If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Thải Hoa
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 484 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 598 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:47:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 116: Gào Thét Như Chó
adies and Gentlemen, chào mừng các bạn đến với Lạc Khai Tâm, trường đấu chó!
Trường đấu này đã thành lập được mười năm, luôn là trường đấu xa hoa nhất, điều làm cho người ta chú ý nhất chính là âm thanh tuyệt hảo của bình luận viên trứ danh nơi đây.
Nhìn phản ứng của người xem gã lại nói tiếp:
- Bây giờ, cho phép tôi giới thiệu sơ qua một chút, Lạc Khai Tâm, trường đấu chó đầu tiên trong lịch sử thành phố chúng ta, là nơi thi đấu của những con chó ưu tú hàng đầu, căn cứ vào mẫu của Tổ chức Y tế Thế giới, căn cứ vào mô phạm “song dung” của cả nước, những năm gần đây, nơi đây nhờ những thành tựu về thiết kế và môi trường sinh thái mà nơi đây đã được ủy ban đấu khuyển Liên Hợp Quốc trao tặng danh giải “Nhân cư” và “Giải thưởng kiểu mẫu”. Đây là một trường đấu lớn kết hợp được nền văn minh cổ đại và hiện đại, nhờ có lịch sử lâu dài, văn hóa nồng đậm và phong cảnh tươi đẹp cùng nhiều loại danh khuyển trên thế giới mà trở nên nổi tiếng. Lạc Khai Tâm hôm kế thừa khí độ của tổ tiên, tập hợp những giá trị truyền thống tốt đẹp để hướng tới thế giới. Những người dân nhiệt tình hiếu khách của thành phố J nhiệt liệt hoan nghênh chào đón các vị khách quý từ khắp nơi đến với trường đấu khuyển Lạc Khai Tâm.
Không thể không thừa nhận thằng cha bình luận viên này còn lảm nhảm hơn Hoàng Kiện Tường, bao nhiêu người đều ngất rồi, chẳng qua là một cái trường đấu chó, lại còn kế thừa khí độ của tổ tiên tập hợp những truyền thống tốt đẹp để hướng tới thế giới, đúng là quá khôi hài. Thế mà Cao Tiếu nghe lại thấy thú vị, ánh mắt không ngừng bừng sáng, trực giác nói cho gã biết bình luận viên này chính là người đồng đạo với Cao mỗ gã mà.
Dừng một chút, tay này lại liến thoắng:
- Ở đây chỉ có những phương pháp so tài các bạn không nghĩ ra chứ không có phương thức nào mà chúng tôi không làm được, hi vọng các bạn thích đấu cẩu nhanh chóng báo danh, phí tham dự chỉ 2000 tệ, quá rẻ phải không? Chắc chắn là đáng giá rồi vì chỉ cần các bạn đạt giải quán quân thì giải thưởng sẽ tăng lên đến vài chục lần. Hi vọng tất cả mọi người hãy hăng hái tham gia.
Lời này vừa nói ra bốn phía sân đấu đã vang lên những tiếng giậm chân, mẹ tên bình luận viên này cũng nói vô nghĩa mẹ nó rồi, lại còn động chút là quảng cáo.
Thấy phản ứng của người xem mãnh liệt như vậy tay này ho hai tiếng lớn, rồi nói với âm thanh vô cùng tuyệt hảo:
- Tiếp theo, rất vinh hạnh nói cho các bạn biết, hôm nay không có các trận đấu mà chúng tôi đứng ra tổ chức, nhưng đã có người bao trọn sàn đấu của chúng ta. Vậy là cuối cùng sẽ có những cách thức thi đấu như thế nào đang chờ đợi chúng ta, xin mời các bạn hãy chờ đợi rồi sẽ rõ, bây giờ, nhiệt liệt chào mừng hai vị.
Bình luận viên nói vài dòng mất cả nửa ngày trời, sau cùng cũng nói vào đề tài chính, nhưng cũng đúng là có sức mê hoặc.
Từ tiếng vỗ tay nhiệt liệt của đám người xem có thể thấy được hôm nay mọi người hào hứng tới cỡ nào.
Một tiếng mở cửa vang lên làm cho toàn bộ khán giả như sôi trào, gần như một nửa số học viên học viện Kiêu Tử đều có mặt ở đây, Lý Lăng Tiêu đấu với Thường Nhạc, có mấy người có thể bỏ qua cơ hội lần này?
