Trong mỗi khó khăn đều ẩn chứa một cơ hội.

Albert Einstein

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 389 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1008 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 01:12:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.3 - Chương 72: Chương 37.2: Tiến Vào Mê Cung Bỏ Hoang!
uyển thủ dự thi của tứ đại đế quốc đều đứng trước cửa mình định vào, Vân Phong nhìn qua, cửa thứ nhất là Thánh Diệu đế quốc, cửa thứ hai là Áo Uy đế quốc, cửa thứ ba là Tạp Lan đế quốc, còn cửa thứ tư là Già Diệp đế quốc, ánh mắt Vân Phong khẽ trầm xuống, không biết sau khi tiến vào mê cung, đối thủ đầu tiên gặp phải sẽ là ai đây?
Tất cả tuyển thủ đều đã đứng trước lối vào, Chính Nhiên cao giọng nói,"Vào đi, chúc các ngươi đi một đường may mắn!"
Tuyển thủ tứ đại đế quốc liếc mắt nhìn nhau, thiếu niên trong yếu đuối của Áo Uy đế quốc mỉm cười nhìn Vân Phong, không nói gì rồi mới đi vào, mà thiếu niên nhà quý tộc Vân Phong từ gặp qua, thế mà lại là tuyển thủ dự thi hàng đầu, ánh mắt đào hoa của hắn nhìn lướt qua bên Tạp Lan đế quốc,"Tạp Lan đế quốc...... chúc các ngươi may mắm." Vừa nói xong, cũng dẫn đầu đội ngũ đi vào trong.
"Chúng ta đi! Tạp Lan đế quốc nhất định sẽ giành được hạng nhất!" Kasha đi ở phía trước gào to một câu, những người khác thì không có ý phụ họa, làm cho nàng không khỏi xấu hổ, Vân Phong đi phía sau, Vân Thăng đi theo bên cạnh nàng, Khúc Lam Y thì đi bên còn lại, Trạch Nhiên và Mộ Dung Vân Thiên cũng thả chậm tốc độ đi theo phía sau, năm người đi thụt lùi một khoảng cách so với năm người phía trước.
Sau khi tất cả mọi người đều đã vào mê cung, thành viên trong Già Diệp đế quốc cười nói,"Các vị là muốn trở về đợi tin tức, hay là chúng ta cùng nhau, đi thới cửa ra chờ?"
Không ai tỏ vẻ từ chối, toàn bộ đều đồng ý đi tới cửa ra chờ, Chính Nhiên và Tất Hành tất nhiên cũng phải đi theo, đoàn người cưỡi Ưng Giác bay tới một hướng khác, tuy rằng chưa từng dò thám qua mê cung, nhưng cửa ra rất dễ tìm được, Ưng Giác thú khổng lồ bay phía trên không, màn sương mù che lấp tầm mắt mọi người.
"Tất Hành, ngươi nói xem lần này ai sẽ thắng?" Chính Nhiên ngồi trên lưng Ưng Giác thú, cười hớ hớ hỏi Tất Hành bên cạnh không nói tiếng nào, vẻ mặt Tất Hành nghiêm túc nhếch khóe miệng,"Ta làm sao mà biết được."
Chính Nhiên chỉ cười nhẹ, không nói nữa, Tất Hành đột nhiên mở miệng hỏi lại,"Còn ngươi cảm thấy ai sẽ thắng?"
Chính Nhiên lại cười, vẻ mặt cười bất mãn, ánh mắt liếc qua Tất Hành bên cạnh,"Ta cũng không biết." Tầm mắt Chính Nhiên quét xuống phía dưới, giống như có thể nhìn xuyên thấu qua tầng mây mù vậy, nha đầu ngươi, biểu hiện lần này của ngươi sẽ như thế nào đây? Ta rất mong chờ......
Vân Phong đi vào bên trong mê cung bỏ hoang, hai bên đều là tường cao, đỉnh đầu thì vọng đến tầng mây mù không giới hạn âm u, mười người mới đi được một đoạn, Kasha đột nhiên dừng lại,"Vân Phong, gọi ma thú của ngươi ra nhìn đường đi!"
