Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1486
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10795 / 382
Cập nhật: 2014-12-04 16:21:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 11: Vương Hưng Bình Và La Phong
há hoại tình cảm nam nữ,đặc biệt đối tượng còn là Từ Hân sinh ra trong một gia tộc lớn thì khi dùng kế, tuyệt không được quá lộ liễu. Bằng không sẽ khiến cô ta nghi ngờ. Cho nên gã An thúc đó, lúc sai người đi thực hiện, vốn không định chỉ gây rối một lần là phá được chuyện giữa La Phong và Từ Hân mà chuẩn bị chia thành nhiều đợt.
Lần đầu tiên, làm cho Từ Hân hoài nghi trước, sau đó sẽ tiến hành từng bước ....
Hắn đã thành công.
Chỉ một việc đơn giản, nhận lầm người, đã khiến Từ Hân phải nghi ngờ.
"Nhận lầm người sao? Tuyệt đối không phải nhận lầm người. Cô gái này vừa rồi chằm chằm nhìn La Phong rất kỹ rồi mới xác nhận thân phận của La Phong, sao giờ lại quay ngoắt, nói nhận lầm? Kịch quá!" Từ Hân nhìn một cái biết ngay, La Phong bên cạnh sắc mặt khó coi, không ngờ lại găp phải việc vớ vẩn như thế này.
"Xin lỗi, rất xin lỗi, nhận nhầm người rồi" Cô gái quyến rũ giải thích.
"Muội muội, ta đi thôi."
La Phong có thể nói gì chứ?
Người ta đã nói là nhận lầm người rồi.
"Hai vị tiểu thư, xin đợi một chút." Từ Hân lên tiếng.
La Phong ngạc nhiên nhìn Từ Hân, nàng đang ngẩng đầu nhìn sang hai cô gái kia.
"A, có việc gì sao?" Hai cô gái quay lại, cô chị nhìn Từ Hân dò hỏi.
"Hai người nói liên tục hai ngày đều đến chỗ anh ta..." Từ Hân vừa mở miệng.
"Không phải là bạn trai cô đâu." Cô chị nói." Là Đại Sơn, chàng trai của ta cơ"
Từ Hân gật đầu, nói:" Đại Sơn? ừm, trước đó cô nói hai ngày liên tục, cũng có nghĩa là hôm qua cô cũng gặp Đại Sơn phải không?"
Hai chị em nhìn nhau, cô chị liếc nhìn La Phong, quay sang Từ Hân cười, nói:" Điều đó đương nhiên, và không phải chỉ đơn giản là gặp mặt, hôm qua chúng ta còn cùng qua đêm nữa! Đại Sơn của ta lợi hại lắm đó, không biết bạn trai cô phương diện đó thế nào" Vừa nói vừa cười dâm đãng.
"Qua đêm? Hừm, thế thì hai vị đúng là nhận lầm người rồi. Bạn trai của ta hôm qua cùng nhau nấu cháo điện thoại đến tận khuya lắm. Những ba bốn tiếng đó, không thể nào cùng người khác qua đêm." Từ Hân mỉm cười nói. Tức thì hai cô gái mặt mũi biến sắc. Hỏng rồi!!
Kế hoạch có sơ hở rồi. Trong kế hoạch vốn không tính đến Từ Hân lại cùng La Phong nói chuyện điện thoại lúc khuya rất lâu như vậy. Hai cô gái nhìn nhau, trong ánh mắt đều có hơi hoảng loạn ... Kế hoạch vừa bắt đầu bước thứ nhất đã thất bại rồi. Như thế, những dự tính bước hai, bước ba căn bản là không còn cơ hội thực hiện. Hai người lại nói với Từ Hân đôi câu, lập tức quay đầu đi thẳng.
Nhìn hai cô gái một cái, La Phong phì cười, ngạc nhiên nhìn Từ Hân phía đối diện: " Từ Hân, chúng ta nói chuyện điện thoại hôm qua đại khái chỉ một tiếng thôi mà, sao cô lại nói là ba bốn tiếng?"
