Có 04 bước để đạt thành tựu: lên kế hoạch một cách có mục đích, chuẩn bị kỹ lưỡng, tích cực thực hiện, và kiên trì theo đuổi.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1486
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10795 / 382
Cập nhật: 2014-12-04 16:21:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19: Thức Tỉnh.
gười này thiếu niên gầy yếu này đúng là Hổ mang bành danh nổi như cồn ở khu Nghi An. Hắn thành danh dựa vào một chiêu phi đao tuyệt kỹ. Từ đầu khi những phạm nhân khác điên cuồng vây công La Phong thì Hổ mang bành đang tìm kiếm cơ hội tốt nhất để động thủ. Bây giờ đúng lúc La Phong hứng khởi, điên cuồng nhất --
Thì hắn ra tay!
Một phi đao này vô cùng âm độc, lúc đao bay ra lại vừa vặn bị một gã phạm nhân che tầm nhìn khiến cho La Phong căn bản không thấy được có phi đao phóng tới.
Vù! Hàn quang chợt lóe!
Phi đao luồn qua háng một phạm nhân vọt tới. Khi La Phong nhìn thấy phi đao, thì nó chỉ còn cách hắn khoảng hai thước!
"Không tốt!"
"Không còn kịp rồi." Thần kinh La Phong phản ứng rất nhanh, nhưng thời gian ngắn như vậy khiến hắn căn bản không thể lắc mình né tránh.
Phi đao cũng không bắn vào chỗ sống còn, nhưng lại nhằm vào vai phải của La Phong.
"Không!" La Phong trừng mắt, đối với một gã Võ giả mà nói thì dùng tay làm vũ khí là rất quan trọng. La Phong chuyên xuất đao mà đao tay của hắn là dùng tay phải. Một khi các khớp vai phải bị đâm thủng, xương cốt vỡ ra thì trong vài tháng căn bản không có cách nào khác thi triển đao pháp để đấu với quái thú.
Nói cách khác, một khi trúng đao thì hắn sẽ không thể tham gia đợt kiểm tra thực chiến Võ giả ngày mùng một tháng tám. Chỉ có thể đợi ngày mùng một tháng hai sang năm.
"Không! Lệch đi, tránh ra! ! !"
Với tốc độ kinh người của phi đao thì khoảng cách ngắn ngủi hai thước trước mặt làm trong đầu La Phong căn bản không có biện pháp suy xét đến hậu quả. Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, trong thời khắc quan trọng nhất thì toàn bộ tinh thần của La Phong căng thẳng, lực lượng gân cốt toàn thân cũng phát ra đến cực hạn. Hắn chăm chú nhìn chằm chằm vào phi đao, chỉ có một mục tiêu, một suy nghĩ --
Phải né tránh phi đao này, không thể để phi đao bắn trúng bả vai mình!
"Xoẹt!"
Đúng lúc phi đao sắp đâm trúng La Phong, mũi phi đao không ngờ thoáng thay đổi phương hướng đến lạ thường. Vốn là bay thẳng vào bả vai La Phong thì lại biến thành sạt qua vai hắn. Cho nên chỉ làm rách da chỗ bả vai La Phong khiến máu chảy ra hơi nhuộm đỏ vai áo hắn.
"Tất cả ngồi xuống, tất cả ngồi xuống!"
"Ngồi xuống mau"
Lúc này một số lớn giám quản đã tập trung lại cầm súng trong tay chạy vào giữa phòng ăn. Đám phạm nhân vừa mới điên cuồng lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống. Còn thiếu niên gầy yếu 'Hổ mang bành' cũng ngồi chồm hổm. Hắn khiếp sợ nhìn La Phong: "Tại sao có thể như vậy, một phi đao của mình làm sao lại trượt được?"
Nhìn thấy toán cảnh sát đi vào, La Phong cũng lập tức ngồi xuống.
"Vừa rồi tại sao phi đao lại đổi hướng?" Khi ngồi xuống La Phong rất nghi hoặc. Nhưng đúng lúc này, một cơn đau đầu cực kì đáng sợ không hề có triệu chứng gì đột nhiên sinh ra. Cơn đau kịch liệt này phảng phất như có một mũi dùi nhọn đâm vào đầu La Phong rồi không ngừng chọc ngoáy trong đó. Cơn đau khiến cả người La Phong co gập lại ngã thẳng xuống đất.
"Sao lại thế này?"