Hơn nữa còn là đấu chó. Đại đa số đều vì hiếu kỳ mà đến nhưng cũng có những người thực sự thích xem đấu chó, muốn nhìn một chút hai con chó quý của hai người này.
Màn ảnh hiện lên hình ảnh Lý Lăng Tiêu, chỉ thấy y hùng dũng hiên ngang đi tới, tay dắt con Boli Daiton đến từ Ý.
Bình luận biên hô lên thật khoa trương:
- Ôi, đây có thể là một chú chó khiến người ta kinh sợ nhất trên đời, thân thể đen sẫm cường tráng mà hung hãn như có một sức lực dùng không hết, thấp sâu trong khóe mắt lạnh lùng mà âm trầm làm người ta không rét mà run, nó là một trong những loài chó mạnh nhất trên thế giới, đã từng được giới mafia yêu thích nhất, được dùng để khủng bố và tỏ rõ quyền lực.
Bình luận viên với vẻ mặt kinh ngạc tiếp tục hưng phấn giải thích với khán giả, tiếp đó gã dừng lại một chút rồi lại nói:
- Nó là một trong những loại chó nguy hiểm nhất trên thế giới vì nếu nó công kích chính là đến chết mới thôi, hơn nữa nó còn thích nuốt luôn con mồi của mình, bao gồm cả con người, được mệnh danh là sát thủ tàn nhẫn nhất trong các loại chó dữ. Vì những lý do này và thêm nó có thể huấn luyện (nhưng không dễ huấn luyện), sau khi huấn luyện thành công có thể trở thành những vệ sĩ chó ưu tú nhất trên thế giới, bất kỳ kẻ địch nào cũng đều cảm thấy kinh sợ.
Nói tới đây, bình luận viên lại cười hì hì:
- Tuy nhiên khuyết điểm lớn nhất của nó là “vua nước dãi”, và mùi vị thì rất nặng, không biết anh chàng đẹp trai này làm sao mà chịu được đây.
Tay bình luận viên này cũng thật hài hước, cũng mặc kệ người ta có chịu nổi hay không. Đầu tiên là nói làm Lý Lăng Tiêu dương dương tự đắc, câu sau lại làm y tức tím mặt, xem chừng có vẻ rất tức giận.
Màn ảnh lại hướng tới Thường Nhạc, chỉ nhìn thấy duy nhất hắn mặc chiếc áo Moschino màu café với những vệt màu tím như hắt lên không theo quy tắc cùng một chiếc quần dài đen làm hắn có vẻ quyến rũ lại phóng đãng khó kìm chế như một tay rocker.
Mà con Big Ben bên cạnh hắn thì cực kỳ hoành tráng, đeo kính râm màu bạc hiệu Pearl Edith Reber, thân mặc bộ vest được đặt may hiệu Versace, nhất cử nhất động đều toát lên vẻ quý tộc. Lúc này nó đứng thẳng ưỡn ngực có vẻ như rất hưởng thụ cảm giác chào đón được khán giả dành tặng, cái đuôi hưng phấn vẫy loạn.
Tạo hình này đã khiến nhân dân trên toàn thế giới chấn kinh.
Bình luận viên choáng váng, đã nhiễm bệnh nghề nghiệp nên rất nhanh chóng khôi phục khoa trương la lớn:
- Dị sát thủ, Bull and Terrier, lại còn hắc bạch đan xen, đúng là lợi hại.
Theo sau đó giọng điệu lại tiêu điều.
- Loại chó này là giống chó Anh quốc, thế kỷ 19 đã được mệnh danh là “Bull and Terrier”, đây là loại chó lai giữa Bulldog và loài Black and Terrier đã bị tuyệt chủng. Loại chó ngưu hiện tại là lai tạo giữa giống chó White Terrier đã bị tuyệt chủng và giống chó đấu ngưu, Dalmatian và giống Pointer của Tây Ban Nha, Grey Hound, Whippet và Foxhound, có biểu hiện rất rõ, phần đầu như đầu ngưu dài, trong quá trình phối giống còn có cả huyết thống của loài chó Nha Borzoi và Collie.
Khi nói xong một hơi những điều này gã hâm mộ nhìn con Big Ben lắc đầu nói:
- Bull and Terrier mặc dù chỉ xếp hạng chín thế giới nhưng thực lực của nó không chỉ có vậy, danh hiệu sát thủ quái dị này không phải hư danh, tôi tin tưởng nó, còn các bạn, các bạn thì sao?
