Never lend books, for no one ever returns them; the only books I have in my library are books that other folks have lent me.

Anatole France

 
 
 
 
 
Tác giả: Mia Đoàn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 58 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 449 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:52:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương Chap 52
am thấy giọng nói Phong thay đổi, liền quay sang nhìn, thấy ánh mắt anh băng lạnh ngày nào giờ chỉ còn nỗi buồn sâu thẳm, cô đứng đo ngây ngừoi ngắm anh. Đẹp thật
Phong cất tiếng nói, như có như không, anh kể lại kỉ niệm cũ, kỉ niệm của anh và một người bạn gái tên Hân, rằng anh nhớ cô ấy phát đien. Lam lúc đầu nghe thì có cảm giác ghen tuông, và nghĩ sau khi hắn ta kể xong, co sẽ nhảy bổ vào ột trận, nhưng càng nghe, cô lại càng muốn yêu thương người đàn ông đứng trước mặt mình đây. Phong nói xong, ngừng một lúc rồi cúi xuống ngắm nghía khuôn mặt đạt tỉ lệ hoàn hảo của Lam, anh đưa tay lên vuốt ve nó như nâng niu một món đồ vật, anh khẽ nói
- Nhưng nó chỉ là quá khứ, bây giờ có em ơ đay, tôi không còn cảm thấy cô đơn nữa. Anh nhìn xoáy vào trong mắt cô, như muốn nói rằng cả thế giới này cô chỉ thuộc về mình anh ấy. Lam như bị xoáy vào ánh mắt đó, cô si mê ngắm nhìn anh, đưa ngón tay thon dài chạm lên khuôn mặt đẹp như vẽ của anh, yêu thương nó. Ánh mắt cô từ lạnh lẽo bỗng chuyển sang chỉ còn dịu dàng, cô nhìn anh nhu tình. Phong thấy vậy, suýt hộc máu, con gái nhà người ta, nhìn lạnh lung đã khiến nhiều người hồn vía bay loạn xạ, bây giờ còn mang dáng vẻ dịu dàng, càng khiến cho người ta không kiềm chế được mà. Dù sao anh cũng là đàn ông thôi mà, dù anh có giỏi kiềm chế đến đâu, nhưng trước cô gái này, hầu như sự tự chu đanh mất hoàn toàn, và trong anh cũng có một cảm giác mà không thể tả, một cảm giác trước kia anh chưa từng có, kể cả với Hân.
- Thiên thần, em chỉ có thể thuộc về tôi. Chỉ có thể thuộc về tôi. Anh nói như tuyên bố, rồi cúi xuống chiếm hữu đồi môi đỏ đep đe kia.
........................................................................
Nhã sau khi phát biểu xong liền chạy đi tìm Lam, nhưng không thấy đâu, thấy Hoàng liền định hỏi thì bỗng bị một đám công tử vây quanh, nở nụ cười gian tà
- Phó tổng giám đốc Lục, hôm nay trông cô thật đẹp dấy.
Tuy khó chịu nhưng vẫn phải mỉm cừoi giả lả
- Xin chào, cảm ơn lời khen của các vị. Tôi bây giờ có chút việc, xin cáo tư
Cô đinh chạy đi tìm kiếm liền có một thằng trong đám công tử ăn chơi đo, túm tay cô giật ngược lại, ép sát cô vào trong tường, cô định phản kháng lại nhưng kí ức năm xưa hiện về làm cô sợ hãi. Nhìn hắn ta bằng ánh mắt sơ sệt. Và đieu đó càng làm sự quyến rũ của cô tăng cao. Hắn ta si mê ngắm nhìn cô, rồi cười gian tà, khuôn mặt trong gang tấc kề gần
- Làm trò gì vậy. Hoàng cất tiếng nói, giọng lạnh lẽo, khuôn mặt ấm áp ngày nào giờ chỉ còn sư căm phẫn
- À à, t..tô...tôi đang chỉ muốn nói chuyện với phó tổng giám đốc Lụ... lục. Tiếng nói về sau nhỏ dần, khuôn mặt của người đàn ông kia đáng sợ quá đi, tốt nhất không nên đụng vào
Hoàng đi qua hắn, lúc đi qua, chỉ nói thầm một lời lạnh lẽo: Đêm nay, mày sẽ bị chôn sống. chỉ một lời như vậy, khiến hắn ta đừng như trời trông ở đó, sợ hãi quỳ xuống nền nhà. Trời ạ, hắn ta quên mất rằng Phó tổng giám đốc Lục, và thiếu gia nhà họ Vụ không phải là đang có mối quan hệ sao, hắn đang đụng phải ai vậy
Hoàng đến bên Nhã, ôm cô vào lòng rồi đưa cô ra ngoài vườn. Như cảm nhận được sự quen thuộc, cô dựa cả ngừoi vào bờ ngực rắn chắc đó. Cô cảm thấy rất an toàn và bình yên. Nỗi sợ hãi cũng dần biến mất
Đen nới, anh nhìn thằng vào mắt cô, nói rõng rạc:
- Nhã, anh định sẽ chờ câu trả lời của em. Nhưng anh không chờ được, ngày nào anh cũng phải kìm chế, vì không có tư cách gì đe quan tâm, để yêu thương em. Hôm nay lại nhìn em như vậy, em nghĩ xem, anh phải làm như thế nào đây.
Nhã nhìn sâu vào trong mắt anh, nơi đó chỉ chứa đựng mình cô, nơi đó chỉ chứa đựng sự khao khát để được yêu thương cô, để được quan tâm cô. Cô âu yếm nhìn anh, rồi vòng tay qua cổ anh khẽ đặt lên trên đó nụ hôn, rồi thầm thì:
- Anh nghĩ xem.
Hoàng ngạc nhiên, rồi như chợt vỡ lẽ anh hạnh phúc mỉm cười mãn nguyễn, đăt lên môi cô nụ hôn ấm áp.
Buổi tối hôm đó, thật khiến người ta cảm thấy bình yên hạnh phúc. Mỗi ngươi đều đã tìm đuoc điểm dừng chân của mình, mỗi ngược đề tìm được bến đỗ, mỗi người tronh bọn họ đều đa có thể thấy hạnh phúc. Dù ngày mai có ra sao, dù tương lai có như thê nào, đối với bọn họ, chỉ cần hiện tại, vẫn mãi trong tim đối phương luôn in hình bóng của mình, là đủ
Thiên Thần, Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi Thiên Thần, Em Chỉ Có Thể Thuộc Về Tôi - Mia Đoàn