Books are delightful society. If you go into a room and find it full of books - even without taking them from the shelves they seem to speak to you, to bid you welcome.

William Ewart Gladstone

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 389 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1008 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:12:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.4 - Chương 187: Chương 25.1: Tình Huống Gì Đây!
hận thua!”
“Người của gia tộc đứng đầu vậy mà lại nhận thua!”
Nghe thấy Tiết Hàn chịu nhận thua đám đông quần chúng đều kinh ngạc, nên biết rằng gia tộc đứng đầu ở Hạo Nguyệt điện nếu so với điện chủ thì cũng không khác nhau là mấy! Gia tộc đứng đầu vậy mà chủ động nhận thua, đây là chuyện đó giờ không nghĩ tới gia tộc đứng đầu lại có thể làm tới!
Tiết gia chủ nghe thấy Tiết Hàn nói vậy sắc mặt cũng chưa một lần thay đổi, nhưng mấy vị gia chủ khác lại có chút không hờn giận nói:“Thua thì còn được, nhưng không cốt khí nhận thua thì thật đúng là mới gặp.”
Khẩu khí khinh thường làm cho Tiết gia chủ cười nhạt:“Không biết sống chết liều mạng, mới là kẻ ngu ngốc, còn tự mình làm việc gì thì phải trước xem coi mình có mấy cân lượng đã! Cáo từ!” Tiết gia chủ đứng dậy rời đi, sắc mặt ba vị gia chủ khác đen hết một nửa.
Trận tỷ thí của Vân Phong với Tiết Hàn có thể nói là kinh thiên động địa, làm cho người ta mở rộng tầm mắt, đối những người họ trận tỷ thí này xuất sắc đến cực điểm, cho nên ánh mắt của mọi người đều tập trung về phía lôi đài này, còn những người khác thì hoàn toàn xem nhẹ.
Tiết Hàn xoay người muốn đi, Vân Phong đột nhiên đuổi theo,“Chờ một chút!”
Tiết Hàn cũng không quay đầu lại mà tiếp tục đi vào phía sau lôi đài, Khúc Lam Y đang ngồi ở chỗ quần chúng lặng lẽ đứng dậy, Viêm Triệt giống như vẫn có hứng thú xem trận đấu của mấy người khác, Khúc Lam Y dẫn theo Yêu Yêu đi tìm Vân Phong.
“Sao hả?” Tiết Hàn thản nhiên xoay người lại, hai người đã rời khỏi lôi đài, đi tới một ngõ hẻm có chút hẻo lánh, âm thanh đánh nhau ở phía trước vẫn mơ hồ truyền đến, nghe cũng không rõ ràng lắm.
“Ngươi nhìn thấy cái gì.” Vân Phong Thanh trầm thấp hỏi, Tiết Hàn cười ha ha, đưa tay sờ cằm,“Những lời này hẳn là ta hỏi ngươi mới đúng, trong thân thể ngươi rốt cuộc ẩn giấu cái gì?”
Vân Phong nghe đến đó liền nhướng mày, trong thân thể của nàng có cái gì? Nàng làm sao mà biết chứ! Nên biết rằng nàng cũng không phải là linh hồn vốn có của thân thể này, cho dù là linh hôn của Vân Phong đã sớm chết kia, chắc hẳn cũng không biết được bên trong thân thể này ẩn giấu cái gì!
“Nếu ngươi cũng không biết, thì ta lại càng không biết, thứ ta nhìn thấy cũng chỉ là một cái...... tượng trưng mà thôi. Mặc kệ ngươi tin không tin, ta không nhìn thấy được cái gì cả. Ta cũng chỉ có thể nói như vậy, còn có nghi vấn gì sao?”
Vân Phong biết Tiết Hàn sẽ không nói thêm gì nữa, hắn là nhìn không thấy, nếu thấy thì là thấy cái gì, Vân Phong nhận ra được Tiết Hàn không có nói rõ ràng, hoặc là nói do nội tâm tản mát ra một loại sợ hãi.
Tiết Hàn xoay người rời đi, Vân Phong một người đứng yên một chỗ, tay nhịn không được chạm lên ngực mình, bên trong thân thể này còn cất giấu cái gì chứ? Nghĩ tới sự tích huy hoàng trước kia của Vân gia, còn có sự kiện kia đột nhiên biến mất, Vân Phong tựa hồ hiểu được một ít gì đó nhưng lại như chưa hiểu được gì cả.
Câu đố thứ ở trong thân thể này cũng chỉ có thể đợi cho tới sau này thôi, đợi tới sau khi ở Trung đại lục tìm ra được tổng bộ Vân gia, nhất định sẽ có một đáp án, thứ đó chắc cũng không phải chỉ mới tồn tại mới đây, chắc là đã từ rất lâu rất lâu rồi...... Có lẽ từ lúc Vân Phong sinh ra nó cũng đã tồn tại?