- Chúng tôi cũng tin.
Nói câu này đại đa số là những nữ sinh học viện Kiêu Tử, tất nhiên là không thiếu được những người sùng bái Thường Nhạc. Giờ khắc này bọn họ vô cùng cảm ơn người bình luận viên này, đã cho Thường Nhạc của các cô cơ hội.
- Cao Tiếu tên này làm việc càng ngày càng ngon, bình luận viên này ta thích.
Thường Nhạc nghĩ đến đây ánh mắt như vô ý như cố ý nhìn Cao Tiếu ở trên đài, ánh mắt ngợi khen làm cho người kia toàn thân nhẹ bẫng.
- Lý Lăng Tiêu, mày đề xuất thi đấu. Trận đầu tùy mày muốn thi gì, trận thứ hai hãy ngoan ngoãn nghe lời thiếu gia tao.
Thường Nhạc hai tay đút túi quần, nhìn cũng không muốn nhìn mà kiêu ngạo nói.
- Mày, hừ! Bố không đấu võ mồm với mày, đấu xong hãy xem.
Lý Lăng Tiêu tức run người hung hăng nhìn Thường Nhạc lạnh lùng nói.
- Mày lại dám xưng “bố” trước mặt thiếu gia tao, tao tính thêm ày tội này.
Thường Nhạc cả người toát ra hàn khí lạnh như băng lạnh lùng nói, đột nhiên hắn cũng cảm nhận được ánh mắt khác thường, không khỏi hướng mắt tò mò nhìn lại thì phát hiện Hoa Nhã Thi đang dùng ánh mắt rất kỳ quái nhìn mình.
- Một mỹ nữ thú vị.
Thường Nhạc nhẹ nhàng nói chỉ để ình mình nghe được, hơi lắc đầu, vẻ mặt thích ý. Trong lòng cũng nổi sóng, không lẽ băng sơn mỹ nhân này đã động lòng với mình rồi?
Lý Lăng Tiêu không có chút nào ý thức được Thường Nhạc đem liệt y có địa vị ngang với Hoàng Dật Nhiên, hoặc là rất tự tin về con chó của mình liền vô tri mà lớn lối nói:
- Trước tiên hãy thi chạy độ khó cao, chạy ở đường chạy có tên Đường đua ma quỷ, dám không?
- Không sao cả, còn có nơi nào mà Ben sợ chứ? Tao cũng muốn xem chút.
Thường Nhạc thoải mái vuốt vuốt tóc, ngồi xổm người vỗ lưng Big Ben.
- Nhóc con, mi có dám so với cái con rác rưởi đang không ngừng chảy nước miếng kia không? Nếu không dám thì nhanh nhận thua đi.
Phép khích tướng này khiến Big Ben cúi đầu rít gào một tiếng, đầu lắc lắc, kính râm rớt xuống, trong đôi mắt hung hãn kia lộ vẻ khinh bỉ làm người ta mở rộng tầm mắt.
Ánh mắt một con chó có thể sinh động như vậy sao? Không may là Big Ben cũng có.
Con Boli Dayton chảy nước bọt hung hãn trừng mắt nhìn Big Ben làm bộ dáng xin chào, chẳng lẽ thói quen của chó là học được từ chủ nhân. Lý Lăng Tiêu mặc dù âm lãnh nhưng vì kiêu căng quen rồi nên dần dần trong mắt không thấy ai, thành ra có chút trí óc như bị mài mòn, ôi không ngờ con chó kia cũng bị nhiễm rồi.
- Tốt lắm, hôm nay khí thế của mày không tệ, thắng hai trận sẽ cho phép mày xem nhiều hơn một giờ.
Thường Nhạc hài lòng vỗ vỗ Big Ben, miệng huýt sáo sờ sờ cái mũi chim ưng sau đó nói:
- Có thể bắt đầu rồi chứ?
Trọng tài bị Thường Nhạc liếc mắt một cái đã căng thẳng vội vàng nói:
- Cả hai bên đều không có ý kiến gì, trận đấu sẽ bắt đầu bây giờ.
Chương 116: Gào thét như chó. (2)
- Đợi một chút.
Lý Lăng Tiêu đột nhiên hô lên.
Bình luận viên kinh ngạc nhìn y không biết y muốn làm gì.
