Tôi tin những muộn phiền và thất bại đến với mình là nền tảng giúp tôi có thể cảm nhận cuộc sống ở một mức cao hơn.

Anthony Robbins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1862 - chưa đầy đủ
Phí download: 31 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 880 / 11
Cập nhật: 2017-09-25 00:28:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 114: Chân Khả Nhân Lãnh Ngạo
Ước chừng vào chín giờ rưỡi sáng, Phương Dật Thiên liền lái xe đưa hai mỹ nữ Lâm Thiên Tuyết và Tiêu di hướng hội chợ nông sản phóng đi.
Lâm Thiên Tuyết và Tiêu di ăn mặc rất mát mẻ. Lâm Thiên Tuyết mặc một chiếc váy dây tôn lên dáng mê người của nàng, đồng thời cũng làm cho nàng có vẻ uyển chuyển động lòng người, thanh thuần xinh đẹp.
Tiêu di một thân mặc một chiếc váy trễ cổ bó sát người màu tím, đem dáng vẻ gợi cảm thành thục của nàng hiển lộ ra hết, đặc biệt chỗ cổ hơi trễ của chiếc váy ẩn ẩn hiện hiện một màu tuyết trắng nhu tuyết đủ làm cho bất cứ nam nhân nào chứng kiến trở nên điên cuồng.
Có lẽ chỉ duy có Phương Dật Thiên mới biết được hai ngọn tuyết phong ba đào mãnh liệt của Tiêu di mềm mại như thế nào, chuyện kiều diễm mập mờ tối hôm qua tất nhiên là hắn không quên. Chỉ tiếc là tối hôm qua cùng nằm chung giường với Tiêu di nhưng lại chỉ hoạt động mồm mép, tay chân không làm gì cả. Giá có thể không chỉ hoạt động mồm mép mà còn có thể di chuyển tay chân thì hay quá rồi, bất quá nói gì thì nói, làm người cũng không được quá tham lam, sau này còn rất nhiều cơ hội nữa.
Đến hội chợ nông sản, Lâm Thiên Tuyết liền đưa ra một danh sách gồm những thứ cần mua như đùi gà, cánh gà, thịt dê, các loại rau dưa… Tất nhiên những thứ này đều do Phương Dật Thiên đi mua, Lâm Thiên Tuyết và Tiêu di chỉ đứng một bên hỗ trợ phần trả giá, còn đi đầu vẫn là Phương Dật Thiên.
Đến khi mua xong tất cả rồi mọi người lên quay về nhà. Trên đường về Lâm Thiên Tuyết liền rút điện thoại ra gọi cho các bạn của nàng đến biệt thự Lâm gia, chuẩn bị tổ chức một bữa tiệc thịt nướng lớn.
Theo kế hoạch của Lâm Thiên Tuyết, các nàng chuẩn bị một bên thì nướng thịt, một bên thì bơi lội. Thử nghĩ mà xem, giữa mùa hè chói chang, một bên có thể thoải mái bơi lội dưới bể bơi mát lạnh, lại vừa được ăn đồ nướng, có phải rất hưởng thụ!
Phương Dật Thiên nghe được kế hoạch của Lâm Thiên Tuyết lòng không khỏi nhảy lên vài cái. Trong đầu hắn liền hiện lên cảnh tượng các cô gái gợi cảm mặc bikini bơi lội, tinh thần liền trở nên vô cùng tỉnh táo. Bất quá hắn biểu hiện ra ngoài vẫn bình tĩnh, không có gì khác thường hay kích động hưng phấn. Có thể nói bản lĩnh không lộ ra tình cảm của hắn đã đến cực hạn.
Sau khi lái xe về biệt thự Lâm gia, Dật Thiên vội vàng đem dụng cụ nướng thịt tới phía sau biệt thự, lại dựng thêm mấy cái ô, đem dụng cụ nướng đặt ở gần bể bơi, sau đó lại đem các loại nguyên liệu nướng như thịt cá, rau dưa, đặt bên cạnh bếp nướng.
Trong chốc lát mọi thứ đã an bài xong hết, chỉ còn chờ gió Đông nữa là hoàn thành.
Lúc này, bên ngoài biệt thự liền vang lên tiếng còi ô tô, Lâm Thiên Tuyết liền chạy ra đón, chỉ thấy một chiếc BMW màu trắng tiến vào, Phương Dật Thiên liền nhận ra người lái xe chính là mỹ nữ lãnh ngạo cao quý động lòng người mà hôm qua đón Lâm Thiên Tuyết.
Quả nhiên khi cửa chiếc xe BMW mở ra, một nữ nhân xinh đẹp lãnh ngạo động bước xuống, tiếp theo 2 cửa sau xe cũng mở ra, hai cô gái nữa bước xuống, Phương Dật Thiên nhận ra đây chính là hai cô gái đã gặp hôm trước, Hứa Tình và Vương Tư Miểu.
Ba mỹ nữ này Phương Dật Thiên đều nhận thức, nhưng ánh mắt hặn lại dừng trên người mỹ nữ đầu tiên. Không thể không nói, nữ nhân này thật sự rất đẹp, khuôn mặt tinh xảo không tìm được một khuyết điểm nào, cánh môi hơi mỏng hồng mím mím, hơn nữa vẻ mặt lạnh nhạt cứ như cách xa người cả ngàn dặm cấu thành một vẻ ngoài lạnh lung.
