People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 443
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5118 / 132
Cập nhật: 2015-11-13 14:19:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 48: Tiến Vào Kính Nguyệt Hồ
ầm Hoan đại ca, chúc huynh và Thi Âm tỷ tỷ hạnh phúc, có thể vì Tầm Hoan đại ca mà làm việc, muội đã phi thường thỏa mãn rồi.
Anh Anh trước khi chết, đạo thần thức truyền âm cuối cùng trước khi chét như trước quảnh quanh trong đầu Lý Tầm Hoan.
Nghĩ tới câu nói đó, Lý Tầm Hoan liền cảm thân tâm thần của mình phảng phất trào dâng một trận thống khổ. Lý Tầm Hoan là một người phi thường thông minh, hắn đương nhiên rất sớm nhận ra Anh Anh thích hắn, nhưng Lý Tầm Hoan biết, hắn không cách nào cấp cho Anh Anh cái gì, cho nên mọi truyên vẫn kéo dài như vậy.
Anh Anh rất nhu thuận, cho tới giờ bất kể Lý Tầm Hoan nói cái gì, chỉ cần Lý Tầm Hoan vui vẻ, Anh Anh cũng vui vẻ.
- Anh Anh, xin lỗi!
Lý Tầm Hoan thấp giọng lẩm bẩm nói, giờ khắc này, hắn lòng tham loạn, phi thường loạn, đối với Anh Anh, hắn chỉ có cảm giá tội lỗi, vô tận tội lỗi. Cô gái hoạt bát đáng yêu kia cứ như vậy ra đi, hồn phi phách tán, vĩnh viễn không có khả năng sống lại.
Lý Tầm Hoan con mắt nhẹ nhàng nhắm lại, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, nước mắt trong suốt rơi vào tay Lý Tầm Hoan, vỡ vụn.
Lý Dương vẻ mặt nhợ nhạt đi tới trước mặt Lý Tầm Hoan, nhìn thái gia gia của mình, lại nhìn một chút Anh Anh đã chết, trong nhất thời trong lòng thở dài, Anh Anh cô nương trong lòng Lý Dương là một cô gái phi thường thuần khiết, nhưng bây giờ lại...
- Thái... Tầm Hoan chân nhân, tỉnh lại đi, Anh Anh đã chết đi, người còn có việc quan trọng muốn làm.
Người đã chết rồi, bi thương đứng ở đây có tác dụng gì đâu?
Lý Tầm Hoan thân hình chấn động, chỉ chốc lát, Lý Tầm Hoan nhìn Anh Anh một cái, lập tức thu thi thể Anh Anh vào trong Tụ Lý Càn Khôn.
Lý Tầm Hoan sẽ không hủy thi thể Anh Anh, đợi đến lúc tìm được Luân Hồi Châu, tìm được Lâm Thi Âm rồi, lúc đó mới cùng Lâm Thi Âm chăm chú mai táng cho Anh Anh, đồng thời đứng trước mộ Anh Anh. Nếu hắn có thể cùng Lâm Thi Âm ở cùng một chỗ, cũng là do Anh Anh hoàn thành.
- Đi thôi!
Lý Tầm Hoan sắc mặt có chút tái nhợt.
Lý Dương lại đưa ra kim sắc viên cầu, chính là năng lượng tinh thể được Côn Bằng Yêu Đế áp súc năng lượng tinh thể. Lần trước Lý Tầm Hoan hấp thu khoảng một phần mười, kim sắc viên cầu chưa năng lượng đủ để cho Lý Tầm Hoan đạt tới Yêu Đế tiền kỳ.
- Hấp thu đi.
Lý Dương đứng cạnh Lý Tầm Hoan, kiên định nói.
Lý Tầm Hoan chậm rãi lắc đầu.
Lý Dương thản nhiên nói:
- Kính Nguyệt Hồ băng lãnh vô bỉ, thậm chí Phong Đô Đại Đế cũng vô pháp đi xuống sâu trong hồ, người hôm nay công lực tổn hao nhiều, phỏng chừng chỉ có thể trên mặt hồ phiêu đãng, căn bản không cách nào đi xuống Nếu người không cách nào đi xuống, làm sao lấy được Luân Hồi Châu? Có dùng hay không, người tự mình quyết định.
