The art of reading is in great part that of acquiring a better understanding of life from one's encounter with it in a book.

André Maurois

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 192: Đại Sư Huynh Xấu Xa, Đại Sư Huynh Dâm Tặc
rương Văn Minh sở dĩ phải nói như thế chính là vì lão quá hiểu đại đồ đệ của mình là cái mặt hàng nào. Nếu con gái hắn tới thăm anh nó thì tất nhiên là phải tới trường DongDa, và tất nhiên cũng sẽ gặp mặt Lâm Quân.
Vì quá hiểu rõ Lâm Quân nên thú thực là Trương Văn Minh có chút hơi sờ sợ, bởi vì Lâm Quân ngoài võ công các kiểu ra thì cực kỳ biến thái, rất tinh thông tình dục học. Hắn sợ con gái mình sẽ bị cái thằng biến thái đó dạy cho hư nên cảnh cáo từ trước.
Chỉ là, Trương Văn Minh không có biết, trẻ con hễ cái gì càng cấm thì chúng nó lại càng hứng thú. Vì vậy tuy Tiểu Công Chúa của chúng ta mặt ngoài có vẻ nhu thuận gật đầu nhưng trong ánh mắt thì dâng lên hứng thú rất nồng đậm.
Nàng quyết tâm rồi, xưa giờ chưa biết ác ma nó như nào. Bây giờ có dịp thì tại sao không xem thử nhỉ.
……………………………
Lại nói về trường DongDa, nơi có nhân vật chính của chúng ta …
Lúc này đã là 10 giờ sáng, những bạn học sinh quá chén đã lục tục tỉnh dậy từ lâu. Ai đi làm việc của mình, và không quên dọn dẹp buổi chiến trường của tối hôm qua.
Sau buổi dạ tiệc đêm qua thì Trương Văn Long và các thầy cô nhất trí cho học sinh nghỉ trong vòng 1 tuần lễ, nếu có thể thì hãy đi về nhà. Một tuần sau trở lại học tập tiếp. Bởi vì lúc này trường DongDa sau vụ khủng bố đêm qua thì một số dãy nhà đã bị tàn phá nghiêm trọng bởi Lâm Quân. Và hầu hết mọi học sinh trải qua trận chiến đêm qua đều thương tích đầy mình, thần trí không rõ ràng.
Vì vậy, sau khi quyết định thì họ đã thông báo cho các học sinh nghỉ học, một là để các nạn nhân tỉnh dưỡng hồi phục chức năng, còn hai chính là có thể sửa sang lại trường học. Nhưng thực ra, cái nguyên nhân chủ cmn yếu nhất chính là có thời gian học công pháp bí kíp mới do Lâm Quân tuồn cho ……
……………………
Lớp A2,
_ Này, Lâm Quân, khi nào chúng ta về?
Đặng Tùng xoa xoa đầu mình, vừa tu một lon bò húc vừa quay sang hỏi Lâm Quân. Từ lúc nãy khi cái thông báo nghỉ học vừa đưa ra thì thằng này có vẻ mất tinh thần lắm, cứ ngồi ngẩn ngơ nãy giờ.
_ Hả? Lát nữa về.
Lâm Quân nghe thế giật mình theo quán tính nói.
_ Thế có cần chuẩn bị gì không? Mà mày bị quái gì mà cứ ngu ngơ như bị mất sổ gạo thế? Lại chuyện Kim Linh à?
_ À không, tao chỉ nghĩ là ………..
Lâm Quân nghe thế thì trả lời, nhưng chưa kịp nói hết câu thì Thiên Vũ đã chen miệng vào.
_ À, hắn không nghĩ Kim Linh thì nghĩ ai nữa? Ngày hôm nay Kim Linh không đi học nha, không biết nàng ta đang ở đâu nhỉ? Hắc hắc, cái này gọi là trai yêu gái, một khắc rời xa ngỡ ngàn thu cách biệt. Một phút không gặp ngỡ đã qua ngàn năm … Hắc hắc.
Vừa nói tên này vừa tỏ ra rất khoa trương, châm chọc Lâm Quân.
Lâm Quân đúng là nghĩ tới Kim Linh, hắn tìm khắp cả trường rồi mà vẫn không gặp được. Đang buồn bực trong lòng thì đột nhiên có cái thằng “ có gấu “ châm chọc hắn, làm máu gato trong người Lâm Quân lập tức nổi lên.
_ Ai nha nha, đây không phải Thiên Vũ đỉnh đỉnh đại danh sao? Sao rồi ku, anh nhớ mày từng thế lập chiến tích tán 1000 em nữ, sao tán tới đâu rồi?
Lâm Quân lập tức tựa tiếu phi tiếu nói.