"Lại đây"
Toán cảnh sát đã khống chế tốt tình hình không khỏi chấn động nhìn La Phong. Chỉ thấy lúc này khắp người La Phong đỏ bừng, toàn thân mồ hôi không ngừng chảy ra, thậm chí còn rỉ máu liên tục làm quần áo cả người La Phong nhanh chóng nhuộm đỏ. Gân xanh dột ngột nổi lên giống nhưt một con rắn xanh quấn quanh La Phong, làm cho La Phong trở nên đáng sợ trước nay chưa từng thấy.
"Không tốt, hắn đã đau choáng váng bất tỉnh rồi"
"Nhanh, mau đưa đến trạm xá bên cạnh"
Toán cảnh sát cũng bị bề ngoài của La Phong hù dọa. Cho dù La Phong đã mất đi ý thức, nhưng là thân thể hắn vẫn đỏ bừng.
Trong đầu La Phong.
Một lực lượng thần bí cường đại không ngừng từ trong đầu La Phong tràn ra trong khoảnh khắc xâm nhập mọi ngóc ngách trên người hắn. Do lực lượng thần bí tẩy rửa khắp người La Phong từ xương cốt, lục phủ ngũ tạng đến máu, bắp thịt, làn da cũng phát sinh biến hóa kịch liệt. Ngay cả mỗi một tế bào cũng không ngừng phát sinh biến hóa, cái này so với lúc La Phong tu luyện gien Nguyên Năng thì tốc độ lột xác thân thể nhanh gấp trăm lần ngàn lần. Theo lý thuyết thì sự biến hóa mạnh mẽ nhanh chóng như vậy sẽ khiến thân thể không chịu nổi đến mức nổ tung.
Nhưng khi những dòng lực lượng thần bí xâm nhập thì người La Phong tuy rằng có biểu hiện co giật, máu chảy ra, xương cốt có nhiều hiện tượng bị chấn động. Nhưng ít nhất thân thể không xuất hiện tình trạng bị nội thương.
"Mau, cẩn thận một chút, đưa nó đến trạm xá đi." Toán cảnh sát lập tức khiêng La Phong đến bệnh xá.
Còn lúc này sau trận đánh nhau có vũ khí mức độ lớn thì mọi thứ cũng nhanh chóng được sửa chữa lại.
Tám giờ tối.
Trong ngôi nhà nhỏ ba tầng yên tĩnh thuộc trại tạm giam, ngay trong phòng khách tầng một. Một màn hình lớn chừng hai trăm inch gắn trên tường đang chiếu một cuốn phim.
"Tạm dừng."
Một trung niên mặc áo ngủ ngồi trên sa lông nói, lập tức bộ phim đang chiếu tạm dừng lại. Lúc này, bên ngoài mới vọng vào tiếng đập cửa.
"Vào đi." Cánh cửa tự mở ra, một người mặc quân phục đi vào cung kính nói:
"Giám thị trưởng, đã điều tra xong lần đánh nhau có vũ khí qui mô lớn này. Là Chu Hoa Dương sắp xếp người đối phó với anh chàng tên là La Phong. Có điều kết quả là một đám người bị La Phong đả thương, trong đó còn có mấy người bị trọng thương."
"Thằng nhãi Chu Hoa Dương? Ỷ vào một chút quyền lực của Chu gia thật đúng là khá ngạo mạn" Trung niên mặc áo ngủ lạnh nhạt nói.
"Tuy rằng là Chu Hoa Dương sắp xếp, chẳng qua thực sự muốn xuống tay với La Phong, theo chúng tôi đoán là anh chàng Trương Hạo Bạch" Giám thị cung kính nói: "Chúng tôi đã xem hồ sơ La Phong, hơn nữa hắn vào trại tạm giam cũng có liên quan đến Trương Hạo Bạch. Việc Trương Hạo Bạch mời Chu Hoa Dương hỗ trợ là khả năng rất lớn"
Hiện nay cả Trung Quốc quốc tổng cộng có sáu khu căn cứ.
Bởi vì nhân loại tập trung ở mức trước nay chưa từng có nên việc quốc gia khống chế công dân cũng càng mạnh.
"Nhưng mà, thưa giám thị trưởng. Theo chúng tôi thăm dò tình cảnh lúc dùng vũ khí đánh nhau thì có nhiều bàn ghế kim loại bị nắm tay đánh lõm xuống. Chúng tôi phán đoán tố chất thân thể của La Phong khẳng định đã đạt tới trình độ Võ giả" Giám thị run lập cập nói. Bàn ghế trong nhà ăn phạm nhân trại tạm giam thực sự làm bằng kim loại.
Nắm đấm của La Phong làm bàn kim loại lõm xuống, một chưởng đao thậm chí còn chặt đứt ghế kim loại.
Thực đáng sợ cỡ nào!
"Trình độ Võ giả?" Trung niên vỗn vẫn lạnh nhạt đột ngột đứng lên, cau mày nhìn chằm chằm giám thị: "Cậu khẳng định?"
"Trăm phần trăm xác định!" Giám thị trả lời: "Hơn nữa tôi vừa mới khẩn cấp gọi điện cho hội quán Lôi Điện, hội quán Cực Hạn để tiến hành thẩm tra. La Phong này vừa mới trải qua kiểm tra dự bị Võ giả, hơn nữa đã vượt qua! Có điều bây giờ còn chưa nhập vào thông tin trong chứng minh thư. Có lẽ mấy ngày nữa sẽ có bổ sung thêm tin này"
"Dự bị Võ giả? Hắn là một dự bị Võ giả, vậy đến trại tạm giam làm gì?" Trung niên cau mày: "Thật sự nếu làm ầm ĩ lên thì có thể phiền toái ."
Đám Võ giả, không kể là thuộc nơi nào, đối với quyền lợi Võ giả đều rất coi trọng.
Nếu có Võ giả bị làm hại trong hệ thống cảnh sát thì khẳng định sẽ làm toàn thể Võ giả bất mãn, đến lúc đó phiền toái rất lớn. Dù sao hệ thống cảnh sát không có tư cách áp dụng biện pháp giam giữ đối với Võ giả.
"Hiện tại La Phong đang ở đâu?" Trung niên mở miệng hỏi.
"La Phong này từ nhỏ còn bệnh đau đầu kỳ quái. Lúc hắn thi vào trường cao đẳng đã phát tác, vừa rồi lại tái phát. Chẳng qua bây giờ đã khôi phục bình thường, đang nằm trong trạm xá, vẫn còn trong trạng thái hôn mê" Giám thị trả lời.
Trung niên thoáng suy nghĩ rồi lập tức hạ lệnh: "Đưa ngay La Phong đến viện điều dưỡng quân sự bên cạnh, cho vào trại an dưỡng hạng nhất để hắn nghỉ ngơi! Chờ sau khi hắn tỉnh lại thì cậu thay mình giải thích cho hắn. Sáng mai chúng ta lại liên hệ với võ quán Cực Hạn nói rõ ràng việc này. Cần phải biến chuyện này việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không! Mau trả hắn về nhà"
"Vâng, giám thị trưởng" Giám thị lập tức lĩnh mệnh đi khỏi.
Đêm khuya.
Trong phòng ngủ yên lặng, mi mắt La Phong khẽ động, rồi sau đó liền mở mắt.
"Ủa? Đây là đâu?" La Phong tỉnh táo hẳn liếc nhìn xung quanh. Những chấm li ti trên chấn song của sổ phòng ngủ nhìn thật rõ ràng. Âm thanh vô tuyến từ các hộ gia đình xung quanh không ngờ lớn như vậy. Thậm chí lời trao đổi giữa những người đi đường trên con lộ xa xa hắn đều có thể nghe được.
"Không đúng, không phải là âm thanh lớn mà là thính giác của mình tăng lên rất nhiều."
La Phong bước xuống giường đứng dậy đi đến giữa phòng ngủ. Hắn nhìn chung quanh, thị giác, thính giác thậm chí khứu giác đều được tăng lên kinh người.
"Lúc trước phi đao bắn tới tại sao đột nhiên lại đổi hướng?" La Phong hoàn toàn nhớ rõ ràng cảnh đó. Nếu không phải phi đao đổi hướng thì tuyệt đối sẽ đâm thủng bả vai mình.
Ánh mắt La Phong dừng lại cái ghế ở bên cạnh, trong lòng vừa động thì lập tức có một lực lượng vô hình điều khiển cái ghế.
Lên!
Giữa đêm tối không ngờ cái ghế được nâng lên.
"Trời? Đây là chuyện gì vậy?" La Phong sợ tới mức bị sốc: "Ta có thể điều khiển nâng vật lên sao?"
Dần dần La Phong tỉnh táo lại từ nỗi khiếp sợ. Hắn bắt đầu cẩn thận nhớ lại sự sự việc trước đó: "Trước khi phi đao đổi hướng chính là lực lượng tinh thần này của mình điều khiển nó. Nếu không thì không có cách nào để giải thích. Nhưng mà mình làm sao có thể điều khiển vật từ xa?"