Lý Dương nói xong liên vươn tay phải ra, kim sắc viên châu nằm ở trên lòng bàn tay, Lý Dương cứ như vậy lẳng lặng nhìn Lý Tầm Hoan. Hết thảy mặc cho Lý Tầm Hoan lựa chọn.
Kính Nguyệt Hồ cực kỳ băng lãnh, cũng chỉ có những người đạt tới Quỷ Đế cấp bậc mới có thể đi xuống, hơn nữa càng đi xuống càng băng lãnh, đao phách vỡ vụn, Lý Tầm Hoan căn bản không cách nào đi xuống, cho dù tiến vào cũng có gì hữu dụng đâu?
Lý Tầm Hoan trầm tư trong chốc lát.
- Cám ơn.
Lý Tầm Hoan không nhiều lời, tiếp nhận kim sắc viên châu tinh thể, lập tức nuốt xuống rồi khoanh chân ngồi, bắt đầu khôi phục tu vi. Hoàn hảo, thất khỏa tinh cực không tổn thất gì, bây giờ tu luyện cực nhanh.
Lý Dương đưa thần thức khai mở, dung hợp với thiên địa, tận lực khôi phục tâm thần tu vi.
Vừa rồi điên cuồng vận dụng bổn nguyên năng lượng, đối với Lý Dương mà nói là đã cố hết sức. Lý Dương chứng kiến Anh Anh chết đi, vì cứu Lý Tầm Hoan hắn nổi giận nên đã không để ý hết thảy bộc phát ra lực công kích cường đại kim thuộc tính và hỏa thuộc tính bổn nguyên năng lượng.
- Lý Dịch đạo hữu!
Phong Đô Đại Đế đi phía trước, sau đó là Thập Điện Diêm Vương. Bọn họ nhìn Lý Dương ánh mắt bất đồng, vừa rồi Lý Dương sử dụng Kim Hỏa thuộc tính bổn nguyên năng lượng công kích, một màn này làm cho bọn hắn rung động rất lớn.
Đến Giang gia Đại trưởng lão dùng tuyệt chiêu Ô Châm Phệ Hồn cũng không có chút phản kháng lực, có thể tưởng tượng sự kinh khủng của Lý Dương.
- Đại Đế.
Lý Dương mỉm cười nói, chỉ là giờ phút này Lý Dương giống như người bệnh, sắc mặt tái nhợt.
- Đừng, gọi ta Vũ Sơn là được, Lý Dịch đạo hữu ngươi quả nhiên thâm tàng bất lậu, trước đây cho rằng ngươi nhiều nhất ngang với Vũ Sơn ta nhưng hiện tại nhìn lại thạt ra Vũ Sơn ta tự đại rồi, Phệ Hồn Ô Châm trình độ cứng cỏi thậm chí là thần khí Lục Đạo Luân Hồi của ta cũng không làm gì được, ngươi lại dễ dàng phá hủy Phệ Hồn Ô Châm...
Nói đến đây, Phong Đô Đại Đế thở dài rồi không nói nữa.
Phong Đô Đại Đế trong thời gian ngắn ngủi, tâm linh trải qua rung động dữ dội nhất.
Không phải bổn nguyên năng lượng làm hắn rung động, nặng yếu nhất chính là... Phong Đô Đại Đế hiểu được một điểm, Quỷ giới đệ nhất nhân không phải là hắn mà là Lý Dịch, con người thần bí trước mắt.
Mất đi danh vị Quỷ giới đệ nhất nhân, đối với Phong Đô Đại Đế là để kích rất lớn.
Chứng kiến vẻ mặt Phong Đô Đại Đế, Lý Dương cũng có thể đoán ra tâm tư trong lòng của Phong Đô Đại Đế.
- Đại Đế, bình thường tĩnh tâm tu luyện, trên thể ngộ thiên đạo, dưới tu luyện thân mình, tự nhiên có thể đề cao công lực, về phần bảo vật, địa vị bất quá chỉ là ngoại vật, tự thân mình mới là căn bản tu đạo.
Tới cảnh giới của Lý Dương, tự nhiên có thể nhìn ra Phong Đô Đại Đế trong lòng chấp nhất.
Phong Đô Đại Đế trong lòng thở dài.
Hắn sao lại không biết nhược điểm của mình, chỉ là không cách nào buông tha cho danh hiệu Quỷ giới đệ nhất nhân, bất quá lúc này Lý Dương biểu hiện thực lực kinh khủng, làm Phong Đô Đại Đế có mục tiêu.
- Ha Ha, quyền lực như mây bay, nói thì đơn giản nhưng muốn từ bỏ lại khó, ta cũng muốn bỏ qua chấp niệm nhưng chuyện không phải đơn giản như tưởng tượng.
Phong Đô Đại Đế cười to, còn có một nỗi buồn vô cớ ở trong đó.
Thập Điện Diêm Vương cũng thở dài không nói.
Bỗng nhiên Phong Đô Đại Đế vung tay áo lên, thần khí "Lục Đạo Luân Hồi" bay trên không trung, sau đạo quang tráo bay xuống tới, nhất thời hình thành một không gian thật lớn bao trùm phạm vi mấy trăm dặm, vừa vặn đưa Thập Điện Diêm Vương, Lý Dương, Lý Tầm Hoan cùng với chính mình và Kính Nguyệt Hồ bao trùm.
Phong Đô Đại Đế nhìn Lý Dương khuyên:
- Lý Dịch đạo hữu, tiến vào Kính Nguyệt Hồ đừng nóng nảy, ta xem ra vừa rồi ngươi sử dụng công kích lợi hại như vậy cũng đã bị thương, tốt nhất là tĩnh tâm tu luyện một phen, dù sao trong Kính Nguyệt Hồ băng lãnh vô cùng, muốn ở trong đó thu thập Luân Hồi Châu, nên ở trạng thái tốt nhất mới có nắm chắc.
Lý Dương chỉ cười.
Hắn không phủ nhận, thực tế hắn chỉ là đã tiêu hao quá độ tâm thần lực. Về phần thương thế do thể nội năng lượng bị chấn động mà thành, bổn nguyên năng lượng Mộc tính có thể nhanh chóng tu phục được. Đáng tiếc là Lý Dương hiện tại chỉ có thể hấp thu được bốn loại bổn nguyên.
Một khi Ngũ Hành tề tụ, Lý Dương vận dụng bổn nguyên năng lượng sẽ vô cùng thuận lợi, không phải cố gắng hết sức giống như bây giờ.
Đại khái nửa ngày trôi qua, Lý Tầm Hoan đang liên tục tu luyện cuối cùng cũng mở mắt, sau khi đã hấp thụ hết năng lượng còn lại trong kim sắc viên châu, Đao phách tu vi của Lý Tầm Hoan đã khôi phục tới cảnh giới Đạm kim sắc. May mắn hơn nữa là Nguyên Linh Tinh thiên biến vạn hóa, cho dù là đã vỡ vụn ra nhưng vẫn có thể dung hợp lại được. Thần khí Nguyên Linh Tinh không hề bị thương tổn gì.
So với trước khi đại chiến, Lý Tầm Hoan cơ hồ không hề tổn thất gì, chỉ là… Anh Anh đã chết đi.
- Tầm Hoan chân nhân, công lực đã hoàn toàn hồi phục chưa vậy? Việc mở Kính Nguyệt Hồ, tiến vào trong đó, chúng ta lúc nào làm cũng được, không cần phải nóng vội!
Phong Đô Đại Đế nhìn Lý Tầm Hoan mỉm cười nói. Ngay trước khi Lý Tầm Hoan khôi phục hoàn toàn, tu vi của Lý Dương cũng đã hoàn toàn khôi phục, mọi người chỉ còn chờ Lý Tầm Hoan mà thôi.
Lý Tầm Hoan lắc đầu:
- Không cần chờ nữa, bây giờ tiến hành luôn thôi.
- Được, chúng ta bây giờ sẽ khai mở Kính Nguyệt Hồ.
Phong Đô Đại Đế cười nói, lập tức cùng với Lý Dương và Lý Tầm Hoan cùng với Thập Điện Diêm Vương đi về phía Kính Nguyệt Hồ.
