Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1486
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10795 / 382
Cập nhật: 2014-12-04 16:21:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16: Tử Kỳ Của Trương Trạch Hổ
uổi sáng mùa đông cực kỳ lạnh, một vài vết máu cùng xương cốt của quái thú trên mặt đất còn bị đống băng, La Phong lặng lẽ đi dọc theo con đường nhỏ, xa xa có hai đầu Ảnh Miêu đang cuối đầu nhấm nháp hương vị huyết nhục của một đầu Thiết Mao Dã Trư, vừa thấy thân ảnh một nhân loại đi đến, hai đầu Ảnh Miêu này liền này lập tức chạy trốn.
Quái thú vốn cũng có một ít trí tuệ, thực lực của những Võ giả xông xáo tại thành phố 003 cũng rất lợi hại, một hai đầu quái thú cấp Thú binh căn bản không thể chống đỡ được.
"Hai đầu Ảnh Miêu kia phỏng chừng là đi kêu gọi những Ảnh Miêu khác."
La Phong nhanh chóng rời khỏi đường tắt, cố ý đi một vòng lớn để kéo dài một chút thời gian, chậm rãi di chuyển, phải mất tới nữa giờ mới tới được cửa sau của khách sạn.
⬻⬻
Nơi cửa sau của khách sạn bẩn kinh khủng, trên mặt đất còn có vài vệt máu đen sì căn bản nước mưa không thể rửa sạch.
La Phong một mình đứng tại đó, "Đã nữa giờ, bảy người của tiểu đội Lôi Đình phỏng chừng đã đi được khá xa." La Phong nhìn nhìn cánh cửa sau sớm đã bị hư hại đến thảm thương, rồi vận dụng Tinh Thần Niệm lực tác dụng lên hai cái bao tay trên tay cùng tấm chắn và Huyết Ảnh chiến đao ở phía sau, lực nâng mạnh mẻ làm thân thể của La Phong nhẹ đi không ít, giúp cho bước đi càng thêm nhẹ nhàng.
"Lên lầu!"
Nhẹ nhàng bước từng bước lên cầu thang, không hề phát ra một âm thanh nào.
La Phong cẩn thận đi lên, khi mới tới lầu ba nhìn qua hành lang một cái liền thấy một đầu Hổ Ngao Khuyển to lớn đang chậm rãi đi đến, nó cũng phát hiện ra La Phong, một Võ giả nhân loại! Song phương cơ hồ đều phát hiện ra nhau, La Phong căng thẳng đến độ lưng toát đầy mồ hôi.
Vèo! Vèo!
Hai tàn ảnh màu đen trong nháy mắt xẹt qua cổ của hai đầu Hổ Ngao Khuyển, chúng căn bản cũng chưa kịp gầm lên được tiếng nào thì hai cái đầu đã bị cắt rời rơi trên mặt đất, hai thanh phi đao ở phía xa đảo một vòng rồi quay lại túi đựng phi đao trên ống quần của La Phong.
"Phù, may thật." La Phong thờ phào một hơi, "Cũng may lúc đầu hai đầu quái thú này cũng không định gầm lên, nếu để cho Trương Trạch Hổ cùng Lý Hiểu hai người này chú ý đến, lúc đó có thể sẽ gặp chút phiền phức."
Tuy rằng mình giết Trương Trạch Hổ cùng Lý Hiểu cũng chẳng khác gì so với giết gà.
Nhưng nếu làm cho Trương Trạch Hổ cùng Lý Hiểu kinh hãi thì có khả năng trước khi chết bọn hắn sẽ thông báo với tiểu đội Lôi Đình... Nếu để cho tiểu đội Lôi Đình biết được có Võ giả đến ám sát bọn người Trương Trạch Hổ thì hành động sau này của La Phong càng khó khăn hơn chục lần.
"Tầng sáu!"
La Phong đến được lầu sáu không khỏi lộ vẻ tươi cười, may thật, từ tầng một đến tầng sáu cũng chỉ đụng độ với hai đầu quái thú mà thôi, phỏng chừng khi tiểu đội Lôi Đình mới đến đây cũng đã 'dọn dẹp' một lần rồi, còn hai đầu Hổ Ngao Khuyển kia chắc cũng chỉ mới vào khách sạn này không lâu.
Trên hành lang lầu sáu, La Phong chậm rãi đi tới.
"Cửa sổ quay về hướng nam, tất cả gồm có tám cái." La Phong cũng không thể xác định được tám cửa sổ này rốt cục tương ứng với những phòng nào.
"Có lẽ là một trong ba bốn cái phòng này."
La Phong nín thở, thân thể nhẹ nhàng đi tới bên ngoài một trong những cái phòng đó, áp tai lên vách phòng nghe ngóng, liền nghe loáng thoáng vài lời nói phát ra từ trong phòng, sau khi La Phong khẳng định có người trong phòng này liền lặng lẽ đi tới sát bên ngoài phòng.
