One’s first love is always perfect until one meets one’s second love.

Elizabeth Aston

 
 
 
 
 
Tác giả: Ninh Mông Tiếu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 94 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 446 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:22:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 58: Hoàng Cung Dưới Đất
ắc trời dần sáng, Quân Mặc Hàn tìm kiếm một đêm nhưng không có kết quả. Lòng hắn càng thêm bất an, không thể ngồi chờ chết, hắn phải chạy nhanh về khách điếm, tìm hiểu kỹ hơn về Quỷ Trạch này. Ba năm trước đến cùng xảy ra chuyện gì? Còn nữa, vì sao mấy tháng gần đây lại xuất hiện việc nữ tử bị mất tích, chỉ sợ việc Lục Ngưng Nhiên bị bắt đi cũng có liên quan. Nghĩ nghĩ, Quân Mặc Hàn nhìn kỹ cảnh vật nơi đây, phi thân rời đi.
Dưới ánh nến sáng ngời, Lục Ngưng Nhiên từ từ tỉnh dậy, sau gáy vẫn còn đau đớn, làm nàng khẽ kêu một tiếng nhỏ. Một tay chống người, một tay vuốt ve phần gáy đang đau nhức, chậm rãi mở từ từ hai mắt ra nhìn cảnh vật xung quanh nàng, càng kỳ quái hơn, nơi này cùng Cảnh Nghi cung của nàng hoàn toàn giống nhau làm nàng không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ nàng hồi cung rồi sao? Cảm thấy trầm xuống, mắt lạnh quan sát bốn phía, lại phát hiện vẫn có chỗ khác biệt, nơi này không có hương liệu nàng thường dùng, không có hương vị của nàng.
Càng nghi hoặc, nơi này vì sao cùng Cảnh Nghi cung không khác mấy? Đây là đâu? Theo quán tính đưa tay vào cổ tay áo lại phát hiện không thấy ngân trâm. Nàng cúi đầu liền phát hiện công cụ phòng thân trên người đều đã mất hết, thấp giọng mắng, “Chết tiệt!“
Nhanh chóng xoay người xuống giường, tìm kiếm vật phòng thân của mình lại phát hiện trừ bỏ trang sức hoa lệ cũng không còn cái nào để nàng sử dụng làm vũ khí. Nàng nắm chặt hai tay lại, những người này tâm tư kín đáo như thế, làm việc vô cùng cẩn thận, xem ra tuyệt không đơn giản. Khi nàng âm thầm muốn phát hỏa, đột nhiên trước mắt sáng ngời, nàng rút ra một cây ngân châm từ trong tóc nàng, ngân châm này đã tẩm kịch độc, cho dù có khám xét cả người cũng không tìm ra. Bản tính của nàng cẩn thận nên đã đem nó để trong tóc, nàng cầm ngân châm trong tay, đang muốn nhẹ nhàng đi tới trước cửa để điều tra bên ngoài, đột nhiên, nghe được tiếng bước chân đi về phía bên này, điểm mũi chân, cấp tốc trở về trên giường, giả bộ ngủ.
Ngoài cửa truyền đến thanh âm trầm thấp của nữ tử, “Bên trong có động tĩnh gì không? Tỉnh chưa?”
“Không có động tĩnh, còn chưa tỉnh.” Nữ tử canh giữ bên ngoài cửa cũng thấp giọng trả lời.
“Đi, vào xem.” Nữ tử kia cảm giác có chút không thích hợp, tính theo canh giờ, hiện tại hẳn là tỉnh, vì sao còn chưa tỉnh, chẳng lẽ đã chạy đi? Lập tức nghĩ lại, nơi này cơ quan trùng trùng, đây là lâu cư (nơi ở) của nàng, đến nàng cũng không dễ dàng đi ra ngoài, rất nhiều cơ quan ngay cả nàng cũng không biết đặt ở đâu, hơi vô ý thì sẽ chết, nhưng cẩn thận vẫn hơn, vẫn nên đẩy cửa vào xem thử.
Bước chân nhẹ nhàng, hiển nhiên võ công không kém. Lục Ngưng Nhiên tuy rằng không hiểu nội công, nhưng dựa theo hô hấp của nàng ta cũng biết rằng võ công chắc chắn không tệ, nhưng so sánh với Quân Mặc Hàn vẫn kém hơn.
Lục Ngưng Nhiên cảm giác được có một đôi mắt lợi hại đang đánh giá nàng, nàng vẫn bình tĩnh giả bộ ngủ như cũ, nhưng tay trong tay áo vẫn nắm chặt ngân châm. Nếu như nàng ta có hành động mạo phạm nàng thì nàng sẽ nhanh tay khống chế.