_ Ách, ta đâu có tán em nào, ta có mình Tuyên thôi mà …
_ Phải không ta? Ngày hôm qua thằng nào say rượu, ôm vai tao bảo “ anh nói chú mày, anh mê nhất là gái bưởi to, chân dài, cặp mông nở. Thú thật thì anh đếch ham con nào lùn mà chân ngắn “.
Lâm Quân nhại giọng Thiên Vũ giống y chang, vừa nói vừa đánh mắt tìm kiếm Cát Tuyên trong lớp học. Đúng là chú em xui, ai bảo hôm qua nói thế làm cm gì, anh nhắc lại thôi nhá.
_ Ơ, tao có nói vậy đâu.
_ Thế hả? thế thằng nào nói “ anh nói chú chứ, anh yêu Tuyên là thật lòng, nhưng mà giá như chân em nó dài hơn chút …… “
Lâm Quân lấp lửng nói thêm một câu thì đã thấy Cát Tuyên từ xa tiến tới gần, mặt mũi nàng lúc này cũng tràn đầy giận dữ.
_ Còn nữa nhá “ Cát Tuyên khuôn mặt xinh thật nhưng mắt bên to bên nhỏ, hắc hắc, chú có cách nào sửa không? Nếu được anh ….. “.
Lâm Quân thấy Cát Tuyên đã tới bên cạnh Thiên Vũ rồi thì nói rõ to, nhưng đó hắn giả vờ nhìn Cát Tuyên, sau đó nói:
_ Ấy, mình lỡ mồm. Mình đi trước nhá, các bạn cứ từ từ …….
Lâm Quân nói xong đứng dậy kéo Đặng Tùng chạy ra ngoài, 36 kế, chuồn là thượng sách. Lâm Quân hắn nhìn khuôn mặt đen như đít nồi của Cát Tuyên thì hắn hiểu là thằng Vũ thảm cmn rồi, nhưng ai bảo dám châm chọc hắn làm gì. Mày ỷ mày có gấu thì lên mặt à, anh nói trước anh gato lắm.
Y như rằng, hắn và Đặng Tùng vừa chạy ra ngoài thì từ trong lớp học vang lên một tiếng kêu thảm thiết rung trời:
_ Ngaoooooo, tha cho anh, tha cho anh, anh biết sai rồi ………………….
…………………………..
Vừa ra tới ngay cửa thì Đặng Tùng đã ôm bụng cười ngất:
_ Lâm Quân, mày thật vờ lờ, biết rõ Cát Tuyên đứng bên cạnh mà còn nói thế. Sặc sặc, thật tội, RIP thằng Vũ.
_ Hắc hắc, ai bảo nó dám chọc anh, biết anh đang điên mà còn. Muahahaha.
_ Mà nè, thực ra Kim Linh đi đâu rồi?
Đặng Tùng cười một lúc rồi hỏi, hắn cũng thắc mắc nãy giờ.
_ Tao không biết, tao nghĩ chắc cô ấy biết tin đi về nhà rồi.
Nghĩ tới Kim Linh thì Lâm Quân mặt mày ủ dột nói. Trong lòng hắn thú thật cũng hơi lo lắng cho Kim Linh. Nếu mà biết trước có khi Lâm Quân kiếm người canh chừng nàng ta rồi, làm gì mà Kim Linh chạy đi đâu cũng không rõ.
_ Thôi, đừng buồn. Không có em này có em khác. Chú mày đúng là diễm phúc bất tận, thôi anh đi nhé.
Đặng Tùng nghe thế thì an ủi nói, sau đó hắn lại quay lưng đi vào lớp. Chỉ để lại một mình Lâm Quân đứng ngơ ngác. Không có em này có em khác là thế nào..
Vừa nghĩ như thế thì lập tức sau lưng Lâm Quân vang lên một giọng nói:
_ Đại sư huynh, ta có chuyện muốn bàn với ngươi.
Quay lại nhìn thì chỉ thấy Nhật Quỳnh, không biết đã ở sau lưng Lâm Quân từ lúc nào. Nàng ta từ lúc nghe Lâm Quân chém gió cái chuyện đời tư bí mật xong thì lúc nhìn hắn có vẻ hơi khác khác. Và cũng sửa thành gọi hắn là “ đại sư huynh “. Giọng điệu tuy vẫn còn lạnh như trước nhưng Lâm Quân lại cảm giác có gì đó không đúng. Hình như ngoài lạnh còn có thêm cái chút gì đó nữa.
_ Nhị sư muội, có chuyện gì sao?
Lâm Quân quay lại hỏi, hắn cũng gọi Nhật Quỳnh thành sư muội luôn, cho dù nàng ta có là con gái của Thất Sư Phụ thì về vai vế Lâm Quân vẫn được các sư phụ ưu ái nhất.
