Books are the compasses and telescopes and sextants and charts which other men have prepared to help us navigate the dangerous seas of human life.

Jesse Lee Bennett

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 194: Trần Phan Long
âm Quân hét một tiếng rồi dẫn đầu chạy đi, cả đám phía sau thấy thế thì cũng lết lết theo sau. Lớp A2 thì còn đỡ vì chỉ mang để tập luyện, còn đám Thiên Long Quân thì thảm rồi, mang tạ để hành xác nên bước đi rất chậm.
Cuối cùng sau đít bọn chúng thì chính là Võ Tinh Cung, lão không có xuất hiện mà lặng lẽ đi tuốt đằng sau. Nhiệm vụ hôm nay của lão là bảo vệ mọi người. Nhưng tại cái đám Thiên Long Quân càng ngày càng tụt lại nên lão cũng chỉ đi ở đằng sau, còn bàn tay thì đánh ra một cái hình chiếu quan sát Lâm Quân đang chạy phía trước.
_ Chậc, hình như thằng nhóc Lâm Quân này ghi thù khắp nơi, vừa bước ra đã có người tìm tới cửa rồi. Hắc hắc hắc, ngày hôm nay không tính là nhàm chán …….
Khi quan sát trong hình chiếu thì Võ Tinh Cung phát hiện một đám người như ma quỷ ẩn hiện trong lùm cây, tựa tiếu phi tiếu than nhẹ một tiếng. Khuôn mặt trông có vẻ cực kỳ hứng thú …
……………………
Trong những tàng cây phía trên cao, nếu để ý thật kỹ thì có thể phát hiện được có chừng 10 bóng người, từ khi Lâm Quân xuất hiện thì đã bám theo Lâm Quân nửa bước không rời. 10 người này đều mặc một bộ quần áo màu xanh lá, như hoà với các tán cây xung quanh nên rất không dễ phát hiện, chỉ chừa ra hai đôi mắt để quan sát mọi động tĩnh ở phía dưới.
10 người này thân pháp cực kỳ linh hoạt, di chuyển trên các tán cây cao cao như những con linh hầu. Đồng thời thực lực của họ có vẻ cũng rất mạnh. Đều thu liễm khí tức của mình lại, cho dù là lướt qua bên cạnh các loài chim hoặc côn trùng thì chúng nó cũng không có một chút nào phát hiện ra.
Dẫn đầu đám người này có vẻ là một người con gái, cô ta tuy cũng che mặt lại nhưng nhìn 3 vòng nóng bỏng lộ rõ qua trang phục thì cũng đủ biết đây chính là một người con gái. Cô ta sau khi nhẹ nhàng nhảy qua một cành cây thì truyền âm cho 9 người phía sau nói: “ Các ngươi nghe cho rõ, mục tiêu chúng ta hôm nay chính là thằng nhóc con đi phía trước nhất. Nhưng chỉ hành hạ, không được giết. Đã nghe rõ chưa? “.
9 người còn lại nghe thế đồng thời gật đầu, truyền âm trở lại: “ tiểu thư, chúng thuộc hạ đã hiểu “. Trong số này, có một người thực lực có vẻ là cao cường nhất, sau khi đáp ứng thì hỏi thêm một câu: “ tiểu thư, ngoài kia có một gã Võ Thánh, hình như là cùng phe với tên nhóc này, chúng ta có đánh thằng cha đó không? “.
“ Không cần thiết, lão chính là Tiễn Thần Phi Thiên Miêu, chúng ta không cần động, và lão cũng sẽ không ngăn cản chúng ta giáo huấn thằng nhóc này “. Cô gái dẫn đầu nghĩ một lát rồi truyền âm trở lại. Khi tới đây trả thù vì cái mối nhục tối qua thì nàng cũng đã cân nhắc rất kĩ rồi. Nàng biết tuy hai người có mối quan hệ thầy trò nhưng nếu Lâm Quân không bị uy hiếp tới tính mạng thì chắc chắn Võ Tinh Cung cũng sẽ không ra tay. Lão này đang tính rèn giũa tên nhóc Lâm Quân nên chắc chắn là như thế.