Tầm mắt của năm người phía trước đều chuyển đến, nếu có ma thú phi hành của Vân Phong tìm đường, thì phần thắng của Tạp Lan là vô cùng lớn, Khúc Lam Y đứng bên cạnh, lạnh lạnh nói,"Kasha công chúa, Tiểu Phong Phong không phải người hầu của ngươi, cũng sẽ không nghe mệnh lệnh của ngươi."
Sắc mặt Kasha đỏ lên, cọ bước chân đi tới,"Ta là Trung đoàn trưởng, ở trong này mọi chuyện đều phải nghe ta! Vân Phong, ngươi có nghe hay không hả?"
Vân Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn Kasha,"Phía trên bị bao phủ một tầng mây mù, căn bản không thể từ trên cao nhìn xuống được, ngươi bị ngốc sao?" Vừa nói xong, liền trực tiếp lướt qua Kasha đi về phía trước, Kasha đột nhiên xoay người,"Vậy cho ma thú khác của ngươi ra dò đường!"
Vân Phong dừng cước bộ lại, chậm rãi quay đầu,"Tính tình Tiểu Hỏa không tốt, nếu ngươi không sợ sẽ giống như muội muội ngu xuẩn kia của ngươi, ta có thể cho nó đi ra."
Sắc mặt Kasha lập tức trắng bệch, bộ dạng thê thảm kia của Tạp Kì nàng vẫn còn nhớ rất rõ, còn căn phòng bị hủy không còn gì của Tạp Kì, tính tình Hỏa Vân sói kia xác thực không được tốt lắm......
"Quên đi, nàng ta vô dụng như vậy, chúng ta đi!" Kasha nói một câu, nét mặt xám xịt đi trước, có mấy người bất đắc dĩ lắc đầu, nhỏ giọng nói thầm,"Thời khắc mấu chốt không có tác dụng, thật đúng là......"
Vân Thăng nghe vậy liền phát hỏa, Vân Phong nắm lấy tay Đại ca, mỉm cười nhìn hắn, mấy tên râu ria này, bọn họ căn bản không để ý tới. Vân Thăng sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của muội muội bảo bối, nắm chặt tay nàng, chậm rãi đi phía sau. Mười ngươi đi được một quãng dài, mê cung đúng là mê cung, tất nhiên sẽ không có chuyện nói đến là đến được.
Xuất hiện trước mặt mọi người là hai cái thông đạo, mười người đứng nhìn hai bên đường đi, đi trái hay đi phải, thật sự rất khó lựa chọn. Kasha đứng cau mày một lúc lâu, chia đội ra sao? Nếu đụng phải tuyển thủ của đế quốc khác thì phải làm sao bây giờ? Nếu không chia đội ra, vạn nhất lựa phải đường chết chẳng phải sẽ lãng phí thời gian sao?
"Công chúa điện hạ, chúng ta đi bên nào?" Tư Kì đứng bên cạnh nhỏ giọng hỏi, Kasha hung hăng trừng mắt nhìn nàng, ngươi không thấy ta đang suy nghĩ sao!
Kasha đứng đó suy nghĩ, Vân Phong cũng đã bước lên phía trước, trực tiếp đi vào bên phải, mấy người đi theo bên cạnh nàng cũng hướng về bên phải mà đi, Kasha vừa thấy, lớn tiếng la:"Vân Phong, ngươi làm cái gì vậy!"
Vân Phong dừng lại cước bộ,"Hai bên đường đi, tất nhiên phải thăm dò hết, thời điểm này nếu bỏ qua một cơ hội nào, cũng có khả năng sẽ thua, mười người vừa đủ chia làm hai nhóm, một nhóm đi bên trái, một nhóm đi bên phải."
"Ta, ta cũng muốn đi bên phải!" Kasha lập tức bước qua, Khúc Lam Y cười lớn,"Kasha công chúa, ngươi không biết tính toán sao? Mười người chia làm hai nhóm, tất nhiên sẽ là năm người một nhóm, nhóm của chúng ta đã đủ người rồi."
Kasha quét con ngươi đen tới, Vân Phong, Vân Thăng, Mộ Dung Vân Thiên, Khúc Lam Y, Trạch Nhiên, vừa đúng năm người! Kasha đột nhiên cắn chặt răng,"Ngươi, qua đây! Đi bên trái đi!" tay Kasha chỉ vào Trạch Nhiên, Kasha cũng không phải đứa ngốc, cũng biết được chuyện nên đi cùng người mạnh, tuy không có cảm tình gì với Vân Phong, nhưng trong thời khắc mấu chốt nàng ta vẫn có thể cầm cự được, đến lúc đó chính mình sẽ có thời gian để chạy trốn nha!
Sắc mặt Trạch Nhiên trầm xuống, Vân Phong giữ chặt cánh tay hắn, ý bảo hắn không nên cử động,"Kasha, nếu ngươi gia nhập thì sẽ có bốn ma pháp sư, thực lực nên chia đều ngay cả đạo lý này ngươi cũng không biết sao? Nếu gặp phải đội ngũ có chiến sĩ cường lực, chúng ta chỉ có con đường trốn thôi."
Kasha đứng đó, muốn kêu Vân Thăng đổi chỗ, hung hăng cắn chặt môi, Vân Thăng sao có thể tách ra khỏi Vân Phong chứ? Khúc Lam Y thì nàng không dám đắc tội, nếu nàng đi qua thì đúng là bốn ma pháp sư, xem ra nàng không có khả năng qua đi, một khi đã như vậy thì......
"Vân Thiên, huynh lại đây, huynh đi cùng muội." Kasha lên tiếng kêu, sắc mặt Mộ Dung Vân Thiên đen lại, Vân Phong cười cười,"Nếu hắn nguyện ý, tất nhiên không thành vấn đề."
"Vân Thiên, mau tới đây!" Kasha có chút lo lắng nói, mình không qua được, vậy thì cũng phải đem Mộ Dung Vân Thiên kéo lại đây, không thể để cho hắn cùng Vân Phong chung một chỗ! Dù sao thì thực lực của Mộ Dung Vân Thiên là cấp chín, có hắn bảo hộ chính mình cũng coi như bảo đảm!
Mặt Mộ Dung Vân Thiên nghiêm lại, khuôn mặt tuấn tú âm trầm nhìn Kasha, đây là lần đầu tiên, hắn cảm thấy nữ nhân này sao lại phiền chán như thế, làm cho hắn cảm thấy chán ghét!"Không đi." Mộ Dung Vân Thiên phun ra hai chữ, làm cho Kasha không kịp phản ứng, Vân Phong cười nhạt,"Một khi đã như vậy, chúng ta đi trước đây."
Kasha vừa thấy, hốc mắt đỏ lên,"Đứng lại!" Giận dữ gầm lên, năm người Vân Phong dừng lại, Vân Phong quay đầu hỏi,"Công chúa còn muốn phân phó gì nữa?"
"Ngươi vẫn còn biết ta là Công chúa Tạp Lan hoàng thất sao?! Năm người các ngươi, dám coi thường ta! Ta nhất định sẽ kêu phụ thân xử phạt nặng các ngươi!"
Vân Phong cười miễn cưỡng,"Muốn làm gì cũng được, nếu ngươi còn mạng trở về."
"Ngươi...... ngươi có ý tứ gì......?" Kasha nghe vậy không khỏi rùng mình, nếu còn mạng trở về? Nàng làm sao có thể mất mạng chứ?"Các ngươi đi bên trái! Ta đi bên phải!" Kasha đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, lập tức rống lớn, Vân Phong chẳng để tâm quay lại, lúc đi qua người Kasha, thấp giọng nói một câu,"Đồ nhát gan."
Mặt Kasha hoàn toàn đỏ bừng, cũng không nói gì nữa, mang theo bốn người khác đi vào con đường bên phải, năm người Vân Phong đi bên trái, đội ngũ mười người tại con đường này mỗi người một ngả, mấy chiến sĩ đi theo bên cạnh Kasha coi như cũng có thực lực, cũng đều đạt cấp tám tiêu chuẩn, trong lòng Kasha ít nhiều cũng để tâm, chỉ mong sao cho Vân Phong trên đường đi gặp phải cường giả của đối thủ nước khác, tiến vào đây, tình cảm cá nhân của Kasha đều chiếm hết thảy, trong lòng nàng luôn mong ngóng Vân Phong sẽ chật vật bỏ quyền, nếu Tạp Lan đế vương biết được nữ nhi của hắn không biết lo nghĩ tới đại cục, chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, bị chọc cho tức chết.
Năm người Vân Phong đi vào thông đạo bên trái, vẫn luôn đi thẳng về phía trước, Vân Phong cảm giác cái thông đạo này giống như cứ kéo dài ra, nếu như vậy, nếu tuyển thủ Áo Uy đế quốc xuất hiện, thì còn phải chạm mặt nữa chứ không biết chừng.
Dọc theo đường đi cứ luôn đi thẳng về phía trước, trước mặt năm người nhanh chóng xuất hiện một vách tường. Vân Phong khẽ nhíu mày, Khúc Lam Y ở một bên bất đắc dĩ thở dài,"Sớm biết rằng trận đấu chán như vậy, ta sẽ không đến đây."
Vân Phong nhìn bức tường đá trước mặt trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác quái dị,"Nếu là đường chết, vậy chúng ta trở về thôi." mọi người đều gật đầu đồng ý, dọc theo đường đi trở về, lúc đi tới một lối rẽ, Vân Phong đột nhiên dừng bước, con ngươi đen nhìn lướt qua lối rẽ trước mặt, nhìn rất lâu.
"Làm sao vậy, Phong nhi?" Vân Thăng đứng bên cạnh nhẹ giọng hỏi, Vân Phong nhíu mày lại,"Dọc theo đường đi muội đều làm ký hiệu, nhưng chỗ này......" ánh mắt Vân Phong nhìn về phía lối rẽ phía trước,"Nơi này là một con đường mới, chẳng lẽ mới bị mở ra."
Vừa nghe những lời này, thần sắc bốn người có nét khẩn trương, ngay cả Khúc Lam Y người vừa rồi nói nhàm chán,"Nói như vậy, mê cung này sẽ biến đổi không ngừng?" Trạch Nhiên rút ra một kết luận, Vân Phong gật nhẹ đầu.
"Nếu muốn ra khỏi mê cung, vậy phải dựa vào vận khí." Vân Thăng đứng một bên thì thào tự nói, Khúc Lam Y đột nhiên nhẹ giọng nở nụ cười,"Như vậy không phải rất có ý tứ sao? Như vậy mới có vẻ kích thích nè, ngươi nói đúng hay không Tiểu Phong Phong?"
Vân Phong nghe vậy, khóe môi đỏ mọng cũng là chậm rãi nhếch lên, thật đúng là như vậy, nếu mê cung này là một mê cung đơn giản, vậy chẳng phải sẽ không còn thú vị sao,"Cũng không biết, mê cung dẫn chúng ta tới chỗ nào đây." Vân Phong nói xong, liền cất bước đi vào ngã rẽ, Khúc Lam Y cười khổ đi theo sau, thần sắc ba người phía sau cũng chuyển từ khẩn trương sang ý cười, dù nó biến hóa ra sao, chỉ cần đi theo ô gái này này, nhất định sẽ đi đúng đường,
Vân Phong không làm dấu hiệu nữa, vì làm dấu hiệu cũng không có tác dụng, ở trong này đúng thật là phải do vận khí quyết định mọi chuyện, Vân Phong triệu hồi Tiểu Hỏa cùng Lam Dực ra, so sánh với cảm giác của con người, thì có lẽ ma thú sẽ nhạy bén hơn, Tiểu Hỏa và Lam Dực vừa mới đi ra, đều có chút kinh ngạc, cũng trong lúc hai người xuất hiễn, đã dùng tâm niệm nhắn Vân Phong có cùng cảm giác, chủ nhân, nơi này hình như ẩn chứa thứ gì đó, rất nguy hiểm.
Vân Phong nở nụ cười, mang theo Tiểu Hỏa cùng Lam Dực đi phía trước, nhìn tầng mây mù vĩnh viễn không tiêu tan trên không, nếu nơi này có ẩn chứa cái gì, nàng cũng muốn nhìn xem, nếu đúng theo lời ma thú nói, vậy thì rất tốt......
Tiểu Hỏa và Lam Dực biết được ý nghĩa trong lòng của Vân Phong, hai người nhìn nhau cười, chủ nhân quả nhiên khác người thường mà..
Thiên Tài Triệu Hồi Sư Thiên Tài Triệu Hồi Sư - Nhược Tuyết Tam Thiên