Lý Lăng Tiêu từng bước một hướng tới Thường Nhạc, ánh mắt hung ác theo dõi hắn nói rõ ràng từng chữ một.
- Người nào thua phải từ bỏ Vũ Thì Tình.
- Ồ, tao cũng muốn xem xem mày có bản lĩnh gì thắng tao.
Thường Nhạc kéo tai thẳng dậy, dường như việc này đối với hắn như có chút không liên quan nhưng lại như chiếm vị trí rất lớn, giọng điệu bình tĩnh lại lạnh lùng dọa người.
- Đừng nói nhiều như vậy, dám hay không cứ nói thẳng đi.
Lý Lăng Tiêu căn bản không sợ khí thế bức người của Thường Nhạc, trong mắt dường như trên đời này không ai có thể chế phục được mình.
- Ồ, vốn dĩ là tao, tao vốn không cần đánh cược, nhưng thấy mày tự tin như vậy nên bị mày làm cho nổi hứng, thật sự không kìm nổi nên phối hợp với mày một chút. Được, tao đồng ý.
Thường Nhạc nhìn Lý Lăng Tiêu như thằng hề, theo thói quen sờ sờ mũi nói tiếp:
- Nếu mày thua còn dám động đến cô ấy, tao sẽ ày phải hối hận vì đã có mặt trên đời này.
- Hừ, ai thắng ai thua không phải mày nói là được, chờ xem, tao sẽ ày thua nhục nhã cho coi.
Lý Lăng Tiêu vẻ mặt tự đại căn bản không chú ý đến vẻ âm u lạnh lẽo trong mắt Thường Nhạc.
Trọng tài giật mình, trong lòng nghĩ hóa ra hai tên này là tranh giành tình nhân, chỉ phẫn nộ nói:
- Khụ, khụ, trận đánh cược này là do hai người tự đề xuất, chúng ta ở trên sân không có quyền can thiệp.
Không khí của hiện trường rất kỳ quái, bình luận viên cũng rất khéo léo đẩy không khí lên cao trào nói:
- Trận cược này thật lớn ngoài sức tưởng tưởng, hi vọng các bạn sẽ tiếp tục theo dõi. Cuộc đấu chia làm năm ngày, mỗi ngày hai trận mỗi trận do một người đề xuất. Được rồi, bây giờ trận đấu Đường đua Ma quỷ do Lý Lăng Tiêu đề xuất. Hai bị đã chuẩn bị xong chưa?
- Tôi không vấn đề gì.
Lý Lăng Tiêu nghiêm mặt lại, lạnh lùng nói.
- Tôi thì càng không thành vấn đề.
Thường Nhạc vặn mình dường như đứng lâu như vậy rất vất cả, tuỳ tiện tìm một chỗ ngồi xuống nói tiếp:
- Đường đua đâu? Không phải đường đua này chứ?
Nói xong chỉ vào một vòng vây thành một đường đua nói, bên trong xếp rất nhiều chướng ngại vật, còn có rất nhiều dây thép gai loại quân đội dùng để huấn luyện xếp thành một vòng lửa dài hẹp, cống ngầm dài khoảng hai mét, bên trong là một cá sấu hung hãn, một bên là mũi nhọn. Đường đua không dài nhưng sự hiểm ác bên trong không phải tốc độ có thể thắng được, còn phải xem dũng khí của con chó.
Người xem bên sân nhìn trường đấu này không khỏi hít một hơi khí lạnh. Trường đấu này dùng để đấu chó cũng đúng là quá khoa trương. Chỉ hơi sơ sểnh một chút số phận con chó có giá vài triệu sẽ tổn thương thậm chí còn khó giữ mạng.
Nhạy bén nhận thấy phản ứng người xem, bình luận viên đắc ý cười, cầm mic nói:
- Đúng vậy, đây chính là Đường đấu ma quỷ trứ danh dùng để thi đấu chó, bên trong không biết đã đánh ngã bao nhiêu danh khuyển, hy vọng Bull and Terrier và Boli Dayton này có thể thành công vượt qua.
Đường đua này trước đó chưa hiện ra, nó bị phủ nilon dầy, đầu tiên sẽ không khiến người ta cảm thấy đây là đường đua được mệnh danh Đường đua ma quỷ mà là một thứ trang sức, khi tấm bọc nilon được xé ra làm cho người thường không tự chủ được hít vào một ngụm khí lạnh.
Toàn bộ đường thi đấu được cuộc thành một chỉnh thể dài chừng 1km, cách 10m lại có một chướng ngại vật, từ đó có thể thấy đường đua này còn có bao nhiêu phương pháp thi đấu.
- Bây giờ tôi xin nói quy tắc thi đấu, hai con chó cùng đứng vào đường chạy, khi nào tiếng súng của trọng tài nổi lên thì bắt đầu chạy. Chó bị chết trên đường đua chúng tôi không chịu trách nhiệm, hai con chó có thể cắn xé lẫn nhau, chỉ có con nào sống được đến cuối cùng chạy về đích mới được coi là thắng. Nếu cả hai đều chết trên đường thì coi như hòa. Hai vị có ý kiến gì không?
Thường Nhạc cười cười, Lý Lăng Tiêu sợ hãi nhìn đường đua dường như có chút không đợi được nữa liền lắc lắc đầu tỏ ý không ý kiến gì.
- Tốt lắm, mời hai vị dắt chó đến điểm xuất phát, sau khi chuẩn bị xong trọng tài sẽ tuyên bố bắt đầu.
Bình luận viên hưng phấn nói.
Thường Nhạc hai tay đút túi, gương mặt tuấn tú cùng điệu cười tà tà kia quét đến chỗ hắn liền đưa tới vô số tiếng thét chói tai, đến Hoa Nhã Ca thủy tố nữ nhân này dưới sự uy áp của chị mình cũng không kìm nổi liều lĩnh đứng lên cổ vũ.
- Pằng!
Sau một tiếng súng nổ vang Boli Dayton chạy trước tiên, mà Big Ben thì xoay người 360 độ trông thật hoa lệ và tự nhiên, phóng khoáng cởi sạch bộ tây trang màu đen trên người. Không ngờ nó không nóng lòng tiến lên mà là ưỡn ngực bày thế pose “Anh đang đứng trong gió lớn, hận không thể xóa đi nỗi đau trong lòng”.
Cao Tiếu kích động trợn tròn mắt, thì thào tự nói với âm thanh nghẹn ngào:
- Big Ben a Big Ben, cuối cùng không uổng phí nỗi khổ tâm của anh! Cái tư thế đẹp đến thế lần đầu tiên xuất hiện trên người một con chó, anh thật vĩ con mẹ nó đại quá rồi.
Big Ben tự nhiên phóng khoáng như thế khiến khán giả sôi trào, bạn đã từng thấy chú chó nào như thế chưa? Rất hiển nhiên, chưa ai thấy bao giờ.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, Big Ben học theo động tác của đám trâu trước khi chạy kia, chân sau cào một trận, cái đầu nó ngẩng cao, ánh mắt hung hãn, hàm răng nhọn hung ác, nện bước vững vàng, còn có thân hình khỏe mạnh cùng đường cong hoàn mỹ từ ngực đến bụng kia khiến tất cả những ai ham giống Bull and Terrier này phải điên cuồng.
Một tiếng “tốc” vang lên, Big Ben như một tia chớp đuổi theo Boli Dayton phía trước. Bull and Terrier không hổ là đệ nhất thế giới trong tất cả các danh khuyển về chạy nước rút, chỉ vài giây đồng hồ nó liền đuổi kịp Boli Dayton. Hai con chó đầu tiên là phải vượt qua chướng ngại vật là một cái lan can cao hơn một mét, chúng đều hoàn thành rất hoàn mỹ, khiến khán giả vỗ tay nhiệt liệt.
Hai chú chó không dừng lại mà tiếp tục chạy. Chướng ngại vật thứ hai là một chiếc túi dài đến ba mươi mét uốn lượn. Hai con chó không có phương hướng mà nhảy loạn ở trong, Big Ben cực kỳ âm hiểm vươn cái đùi phải tráng kiện ngáng cho Boli Dayton ngã một phát, khiến con Boli Dayton kia đập thẳng vào tường.
Sau đó Big Ben giả vờ như không phát hiện mà ra sức chạy trốn. Chỉ có Cao Tiếu biết vì để Big Ben dùng chiêu này đã phải tốn sức thế nào, phải đồng ý thắng rồi sẽ dẫn nó đi tán gái, à không, tán chó cái, nó mới miễn cưỡng đồng ý. Hiện giờ hoàn thành chiêu đánh lén trong ống nhựa này mà khán giả không nhìn tới này, Big Ben rất cao hứng, cho dù nó vẫn khinh thường dùng chiêu đó.