Đám người Lý Dương hiện chỉ còn cách Kính Nguyệt Hồ khoảng một ngàn thước.
Đoàn người thong thả dạo bước, hướng về phía Kính Nguyệt Hồ, sương mù trắng xóa vờn quanh trông thật giống như tiên cảnh, sở dĩ có sương mù này là do hàn khí cực mạnh của Kính Nguyệt Hồ mà thành. Mười mấy người Lý Dương, Phong Đô Đại Đế xuyên qua đám sương mù tiến tới.
Bên trong mây mù mông lung, Luân Hồi Huyết Tráo xuất hiện trước mắt.
Ngọn suối xinh đẹp phun trào lên cao, nước suối bay về cả bốn phương tám hướng, quang mang khúc xạ trong sương mù, nước suối lại long lanh trong suốt, rơi xuống trở lại mặt nước, liền biến thành muôn ngàn hạt trân châu, sau giây lát đã lại dung nhập trở lại làn nước.
Một luồng khí tức mát lạnh ào đến, chân thì đạp trên thảm cỏ mềm mại, thật là thư khoái.
Lúc này, Kính Nguyệt Hồ đã hoàn toàn xuất hiện trước mắt đoàn người. Mặt hồ cũng không phải là lớn, chiều dài bất quá chỉ khoảng hai trăm thước, chiều ngắn hơn cũng chỉ khoảng một trăm thước. Nước hồ rất trong, thậm chí có thể nhìn thấy một số cây cỏ xanh biếc đang bồng bềnh trong nước.
Thậm chí Lý Dương còn nhìn thấy trên mặt hồ có một số con cá màu bạc đang bơi lội, trong làn nước lạnh đến như thế này mà vẫn có cá, thật làm cho người ta kinh sợ.
- Kính Nguyệt Hồ là nhất đại kỳ tích của Quỷ giới ta, lý do vì sao nó hình thành Luân Hồi Châu cho đến nay cũng không ai biết. Kể cả nó sâu nông thế nào cuối cùng cũng chẳng ai hay, dù sao thì cũng chẳng ai có thể đi đến nơi sâu nhất của nó. Tuy nhiên, Lý Dịch đạo hữu nói không chừng lại có thể tới được đó.
Phong Đô Đại Đế nhìn Kính Nguyệt Hồ, thuận lời nói.
Lý Dương lắc đầu cười khẽ.
- Lý Dịch đạo hữu, Tầm Hoan, ta cũng không phí thời gian nữa.
Phong Đô Đại Đế cười, quay sang nhìn về phía Thập Điện Diêm Vương.
- Bố trận!
Phong Đô Đại Đế ra lệnh.
Mười người đám Tần Nghiễm Vương, Sở Giang Vương cùng phóng lên cao, phi lên phía trên Luân Hồi Huyết Tráo, lăng không đứng thẳng, Thập Điện Diêm Vương cũng tương đối tự nhiên, bởi vì việc khai mở Kính Nguyệt Hồ thật sự là quá mức đơn giản.
Tần Nghiễm Vương thậm chí còn hướng về phía Lý Dương nháy mắt, làm cho hắn không nhịn được cười.
Sau đó trong tay Thập Điện Diêm Vương mỗi người đều xuất hiện một viên Luân hồi huyết tinh, mười đạo quang trụ đỏ như máu phát ra, các tia sang đều bắn tới Luân Hồi Huyết Tráo. Ngay khi các cột sáng chạm vào, Luân Hồi Huyết Tráo lập tức rung động.
Mười điểm sáng xuất hiện trên Luân Hồi Huyết Tráo, Thập Điện Diêm Vương thập phần quen thuộc, khống chế tia sáng màu huyết hồng bắn về phía mười điểm sáng này. Các cột sáng chạm vào mười quang điểm, tức thì quang mang của Luân Hồi Huyết Tráo dần dần mờ đi rồi biến mất.
Luân Hồi Huyết Tráo đã biến mất.
- Lý Dịch đạo hữu, Tầm Hoan, chúng ta có thể tiến vào thôi.
Phong Đô Đại Đế vừa cười vừa nói, cùng với Lý Dương và Lý Tầm Hoan đi tới bên Kính Nguyệt Hồ, vốn Luân Hồi Huyết Tráo bao trùm cả Kính Nguyệt Hồ, đối với bờ hồ vẫn có một đoạn khoảng cách, đám người Lý Dương hiện đang đứng ở phạm vi bên trong đó.