“Đang suy nghĩ gì vậy?” Một giọng nói ôn nhu vang lên, bàn tay to ấm áp vòng lấy bả vai Vân Phong, ánh mắt Khúc Lam Y lóe ra tia nhu hòa nhìn về phía Vân Phong, quang nguyên tố thản nhiên bao vây trụ người nàng, trận kịch chiến vừa rồi Vân Phong hẳn cũng bị thương.
“Không có gì.” Vân Phong cười nhẹ, Khúc Lam Y cũng không hỏi nữa, Yêu Yêu đi theo tới quan tâm giữ chặt tay Vân Phong, cảm nhận được độ ấm từ bàn tay Yêu Yêu truyền đến, Vân Phong cười ôn nhu.
“Na na.” Nhục Cầu kêu một tiếng, trực tiếp lủi tới bên mặt Vân Phong, tiểu thân mình thân thiết cọ tới cọ lui, ánh mắt Vân Phong chợt lóe, thứ kia chẳng lẽ có liên quan tới Nhục Cầu sao?
“Đúng rồi Tiểu Phong Phong, có một tin tốt muốn nói cho nàng.”
Vân Phong nhíu mày, tin tốt? Khúc Lam Y cười lớn, bàn tay to sờ đầu Yêu Yêu, Yêu Yêu cũng không né tránh, mấy ngày này Yêu Yêu đối với mấy người bên cạnh Vân Phong cũng không còn bài xích nữa.
“Yêu Yêu mở miệng nói chuyện.”
Lời nói của Khúc Lam Y làm cho Vân Phong rất kinh ngạc, một đôi mắt kinh hỉ nhìn về phía Yêu Yêu, cảm giác này có điểm phức tạp, cũng vô cùng kích động và hưng phấn,“Yêu Yêu, có thể nói rồi?”
Yêu Yêu hé miệng nhỏ nhắn cười, gật nhẹ đầu,“...... Tiểu Phong.” Môi nhỏ mở ra, thanh âm non nớt truyền tới, mặc dù có chút không rõ nhưng Vân Phong vẫn nghe được rõ ràng, Yêu Yêu là kêu tên mình.
Một loại cảm xúc không rõ ngôn ngữ trào lên trong lòng Vân Phong, bàn tay dang ra ôm Yêu Yêu vào lòng, vẻ mặt Yêu Yêu cũng thỏa mãn ôm lấy Vân Phong, giống như một đứa nhỏ không muốn rời xa mẫu thân, tay vuốt ve mái tóc đen của Yêu Yêu, Vân Phong có cảm giác như con của mình đang trưởng thành lên vậy.
Nét mặt Khúc Lam Y ôn nhu nhìn tình cảnh này, thời khắc Vân Phong ôm lấy Yêu Yêu, trên mặt chợt lóe qua thứ tình cảm mẫu tử Khúc Lam Y cũng không bỏ qua, tuy rằng tuổi Vân Phong hiện giờ còn nhỏ, cách lúc sinh con dưỡng cái còn một khoảng cách rất xa, nhưng vẫn có thể thấy được, trong lòng nàng một thứ tình cảm vô hình nào đó đã thức tỉnh.
“Vân Phong!” Bầu không khí ấm áp bị một âm thanh vang lên đánh vỡ, Khúc Lam Y có chút không hờn giận quay đầu lại, thì ra là Diêm Minh và Diêm Thiên Hạo đã tới, Diêm Minh nhìn Vân Phong cười nhẹ,“Vất vả rồi.”
“Không hổ là con dâu của Diêm gia, không tồi không tồi!” câu nói của Diêm Thiên Hạo làm cho tình cảnh có chút xấu hổ, sắc mặt Khúc Lam Y đột nhiên âm trầm đi, Diêm Minh xấu hổ ho khan vài tiếng, Diêm Thiên Hạo vẫn như cũ không phát hiện có điểm nào không bình thường,“Vân Phong à! Ta xem hay là bây giờ, hôn sự của con và Diêm Minh mau chóng làm đi, chờ lúc trở về nhà, thì làm thêm một lần nữa!”
Thần sắc Vân Phong lạnh lùng, Khúc Lam Y đứng bên cạnh bàn tay đã sớm nắm chặt, Diêm Minh lập tức đi lên,“Gia chủ, chuyện này không vội.”
“Không vội cái gì!” Diêm Thiên Hạo không hờn giận rống một tiếng, trận tỷ thí hôm nay cũng làm cho Diêm Thiên Hạo hiểu được rằng, thực lực của Vân Phong cũng không thể đánh giá nha! Hiện giờ hắn có chút hoài nghi cái tên con riêng này có sức quyến rũ gì, vậy mà lại làm bậc nhân vật này chung tình với hắn? Diêm gia làm sao có thể bỏ qua Vân Phong, nên biết Vân Phong cũng không phải để chuẩn bị cho Diêm Minh này, mà là cho gia chủ chân chính của Diêm gia Diêm Cẩm Thành.
