Làm việc cật lực mà không có tài thì đáng xấu hổ, nhưng có tài mà không làm việc cật lực thì thật là bi kịch.

Robert Half

 
 
 
 
 
Tác giả: MeoMeo_chan
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 45
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 525 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:55:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 24: Bé Con.
ôm nay đi làm vui không nhóc? - thấy nó về Minh hí hửng chạy ra chào. Cả bé con nữa, cũng hí hứng ra khoe thành tích do bé con làm nữa. Nó tưởng gì vui ráng lắng tai nghe ai ngờ:
-Mẹ ơi hôm nay bé con quýnh bạn kia gãy hết hàm răng luôn. Mẹ thấy bé con giỏi không? Giờ cô kêu phụ huynh lên khen bé đó.
-Trời. - nghe bé con nói xong nó choáng váng. Cái tốt không khoe sao toàn khoe cái xấu không thế? Chẳng biết bé con phải con nó không nữa, có khi nào nhầm lẫn trong bệnh viện không ta?
-Nhóc ổn không? Đi làm có chuyện gì vui kể cho anh nghe với.
-Có. Mà anh nè ông giám đốc công ty em ấy...... - nó ấp úng, không biết nên nói như thế nào đây.
-Sao? - Minh sốt ruột.
-Hình như ổng bị khùng đấy anh ạ.
-Vậy thôi sao? - Minh nhíu mày hỏi.
-Ưm vậy thôi.
.
.
.
.
-Haizzzzzz.
-Làm gì anh thở dài thế?
-Anh thấy nhóc rỗi hơi đi để ý chuyện người khác đó. Ổng khùng kệ ổng đi.
-Ổng hành em. - nó phụng phịu nói.
-Ổng hành gì?
-Ổng bắt em làm cả đống chuyện, còn lúc nắng lúc mưa, khó chịu nữa.
-Nhân viên mới mà. Nếu như làm không được thì qua công ty anh làm đi.
-Thôi. Mà hai cha con ăn cơm chưa.
-Chưa. Mà mai bé con được nghỉ nè, mẹ cho bé con lên chỗ làm mẹ nhé.
-Đâu được. - nó phản đối nhưng.....
-Đi mà mẹ...... nha......- bé con mắt long lanh nhìn nó. Bộ dạng hết sức đáng yêu làm nó siêu lòng, cuối cùng đành phải đồng ý.
-Nhưng bé con phải ngoan nghe không?
-Vâng.
-Giờ đi ăn cơm nào.
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
TẠI CÔNG TY
-Ể đây là con em sao? Đáng yêu quá đi. - các nhân viên nữ bu quanh hai mẹ con nó khen tíu tít. Hôm nay bé con yêu lắm nhé ( như hình trên ấy ).
-Nhóc đáng yêu quá, năm nay nhóc mấy tuổi rồi?
-Dạ năm nay con bốn chuổi ( bốn tuổi ).
-Cưng quá đi. - và đang hăng hái nói chuyện thì ui cha......
-Mấy người làm gì thế? - giám đốc thấy một đám đông đang đứng bàn tán thì tò mò lại xem.
-À dạ không. Chúng tôi đi về làm việc ngay.
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
PHÒNG GIÁM ĐỐC
-Con cô sao? - cậu nhìn bé con một hồi rồi hỏi. Sao mà bé con không giống cậu hay nó gì hết vậy nhỉ, nhìn giống Thiên Minh hơn.
-Vâng.
-Bé tên gì? - cậu dịu dàng hỏi bé con.
-Dạ tên là Thiên Nhi ạ.
-Tên đẹp đấy. Mà mẹ bé ở nhà như thế nào?
-Ở nhà ạ? Mẹ bé ngoan lắm nhé, ăn xong rồi ngủ. Sáng dậy chỉ có ăn xong đi làm thôi ( sao như heo thế nhỉ? )
-Vậy việc nhà ai làm.
-Có khi là ba Minh làm, có khi là giúp việc làm. - cậu nghe xong thì nhíu mày, cái thằng này đúng là..... Hồi đó cậu nhờ không làm mà gái nhờ là làm tuốt, sao mà dại gái thế?
-............ - hai người này thi nhau ngồi nói xấu nó và Minh thê thảm luôn. Còn nó thì ấm ức la thầm:
-Grừ tôi làm việc cực như thế này mà để cho ai đó ngồi chơi xơi nước. Bất công quá đi. Huhuhuhu.......
Mãi đến trưa thì bé con mới mệt rồi ngủ thiếp đi ( khiếp thật, không biết hai tên này nói chuyện gì mà nhiều thế? ). Cậu bế bé con đến ghế sopha nằm cho thoải mái rồi ngồi xuống ngắm khuôn mặt của bé con. Lúc ngủ nhìn thật dễ thương, nhìn y như nó lúc nhỏ vậy.
Nó đang xếp lại hồ sơ trên kệ thì cảm nhận được như có ai đang ôm mình, tính quay lại xem thì nó xém la lên nhưng bị cậu bịt miệng lại.
-Nói nhỏ thôi. Con ngủ đó.
-Con tôi phải con anh đâu? - nó cố nói nhỏ nhưng cậu vẫn nghe được. Cậu ép sát người nó vào tường, sau đó cuồng nhiệt hôn nó. Nó thì đang đơ ra trước hành động này, nó cố phản kháng nhưng vô vọng. Làm sao sức nó bằng cậu được. Đến khi nó không thở nổi cậu mới buông ra, bế xốc nó đặt nó ngồi lên đùi cậu. Chưa kịp hoàn hồn về việc lúc nãy thì bây giờ nó lại nhận thêm cơn đau từ phía cổ. Cậu cắn nó, cái mùi vị mà lâu rồi cậu chưa được thưởng thức. Thật nhớ quá đi.
-Buông ra.... - nó khó nhọc nói kji thấy tay cậu bắt đầu lần cởi từng cúc áo của nó. Nhưng cậu không nghe, chợt:
-RENG RENG...... - điện thoại cậu reo lên. Cậu bực dọc dừng cái việc đang làm dở dang. Nhìn vào màn hình điện thoại, cậu nhăn mặt lại. Là Thư, cái con đỉa đói này cứ bám theo cậu hoài là sao đây?
-Gọi chi? - cậu lạnh giọng hỏi.
-Anh nè, tối em ghé nhà anh nha. - bên kia máy Thư nũng nịu nói, điều này làm cậu cảm thấy ghê tởm.
-Không. - xong cậu tắt máy.
-Chú làm gì mẹ bé thế? - bé con dậy thì thấy nó nằm trên người cậu thì thắc mắc lắm.
-Không có gì đâu. Để chú đưa hai mẹ con về.
-Vâng ạ. - bé con tưởng thật nên ngây thơ trả lời mà không để ý rằng trên môi cậu đã nở một nụ cười nham hiểm.
●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●
Có bạn hỏi cái phần nói chuyện ở khúc giới thiệu chừng nào có thì sẵn đây mình nói luôn là chừng hai ba chap nữa sẽ có. Các bạn comment càng nhiều thì mình sẽ ra chap càng nhanh, cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện mình nha.
Thiên Thần Yêu Ác Quỷ, Có Thể Sao Thiên Thần Yêu Ác Quỷ, Có Thể Sao - MeoMeo_chan