“ Tiểu thư, thuộc hạ hiểu “. Người kia gật đầu một cái đáp, nhưng trong lòng kinh hãi không thôi. Thì ra người ta là Tiễn Thần, mẹ nó, may mà chưa vác xác chạy qua đập. Nếu không chắc chắn toi quá.
…………………………………….
DienBien chính là một tỉnh thành nằm ở vùng tây bắc, miền bắc Việt Quốc, giáp với tỉnh Vân Nam của Tung Quốc.
Đây chính là một trong những trọng địa, một điểm tụ tập binh lực, và là một doanh trại quân đội lớn nhất của Việt Quốc.
Nơi đây từ lúc hoàng đế Trương Văn Minh thống nhất hai miền Việt Quốc, khi trải qua chiến thắng DienBien Phủ trên không một thời thì hắn cũng nhận ra nơi này có một vị trí địa lý hết sức quan trọng. Phía bắc giáp với Tung Quốc, phía tây và tây nam đều giáp với Lao Quốc. Chính vì hiểu những điều đó nên chưa bao giờ Trương Văn Minh xao nhãng nơi đây.
Lúc nào cũng có trọng binh trấn giữ, thậm chí còn đổ tiền huấn luyện mua trang thiết bị …. Chưa nói đến chính là Trương Văn Minh cho con trai trưởng của mình, Trương Vô Đối thủ hộ tại đây.
Trương Vô Đối chính là thái tử đương triều, chưa nói tới uy danh thân thế hiển hách thì chỉ cần một thân thực lực của mình cũng đã làm kinh sợ biết bao nhiêu đối thủ. Năm nay Trương Vô Đối chỉ mới 30 tuổi nhưng đã có thực lực đỉnh cao Thiên Không Võ Sĩ, tuỳ thời có thể tiến vào Võ Thánh.
Tuy chỉ mới là Thiên Không Võ Sĩ đỉnh cao nhưng thân thể tên này có tới 3 thuộc tính là Hoả, Lôi và Quang Minh. Nghe nói hắn có chiến lực đánh nhau vượt cấp, có thể liều mạng với Võ Thánh. Nhưng chẳng qua là tên này rất ít khi ra tay nên không ai biết thực hư thế nào. Chỉ biết là, Thiên Không Võ Sĩ, trong tay thằng này không khác gì một con gà. Hắn có thể giết bất cứ lúc nào ….
Lúc này, trong trướng bồng giữa doanh trại của mình. Trương Vô Đối đang ngồi đối ẩm với vị huynh đệ vào sinh ra tử của mình. Chính là phó tướng Trần Phan Long. Nhưng có vẻ cảm giác vị huynh đệ của mình ngày hôm nay tâm trạng có vẻ không vui, sau khi nhấp một ngụm rượu thì hắn mới mở miệng:
_ Long huynh, ngày hôm nay ngươi sao thế? Có tâm trạng?
_ Haiz, Vô Đối huynh, ta chỉ là suy nghĩ vài việc thôi.
Trần Phan Long là một gã, không tính là cao to nhưng thân hình cũng đầy đủ cân đối. Khuôn mặt có vẻ tuấn mỹ, điều đặc biệt nhất là gã này có một mái tóc màu vàng choé, không biết nhuộm hay chính là tự nhiên mà có.
_ Long huynh, ngươi cứ nói, chúng ta là huynh đệ nối khố từ nhỏ. Ta chưa thấy huynh như vậy bao giờ.
Trương Vô Đối cười nói, hắn là con trai của Trương Văn Minh nên có tám phần giống cha của mình. Chẳng qua Trương Văn Minh chính là một người có đại trí tuệ, thu liễm bên trong mà không bộc phát ra ngoài. Còn Trương Vô Đối vừa nhìn thì có cảm giác hắn chính là một tên hào sảng, một tên cực kỳ rộng rãi không để ý tới tiểu tiết và không giỏi che giấu ý nghĩ trong lòng mình.
_ Haiz…….
Trần Phan Long thở dài một tiếng, sau đó bất đắc dĩ bắt đầu kể:
_ Huynh cũng biết ta đã đính hôn một người con gái của Hồ Gia, nàng tên Hồ Kim Linh. Ta thì trước giờ chưa có một mảnh tình vắt vai, và rất không hiểu về con gái nhưng sau khi thấy nàng thì ta như điên cuồng. Con tim ta đã bị nàng lấy đi mất, và ta biết nàng chính là người con gái mà ta tìm kiếm bấy lâu …
Trương Vô Đối nghe tới đây thì nghi hoặc hỏi:
_ Cái này ta biết, không phải huynh với cô ta có hôn ước sao. Nếu Hồ Gia dám chối bỏ nó ta sẽ diệt Hồ Gia.
