It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1486
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10795 / 382
Cập nhật: 2014-12-04 16:21:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 15: Ta Hợp Tác Với Các Người.
ên cho ta, cùng lên đi!" Trương Hạo Bạch giận đến phát điên mặt đỏ bừng bừng, phẫn nộ vung tay quát lớn.
La Phong dám đến làm loạn ở nhà hắn, lại còn đánh vệ sĩ của hắn.
"Cẩn thận một chút, thằng nhóc này có cú đá cực mạnh" Vệ sĩ dáng người chắc nịch bị ngã xuống đất ôm bụng quằn quại, khóe miệng còn có vết máu chảy ra, một lúc sau vẫn chưa nhổm dậy nổi.
"Nhóc con này cũng khá mạnh tay hử" Vương vệ sĩ cùng một gã vệ sĩ khác cũng nhanh chóng vây quanh La Phong. Đã thấy đòn của La Phong nên hai gã vệ sĩ này cũng căn bản không dám coi thường. Còn La Phong lúc này đã vọt tới bên cạnh La Hồng Quốc. Nhưng còn chưa kịp nói năng gì thì La Hồng Quốc đã bảo: "Bố không sao, Tiểu Phong, cẩn thận phía sau!"
Chỉ trong nháy mắt hai gã vệ sĩ một phải một trái đồng thời tấn công La Phong. Hơn nữa Trương Hạo Bạch cũng lặng lẽ áp sát.
Ba người phối hợp tấn công!
"Hừ!" La Phong liếc nhìn rồi bật người trong chớp mắt. Một lực đạo phát ra từ đan điền nhanh chóng trút vào cánh tay phải, đồng thời chưởng xuất thành đao. Cả cánh tay phải phảng phất như một thanh đao trong khoảnh khắc chém ngang tới!
Vù!
Đao chưa tới thì kình phong đã quét đến.
"Không tốt" Vương vệ sĩ biến sắc mặt, lập tức xuất song chưởng đón đỡ cú chém ngang của La Phong!
Kịch! Một âm trầm thấp vang lên.
Tay đao của La Phong chém mạnh vào song chưởng của Vương vệ sĩ.
Vương vệ sĩ chỉ cảm thấy song chưởng dường như không phải của mình nữa. Cảm giác đau đớn đã biến mất trong nháy mắt, nhưng lại thấy cánh tay phải vô lực, nên vội vàng nhanh chóng lui về phía sau đồng thời hô to một tiếng: "Tay phải ta đã bị gãy!"
"Cái gì!" Trương Hạo Bạch đang chuẩn bị động thủ liền chấn động, cả ba vệ sĩ của hắn đều là đệ tử cao cấp của Võ quán. Theo lý thì La Phong cũng là đệ tử cao cấp của Võ quán cho nên lực lượng xấp xỉ nhau. Không thể nào chỉ một đao tay đã chặt gãy cánh tay phải của Vương vệ sĩ cũng là đệ tử cao cấp của Võ quán.
"Không tốt!" Vương vệ sĩ đã bị thương, chỉ còn lại có tên vệ sĩ áo đen thân hình cao lớn. Còn tên vệ sĩ áo đen thấy hai đồng bọn liên tiếp bị đánh bại, liền vừa sợ vừa giận.
Vệ sĩ áo đen cắn răng, gầm nhẹ một tiếng rồi nhanh như chớp tung ra một cước lại thêm một quyền.
Vù! Vù!
Còn La Phong cũng vô cùng linh hoạt lạng người hai lần đã tránh được hai đòn công kích. Sau đó không chút lưu tình tung ra một nhát chặt đao tay ác liệt nhất!
Tay phải vung lên thành chưởng đao phảng phất như Thanh Long Uyển Nguyệt đao mãnh liệt bổ xuống!
"Quá nhanh" Vệ sĩ áo đen né không kịp chỉ có dựng chéo hai tay lên trên, cắn răng chống đỡ đòn chém xuống! Lúc một đao tay của La Phong điên cuồng đánh xuống thì trong lòng vệ sĩ áo đen đã nảy sinh nỗi sợ hãi.
Hự!
Vệ sĩ áo đen chỉ thấy song chưởng trong khoảnh khắc mất đi trực giác. Không ngờ song chưởng lại bị La Phong chỉ một đao tay giáng cho mềm nhũn, còn đao tay của La Phong căn bản giữ nguyên khí thế ấn song chưởng của vệ sĩ áo đen tì xuống hai vai. Lực đạo hơn ngàn cân trong khoảnh khắc dí cả người vệ sĩ quỳ mọp xuống đất.
"Làm sao lại như thế được?" Trương Hạo Bạch vốn đang chuẩn bị đánh lén sợ quá đành dừng lại.