Hôm nay nàng ăn mặc rất gợi cảm, dưới thân là một chiếc váy siêu ngắn màu đen. Loại váy ngắn này tôn lên kiều đồn phong doanh của nàng, cũng vì thế nên làm cho kiều đồn của nàng nhìn qua khá tròn và hơi vênh lên, bất quá nếu so với Tiêu di thì vẫn xa xa không bằng.
Trên người là một chiếc áo sơ mi bó eo màu trắng, trước ngực cao vút lên. Bộ ngực không tính là lớn, bất lộ ra một hình cong cong làm cho người ta một loại cảm giác mê người.
Nàng khá cao, hơn một mét bảy, bất quá ưu điểm của nàng chính là đôi chân thon dài trắng trẻo. Đúng vậy, đôi chân của nàng khá dài, hơn nữa lại mặc váy ngắn, càng làm cho nó thêm tuyệt mỹ. Hai chân không những dài mà còn vô cùng trắng trẻo, đôi chân của nàng hoàn toàn đủ điều kiện đi thi người mẫu rồi.
Lâm Thiên Tuyết đón ba mỹ nữ này liền cùng nhau vừa cười vừa nói đi vào biệt thự, Phương Dật Thiên lẽ phép chào hỏi với Hứa Tình và Vương Tư Miểu, đến mỹ nữ còn lại, hắn cười nhạt nói: “Mỹ nữ, thật cao hứng khi gặp cô, được rồi, tối qua không kịp nói, bây giờ chắc cũng chưa muộn, chúc mừng sinh nhật!”
Mỹ nữ mày hơn nhăn một cái, lạnh nhạt nhìn Phương Dật Thiên, trên mặt vẫn một biểu tình lạnh nhạt lãnh ngạo, lạnh lung nói: “Cám ơn, tôi tên là Chân Khả Nhân, sau này vui lòng gọi thẳng tên tôi.” Nói xong liền không thèm nhìn đến Phương Dật Thiên, cùng Lâm Thiên Tuyết hướng về hậu viện đi tới.
Phương Dật Thiên hơi có chút sửng sốt: “Chân Khả Nhân? Đích xác, cô gái này đúng là khả nhân!” (khả nhân là động lòng người)
Lúc này hắn mới biết mỹ nữ này họ Chân, đọc lên nghĩa là thật động lòng người, cùng động lòng người là trùng âm, bất quá người giống như tên, thật là động lòng người (Mịa thằng tác giả, chơi chữ làm chả biết sửa lại thế nào – Biên:Thì nó đúng la vậy mà:88:)
Biểu tình lạnh nhạt của Chân Khả Nhân không ngờ đã làm nổi lên một tia ham muốn chinh phục trong nội tâm Phương Dật Thiên. Cũng phải nói rằng loại người như Phương Dật Thiên chỉ là nghiêm trang vẻ bề ngoài, dưới một vài tình huống đặc thù, chẳng hạn gặp loại phụ nữ vừa xinh đẹp vừa lãnh ngạo như Chân Khả Nhân có thể sẽ gợi lên một ít thú tính! (Vớ vẩn, thằng nào chả thế)
Kỳ thật, không chỉ hắn, mà bất cứ nam nhân nào hiện nay khi chứng kiến một mỹ nữ cao ngạo lạnh lùng thì sâu trong nội tâm đều có ý nghĩa muốn đem người phụ nữ cao ngạo này đặt dưới thân mà tận tình thỏa mãn dục vọng!
Loại dục vọng này không hoàn toàn là bởi vì háo sác, đại đa số nam nhân đều có một tia tôn nghiêm, nói ra là: “Mẹ kiếp, ngươi lạnh lùng không thèm bỏ ta vào mắt chứ gì, lão tử sẽ hết lần này lần khác đem ngươi đè dưới thân, cho ngươi hết lạnh lùng đi, cho ngươi đời này kiếp này phải nhớ kỹ, lão tử là nam nhân, là nam nhân của ngươi!”
Không thể phủ nhận, giờ phút này trong nội tâm Phương Dật Thiên đã nảy sinh một tia dục vọng như thế!
Tiêu di đột nhiên đi tới, đứng bên người Phương Dật Thiên một lúc, như lơ đãng nói: “Có phải cậu động lòng rồi phải không? Nhìn bộ dáng thất hồn lạc phách của cậu kìa.”
Phương Dật Thiên ngẩn ra, lắc đầu cười khổ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp mê người của Tiêu di nói: “Sao có thể thế được, trong mắt tôi nàng chỉ như một cô gái ngây ngô mà thôi, nếu bảo có coi trọng ai thì chỉ có thể là người xinh đẹp thành thục như Tiêu di à.”
Phương Dật Thiên nhất thời đáp nhanh như vậy căn bản cũng vì hơi có điểm tâm tư, bởi vậy mới không khống chế được buột miệng nói ra. Nói xong mới ý thức được không thích hợp, liền không nói gì nữa, hơi bối rối nhìn về phía Tiêu di, sợ Tiêu di tức giận.
Ngoài ý muốn là, khuôn mặt đẹp như hoa của Tiêu di trở nên đỏ hồng, sau đó nàng dường như oán hận trừng mắt liếc Phương Dật Thiên một cái, khóe miệng hơi cong lên, cười cười, nhưng không nói gì mà bước đi.
Nhìn bóng lung hiển lộ đường cong mê người của Tiêu di, Phương Dật Thiên khẽ thở phào, bất quá hắn cũng nhận ra rằng Tiêu di so với trước kia có một chút bất đồng.
Thiếp Thân Đặc Công Thiếp Thân Đặc Công - Lương Thất Thiểu