Hồng y nữ tử mang mạng che mặt màu đỏ, đôi mắt lạnh băng, không có một tia tình cảm, nhìn thẳng Lục Ngưng Nhiên, giống như muốn nhìn thấu nàng, nhưng thấy nàng vẫn không có phản ứng, “Canh chừng kỹ, nàng có thân phận đặc thù, bệ hạ có lệnh muốn đích thân thẩm vấn, không thể thả lỏng cảnh giác. Bản cung đi trước, nếu như nàng tỉnh thì lập tức báo lại.” Nói xong, liền xoay người rời đi.
Trong đại điện lại khôi phục yên tĩnh, Lục Ngưng Nhiên cảm nhận được các nàng đã rời khỏi, chậm rãi mở hai mắt, nhìn chăm chú vào đại môn, bệ hạ? Cái gì bệ hạ?
Chẳng lẽ là Quân Mặc Hàn? Không, nơi này không phải là Hoàng cung, nhưng tại sao lại có bệ hạ? Nhớ lại chuyện trước khi bị đánh choáng váng, nơi này là đâu?
Nàng nên thoát đi như thế nào? Lục Ngưng Nhiên xuống giường, nhẹ nhàng đi tới cạnh cửa, xuyên thấu qua giấy cửa sổ, quan sát được bên ngoài cửa có hai người canh gác. Cách năm phút đồng hồ sẽ có tuần tra đi lại một lần, đây là thời cơ tốt nhất để nàng rời đi, nhìn ngân châm trong tay, lại nhìn về phía bình hoa đang bày biện ở góc tường, đá một cước, “Xoảng“, bình hoa rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang, khiến cho ngoài cửa chú ý, “Trong phòng có thanh âm gì?” Một nữ tử cảnh giác hỏi.
“Nghe giống như thanh âm bị vỡ.” Một nữ tử khác suy đoán.
“Ta vào xem.” Thủ vệ nữ tử lo lắng nói, ngay sau đó đẩy cửa vào, Lục Ngưng Nhiên trốn ở phía sau cửa, đợi một nữ tử đẩy cửa vào, nhìn thấy ở góc tường có mảnh vỡ của bình hoa, lập tức đi về phía trước. Ngoài cửa một nữ tử khác hỏi, “Bên trong xảy ra chuyện gì?”
“Là một bình hoa rơi trên mặt đất.” Nói xong, lập tức đi đến chỗ bình hoa, Lục Ngưng Nhiên thuận thế đẩy cửa ra, ngay sau đó lặng yên đi đến phía sau nàng, thừa dịp nàng không cảnh giác, cầm ngân châm trong tay, nhanh chóng đưa đến cổ nàng ta. Khi nàng ta còn chưa kêu ra tiếng, hai tay đã siết chặt cổ, đâm ngân trâm vào, thân thể nàng ta từ từ mềm nhũn vừa vặn ngã trên tay nàng, nàng bước nhanh đến trước giường, nhanh chóng hoán đổi quần áo với nữ tử kia, đắp chăn kín đáo cho nàng ta.
Ngoài cửa truyền đến thanh âm thúc giục, “Có vấn đề gì sao? Sao lại chậm như vậy.”
Lục Ngưng Nhiên học theo thanh âm của nữ tử kia trả lời, “Tốt lắm, nữ tử này đã tỉnh.” Nói xong, mang mạng che mặt, cúi đầu đi ra ngoài.
“Tỉnh rồi sao? Ta canh giữ ở đây, ngươi đi bẩm báo cung chủ.” Nữ tử canh giữ ở cửa thấy Lục Ngưng Nhiên ra ngoài, nghe nàng nói đã tỉnh, khẩn cấp nói.
Lục Ngưng Nhiên đóng cửa, lại tính thời gian, còn có một phút, tuần tra sẽ tới, mà nàng phải nhanh chóng rời đi, bằng không, nàng sẽ bị nhìn ra manh mối thì không tốt, thấp giọng đáp, “Được.” Nói xong, liền bước về phía trước đường.
“Uy, ngươi đi nhầm, tẩm cung cung chủ ở bên kia.” Thủ vệ nữ tử vội vàng hô.
“Ừ, tự dưng hơi choáng một chút.” Lục Ngưng Nhiên bắt chước thanh âm, thật có lỗi trả lời, liền vòng ngược lại, đi về phía trước.
Lục Ngưng Nhiên vừa đi, lại ngạc nhiên phát hiện nơi này bố cục giống như hoàng cung, ngay cả tên cung điện cùng với sự bài trí đều giống nhau vô cùng. Nàng cảm thấy càng nghi hoặc, nơi này chỉ là Hoàng cung dưới đất thôi, đến cùng là ai có bản sự này, thế nhưng có thể làm nên một công trình to lớn như thế này ở dưới đất. Nghe các nàng cứ gọi bệ hạ, như vậy bệ hạ kia cũng ở Kiền Dương cung? Lục Ngưng Nhiên nghĩ nghĩ, bước chân đã đi tới Kiền Dương cung.
Bên này, nữ tử thủ vệ không kiên nhẫn ở ngoài cửa lẩm bẩm, “Sao lâu như vậy, còn chưa tới? Chẳng lẽ lạc đường? Thật sự chậm quá rồi, còn không bằng nàng đi bẩm báo.” Nói xong liền nhìn thấy cung chủ đi tới.
Thịnh Thế Tuyệt Sủng Thịnh Thế Tuyệt Sủng - Ninh Mông Tiếu