"Xem xem phản ứng của họ thế nào, lừa họ một tí, mới vậy mà đã biến sắc. Nếu ta đoán không nhầm thì hai cô gái này có lẽ là do anh trai mình hoặc là một trong các vị thiếu gia khác sắp xếp đấy, có điều thủ đoạn lần này có tiến bộ" Lần này, màn kịch "Nhận lầm người" của hai cô gái thực sự khiến Từ Hân hoài nghi.
Tuy nhiên có một sơ hở.
Chính là hôm qua Nàng thực sự là nói chuyện điện thoại cùng La Phong, nói chuyện khoảng một tiếng đồng hồ. Từ Hân nghi ngờ...
Chẳng lẽ La Phong đêm qua sau khi nấu cháo điện thoại, còn ra ngoài phong lưu. Khả năng đó không nhiều?.( Đúng rồi, cháo nấu xong không ăn, chạy đi đâu). Cho nên Nàng dò hỏi mấy câu, còn bốc quá lên, nói là ba bốn tiếng đồng hồ. Hai cô gái đẹp lập tức cảm giác bị lộ mưu, hoảng loạn bỏ đi. "Lợi hại, lợi hại". La Phong giơ ngón tay cái lên.
"Những việc linh tinh như thế này trong gia tộc cũng có nhiều, khiến ngươi chê cười rồi." Từ Hân ái ngại nói.
La Phong đột nhiên cười dâm đãng: "Vừa rồi cô nói..." tôi và bạn trai hôm qua nói chuyện điện thoại.. chậc chậc, bạn trai a."
"La Phong, không nhìn ra cậu cũng xấu quá đi! Tình huống vừa rồi, mình chỉ là nói qua quít như vậy thôi." Nói xong mặt nàng không khỏi nóng bừng .
Từ phòng ăn bước ra, đã là tám giờ tối, trời đã tối lắm.
Dọc theo con đường đến trường đại học, La Phong đưa Từ Hân về tận khu túc xá của đại học Giang Nam. Qua màn phá hoại của hai cô gái, quan hệ giữa hai người ngược lại càng tiến thêm một bước. Đôi bên thỉnh thoảng trêu đùa, chỉ có điều vẫn không xác định quan hệ nam nữ yêu đương.
Đêm nay bầu trời đầy sao. "Không cần tiễn nữa, ta đi vào đây." Từ Hân nhìn La Phong " Vào trại huấn luyện tinh anh, phải cố gắng lên nha."
"Ừm" La Phong gật đầu.
Từ Hân gương mặt phớt hồng, đứng ở đầu cầu thang. Chẳng biết là vì uống vang đỏ mà mặt ửng hồng, hay là vì lý do gì khác: " Không ngờ mình vì lời nói của loại con gái đó mà giận dữ đến rối loạn trong lòng, tai sao ta lại giận dữ như vậy? Vì anh ấy hay sao ...Chẳng lẽ ta thực sự đã....
La Phong chính đang ở trong khu kí túc xá, dưới tán cây phía trước dường như có mấy người.
"La Phong". Phía trước có người lên tiếng.
La Phong nhìn kỹ, dưới tán cây có tổng cộng sáu người, cầm đầu là một công tử nhà giàu mày râu nhẵn nhụi, gương mặt trắng nõn.
Đứng đằng sau hắn là một lão già và bốn tên vẻ rất cường tráng, xem khí chất thì đều là võ giả. Có thể mời bốn võ giả khá lợi hại làm vệ sĩ sao?
Kẻ này thân phận không tầm thường.
" Tại hạ La Phong, không biết các hạ là....?" La Phong mỉm cười nói với công tử nhà giàu.
"Ta tên là Vương Hưng Bình, đến từ Kinh Đô!" Công từ nhà giàu tiến lại: " Ta đến gặp ngươi, kỳ thực chỉ muốn tặng một lời khuyên. Ngươi tốt nhất hãy sớm rời xa Từ Hân!"
"Ta không rời xa nàng, thì sao nào?" La Phong nhìn thẳng vào công tử nhà giàu.
