Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Tác giả: MeoMeo_chan
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 45
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 525 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:55:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 25: Kẻ Phá Đám - Thư.
rên suốt đường về nhà, bé con và cậu nói chuyện suốt. Thực ra là chỉ có bé con nói thôi còn cậu thì chỉ ậm ừ cho qua. Mệt quá bé con ngủ luôn. Đến nơi cậu bế nó đưa lên phòng rồi nhờ người đưa bé con vào sau. Cậu nhẹ nhàng đặt nó lên giường rồi đi lại khóa cửa phòng và rồi cậu làm....... thôi bỏ qua nha. ( giờ ta tua qua con nhóc ham ngủ kia ).
Trong cơn mê man, nó có cảm giác như ai đó đang chạm vào người, chạm vào da thịt của mình. Khẽ chớp mắt, thấy loáng thoáng thân hình của một người con trai cởi trần đang tiến về phía nó. Có lẽ do nó vẫn còn buồn ngủ nên hai mí mắt nó lại không thể chịu được, chúng nhắm tịt lại, nó lại chìm trong cơn mê man.
Một lúc sau, cảm thấy khó chịu, người nó như có một nguồn nhiệt nào đó truyền vào khiến nó hơi nóng. Mở mắt ra tôi thấy mình đang nằm bên cạnh một body trần của nam giới. Nó thì đang lọt thỏm trong vòng tay của cái thằng nào đó. Cái quái gì đang diễn ra vậy? Đảo mắt quanh phòng, căn phòng được bày trí với hai tông màu chủ đạo đó là xanh và đen. Trông cũng được đấy chứ!! Đang chìm trong đống suy nghĩ, đánh giá về căn phòng, nó chợt nhận thấy bộ cánh mới mua trên người trước lúc nó ngất đi đã rời khỏi chủ từ đời nào. Thay vào đó chính là chiếc áo sơ mi trắng của nam mỏng tang đã được tháo ra vài cái cúc áo. Ôi trời đất ơi!! Thế này là sao? Bộ đồ xinh đẹp đẽ của con, nó đã đi đâu xa quá! Ngẩng đầu lên nhìn thì đập vào mắt nó chính là mái tóc đen bóng mượt của người mà nó vẫn luôn nhớ. Là cậu. Á! Mà sao là cậu được...... là cái thằng cha gi đốc điên điên biến thái bệnh hoạn kia mà. Hắn đã làm gì nó vậy, nó vùng vẫy, tính đánh lại nhưng có vẻ tên ấy đã đoán được trước như thế nên đã kịp trói hết chân tay nó lại. Nó cố vùng vẫy, thầm la hét trong lòng. Tất cả chỉ vì tính ham ngủ mà để kẻ xấu lộng hành nha...... oa oa. Ể mà nó ở đây thì bé con ở đâu vậy nhỉ?
Thấy nó giãy giụa, cậu lại có vẻ như thích thú hơn. Cậu lại càng làm tới. Cho dù có không bị trói thì sức trai cũng dai hơn sức gái, nó chẳng thể làm gì được cậu. Cậu ôm chặt nó hơn, cậu hôn nó, đôi môi ẩn chứa đầy dục vọng. Đôi bàn tay thì liên tục di chuyển đều trên tấm thân nó. Nó khẽ chau mày lại tỏ vẻ không hứng thú với cậu. Đang tính đẩy cậu ra thì cậu bỗng dừng lại, cậu nói:
- Nếu còn muốn gặp lại bé com thì tốt nhất nên ngoan ngoãn đi. - cậu nói như đe dọa khiến nó không khỏi rùng mình. Không muốn cũng phải muốn thôi, lỡ hắn làm gì bé con thì tiêu nó à nha.
Thấy nó ngoan ngoãn hơn, cậu mỉm cười rồi ôm chầm nó vào lòng. Cái cơ thể ấm áp mà cậu hằng mong nhớ nay đã trở lại với cậu rồi. Cậu cúi xuống, thì thầm bên tai nó:
Tôi rất nhớ em. - nớ nghe thế cứ ngỡ là mình nghe nhầm nên cho qua. Còn về phần cậu, sau khi nói rồi điên cuồng hôn nó, lưỡi của cậu cũng giống hệt chủ nhân mình vậy. Di chuyển liên tục trên cổ nó và đến má của nó. Đôi bàn tay cậu thì thô bạo xé bỏ chiếc áo sơ mi trên người nó. Nó khóc. Nó uất ức, nó xấu hổ vì tất cả. Tên giám đốc đáng nguyền rủa, đáng ghét. Người duy nhất tôi đang nghĩ đến lúc này là cậu, nó cảm thấy mình đã phụ cậu nhiều quá, nó không xứng với cậu ( t/g: hai thằng đó khác nhau chỗ nào mà phụ với chả không nhỉ? )
RẦM. - đang khúc cao trào thì đột nhiên cánh cửa phòng bỗng chốc bị đạp đổ xuống. Và kèm theo đó là khuôn mặt đằng đằng sát khí của Thư. Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt nhất thời tức giận nên cô ta hét lên:
Hai người đang làm cái quái gì thế hả?
Ơ..... - nó ngơ ngác chả hiểu gì lại bị Thư xổ cho một tràng dài lê thê.
Mày là đồ đ*. Tao đã nói bao lần là mày đừng dụ dỗ chồng tao mà. Mày bị điếc hay không có tai mà sao không nghe hả? Hay bị thiểu năng nên không biết.
Cậu nghe Thư nói thì nhăn mặt lại, cứ mỗi lần đi tới khúc hay là con này lại đi tới phá đám là sao nhỉ? Cậu khó chịu với lấy quần áo rồi bực dọc kéo Thư đi ra ngoài. Thư mặc dù bị kéo đi nhưng vẫn không nhưng vẫn không ngừng chửi bới:
Anh buông em ra, em phải giết chết con điếm ấy.
Cô không im thì tôi sẽ giết cô trước đấy. - cậu gằn giọng làm Thư xanh hết cả mặt.
.......
Trong khi đó thì nó đang trong trạng thái đơ..... vì bị hai thím kia bỏ bơ vơ trong căn phòng đen thùi lùi..... Nó sợ ma lắm nha..... Ủa mà khi nãy Thư nói cái gì chồng chồng ấy nhỉ? Không phải người đó là cậu sao?........ Không lẽ Thư cắm sừng cậu à?....... và thêm một đống câu hỏi nữa hiện ra trong đầu nữa?
Thiên Thần Yêu Ác Quỷ, Có Thể Sao Thiên Thần Yêu Ác Quỷ, Có Thể Sao - MeoMeo_chan