Thường Nhạc rất ngượng ngùng vò đầu che mặt mình lại, con Big Ben này thật quá dâm đãng, ở trước mặt bao người mà lại ra ám chiêu, thế này thì khiến bản thiếu gia nên để mặt mũi ở đâu đây. Tuy vậy từ tận đáy lòng chàng ta vẫn rất thưởng thức rất hài lòng biểu hiện này của Big Ben. Điều bất ngờ là khán giả đều điên cuồng khen ngợi, khiến Thường Nhạc cảm thấy ông trời vẫn chưa bỏ rơi hắn, hắn cảm thấy cuộc đời mình lại có ý nghĩa.
Ống nhựa nhìn không thấy cuối đã bị Big Ben nhanh chóng chạy xong, Boli Dayton thì chậm hơn mười giây, nó hung ác nhìn chằm chằm mông Big Ben, dường như không cắn một cái thì khó mà hết giận được.
Big Ben cố ý chọc tức Boli, tốc độ không chậm lại mà nó lại uốn éo mông, cái bộ dáng kia thật quá lẳng lơ lại rất thèm đòn.
Cao Tiếu từ xa giơ ngón tay cái lên, khẽ nói:
- Cao, thật quá cao! Dùng chiến thuật công tâm chọc tức con Boli hay chảy nước miếng kia, nhiễu loạn tâm trí nó! Big Ben, chú mày thật đúng là âm hiểm!
Không ngờ lời này lại bị người nghe thấy, người xem Giáp ở một bên hỏi:
- Anh bạn này, xem ra anh rất tâm đắc với con Bull and Terrier này?
Cao Tiếu đắc ý lắc đầu, ra vẻ cung kính nói:
- Phật viết: không thể nói, không thể nói.
Dừng một chút, Cao Tiếu lại trêu chọc nói:
- Nhưng anh bạn chắc là biết lịch sử của loài Bull and Terrier, như vậy tôi sẽ tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn (*).
(*): biết thì sẽ nói, nói thì sẽ nói hết.
Dứt lời, gã cầm lấy lon Coca còn chưa mở ra của người xem Giáp, trực tiếp bật nắp rồi uống một ngụm, rồi lại vịn vai anh chàng kia và bắt đầu thao thao bất tuyệt về lịch sử của Bull and Terrier.
Anh chàng kia ngây ngẩn cả người, thầm nghĩ là anh bạn này lại không hề coi mình là người ngoài.
Ống kính quay trở lại sân đấu, Big Ben lắc mông thật vui vẻ. Tầm mắt của Boli Dayton chỉ tập trung vào cái mông kia, gầm gừ gầm gừ, nhe ra hàm răng sắc nhọn, chờ thời cơ nhào tới rồi cắn một cái, nó đã hoàn toàn quên mất đây là trận đấu.
Big Ben chạy trước, bỗng nhiên quay đầu nhếch miệng với Boli Dayton một cái rồi quẹo sang ngã khác. Mà Boli Dayton cũng trở nên hồ đồ khi nhìn thấy cái nhếch miệng kia, lại nhìn thấy tảng đá to đùng trước mặt thì kinh hãi, nhưng tốc độ quá nhanh nên nó không kịp rẽ, “Rầm”, nó va vào chường ngại vật trước mặt, máu tươi ròng ròng chảy trên đầu.
Big Ben dừng lại, dâm đãng ngửa mặt lên trời hú một tiếng, lại chậm rãi bước đến, dùng chân đạp lên đầu Boli Dayton ra vẻ ta chính là đại ca, sau đó dưới háng nó có chất lỏng nào đó bắn ra, tưới ướt cái đầu vốn rất ghê tởm của Boli Dayton.
Lý Lăng Tiêu bi thương hô một tiếng, con Boli Dayton là chú chó yêu của gã nha! Nghe tiếng khán giả vỗ tay nhiệt liệt, lúc này ngay cả chết Lý Lăng Tiêu cũng nghĩ đến. Tại thời khắc này, gã đột nhiên cảm thấy, thiên thời địa lợi nhân hòa đã bị Thường Nhạc chiếm hết, mình không thua dường như là không có thiên lý vậy.
Thiếu Gia Phong Lưu Thiếu Gia Phong Lưu - Dạ Thải Hoa