"Khả năng có thể điều khiển vật từ xa của mình hẳn là có liên quan đến cơn đau đầu ngất xỉu hôn mê vừa rồi. Hiện tại mình có cảm giác ý nghĩ thật thoải mái. Đã nhiều năm như vậy mình chưa từng có thoải mái thế" La Phong nghĩ ra nên dường như mở được gông xiềng, cả người thoải mái vạn phần.
"Ta có năng lực điều khiể vật thể, nhưng mạnh đến đâu?"
La Phong vừa sinh ý nghĩ, ánh mắt nhìn đến thành giường, lập tức cả giường nâng lên. Quay đầu nhìn về phía vô tuyến bên cạnh, lập tức vô tuyến cũng nâng lên. Sau đó hắn ra sức nghĩ đến ba cái ghế tựa, một bàn uống nước lại thêm tủ quần áo bên cạnh. Tất cả đều lơ lửng cách mặt đất.
Rất nhanh --
Mọi thứ trong phòng ngủ cũng nâng khỏi mặt đất, dường như trong không trung có lực hút chúng lên.
"Khống chế nhiều vật lơ lửng như vậy mà mình không có cảm giác phải cố gắng tẹo nào?" La Phong chậm rãi đi đến ban công. Đêm đã khuya, khắp nơi yên tĩnh, ánh mắt La Phong dừng lại chấn song cửa sổ, hắn vừa phát ra ý nghĩ.
Cạch!
Một thanh sắt của dãy chấn song cửa sổ chậm rãi lắc lư rồi sau đó thoát ra khỏi dãy chấn song. Thấy thanh thép này, hai mắt La Phong nhìn chăm chú khiến cả thanh thép bắt đầu biến đổi trở nên sắc bén hơn đến khi trở thành một cây thép nhọn. Mọi thứ đều lơ lửng giữa không trung, chỉ dựa vào lực lượng vô hình kia điều khiển.
"Bay đi!" La Phong vừa nảy ý nghĩ.
Chỉ thấy thanh thép này nhanh như chớp bay về phía một hòn núi giả trong tiểu khu. Với tốc độ kinh người thanh thép này trong nháy mắt đâm xuyên qua tảng đá của núi giả. Sau khi đâm thủng hòn đá, thanh thép quay vòng lại tiếp tục xuyên qua tảng đá.
Chíu! Chíu! Chíu!
Chỉ thấy mũi thép hóa thành vô số ảo ảnh, không ngừng điên cuồng xuyên thủng hòn núi giả giống như bị vô số viên đạn xuyên qua. Cả hòn núi giả rất nhanh biến thành cái sàng.
"Rầm!" Đột nhiên một tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Hòn giả sơn cao chừng hai ba thước hoàn toàn nổ tung ra hóa thành vô số tảng đá vụn. Còn thanh thép bị La Phong khống chế cũng hoàn toàn nát vụn.
"Ai đó?"
"Ù ù, ù ù ~~" bên trong trại an dưỡng quân sự lập tức vang lên tiếng còi cảnh báo. Hàng loạt đèn bật sáng lên, không ít cảnh vệ cầm súng trong tay chạy tới.
Còn bản thân La Phong lại co rúm người, lập tức leo lên nằm ở trên giường, trong lòng lại rất khiếp sợ: "Tảng đá kia dầy chừng hơn hai thước, không ngờ nháy mắt đã xuyên qua ! Uy lực khống chế đâm xuyên của mình đủ để so với đạn xuyên thép hạng nặng. Còn thanh thép do không đủ rắn chắc, sắc bén nên cuối cùng hoàn toàn biến thành bụi"
"Trong khoảnh khắc mình đâm xuyên qua hơn trăm lần chẳng khác nào hơn trăm viên đạn xuyên thép bắn tới?" La Phong hoàn toàn bị năng lực của mình làm sợ ngây người.
Năng lực như vậy ...
Thực không tin nổi.
...
Trong trại an dưỡng của tiểu khu, một số lớn cảnh vệ tụ tập tại trước hòn núi giả.
"Rốt cuộc vì sao lại thế này?" Vốn là một hòn núi giả cao đến hai ba thước, rộng mấy thước không ngờ đã biến thành đống đá vụn, hoàn toàn vỡ vụn.
"Đây là, đây là bị đạn xuyên qua sao?"
Mấy cảnh vệ cầm súng đạn thật căn bản không thể tưởng tượng rốt cuộc là cái gì mới có thể khiến một hòn núi giả trong khoảnh khắc hoàn toàn biến thành đá vụn.
Thôn Phệ Tinh Không Thôn Phệ Tinh Không - Ngã Cật Tây Hồng Thị Thôn Phệ Tinh Không