Ba đại vệ sĩ, một kẻ ôm bụng không đứng dậy nổi, một người gãy tay phải, tên còn lại bị một đòn tay đao ép quỳ trên mặt đất!
"Trương Hạo Bạch!" Hai mắt La Phong tóe lửa như muốn ăn thịt người.
"Ngươi làm gì. La Phong, ngươi muốn làm gì!" Trương Hạo Bạch đột ngột lui hai bước, giận dữ hét: "Đây là nhà của ta! Ngươi xông vào nhà người ta, lại còn đánh bị thương người của ta mà ngươi vẫn còn hung hăng!"
"Dám đánh bố ta, dám đánh bố của ta!" Song chưởng La Phong nắm chặt, cơ bắp toàn thân phảng phất như thép cứng. Còn gân xanh nổi như giun đang giật giật đầy vẻ dữ tợn.
"Bố của ngươi, bố của ngươi là ai ta cũng không biết. Làm sao ta lại đánh bố của ngươi, chân ngươi..." Trương Hạo Bạch đột nhiên trừng mắt nhìn về phía ba người thợ đằng xa, trên ngực vẫn còn dấu giày. Hắn lập tức hiểu được, vì sao La Phong không cần hỏi han gì đã đánh người .
Trương Hạo Bạch nhìn thấy La Phong như muốn ăn thịt người lập tức hét lớn: "La Phong, ta cảnh cáo ngươi, ngươi -- "
"Bịch!"
Một cước áp đảo của La Phong nhanh như chớp đã đá thẳng vào bụng trên của Trương Hạo Bạch. Trương Hạo Bạch bị đá trúng nên gục xuống đất mặt mũi đỏ ửng.
"Cảnh cáo cái rắm!" La Phong giơ tay túm cổ áo Trương Hạo Bạch rồi nhấc hắn lên, khiến cho cả người Trương Hạo Bạch lơ lửng trên không.
"Ngươi, ngươi..." Trương Hạo Bạch muốn nói, nhưng cổ áo đang giữ cả người trên không nên tì vào cổ làm hắn đến thở cũng khó, chứ đừng nói đến mở miệng.
"Mau thả chủ nhà xuống!"
Một tiếng hét phẫn nộ vọng đến từ xa, chỉ thấy hơn mười tên bảo vệ có vũ trang, cầm gậy quân cảnh chạy tới. Nhiều chỗ trong tiểu khu Thiên Đô có camera nên cảnh đánh nhau ở đây trong nháy mắt đã lọt vào mắt các nhân viên an ninh của tiểu khu. Người có thể ở tại tiểu khu gồm hàng dãy biệt thự đều là có vai vế nên bọn họ nào dám lơ là.
Ngay khi nhìn thấy liền lập tức chạy tới đồng thời cũng báo cho cảnh sát.
La Phong liếc mắt nhìn các nhân viên an ninh tiểu khu, cười khẩy nhìn thoáng qua Trương Hạo Bạch. Sau đó hắn tiện tay ném Trương Hạo Bạch xuống bãi cỏ, quần áo trắng trên người liền bị nhựa cỏ làm nhem nhuốc.
"Bố có sao không?" La Phong đi đến bên người La Hồng Quốc hỏi.
"Không việc gì, chỉ là bị thương ngoài da mà thôi." La Hồng Quốc nhìn thấy kia ba gã vệ sĩ đang đau đớn đứng dậy và Trương Hạo Bạch với vẻ mặt khó coi hì hơi lo lắng nói nhỏ: "Tiểu Phong, sao chân tay con không biết nặng nhẹ mà đánh người ta thành ra như vậy. Tiền bồi thường thuốc men không phải là ít. Thậm chí còn có thể bị người ta kiện"
"Đúng vậy, Tiểu Phong. Cậu ra tay quá nặng ." Một người thợ khác cũng nói đầy lo lắng.
"Không nặng, đánh là tốt. Lúc trước bọn họ có coi chúng ta là người đâu" Một người thợ cao lớn khác giận dữ nói.
Đám nhân viên an ninh tiểu khu hiểu rõ mấy nhà có tiền ở trong này. Ba vệ sĩ của Trương gia đều thuộc vào hàng tinh anh trong vệ sĩ, đều là đệ tử cao cấp của Võ quán. Nhưng bây giờ cả ba người không ngờ đều bị thương nặng nên các nhân viên an ninh cũng không dám đến khiêu khích La Phong.
Dù sao làm bảo vệ cũng chỉ vì lương, không ai nguyện ý bị đánh đến gãy xương như ba tên vệ sĩ kia.