"A?" Vương Hưng Bình nhướng mày.
"Ta biết thân phận của ngươi. Đại thiếu gia chi trưởng của gia tộc họ Vương tại Kinh Đô, gia tộc họ Vương còn là một trong chín đại gia tộc trung tâm của liên minh HR." La Phong nói.
Vương Hưng Bình nhếch mép cười:" Ta thấy ngươi cũng là kẻ rất hiểu qui củ. Thế giới này, ở bất kì đâu cũng có luật riêng của nó. Điều ngươi phải làm chính là tuân thủ những luật này.Nếu không nghe, cứ làm những việc ngươi không thể làm, hậu quả của nó ngươi chẳng gánh nổi đâu! Ngươi hiểu ý ta chứ?!" Tám chín giờ tối chính là thời gian đông người qua lại náo nhiệt nhất trong khu kí túc xá.
Có những sinh viên đang ăn quà vặt, hoặc ra ngoài đi dạo, không ít kẻ đi qua, đã chú ý đến bọn Vương Hưng Bình-La Phong. Dù sao những thuộc hạ mà Vương Hưng Bình đem theo, nhìn qua là biết chẳng phải tầm thường.
" Quy củ gì?" La Phong nheo mắt lại.
Trong chín đại gia tộc trung tâm của liên minh HR, gia tộc họ Vương là gia tộc duy nhất của Hoa Hạ có tên trong danh sách, đương nhiên có ảnh hưởng lực rất lớn thế giới nói chung. Thủ đoạn của họ, tuyệt đối người thường không tưởng tượng được.
" La Phong, ngươi nên biết trong thế giới này chẳng có chuyện ai cũng như ai đâu. Tuy hô hào người người bình đẳng, nhưng rốt cục thì làm gì có chứ."
"Có người chỉ có thể tuân theo pháp luật, tuân theo các loại qui củ mà đi đường gặp tai bay vạ gió.
Lại có người có thể có nhiều gái đẹp, làm trái pháp quy, đánh người, thậm chí giết người đều không có vấn đề gì cả.
Còn có người ... chỉ bằng một câu nói mà khiến người nhà tan cửa nát, một câu nói có thể đem đến cho một tên trai trẻ có được một tương lai tốt đẹp, cho dù là võ giả, cũng phải nghe lời."
Vương Hưng Bình nhìn La Phong: "Ngươi nên biết rõ, ta là loại người nào, còn ngươi lại thuộc loại người nào!" Những lời này, không hề giấu giếm tính cách tự cao đã ngấm vào trong máu!
La Phong không nói lời nào.
Trong khi La Phong và Vương Hưng Bình đánh võ mồm, ở kí túc xá cách không xa là một đôi nam nữ đang đi dạo, tay trong tay.
"Đào Đào, thật sự xin lỗi em, lần này ra nước ngoài chỉ sợ là suốt ba năm, tất nhiên chỉ dịp Tết tới anh sẽ gặp em." Người nói chính là Hành Hạ, người sắp cùng với La Phong đi tới Tổng bộ Toàn cầu của Cực hạn vũ Quán. Đang tay trong tay với hắn chính là bạn gái từ hồi học trung học phổ thông.
" Hành Hạ,không sao mà, chúng ta có thể thường xuyên gặp nhau qua mạng. Không phải chỉ có ba năm thôi sao, sẽ qua rất nhanh đó." Nữ sinh tên Đào Đào nắm chặt tay Hành Hạ. Hắn ở đại học Giang Nam tuyệt đối là thuộc loại nhân vật rất nổi trội. Dáng vẻ đẹp trai, dễ gần, hắn đối xử với những nam nữ sinh viên đều không tệ. Xuất thân cũng tốt, cha hắn lại còn là một vị Chiến thần.!
Thục lực bản thân cũng mạnh, sắp sửa gia nhập trại huấn luyện cơ sở của võ quán Cực Hạn, có thể tương lai cũng trở thành một vị Chiến thần!
Thêm vào cha hắn cũng là một vị cường giả Chiến thần, chàng trai như vậy, không biết có bao nhiêu nữ sinh theo đuổi. Đào Đào khi đó có thể ở bên hắn, cũng là trải qua sự chọc phá của không ít người.
"Có điều anh không được thay lòng"
" Ừ "Hành Hạ gật nhẹ đầu "ách, đằng trước có việc gì thế?"
Hành Hạ nghi hoặc nhìn về phía trước. Bằng vào con mắt của một võ giả thiên tài như hắn, liếc mắt đã thấy rõ mấy người phía xa xa " Vương Hưng Bình? Ô, kia là sư huynh La Phong?"
"Đào Đào, lần trước anh nói với em là còn có một võ giả đặc biệt lợi hại cùng anh xuất ngoại đó, chính là ở phía trước" Hành Hạ nói.
"Đâu cơ?" Đào Đào tò mò.
"Đi nào, anh đưa em tới gặp. Sư huynh La Phong dễ gần lắm." Hành Hạ mỉm cười.
Dưới tán cây,Vương Hưng Bình liếc nhìn La Phong:" Ngươi là võ giả Chiến tướng Sơ cấp đúng không, mấy người này tuyệt đối trung thành với Vương gia ta đấy, nói cho hắn biết đẳng cấp của các ngươi."
"Chiến tướng Trung cấp"
"Chiến tướng Trung cấp"
"Chiến tướng Trung cấp"
Liên tục giọng trầm thấp của ba tên cơ bắp cuồn cuộn.
Đến người trung niên đầu trọc, hắn mỉm cười: "Chiến tướng Cao cấp! Người trẻ tuổi, ta khuyên ngươi nên biết điều một chút. Dù là Chiến thần, đứng trước chín đại gia tộc trung tâm của liên minh HR cũng không dám kiêu ngạo như thế. Ngươi có tương lai tốt, đừng tự mình hủy hoại"
Ánh mắt La Phong vụt sáng, mỉm cười gật đầu: " Vương thiếu gia, thật lợi hại. Bốn tên vệ sĩ, một người là Chiến tướng Cao cấp, ba người là Chiến tướng Trung cấp" (shit, đếm chữ ăn tiền, lộ liễu thế) .
Khi trước, thiếu gia Lý Uy cũng có hai tên vệ sĩ Chiến tướng Cao cấp, một tên chiến tướng Trung cấp. Nhưng mà hắn đã chết rồi.
"Vương ca, huynh cũng ở đây ?" Một giọng nói quen thuộc vang lên. La Phong quay đầu nhìn, chính là Hạnh Hạ và bạn gái Đào Đào.
"Là thiếu gia Hành Hạ".Quản gia An thúc nhỏ giọng nói.
Bốn tên vệ sĩ cũng vui vẻ nhìn về phía Hành Hạ, Vương Hưng Bình cũng cười.
Cha của Hành Hạ là một vị Chiến Thần có danh tiếng khá lớn ở căn cứ Giang
Nam này. Hơn nữa nhờ tính cách dễ gần, quan hệ cũng rộng, trong hàng ngũ Chiến thần cũng có không ít người là huynh đệ sinh tử. Trước những Chiến thần có quan hệ rộng rãi như vậy, cho dù là Vương gia, cũng phải rất khách khí khí.
Không chỉ thế, gã Hành Hạ này trời sinh thiên tài, sắp sửa tiến nhập trại huấn luyện cơ sở, tương lai nói không chừng cũng trở thành một vị Chiến thần.
"Hành Hạ, trùng hợp rứa( hehe), huynh cũng ở đây à?"
Thái độ của Vương Hưng Bình đột nhiên thay đổi, vẻ rất thân thiện dễ gần: "Ha ha, ta thấy sư huynh La Phong cũng ở đây, không ngờ Vương ca mấy người cũng ở đây"
Sau đó quay sang La Phong: " Sư Huynh La Phong, huynh cũng quen biết Vương ca?"
"Sư Huynh?" Vương Hưng Bình cau mày. Bình thường trong cùng một võ quán, đồng thời tự nhận thực lực không bằng mới gọi sư huynh! Hành Hạ gọi La Phong là sư huynh???
" Sư đệ Hành Hạ, ta với Vương Hưng Bình vừa mới gặp, không quen lắm dza." La Phong cười, nói.
Hành Hạ cười vang, liền nói với Vương Hưng Bình: "Vương ca, huynh không phải mong muốn nhất là kết bạn với những võ giả thiên tài hay sao. Vị sư huynh La Phong này so với ta còn lợi hại hơn nhiều, lần này bọn ta sẽ cùng xuất ngoại. Hơn nữa La Phong sư huynh còn được tiến nhập trại huấn luyện tinh anh đệ nhất thế giới.!"
"Trại huấn luyện tinh anh?" Vương Hưng Bình đột ngột rùng mình. Toi rồi.!!
Một chỉ tiêu huấn luyện tinh anh, ngay cả quân đội quốc gia cũng phải tranh thủ bằng mọi cách. Mỗi người tiến nhập trại huấn luyện tinh anh, sau này đều là chiến thần. Hơn nữa còn lợi hại hơn nhiều những vị Chiến thần bình thường khổ tu mà thành, chính là nhờ những huấn luyện đặc biệt trong trại tinh anh.
Mỗi học viên trong trại huấn luyện tinh anh đều có địa vị cực cao. Dù là chín đại gia tộc trung tâm của liên minh HR cũng phải lôi kéo, dựa hơi.
Bởi vì những học viên này, bản thân sau này sẽ rất mạnh, kèm theo quan hệ với những sư huynh đệ thiên tài quái vật cùng huấn luyện, sau khi tốt nghiệp, kẻ nào cũng là chiến thần!
Thực lực bản thân cùng với quen biết như thế..., mỗi học viên đều trở thành lãnh đạo cấp cao trong Cực hạn Vũ quán hoặc trong những cơ cấu đặc biệt của chính phủ quốc gia. Cũng có thể là nhân vật cấp cao được liên minh HR đặc biệt mời, địa vị tuyệt đối cao.
Đối với những người này, dù là chính phủ quốc gia cũng cung phụng như đại gia. Bọn họ thật sự chính là đại gia!
Bởi vì những tên thiên tài quái vật này cũng rất thông minh, tự nhiên là đoàn kết thành một khối! Một kẻ mạnh cấp thiên tài quái vật, đã mạnh đến mức không hiểu nổi. Mấy chục tên,hàng trăm tên đoàn kết lại, một người gặp khó khăn, những kẻ khác chi viện!
Loại lực lượng vô hình, tiềm ẩn này, bất cứ gia tộc nào trong liên minh HR cũng không muốn đắc tội.
Đây cũng là nguyên nhân mà những tập đoàn tài chính siêu cấp, liều tung ra hàng trăm nghìn ức, tìm người nhờ quan hệ, hòng tiến nhập trại huấn luyện đệ nhất này! Hơn nữa những học viên này ...nói không chừng có thể trở thành đệ tử của Hồng hoặc Lôi thần.
"Fuck, hắn, La Phong hắn không ngờ là vào được...". Vương Hưng Bình muốn đập vào gáy mình mấy quyền. Rõ ràng chỉ là một võ giả phổ thông nhỏ nhoi, thế nào mà nháy mắt ...
"Sư huynh La Phong,con người Vương ca tốt lắm, hơn nữa rất thích kết giao bạn bè."
Hành Hạ cười nói với La Phong. Sau đó lại quay sang Vương Hưng Bình: " Vương ca, đợi chút nữa ba chúng ta tìm chỗ cùng nói chuyện nhé ?" Tiếp đó còn nháy mắt ra hiệu.
Dưới con mắt của Hành Hạ, hắn đã giúp Vương Hưng Bình một việc lớn, loại võ giả thiên tài quái vật này, cả thế giới có mấy người? Lấy đâu ra muốn quen biết là quen biết chứ!!.
Thôn Phệ Tinh Không Thôn Phệ Tinh Không - Ngã Cật Tây Hồng Thị Thôn Phệ Tinh Không