Outside of a dog, a book is man's best friend. Inside of a dog it's too dark to read.

Attributed to Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: zyzy or xsu
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 219 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:06:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24
ương Thịnh đưa nó về một ngôi biệt thự trên núi, không khí có chút lạnh lẽo, nhưng…….bây giờ còn gì lạnh hợn lòng nó được đây, nó cảm thấy bây giờ thật sự không còn một chút khí lực nào để ý xung quanh nữa, đâu óc nó cứ mãi vang vọng lời nói của người đàn bà kia. Thật sự là như thế sao?! Mặc dù nó vẫn là mập mờ chưa rõ nhưng tại sao nó lại có cảm giác một chuyện gì đó rất rất, rất gần sẽ đến với nó. Nó thẫn thờ ngồi trên chiếc ghế sopha lớn sang trọng trong căn biệt thự xa hoa của anh. Nó không hiểu tại sao lúc đó nó lại ôm chầm lấy anh mà khóc lớn như vậy, nó lại càng không hiểu sao mình có thể ngoan ngoãn theo anh đến nơi này. Có lẽ, bây giờ nó thật sự rất cần một vòng tay cho nó trút hết muộn phiền, cần một người cầm chỗ dựa cho nó, và anh lại là người đưa đôi tay của mình ra trước mặt nó lúc nó yếu đuối nhất.
Vương Thịnh thấy cả người nó đều ướt đẫm, khuôn mặt nhỏ nhắn ngày thường tươi tắn bao nhiêu, lạc quan bao nhiêu bây giờ đã chẳng còn, chỉ còn lại sắc mặt nhợt nhạt thiếu sức sống. Không hiểu sao, nhìn nó như thế này tim anh bất giác quặn đau, ánh mắt anh trở nên nhu hòa đi rất nhiều. Anh nhẹ chân đến bên cạnh nó, đưa tay định vén sợi tóc ướt bên má nó lên nhưng lại bị nó né tránh. Bàn tay anh ngượng ngùng lơ lửng giữa không trung, anh vội rụt tay về. Không khí trong này càng lúc càng trở nên ngưng trọng cho đến lúc làn gió se lạnh từ vùng núi thổi quét vào làm nó thoáng rung mình, không nhịn được mà run nhẹ. Anh bây giờ mơi nhớ, anh nhẹ lay vai nó
_Người em ướt hết rồi, đi tắm đi!
Anh dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất có thể, dường như sợ một chút đụng chạm mạnh nào đó cũng sẽ làm thương đến người con gái mỏng manh trước mắt này. Nó ngẩng mặt lên nhìn anh, làn môi đỏ tươi bây giờ trắng bệch, mái tóc ướt đẫm dính sát vào mặt, đôi mắt to tròn vì được nước mắt gột rửa xong mà trở nên long lanh sáng ngời. Nó nhẹ mấp máy môi, giọng nói vì mới khóc xong khan đi rất nhiều
_Nhưng……….
Con chưa để nó nói gì anh đã đoán được, anh nhẹ cười vỗ bên má mễm mại lại lạnh ngắt của nó
_Anh lấy tạm áo với quần của anh cho em mặc tạm nhé, em không chê chứ!
Nghe giọng điệu anh có chút đùa cợt, nó miễn cưỡng mím môi cười, nhẹ lắc đầu, sau đó theo chỉ dẫn của anh đi vào phòng tắm
Trong khi đó……..
Hắn khó chịu thức dậy sau một giấc ngủ, đâu hắn cảm thấy vừa choáng váng vừa đau nhức vô cùng, hắn định bước xuống giường để lấy một ly nước. Nhưng …….. tại sao hắn lại không ngồi dậy được chứ?! Hình như có một bàn tay nhỏ bé đang ôm lấy hắn. Hắn giật mình, lập tức bật dậy, quay sang nhìn bên cạnh. Sao có thể như vậy???! Hắn hoảng hồn nhìn cô gái đang năm cạnh mình, một nỗi hoang mang, lo sợ ập đến trong lòng hắn. Cô gái bên cạnh vì hành động mạnh bạo của hắn mà dụi dụi mắt tỉnh dậy, vừa mở mắt lập tức bắt gặp ngay ánh mắt sâu hoắm của hắn. Cô chưa kịp mở miệng, hắn đã mở lời trước
_ Ân Ân, tại sao chúng ta lại như vậy?
Tại sao chứ? Cô và hắn đều không một mảnh vải che thân, cùng năm trên một chiếc giường, tim hắn bất giác đạp nhanh liên hồi. Ân Ân nghe hắn hỏi, lúc đầu ánh mắt thoáng tia chột dạ, nhưng sau đó lại nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại đôi mắt to tròn ngấn lệ:
_Tớ….tớ…….xin lỗi…….lúc nãy tớ đưa lộn cho cậu không phải nước hoa quả mà là rượu…….hic………….hic…………nhưng……..nhưng tớ đã nói là không………híc…….không được mà………
Cô nức nở nói cho hắn nghe, nước mắt bắt đầu giàn giụa trên khuôn mặt xinh đẹp.
Cái gì?! Tại sao lại như vậy?! Nhưng hắn nhớ tửu lượng của hắn không phải kém như vậy, làm sao……….làm sao có thể lại thành ra thế này! Khuôn mặt tuấn mĩ nhất thời cứng đờ, đôi mắt sâu thẳm hiện rõ tia nan kham, nhất thời nói không nên lời.Trong lòng hắn bỗng hiện lên hình bóng nhỏ nhắn, đáng yêu kia làm tim hắn thắt lại, đau nhói…
Đằng sau cánh cửa của hai người có một cô gái xinh đẹp đã đứng đó từ rất lâu, nụ cười khinh sợ một lần nữa hiện hữu trên khuôn mặt kiều diễm, cố thì thào trong miệng, nụ cười càng lúc càng đáng sợ hơn
_Đợi đuổi được con hầu kia, tiếp theo sẽ là cô đấy công chúa sắp hết thời ạ!
Thiếu Gia....anh Thật Bá Đạo! Thiếu Gia....anh Thật Bá Đạo! - zyzy or xsu