Dù nói gì thì Diêm Thiên Hạo cũng phải đưa Vân Phong vào Diêm gia, như vậy thì Vân Phong cũng sẽ không thoát được quan hệ với Diêm gia, không nên để cho đến lúc đó con vịt dù đã nấu chín thì cũng để bay đi!
“Ta thấy cuối tuần cũng rất được, là ngày hoàng đạo, ở trong Thương Lan thành làm đơn giản ltrước một chút!” Diêm Thiên Hạo cũng không hỏi ý kiến của Vân Phong, tự mình nói xong, Diêm Minh xấu hổ mở miệng,“Diêm gia chủ! Chuyện này do Vân Phong và ta tự tính, chúng ta......”
“Ngươi câm miệng lại cho ta!” Diêm Thiên Hạo giận dữ hét lên một tiếng,“Tự tính cái gì! Chuyện này ta sẽ tính!”
Vân Phong đột nhiên cười,“Diêm Minh, ta xem chuyện này vẫn là nên nói rõ với gia chủ Diêm gia thì có vẻ tốt hơn.”
Diêm Thiên Hạo sửng sốt, chuyện gì? Diêm Minh đứng một bên trầm tư nửa ngày, Diêm Thiên Hạo đã muốn tự mình tùy tiện làm ra loại tình trạng này, nếu không nói ra nữa, Vân Phong nếu mà giận lên, thì tình trạng giờ cón có ý nghĩa gì nữa chứ.
“Diêm gia chủ, có chuyện muốn nói rõ, là ta và Vân Phong. Chuyện này, chúng ta vẫn nên trở về bàn lại một chút.”
Sau khi mọi người trở về tới chỗ ở Diêm gia, Diêm Minh liền đem mọi chuyện bâng quơ kể lại, trong điểm thì không có nói rõ, sắc mặt Diêm Thiên Hạo từ đầu đến cuối hoàn toàn đen thui, Diêm Minh vừa nói xong, Dêm Thiên Hạo đột nhiên giơ một chưởng đập lên cái bàn bên cạnh,“Diêm Minh! Ngươi thật to gan!”
Diêm Minh đứng yên không chút thay đổi vẻ mặt, Diêm Thiên Hạo tức giận cũng không làm cho hắn e sợ,“ Chuyện này là đột ngột thôi, cũng chỉ là làm việc theo hoàn cảnh thôi.”
“Ngươi......!” cả người Diêm Thiên Hạo đều kích động, Vân Phong và Diêm Minh căn bản không hề có quan hệ gì! Thân phận vị hôn thêt này là giả!
“Cho nên Diêm gia chủ còn hãy tự trọng, lấy thực lực của Diêm gia mà muốn đựng tới Vân Phong, có phải quá tự đại rồi hay không?” Diêm Minh thản nhiên nói một câu, sắc mặt Diêm Thiên Hạo xanh mét, lời nói của Diêm Minh như nửa trôi vào lòng Diêm Thiên Hạo, Vân Phong và Diêm Minh không có quan hệ, Diêm Thiên Hạo rất là vui vẻ, cùng đứa con riêng này không có quan hệ, vậy không phải chứng minh Diêm Cẩm Thành có cơ hội sao! Diêm Cẩm Thành không chỉ so với đứa con riêng này còn tốt hơn vài phần! Một khi Vân Phong thích Diêm Cẩm Thành, Diêm gia đúng là chân chính như hổ mọc thêm cánh! Những lời tàn khốc của Diêm Minh nhắc nhở Diêm Thiên Hạo, hiện giờ Diêm gia, cái gì cũng không có!
“Chuyện này sau này lại tính tiếp, chuyện của Diêm gia còn mong Vân Phong tiểu hữu tận tâm tận lực. Diêm Minh! Ngươi dám đùa giỡn với ta! Vị trí gia chủ Diêm gia cho dù trống, ngươi cũng không có cơ hội!” Diêm Thiên Hạo chính là đang chờ cơ hội lần này, cơ nghiệp của Diêm gia cũng không thể dừng lại ở trong tay đứa con riêng này được.
Diêm Minh lạnh lùng cười, đối với lời nói của Diêm Thiên Hạo cũng đã sớm đoán trước,“Diêm gia chủ, ta cho rằng ngươi hẳn là nên rõ một chuyện.”
Diêm Thiên Hạo lấy lòng cười,“Vân Phong tiểu hữu cứ việc nói, nếu Diêm gia có thể làm được, Vân Phong tiểu hữu cứ việc lên tiếng!”
“Sở dĩ ta giúp Diêm gia chuyện này, là vì ta và Diêm Minh có giao dịch, công bằng mà nói, ta từ chỗ Diêm Minh muốn thứ gì đó, còn ta thì lại trợ giúp hắn đi lên vị trí gia chủ!”
Thiên Tài Triệu Hồi Sư Thiên Tài Triệu Hồi Sư - Nhược Tuyết Tam Thiên