"Toe ~~ toe ~~~ "
Đột nhiên có tiếng còi xe cảnh sát vọng đến, mọi người đều quay đầu lại thì thấy một xe cảnh sát phanh gấp trước cửa Trương gia. Bốn cửa xe cảnh sát mở ra, bốn gã cảnh sát nhanh chóng đi xuống xe.
"Cảnh sát đã đến" Các nhân viên an ninh lập tức tránh ra.
"Không tốt, cảnh sát đã đến" Đám ba người La Hồng Quốc đều chấn động, La Hồng Quốc vội giữ chặt La Phong lôi ra góc nói nhỏ: "Tiểu Phong, con làm người ta bị thương, khi tới chỗ cảnh sát sẽ gặp phiền toái. Đừng lo, bố lập tức đi tìm luật sư cho con"
"Bố, con đã vượt qua kì kiểm tra dự bị Võ giả" La Phong nói nhỏ.
Chỉ một câu đã khiến La Hồng Quốc đang nóng ruột lập tức thoải mái, thậm chí còn cười: "Đúng không, con đã vượt qua kì kiểm tra. Vậy mấy cảnh sát này cũng không có tư cách bắt con?"
Dự bị Võ giả, chỉ cần sau khi vượt qua kiểm tra thực chiến thì sẽ là Võ giả. Còn khi tố chất thân thể đạt mức đủ tư cách kiểu như dự bị Võ giả là đã có thể tu luyện Gien Nguyên Năng.
Cho nên, quốc gia quy định --
Các vụ kiện cáo liên quan đến dự bị Võ giả, Võ giả đều do Cục An Ninh thành phố phụ trách. Ở thành phố Giang Nam đương nhiên là do Cục An Ninh Giang Nam phụ trách, còn hệ thống cảnh sát thông thường thì không có tư cách bắt người.
"Nhưng mà, bố ạ. Sau khi con vượt qua kiểm tra thì còn phải chờ cấp trên phê duyệt nên sẽ chậm vài ngày, khi đó giấy chứng nhận dự bị Võ giả mới có thể gửi đến nhà mình. Rồi chứng minh thư của con mới có" La Phong nói nhỏ: "Cho nên từ khía cạnh pháp luật mà nói, bây giờ con vẫn chưa phải là dự bị Võ giả. Phải vài ngày nữa thì mới được công nhận!"
Chỉ cần đưa thông tin vào chứng minh thư thì La Phong mới chính thức là một dự bị Võ giả.
"Mấy ngày tới cho dù thật sự có phiền toái, thì cùng lắm sẽ báo cho võ quán Cực Hạn nhờ bọn họ cung cấp giấy xác nhận con đã vượt qua kì kiểm tra dự bị Võ giả. Khi đó con có thể ra khỏi Cuc Cảnh sát rồi" La Phong nói: "Chẳng qua, chưa phiền toái thì đừng huy động nhiều người. Chỉ cần ở lại Cục Cảnh sát vài ngày, đến lúc đó con muốn ở lại thì bọn họ cũng không dám giữ"
La Hồng Quốc gật gật đầu.
"La Phong!" Có hai gã cảnh sát đi tới, trong đó một người quát, "Ngươi dám xông vào nhà dân, đánh người trọng thương! Đi, cùng chúng ta đến Cục một chuyến."
"Đồng chí cảnh sát, tôi xin hợp tác với các người" La Phong mỉm cười tiến lên một bước: "Đi thôi, nhưng chỉ một xe như vậy thì không đủ chỗ rồi"
Hai cảnh sát ngẩn người.
"Yên tâm, nhà ta có xe." Trương Hạo Bạch quay đầu nhìn một người trong bốn gã cảnh sát: "Lưu thúc, ba vệ sĩ và ta đều bị hắn đả thương. Chúng ta đều là nhân chứng."
"Vậy cùng đi nốt."
Người cảnh sát được gọi là Lưu thúc phẩy tay nói.
"La Phong." Trương Hạo Bạch hung hăng nhìn thoáng qua La Phong, trong lòng đầy giận dữ. Nỗi hận chứa chất trong ba năm học Trung Cao chưa tan, thì hôm nay La phong lại đánh hắn làm hắn nhớ lúc trước ở Võ quán cũng bị tẩn cho một trận "Lần này thì kẻ chơi trội La Phong hẳn phải bị lột da. Dám đánh trọng thương vệ sĩ của ta như vậy cũng đủ để cấu thành án hình sự rồi . Để tòa phán ngươi ngồi tù vài năm xem ngươi còn kiêu ngạo không!"
La Phong mỉm cười cùng toán cảnh sát lên xe cảnh sát.
Thôn Phệ Tinh Không Thôn Phệ Tinh Không - Ngã Cật Tây Hồng Thị Thôn Phệ Tinh Không