Nói tới đây thỉ vẻ mặt Trương Vô Đối đanh lại, hai bàn tay đan vào nhau bẻ crăng crắc.
_ Ách, Vô Đối Huynh, không phải Hồ Gia huỷ hôn ước, vấn đề là ở chỗ Kim Linh.
_ Hả? Vấn đề mẹ gì? Có phải cô ta từ chối không? Nếu thế mai ta kêu người tóm cô ta mang tới cho đệ.
Trương Vô Đối hung ác cười nói, thằng này là hoàng tử nên có nhiều cái rất gan lỳ, thích cái gì làm cái đó.
_ Ách, huynh, nghe ta nói hết cái đã ….
Trần Phan Long đổ mồ hôi nói, hắn biết cái huynh đệ của hắn là một thằng hơi ngu và hơi điên, cái gì cũng dám làm nên vội vàng nói. Sự thực thì hắn chả muốn kể đâu nhưng cứ để trong lòng thì mệt quá nên bất đắc dĩ kể.
_ Ờ, nói đi ….
Trương Vô Đối nghe thế ngồi xuống, không cho là đúng nói. Đối với hắn, đàn bà chính là phần thưởng cho đàn ông, làm sao quan trọng bằng huynh đệ được. Thích chơi như thế nào thì cứ chơi là được rồi.
_ Haiz, ta bên Kim Linh khoảng được 1 năm, tuy nàng không nói yêu ta nhưng hai chúng ta vẫn tiếp xúc rất đầy đủ. Đi chơi hai tặng quà nàng cũng đều không từ chối, đôi khi nàng còn cười với ta một cái. Lúc đó thì ta cảm giác thực vui vẻ. Nhưng bấc đắc dĩ là, thời gian chưa được bao lâu. Sau khi ta tốt nghiệp đại học Hoàng Gia thì cha ta bắt ta tới chỗ này với huynh, đã qua 5 tháng rồi mà ta chưa gặp lại nàng …….
_ Theo tin tình báo ta vừa nhận được thì Kim Linh đã vào học tại trường DongDa, chỉ là ….. dạo này có một thằng nhóc không biết điều tán tỉnh nàng. Còn Kim Linh thì có vẻ hơi xiêu lòng. Tuy rằng ta rất muốn giết thằng đó, nhưng theo tình báo thì thằng này có hậu trường cực kỳ mạnh. Vì thế cho nên ……. Ta muốn rời khỏi doanh trại một thời gian để đi tìm nàng …….
Trần Phan Long nới tới đây rồi im bặt, hắn đưa mắt quan sát Trương Vô Đối. Vì dạo này tình hình bắt đầu bất ổn cho nên hắn, thân là phó tướng không thể nào rời khỏi đây được. Lần này hắn chỉ mong Vô Đối giúp hắn.
_ Ý huynh là tìm Kim Linh để cạnh tranh công bằng? Không phải chứ? Đừng nói là huynh sợ thằng nhóc kia thành công nhé.
Trương Vô Đối ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi lại, trong lòng tràn đầy ngạc nhiên. Hắn biết tên Long này chính là một thằng tự phụ xưa nay. Bây giờ lại sợ gái của mình rơi vào tay thằng khác. Cái này đúng là lạ thật.
_ Không, ta không phải sợ hắn. Ta chỉ muốn đấu với hắn thôi. Huynh cũng biết tâm pháp ta học rất kỳ lạ, nếu gặp đối thủ càng mạnh thì càng tu luyện nhanh. Ta sở dĩ muốn đi tìm hắn chính là vì việc này. Tu vi ta qua 5 tháng nhưng vẫn dậm chân tại Thiên Không Võ Sĩ, không có chút tiến bộ nào …
_ Vậy bây giờ huynh muốn đi?
Trương Vô Đối gật đầu, cái này thì hắn cũng biết là Trần Phan Long nói thật.
_ Đúng, huynh giúp ta được chứ?
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant