We don’t believe in rheumatism and true love until after the first attack.

Marie E. Eschenbach

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1486
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10795 / 382
Cập nhật: 2014-12-04 16:21:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3: Số Điện Thoại
rong chiến dịch đảo sương, Hoa Hạ quốc thu hoạch cũng không tệ. Chẳng qua Mộc Nha tinh tuyệt đối là chí bảo, không ai ngại nhiều ! Khi nhận được tin tức La Phong đến Kinh Đô, cao tầng Hoa Hạ quốc liền lập tức bắt đầu hành động .
Mà La Phong lúc đó đang cùng gia đình ngồi trên xe đi gặp người họ hàng .Tại một tòa nhà trong tiểu khu.
"Leng keng, leng keng."
Bốn người nhà La Phong đang đứng trong sân một căn biệt thự, phụ thân La Hồng Quốc đang ấn chuông cửa.
"Các ngươi đừng ấn chuông cửa nữa, nhà họ không còn ai đâu, lão thái thái nhà họ đang nằm viện, con trai con dâu cũng đi bệnh viện chăm sóc lão thái rồi." Một lão nhân dắt chó đi ngang hô.
"A?"La Phong niệm lực tản ra, đảo qua biệt thự, đích xác không có ai.
"Xin hỏi ông, là bệnh viện nào ạ?" La Phong hỏi.
"Chắc là đệ nhất bệnh viện của Thiên Tân thành, bệnh viện Nhân Dân".Lão nhân nói,"Thang gia giàu có, không đi bệnh viện nổi tiếng mới lạ."
Bốn người nhà La Phong ngồi trong xe, hàng phó người lái một người,ba người còn lại ngồi ghế sau.(DG-Lão Cật lại buôn chữ,4 người đi xe taxi, chẳng lẽ 3 người ngồi đàng trước)
" Cuộc sống gia đình Tiểu cô cũng không tệ a, cũng ở biệt thự, so với gia đình ta hồi trước khá hơn nhiều ."La Hồng Quốc vui vẻ nói, "Thấy vậy ta cũng an tâm."
"Cháu nội của bà bác, khi còn bé rất thông minh, thành tích văn hóa phi thường tốt, 15 tuổi cũng đậu đại học trên kinh đô . Hiện tại đang làm việc cho sở nghiên cứu, cái biệt thự kia cũng là do sở cấp cho." La Phong nói, những thông tin này là do Lưu Ngạn cung cấp cho.
La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan cùng nở nụ cười "Thật thông minh a! Sao cũng giống hai hài tử nhà ta thế."La Phong, La Hoa không khỏi nhìn nhau cười.
"Oa oa, khặc khặc, cái này gọi là thiên phú!" bên trong không gian hộ uyển, Ba Ba Tháp thoải mái nằm trong cái bồn tắm lớn ha ha cười nói.
"La Phong, dựa theo độ rộng não vực của ngươi sẽ có bốn người quan hệ cùng huyết mạch từ thời Niết Bàn với ngươi, cũng có độ rộng não vực loại khá."
"Ngươi đừng nói với ta, đệ đệ ngươi phi thường thông minh, chơi cổ phiếu cũng lợi hại như vậy thuần túy là do tự học nha . Cháu nội bà bác La Hồng Cầm của ngươi do cũng có chứa một chút huyết mạch, cho nên cũng thông minh như vậy."
"Người có độ rộng não vực cao,vốn dĩ thông minh." Ba Ba Tháp nói, "Đương nhiên bọn họ cũng chưa phải là nhất ........"
Thiên Tân thành, một trong tám đại thành thị của căn cứ Kinh Đô, bên ngoài cửa một căn phòng hạng nhất của đệ nhất bệnh viện Nhân Dân.Một vị lão thái thái tóc hoa râm đang nằm trên giường bệnh, trên mặt không một chút huyết sắc. Trên sô pha bên cạnh có một đôi vợ chồng trung niên đang nằm ngủ, một đôi nam nữ trẻ tuổi đang cùng lão thái thái nói chuyện bên giường.
"Các ngươi là?" Nữ tử trẻ tuổi nghi hoặc quay đầu nhìn về phía cửa.Đứng ở cửa là gia đình nhà La Phong.
La Hồng Quốc bước tới, nhìn lão thái thái trên giường bệnh, hơi thở dồn dập . Lão thái thái cũng ngước nhìn người trung niên, nét mặt từ từ thay đổi lắp bắp: "Ngươi, ngươi là..."
Đôi vợ chồng trên sô pha cũng đứng lên."Mẹ, làm sao vậy?" Hai người cùng chạy tới ."Ngươi là ai?" Trung niên nhân nhìn La Hồng Quốc, có chút đề phòng.
"Ngươi là Thang Thành sao." La Hồng Quốc nhìn trung niên nhân, "Chỉ chớp mắt, cũng già rồi.
"Ngươi là..." Thang Thành nghi hoặc nhìn người trước mắt .
La Hồng Quốc kích động, nước mắt cũng nhịn không được, nhìn về phía lão thái thái, lão thái thái giãy dụa ngồi dậy, nhìn kỹ La Hồng Quốc: "Ngươi là... Hồng Quốc?"
"Đúng, là ta, Hồng Quốc đây ! Tiểu cô, ngươi không ngờ còn nhận ra ta ." La Hồng Quốc lập tức nói.
"Thật sự là Hồng Quốc, ngươi với ba ba ngươi cơ hồ giống nhau như đúc..." Lão thái thái dao động vươn cánh tay gầy, bắt lấy La Hồng Quốc, "Hồng Quốc, ngươi còn sống, Tiểu cô cũng không nghĩ tới trước khi chết, còn có thể nhìn thấy ngươi."
"Ngươi ... là biểu ca?" Trung niên nhân giật mình nhìn La Hồng Quốc.
"Ân." La Hồng Quốc liền gật đầu.
"Thiên nột, cũng đã bốn mươi năm rồi, biểu ca! Biểu ca! ! !" Trung niên nhân, Thang Thành cũng súc động không thôi, Đại Niết bàn! Một dịch bệnh chia cắt bao nhiêu ngươi, bao gia đình . Lúc ấy giao thông đoạn tuyệt, thông tin đoạn tuyệt,sổ hộ tịch dự trữ của quốc gia cũng thất lạc.
"Ta liếc mắt cũng nhận ra ." Lão thái thái vui sướng phi thường, "Ngươi giống hệt anh trai ta . Hồng Quốc, cha ngươi cùng mẹ ngươi đâu?"
La Hồng Quốc khẽ lắc đầu.Lão thái thái thấy thế, không khỏi thấp giọng thở dài một hơi.
"Tiểu Phong, tiểu Hoa, tới đây." La Hồng Quốc lập tức ngoắc, rồi sau đó nhìn về phía lão thái thái, "Tiểu cô, đây hai người con trai của con."
"Hồng Quốc, năm đó ngươi chỉ là một mao đầu tiểu tử, mới đó mà đã có hai con trai, lại lớn như vậy . Đến đây, ta nhìn cái nào." Lão thái thái cố gắng mở to hai mắt, La Phong cùng La Hoa lập tức đi đến bên giường, lão thái thái nhìn kỹ, "Ân, không sai, bộ dạng cũng rất tuấn tú, cũng có dáng dấp La gia chúng ta!"
"Vĩnh Tình, Vĩnh Viên, Tiểu Phong, tiểu Hoa, cũng tới đây, bốn hài tử các ngươi cùng làm quen đi."
Bồng!
Cửa phòng đột ngột bị một cước đá văng ra, đám người trong phòng bệnh giật mình nhảy dựng lên quay đều nhìn ra phía cửa phòng.Một đám người tiến vào phòng, dẫn đầu là một thanh niên có ánh mắt lạnh lùng, phía sau là hai gã đại hán hình thể cường tráng. Nhìn thấy ba người này ... người nhà bà bác biến sắc.
"Ngươi tới đây làm gì!" cháu gái bà bác - Thang Vĩnh Tình tiến lên từng bước, trên mặt có một tia giận dữ.
"Chính là để nói cho em biết thời gian của em còn ba ngày !" Ánh mắt thanh niên lạnh lùng, băng lãnh nhìn Thang Vĩnh Tình, "Vĩnh Tình, em nên biết tính tình của anh!"
"Ngươi, lập tức đi ra ngoài, đừng ở chỗ này nữa." Thang Vĩnh Tình tức giận nói.Bên cạnh là đệ đệ Thang Vĩnh Viên tiến lên từng bước, giận dữ chỉ vào người thanh niên nói: "Vương Hưng An ! Ngươi đừng quá đáng nha, ta cùng tỷ tỷ cũng là nghiên cứu viên của sở nghiên cứu, ngươi..."
"Chó má!"Thanh niên âm lãnh liếc mắt, "Sở nghiên cứu của các ngươi ta cũng không để vào mắt, chứ đừng nói gì đến nghiên cứu viên, tiểu tử, đừng tưởng rằng bởi vì tỷ tỷ ngươi mà ta không dám động thủ với ngươi, ta cho tỷ tỷ ngươi thời gian ba ngày... Ba ngày sau, tỷ tỷ ngươi nếu không đáp ứng ta. Chẳng những tỷ tỷ ngươi, mà tiểu gia hỏa ngươi - mắng ta đã ba lần, đến lúc đó ....!"
"Ba ngày..." Âm lãnh thanh niên hướng Thang Vĩnh Tình đưa lên ba cái ngón tay, phát ra một nụ cười nham nhở, "Còn có ba ngày a ~~ Vĩnh Tình xinh đẹp của ta, ta thật sự không hy vọng một đóa hoa xinh như vậy héo tàn a!"
Thang Vĩnh Viên tức giận đến toàn thân run rẩy.
"Vĩnh Tình, chuyện này là sao ?" Hai vợ chồng trung niên bên cạnh hỏi.
"Ba, không có việc gì đâu." Vĩnh Tình lập tức an ủi nói.
"Lão già, ông hãy nghe cho kỹ ." Âm lãnh thanh niên nhìn Thang Thành, mỉm cười nói, "Trong vòng 3 ngày, con gái ông nếu đáp ứng làm nữ nhân của ta, gia đình các ngươi sẽ sống thoải mái ! Bằng không... Ta cho cả nhà ông cùng xuống địa ngục ! Vận mệnh gia đình ông hiện đang nằm trong tay con gái Vĩnh Tình của ông đó, ha ha..."
La Phong đứng ở một bên bình tĩnh nhìn cảnh này, La Hoa nhìn về phía La Phong: "Ca?" "Đừng nóng vội, cứ nhìn xem hắn muốn làm gì ." La Phong bình tĩnh nói. La Hoa gật gật đầu.
Vợ chồng Thang Thành đến bây giờ vẫn chưa hiểu chuyện gì, Lão thái thái trên giường bệnh ngồi dậy hỏi: "Vĩnh tình, người này rốt cuộc là ai? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
"Vương Hưng An, ngươi đã có nhiều nữ nhân như vậy rồi, vì cái gì cứ bám lấy tỷ tỷ của ta!" Thang Vĩnh Viên cả giận nói.
"Ta cũng không yêu chị ngươi,chẳng qua sở thích của ta là sưu tập các loại hương vị nữ nhân thôi." Vương Hưng Yên nụ cười tà dị nói, "Ngươi xem tỷ tỷ ngươi... Chậc chậc, dung mạo tuy chỉ đáng 8,5 điểm, nhưng mang khí chất học giả nên tăng thêm 2-3 điểm nữa, tính gộp lại thật sự làm cho người ta si mê a, trong bộ sưu tập của ta vẫn thiếu một người như vậy a . Vĩnh Tình, nếu phản kháng, anh, em cũng biết kết quả rồi đó."
"Nói thẳng ra, em không có cơ hội phản kháng đâu, cứ như vậy theo anh mà hưởng thụ đi." Vương Hưng Yên nụ cười nở rộ, "Anh thật sự không muốn ra tay hủy diệt em, em có biết,trước đây anh từng hủy diệt những nữ nhân phản kháng anh, lúc đó anh cũng đau lòng lắm a!" Nói xong hắn còn vỗ vỗ lồng ngực.
"Ngươi, cái loại biến thái!" Thang Vĩnh Viên hô.
"Người như ngươi, vĩnh viễn lý không hiểu được đâu." Vương Hưng An mang theo ánh mắt cao cao tại thượng, thương hại nhìn Vĩnh Viên, "Bộ dạng phẫn nộ này, chậc chậc, ngươi ở trong mắt ta, chính là cái con kiến."
Lập tức quay đầu nhìn về phía Vĩnh Tình, biểu tình trở nên có chút hiu quạnh, "Vĩnh Tình, lúc trước chúng ta thật tốt, em yêu anh,anh yêu em, không tốt sao?Sao lại khiến anh phải dùng sức mạnh chứ, con người của anh không thích dùng đến thủ đoạn cứng rắn a."Vĩnh Tình cắn môi.
"Ba! Ba!"Tiếng vỗ tay vang lên.Mọi người trong phòng nghi hoặc quay đầu lại nhìn, Vương Hưng An cùng hai tên đại hán cũng nghi hoặc liếc mắt, chỉ thấy La Phong trong bộ quần áo đơn giản màu đen nhẹ nhàng vỗ tay, mỉm cười nhìn Vương Hưng An.
"Ta rất không thích, có người ở trước mặt ta vỗ tay." Vương Hưng An có chút bực tức, khẽ nhướng mày, ánh mắt u lạnh như độc xà, "Hắn vỗ tay, lão Nhị, chặt hai tay hắn đi."
"Dạ "Một gã hán tử cường tráng cười một tiếng.
"Dừng tay."Vĩnh Tình lập tức hô, nhìn Vương Hưng Yên khóc, "Ta đáp ứng ngươi là được, ngươi đừng làm như vậy, đừng như vậy mà."
"Ha ha, đừng khóc nữa mà?" Vương Hưng Yên lập tức lông mi nhấc lên, nở nụ cười, "Lão Nhị, trở về, ta đại nhân đại lượng, tha..."
"Không nghĩ tới tại căn cứ thị Kinh Đô cũng đụng phải chuyện như vậy."Âm thanh cất lên.Mọi người trong phòng bệnh quay đầu nhìn lại người nói chính là La Phong, Vương Hưng An sắc mặt lập tức trở nên rất khó nhìn, ánh mắt khoảnh khắc trở nên lãnh lệ:
"Thực là đi tìm chết."
"Anh đừng nhúng tay vào." Vĩnh Tình vội vàng nhìn La Phong, "Hắn tên là Vương Hưng An, là thiếu gia của Vương gia tại Kinh Đô, hơn nữa còn nắm trong tay không ít quyền lực kinh tế, là người thừa kế Vương gia, hơn nữa mẹ hắn là tổng quân khu kinh đô..."
"Anh nên gọi em biểu muội a."La Phong cười, Vĩnh Tình sửng sốt.La Phong trực tiếp đi hướng Vương Hưng An, rất bình tĩnh tiêu sái bước tới.
"Ngươi là ai?" Vương Hưng An gắt gao nhìn chằm chằm.
"Ta là ai?"La Phong cười lớn.
"Hưu! Hưu! Hưu!"
Tờ giấy bên cạnh giường bệnh vỡ vụn thành sáu mảnh, sáu tờ giấy nhanh chóng luân chuyển bay múa lên, xẹt qua sáu đạo tàn ảnh, khiến mọi người không kịp phản ứng, xẹt qua hai vai, hai chân, xương sống, bụng Vương Hưng An! Xuất hiện những tơ màu phóng ra, những tơ máu lăng không tụ lại, hình thành một cái tiểu huyết cầu bay đến trước người La Phong.
"Ngươi, ngươi. . ." Vương Hưng An muốn giãy dụa, nhưng toàn thân lại hoàn toàn tê liệt, chỉ có thể cử động cái đầu.Cả phòng bệnh lập tức im lặng, hai vệ sĩ há hốc mồm... Bọn họ rõ ràng, đối phương là Tinh Thần Niệm Sư! Mà những người khác trong phòng bệnh Thang Vĩnh Tình lại lẳng lặng nhìn La Phong, lại nhìn về phía người nhà La Phong, những người họ hàng này là ai? Như thế nào lại xuất hiện người mạnh mẽ vậy?
"Ngươi dám động thủ với ta." Vương Hưng An tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Cái bộ dạng phẫn nộ này của ngươi ..." La Phong quan sát trên mặt Vương Hưng An,"Cũng câu nói của ngươi - trong mắt ta ngươi chính là con kiến."
"Ngươi khốn kiếp, hỗn đản ." Vương Hưng An ánh mắt khủng bố dọa người.
"Muốn chết?"La Phong nhìn Vương Hưng An, "Nói cho ta biết, ngươi muốn tìm ai báo thù cho ngươi ? Mụ mụ ngươi có quan hệ với tổng quân khu? À, Hoa Hạ đệ nhất nhân, là siêu việt Chiến Thần Giả Nghị . Mà Vương gia là một trong chín đại gia tộc của liên minh HR, liên minh HR địa vị cao nhất chính là nghị trưởng Y Tát Đa Na!"
La Phong từ túi áo lấy ra di động, mở điện thoại, màn hình nhắm ngay mặt Vương Hưng An, "Trong này có hai số điện thoại, một cái là Giả Nghị, một cái là liên minh HR nghị trưởng Y Tát Đa Na .Ngươi có muốn tìm bọn họ trả thù ta không, hoan nghênh ngươi gọi điện thoại... À khoan, trên đó có một số của võ quán Cực Hạn tổng quán chủ 'Hồng' nữa đó."
Thôn Phệ Tinh Không Thôn Phệ Tinh Không - Ngã Cật Tây Hồng Thị Thôn Phệ Tinh Không