, không cho phép trù ẻo tôi.”
Khương Tự Đạt cười to, cô cũng bật cười, từ hôm nay trở đi, bọn họ chính là bạn tốt.
Sự tính thực thuận lợi, chẳng những giải quyết được chuyện của Khương Tự Đạt, còn có thêm một khách hàng chất lượng cao, thật sự là quá tốt! Cô tin tưởng bản thân năm nay nhất định có thể chiếm được cái ghế quán quân siêu cấp thư ký tình yêu năm nay.
Bất quá trước đo, cô phải thu phục một khách hàng khác mới được.
Cô đã có kế hoạch, đối mặt với khách hàng khó tính nhất từ trước đến nay kể từ khi cô làm công việc này ——- Suất Vũ Sâm.
Thư kí tình yêu Thư kí tình yêu - Mạc Nhan