- Xin đợi chốc lát, trong lúc chúng ta tiến vào trong Kính Nguyệt Hồ, Luân Hồi Huyết Tráo này nhất định lại phải tái lập, nếu không, rất có thể những người khác sẽ nhân cơ hội tiến đến, làm điều không tốt.
Phong Đô Đại Đế vung tay áo, đem thần khí Lục Đạo Luân Hồi đang phiêu phù trong bầu trời thu xuống, giải trừ Lục Đạo Không Gian. Mặc dù có thể sử dụng Lục Đạo Không Gian để ngăn cản người ngoài, thế nhưng Phong Đô Đại Đế lại cần dùng nó để tiến nhập vào sâu trong Kính Nguyệt Hồ.
- Tái lập Hồi Huyết Tráo? Việc mở ra có vẻ là rất đơn giản, tái lập không phải là cũng dựa vào Luân Hồi huyết tinh sao?
Lý Dương hỏi.
Phong Đô Đại Đế gật đầu:
- Tái lập Luân Hồi Huyết Tráo đơn giản đến thế nào, ngươi nhìn sẽ biết.
Lý Dương vừa nhìn liền than thầm, quả thật là đơn giản.
Thập Điện Diêm Vương lúc này hạ xuống bên cạnh Lý Dương, mười khỏa Luân Hồi huyết tinh liền phát ra mười đạo ánh sáng bắn về phái mặt đất.
Đúng vậy, chính là về phía mặt đất.
Mười đạo ánh sáng này xoắn lấy nhau trên mặt đất, tạo thành một quang cầu rồi từ từ mở rộng về bốn phương tám hướng, cột sáng huyết hồng này mở rộng đến vị trí trước kia của Luân Hồi Huyết Tráo bên bờ hồ, giống như là bật một cái công tắc vậy
Thiên địa toàn Quỷ giới chấn động, đột nhiên, Luân Hồi Huyết Tráo lại xuất hiện.
Lý Dương hiểu, vừa rồi năng lượng của Luân Hồi huyết tinh bất quá chỉ là vật dẫn, làm cho Luân Hồi Huyết Tráo tái lập. Chỉ mới vài phút trước bọn họ còn ở bên ngoài Luân Hồi Huyết Tráo, hiện tại đã ở bên trong nó rồi.
- Lý Dịch đạo hữu, Tầm Hoan nhớ kỹ, tại Kính Nguyệt Hồ chúng ta chỉ có thời gian một ngày, đây đã là quy củ nhiều năm nay, hết một ngày buộc phải đi ra.
Phong Đô Đại Đế nhìn Lý Dương cùng Lý Tầm Hoan dặn dò.
- Ha ha, được rồi, lúc vào bên trong Kính Nguyệt Hồ vô pháp sử dụng thần thức, hơn nữa lại lạnh như băng, thậm chí lúc quay lại cũng có một chút nguy hiểm, xem ra muốn đoạt được Luân Hồi Châu đều phải dựa vào bản lĩnh của chính mình. Ha ha, ta vào trước đây.
Phong Đô Đại Đế cười to dẫn đầu tiến nhập vào Kính Nguyệt Hồ.
- Lý dịch đạo hữu, chúng ta cũng tiến vào đây.
Thập Điện Diêm Vương không biết đã tiến vào không biết bao nhiêu lần, đích thực là rất quen thuộc, mười người nhanh chóng bước vào Kính Nguyệt Hồ.
Vì thời gian chỉ có một ngày thế nên đương nhiên tiến nhập càng sớm càng tốt.
- Lý Dương, ta cũng vào đây, chúc may mắn.
Lý Tầm Hoan dùng thần thức truyền âm cho Lý Dương rồi lập tức tiến nhập vào Kính Nguyệt Hồ. Lý Dương mỉm cười rồi cũng bước vào Kính Nguyệt Hồ lạnh lẽo, lúc này bên trong hồ bắt đầu nổi lên vô số bọt nước.
Thốn Mang Thốn Mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị Thốn Mang