"Chính là phòng này." La Phong nhanh chóng dùng Tinh Thần Niệm lực tra xét một chút tình hình trong phòng.
"Không ngờ lại ngồi đó nói chuyện phiếm!" La Phong nở nụ cười.
⬻⬻
Trong phòng.
Trương Trạch Hổ đang thoải mái ngồi trên ghế sofa, còn Lý Hiểu thì đang cẩn thận lau chùi khẩu súng máy của mình, cả hai đều tùy ý bàn chuyện phiếm.
"Tiểu đội Hỏa Chùy thật đúng là nhát gan, vừa mới gặp chúng ta xong, liền chạy về căn cứ tiếp tế ngay, khó trách mấy ngày nay chúng ta tìm mãi mà vẫn không tra ra tung tích." Trương Trạch Hổ hùng hổ nói, Lý Hiểu cười lạnh, "Thoát được một lần, còn những lần sau thì sao? Một khi đã trở thành tử thù của chúng ta thì tiểu đội bọn hắn nhất định phải chết."
Trương Trạch Hổ cũng cười giễu: "Bọn hắn mà muốn đấu với chúng ta sao? Hả!"
Trương Trạch Hổ cùng Lý Hiểu đều biến sắc.
"Vừa rồi dường như ta cảm ứng được gì đó." Trương Trạch Hổ nhìn về phía Lý Hiểu, Lý Hiểu cũng nhíu mày nói: "Vừa rồi ta cũng có chút hồi hộp."
Xông xáo nhiều năm trong sinh tử như vậy, cho nên mỗi khi gặp nguy hiểm thì trực giác của bọn hắn đều sẽ có cảnh báo, huống chi lúc nãy bọn hắn có thể cảm giác được rõ ràng như vậy, là vì... La Phong dùng Tinh Thần Niệm lực để dò xét, khi Tinh Thần Niệm lực lan tới nếu là người bình thường sẽ rất khó phát hiện, nhưng nếu là Võ giả lợi hại thì sẽ có một tia cảm ứng.
"Có khi nào bên ngoài có quái thú không?" Trương Trạch Hổ thấp giọng hỏi.
"Rất có thể." Lý Hiểu gật đầu, khi vừa tới đây tuy rằng đã tiểu trừ sạch sẽ đám quái thú ở nơi này, nhưng nói không chừng sẽ có quái thú ở nơi khác tiến vào khách sạn thì sao."
"Ca!"
Lý Hiểu cầm chặt khẩu súng máy trong tay, còn Trương Trạch Hổ thì cầm trong tay Khai Sơn đao, hai người đều đứng lên bước tới cửa ra vào. Cánh cửa của gian phòng này bị ăn mòn theo thời gian nên sớm đã hỏng mất, Trương Trạch Hổ nhẹ nhàng kéo một cái cửa phòng liền rớt ra. Mà bên ngoài cửa phòng ngay cả một bóng người cũng không có.
"Không có gì cả." Hai người Trương Trạch Hổ cùng Lý Hiểu đều nhìn nhau rồi sau đó Trương Trạch Hổ hít sâu một hơi liền đi ra bên ngoài để quan sát.
Đúng lúc này!
Vèo! Vèo!
Hai đạo tàn ảnh màu đen xuất hiện trước mặt Trương Trạch Hổ cùng Lý Hiểu. Một đạo tàn ảnh trong đó trực tiếp chém rơi cánh tay trái của Trương Trạch Hổ rồi sau đó nhanh như chớp xẹt qua yết hầu của xạ thủ Lý Hiểu, làm cả đầu của hắn liền bay lên.
Mà đạo tàn ảnh còn lại trong chớp mắt cũng xẹt qua yết hầu của Trương Trạch Hổ!
Xẹt! Yếu hầu đứt ra!
Máu tươi tung tóe.
"Ách--- ách-----" Hai mắt Trương Trạch Hổ trừng to, muốn nói nhưng căn bản không thể phát ra một âm thanh nào được.
Hai đạo tàn ảnh màu đen tốc độ quá nhanh, khoảng cách giữa hai đạo tàn ảnh đó cùng Trương Trạch Hổ chỉ khoảng hai thước mà khoảng cách tới Lý Hiểu cũng chỉ có ba bốn thước, chỉ với khoảng cách ngắn ngủi như vậy... Với tốc độ còn nhanh hơn đạn súng ngắm của hai đạo tàn ảnh kia, bọn hắn làm sao có thể tránh kịp?
Có lẽ cao cấp Chiến tướng mới có thể giữ được một tia sinh cơ, còn bọn hắn căn bản không thể nào thoát được.
"Ách----" Trương Trạch Hổ tay bụm yết hầu, muốn dùng đồng hồ để truyền tin nhưng cánh tay trái sớm đã bị cắt, đồng hồ truyền tin trên đó sớm đã theo cánh tay trái rơi xuống đất.
"Ta sắp chết sao? Tại sao lại như vậy?"
Trương Trạch Hổ tay phải bụm yết hầu, máu tươi không ngừng phun ra từ đó, hắn cảm giác sinh mạng lực của mình dần dần bị tiêu tán, "Sao có thể như vậy được? Tại sao!!!??"
Đột nhiên --
Một thân ảnh xuất hiện trước cửa, trên người vận trang phục tác chiến của Võ giả, lưng đeo tấm chắn cùng chiến đao, dùng ánh mắt lạnh băng nhìn hắn.
"Ách!" Trương Trạch Hổ hai mắt tròn xoe, khó tin nhìn Võ giả trước mắt!
Là La Phong.
Dĩ nhiên là La Phong!
Sao có thể là gã La Phong, một gã mới vừa tiến cấp luôn bị hắn xem thường được???
"Ngươi đi trước một bước đi, những thành viên khác của tiểu đội Hổ Nha cũng sẽ rất nhanh đoàn tụ với ngươi." Tiếng nói của La Phong vang lên, Trương Trạch Hổ miệng mấp mấy như muốn nói gì đó, nhưng vẫn không thể phát ra được âm thanh nào. Mà Trương Trạch Hổ lại phát hiện trước mắt lại có hai đạo tàn ảnh màu đen, chính là hai thanh phi đao màu đen, càng không ngờ rằng hai thanh phi đao đó lại huyền phù xung quanh người của La Phong.
Hai thanh phi đao huyền phù một lát rồi lại vọt vào túi đựng phi đao trên ống quần của La Phong.
"Khọt khẹt!" Trương Trạch Hổ cố gắng phát ra được âm thanh cuối cùng rồi hai mắt trừng lên, thân thể run rẩy rồi nhũn ra ngã xuống mặt đất.
Trước khi chết...
Hắn rốt cục cũng phát hiện được một đại bí mật của La Phong ----- Không ngờ hắn lại là Tinh Thần Niệm Sư!!! Trước khi chết hắn dường như đã cảm nhận được nổi ám ảnh của các thành viên khác của tiểu đội Hổ Nha trong tương lai.
Yên tĩnh!
Cả căn phòng không còn âm thanh nào ngoài tiếng máu rơi tí tách trên mặt đất, hai thi thể nằm bất động trên đó, còn La Phong lạnh lùng đứng nhìn.
"Trương Trạch Hổ." La Phong cúi đầu nhìn thi thể nằm trên mặt đất.
Trương Trạch Hổ này từ lúc mới gặp vì hắn tự nhận mình là người có thâm niên trong giới Võ giả, còn La Phong chỉ là người mới trúng tuyển Võ giả, cho nên khi đàm phán về việc Trương Hạo Bạch hắn một bước cũng không lùi. Mà lúc đó La Phong cũng mới thức tỉnh Tinh Thần Niệm lực, tự tin mười phần, hơn nữa phần đúng thuộc về hắn thì làm sao có thể hạ mình được?
Thiệt ra mâu thuẫn này chỉ là chuyện nhỏ.
Có trách thì trách lần đó tiểu đội Hổ Nha âm hiểm ra tay trước với tiểu đội Hỏa Chùy, thiếu chúng nữa làm cho cả tiểu đội Hỏa Chùy chết sạch. May mắn vào lúc đó năng lực của La Phong đã thức tỉnh nên mới có thể cứu được mọi người, nhưng cho dù như vậy thì Trương Khoa vẫn bị cụt tay.
Vì thế nên cả tiểu đội Hỏa Chùy mới bất chấp tất cả để trả thù.
tiểu đội Hổ Nha vì e sợ địch nhưng lớn mạnh nên cũng muốn trảm thảo trừ căn! Song phương đã rơi vào thế không chết không thôi!
"Trương Trạch Hổ cùng Lý Hiểu đã chết, tiểu đội Hổ Nha sáu người, còn còn lại bốn." La Phong đứng tại cửa của gian phòng trầm tư, "Khi bọn hắn quay về, phát hiện hai người này bị người khác giết, nhất định sẽ đề phòng, hơn nữa có thể sẽ suy diễn ra được rất nhiều việc! Nếu đã như vậy... Ta nên bố trí lại hiện trường một chút, khiến cho bọn hắn bị mê hoặc. Còn có thành công hay không thì do ý trời."
Thôn Phệ Tinh Không Thôn Phệ Tinh Không - Ngã Cật Tây Hồng Thị Thôn Phệ Tinh Không