_ À, chuyện là vầy ………
_ Trường đột nhiên cho nghỉ tới 7 ngày, bình thường thì các bạn được về nhà, nhưng muội nghĩ có vài bạn nhà xa quá về không được. Với lại chỉ hai tháng nữa là tết nên muội nghĩ lúc đó nên về nhà thì tốt hơn. Còn bây giờ thì muội tính toán tổ chức cho các bạn đi du lịch một chuyến. Để mà hiểu nhau hơn và thân thiết với nhau hơn.
_ Ơ, nhưng chuyện đó tại sao lại nói với ta?
Lâm Quân nghe thế thì cảm giác hơi hợp lý, đúng là Nhật Quỳnh suy nghĩ sâu xa thật, tới cái vấn đề này mà cũng nghĩ ra.
_ Bởi vì muội muốn đưa các bạn đi du lịch hai nơi là DaLat và NhaTrang, và nghe nói sư huynh chính là Thổ Hoàng Đế tại DaLat thành nên muội nghĩ không biết các bạn có vinh dự được sư huynh dẫn về thăm nhà huynh không thôi?
_ Ơ, thế hả? Tất nhiên là được chứ. Nhưng NhaTrang tuy có biển nhưng nguy hiểm lắm, muội chắc chắn là chúng ta đi NhaTrang?
Lâm Quân tất nhiên là đồng ý, nhưng nhớ tới NhaTrang thì hỏi lại. NhaTrang là một thành phố giáp biến của Việt Quốc. Tuy rằng biển NhaTrang rất đẹp nhưng mà cũng có rất nhiều ma thú biển, hoặc thỉnh thoảng là những bộ tộc dưới nước cũng có người lên bờ. Chỗ này nói chung là thuộc dạng nguy hiểm nhất Việt Quốc. Tuy rằng lúc nào cũng có trọng binh trấn giữ nhưng người chết vẫn rất nhiều.
_ Vì vậy muội mới muốn nhờ sư huynh thêm một điều, hướng Tứ sư phụ nhờ người giúp đỡ.
Nhật Quỳnh cười cười rồi hướng Lâm Quân nói. Vì nàng là con của một trong các sư phụ nên hiển nhiên là biết Võ Tinh Cung đang ở trong SaiGon thành, chỉ là không biết chỗ nào thôi nên mới nhờ Lâm Quân giúp đỡ.
_ Ừm, vậy cũng được.
Lâm Quân ngẫm nghĩ một lát rồi cũng gật đầu đồng ý. Cái chuyện này với hắn thì cũng dễ dàng thôi, dù sao Tứ sư phụ cũng rất cưng hắn cơ mà.
_ Vậy trăm sự nhờ huynh giúp đỡ. Muội đi vào lớp nói với các bạn đây.
Thấy Lâm Quân gật đầu đồng ý thì Nhật Quỳnh nói, sau đó bước đi.
Nhưng chưa đi được bước nào thì Lâm Quân đã chụp tay nàng lại, thì thầm vào tai nàng nói:
_ Muội, huynh có một vấn đề nữa muốn thỉnh giáo muội.
_ Hả? Vấn đề gì?
Nhật Quỳnh cảm giác hơi thở của đàn ông bên tai thì lập tức đỏ mặt lên, nhưng vẫn hỏi.
_ Muội có cần thêm hai trái bưởi không? Ta bảo đảm hàng xịn.
Lâm Quân dâm đãng thì thầm. Hắn chợt nhớ khi đi biển thì phải mặc áo tắm, nhưng mà Nhật Quỳnh LCD thế thì mặc như nào. Vì vậy mới tỏ vẻ tốt bụng hỏi nàng cần bưởi không.
_ Bưởi gì cơ?
Nhật Quỳnh khó hiểu hỏi, xét cho cùng nàng chỉ là một cô gái còn ngây thơ nên tất nhiên là không hiểu rồi.
_ Là thế này…..thế này…….sau đó thế này……nói chung là hàng xịn…….có cần không?
Lâm Quân dâm đãng thì thầm giải thích, hắn vừa giải thích tới đâu thì Nhật Quỳnh càng đỏ mặt tới đó. Sau cùng, khi nói xong thì Lâm Quân chốt lại một câu:
_ Sao? bưởi năm roi nhé, bảo đảm muội sẽ được chú mục nhất…..hắc hắc hắc ……
_ Bốp …..
Lâm Quân vừa nói xong thì ngay lập tức nhận một cái tát vào mặt. Ngay sau đó Nhật Quỳnh chạy đi, vừa chạy vừa nói:
_ Đại sư huynh xấu xa, đại sư huynh dâm tặc
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant