Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1486
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10795 / 382
Cập nhật: 2014-12-04 16:21:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7: Tiểu Đội Hổ Nha
hào anh"
Âm thanh từ đồng hồ truyền tin vang lên khiến cho La Phong không khỏi nở nụ cười: "La Hoa, không phải là em còn đang sôi sục với cô bạn nhỏ sao? Làm sao vẫn còn thời gian gọi điện cho anh vậy!"
"Ha ha..."
Trên sân thượng, đám người Trần Cốc, Trương Khoa nhìn sang cùng nở nụ cười.
"Có người ta thì cũng không thể quên ông anh được" Từ trong đồng hồ liên lạc nghe thấy cậu em cười hắc hắc rồi nói: "Được rồi,anh. Em gọi điện cho anh để nói một việc. Tiểu Nam đã chính thức đồng ý làm bạn gái của em, ha ha... Em của anh cũng lợi hại đó chứ"
Trong giọng nói chú em tràn đầy niềm vui.
Đã bao lâu? Cậu em không hề vui vẻ đến như vậy.
"Sức quyến rũ của tình yêu quả nhiên vô cùng lớn" La Phong thầm nói trong lòng "Cậu em bị tàn tật nhiều năm như vậy làm cho sức ép lên tâm lý khá lớn. Lần này có bạn gái nói chuyện như vậy cũng vui vẻ lên ..." La Phong cũng vì cậu em mà cảm thấy vui vẻ, lập tức lên tiếng cười nói: "Còn phải cố gắng nhiều, tranh thủ mau mà đi đăng kí!"
"Anh, chuyện này không thể vội vàng được, cứ dần dần từng bước" La Hoa vui vẻ cười nói.
"Ừ, được rồi, bố mẹ đâu?" La Phong hỏi.
"Ba mẹ cùng đi mua đồ ăn" La Hoa trả lời.
La Phong gật gật đầu...
Cuối cùng thì bây giờ mẹ không phải chờ mua đồ ăn phiên cuối chợ nữa. Còn bố cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi không cần đi làm, chỉ giúp mẹ nhặt rau.
"Em không sao. Anh, ở bên ngoài căn cứ thì anh cũng phải cẩn thận đó" La Hoa quan tâm nhắc nhở.
"Cứ yên tâm!"
Cuộc gọi chấm dứt, nụ cười vẫn còn đọng lại trên mặt La Phong.
"Tốt lắm, bây giờ La Phong đã nói chuyện điện thoại xong, tất cả mọi người cùng tới đây" Cao Phong nói, lập tức cả năm người La Phong cùng đi tới "Hôm nay chúng ta vừa mới vào huyện lị mà kết quả cũng thực không tồi! Theo qui định cũ thì việc phân chia chiến lợi phẩm sẽ dựa theo cống hiến của mọi người ở trong chiến đấu mà làm!"
"Chờ chuyến đi săn lần này của chúng ta kết thúc, đến khi quay lại căn cứ tiếp tế thì sẽ làm đợt chia phần tổng thể" Vẻ mặt Cao Phong đột nhiên nghiêm túc hẳn lên: "Có điều trước tiên ta phải nói một tiếng, mọi người phải cẩn thận cảnh giác! Ở đây là khu vực kiến trúc dày đặc, là sào huyệt của quái thú. Trong cả huyện lị sẽ có rất nhiều quái thú cấp Thú tướng, mọi người ngàn vạn lần đừng coi thường. Nếu không lại lâm vào trong nguy hiểm. Hàng năm số lượng Võ giả bị chết đi là rất nhiều"
"Vâng"
Trần Cốc, Trương Khoa, anh em họ Ngụy và La Phong cũng nghiêm túc gật đầu.
La Phong cũng biết...
Gia nhập Võ giả của quân đội chính phủ thì tính an toàn là cao nhất. Còn như đám Võ giả xông xáo vào khu hoang dã thì tỉ lệ tử vong là rất cao!
"Vừa rồi mọi người chém giết một hồi nên cũng hao phí không ít thể lực. Đêm qua đã đi lại nhiều nên bây giờ mọi người cứ nghỉ ngơi. Đến bốn giờ chiều thì lại bắt đầu hành động!" Cao Phong ra quyết định.
"Vâng "
"Hừ hừ, được nghỉ lâu."
Sáu người của tiểu đội Hỏa Chuy ở trên sân thượng hoặc là ngồi dựa vào tường, hoặc là nằm mà bắt đầu nghỉ ngơi.
Trong khi tiểu đội Hỏa Chùy ẩn kín trên sân thượng của đại tửu điếm Hải Hạo để nghỉ ngơi thì tiểu đội Hổ Nha cũng đã đi vào trong huyện lị 0201. Chỉ thấy sáu người thành hàng dọc dè dặt đi qua một ngõ nhỏ hư hỏng thậm chí vách tường đã bị sập. Trong ngõ nhỏ còn rải rác một số bộ xương quái thú đã bị gặm vương vãi.
"Dừng!" Đội trưởng dáng người gầy gò thấp bé giơ tay, những người khác đều dừng lại.
Đội trường Hổ Nha trầm giọng nói: "Mọi người nghe cho rõ, mục tiêu của chúng ta lần này chỉ có một -- đó là con Ngân Nguyệt Hung lang đã bị thương! Cho nên ở huyện lị này chúng ta ngàn vạn lần đừng động đến những con quái thú khác! Có thể tránh được thì tránh, có thể bỏ chạy thì chạy. Tốt nhất là không chiến đấu với chúng, một khi bị thương thì rất phiền toái!"
Cả năm đội viên khác cùng nghiêm nghị gật đầu.
Một con Ngân Nguyệt Hung lang vẫn là loại 'Cao cấp Thú tướng'. Nên kiếm được nhiều tiền hơn việc giết hơn mười con Thú tướng cấp Sơ cấp.
"Còn nữa ... trong khi chúng ta đuổi theo con Ngân Nguyệt Hung lang thì cố tránh để con Ngân Nguyệt Hung lang này làm bị thương nặng. Chúng ta chỉ cần hai ba lần tập kích cũng đủ để đánh gục nó. Tôi nhắc lại mọi người một lần nữa, ngàn vạn lần không cùng nó đánh trực diện! Nếu thật sự khiến con Ngân Nguyệt Hung lang liều mạng thì trong sáu người chúng ta ít nhất cũng phải một vài người bị chết!"
Vẻ mặt mọi người nghiêm túc, trịnh trọng gật đầu.
Quái thú cấp Thú tướng Cao cấp, hơn nữa còn là lang sói trong vương tộc 'Ngân Nguyệt Hung lang'. Cho dù có bị trọng thương nhưng một khi phát cuồng đòi trả thù không thiết sống nữa thì có thể khiến cho tiểu đội Hổ Nha chết hơn phân nửa cũng nên.
"Chúng ta chỉ cần không ngừng làm nó bị thương, liên tục bắt nó đổ máu thì mới còn sống đầy đủ mà giết được nó!" Đội trưởng Hổ Nha tự tin cười: "Loại khu vực huyện lị như thế này khó lòng thu hút được tiểu đội Võ giả cấp Chiến Thần. Trong huyện lị phỏng chừng cũng chỉ có vài đội hoạt động. Còn dạng như tiểu đội chúng ta xem ra đã là cực mạnh trong huyện lị này rồi. Không phải sợ có người cướp mất!"
Thông thường đội ngũ lợi hại cấp Chiến Tướng phần lớn đều hoạt động trong những khu vực cấp thành phố. Ở đó có rất nhiều quái thú cấp Thú tướng hoạt động đơn độc đầy thách thức!
Còn như tiểu đội Hỏa Chuy sở dĩ phải đến huyện lị này thì trong đó có một nguyên nhân quan trọng là -- La Phong là Võ giả mới!
Nếu không thì tiểu đội Hỏa Chuy cũng sẽ đi đến thành phố chứ không phải kiểu huyện lị thế này.
"Đội trưởng, nếu thực sự tiểu đội Võ giả đó liều mạng chém giết..." Trung niên một mắt cau mày nói.
"Yên tâm."
Trương Trạch Hổ đứng bên cạnh cười hắc hắc: "Đến ngay chúng ta cũng không dám ép buộc con quái thú đó quá sát sao! Còn tiểu đội Võ giả khác trong huyện lị này phần lớn đều là cấp chiến sĩ! Nếu có một cấp Chiến Tướng cũng không tệ rồi. Bọn họ mà dám giết Ngân Nguyệt Hung lang? Chỉ sợ sẽ bị Ngân Nguyệt Hung lang thẳng thừng xé thành mảnh nhỏ."
"Đúng."
Đội trường Hổ Nha gật đầu: "Bọn họ không có khả năng cướp được Ngân Nguyệt Hung lang, nếu có người dám cướp ... Thì cứ giết chết!"
"Vâng!"
Năm người khác cũng gật đầu.
"Xuất phát." Đội trưởng Tiểu đội Hổ Nha vung tay lên, cả sáu người lập tức lặng lẽ nhanh chóng vọt đi.
Khu hoang dã không giống với ở trong căn cứ!
Căn cứ là thành phố do con người khống chế, ở đó có pháp luật! Có chính phủ khống chế!
Nhưng còn khu hoang dã, cũng là nơi quái thú chiếm giữ thì ở đây hắc ám, hỗn loạn, những chuyện đổ máu rất nhiều. Bởi vì thi thể một con quái thú có giá trên trời mà các tiểu đội Võ giả tự giết lẫn nhau là chuyện không hề thiếu! Đương nhiên phần lớn đều là tiểu đội Võ giả thực lực cao cường giết chết tiểu đội Võ giả thực lực yếu kém hơn.
Tại khu hoang dã thì các Võ giả bị chết do quái thú rất nhiều, nhưng mà chết dưới tay Võ giả khác cũng không hiếm.
Đến lúc xế chiều, sau khi ăn uống, nghỉ ngơi đầy đủ nên tinh thần rất tốt thì cả sáu người của tiểu đội Hỏa Chuy cùng cầm kính viễn vọng chiếu xuống phía dưới quan sát.
"Đã hai canh giờ trôi qua, chúng ta cũng thấy được hai con quái thú cấp Thú tướng" Ngụy Thiết nói bất đắc dĩ: "Đáng tiếc, mỗi một con quái thú cấp Thú tướng đều có chung quanh một số lớn quái thú cấp Thú binh! Cứ như ở thành phố mới hay. Trong thành phố tuy rằng cấp Thú tướng nhiều hơn, thậm chí lại có cả quái thú cấp Lĩnh chủ tồn tại! Nhưng mà quái thú bình thường cấp Thú binh chủ yếu lại tập trung xung quanh quái thú cấp Lĩnh chủ hay quái thú lợi hại cấp Thú tướng. Ở đó không hề thiếu quái thú cấp Thú tướng mà lại độc hành"
Lúc nãy Trần Cốc dùng súng bắn tỉa nổ hai phát!
Nhưng lần này vận may không còn được như lần trước nữa.
Hai phát súng này bắn trúng hai con quái thú cấp Thú tướng, trong đó một con hầu như không ảnh hưởng đến thực lực. Còn một con nữa tuy rằng bị trọng thương nhưng lại không chết! Quan trọng nhất là xung quanh chúng đều có số lượng lớn quái thú thông thường bảo vệ.
"Điều không tốt của huyện lị nằm ở chỗ đó, bình thường quái thú cấp Thú tướng đều có thể thống lĩnh một đám lớn quái thú." Trương Khoa bất đắc dĩ nói.
"Nhưng mà ở huyện lị lại an toàn hơn"
Cao Phong cười: "Cả huyện lị cũng chỉ có một vài quái thú cấp Thú tướng Cao cấp. Hơn nữa chung quanh chúng đều có số lớn quái thú thông thường. Chúng ta căn bản không nên đụng tới chúng. Đối với đàn quái thú thông thường thì với thực lực của chúng ta cũng có thể đương đầu trực diện! Không sợ đột nhiên gặp phải vài con cấp Thú tướng bao vây công kích"
Còn trong thành phố có số lượng quái thú cấp Thú tướng nhiều hơn nên rất dễ dàng gặp cảnh bị nhiều con cấp Thú tướng bao vây tấn công.
"Chà?"
La Phong cầm kính viễn vọng cẩn thận chiếu xuống phía dưới nhìn lại: "Hà, đây lại là cấp Thú tướng?"
Chỉ thấy phía dưới có hơn mười con quái thú xuất hiện trên đường phố bên cạnh. Trên người hơn mười con quái thú này đều có những vết lốm đốm. So với đám hổ cùng loại thì đúng là loài Hổ Miêu trong quái thú loại miêu. Hơn mười con Hổ miêu vóc dáng đều tương đối to lớn, trong đó thậm chí còn thấy một con Hổ miêu có hai cái đuôi thõng xuống!
"Hai đuôi? Cấp Thú tướng?" La Phong mừng rỡ.
Trong các loại Hổ miêu thì hai đuôi là Thú tướng cấp Sơ cấp, ba đuôi là Thú tướng cấp Trung cấp ... Năm đuôi chính là Lĩnh chủ cấp Sơ cấp ... Bảy đuôi kéo lê đằng sau chính là Lĩnh chủ cấp Cao cấp ... Tám đuôi đã vượt qua cấp Lĩnh chủ, là loại đỉnh cao trong loài Hổ miêu.
Còn trong các động vật Họ Mèo thì nếu là loại chín đuôi ... Chính là Cửu Mệnh Miêu Yêu ( Cửu mệnh miêu vương), là quái thú được xếp vào hàng đáng sợ nhất từng tồn tại trên địa cầu.
"Đội trưởng, mọi người xem kìa, Hổ Miêu cấp Thú tướng" La Phong hô lên.
"Hổ Miêu?"
Lập tức năm người cũng đi tới, cầm kính viễn vọng cẩn thận nhìn kỹ.
"Thật sự là Hổ miêu! Hổ miêu không dễ sống bầy đàn đâu, quả nhiên không có sai. Chung quanh Hổ miêu cấp Thú tướng có đến mười sáu con quái thú bình thường cấp Thú binh." Cao Phong cười ha hả: "Các anh em, chuẩn bị ra tay nào."
"Còn mười sáu con quái thú bình thường thì ta có thể một mình giải quyết." Trần Cốc cười hắc hắc làm tất cả đội viên cũng thấy nhẹ nhàng.
"Xuất phát."
Cao Phong ra lệnh một tiếng, toán người của La Phong lập tức rời khỏi sân thượng. Lần này cũng không nổ súng trước ... Vì sợ không giết được ngay sẽ đánh động cho con Hổ miêu kia chạy mất! Quái thú cấp Thú tướng mà chỉ có vẻn vẹn mười mấy con lâu la thì trong thị trấn nhỏ này quả là rất ít gặp.
Thôn Phệ Tinh Không Thôn Phệ Tinh Không - Ngã Cật Tây Hồng Thị Thôn Phệ Tinh Không