Let us always meet each other with smile, for the smile is the beginning of love.

Mother Teresa

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 182: Lâm Quân, Lần Này Ta Muốn Ngươi Phải Chết …………….Khặc Khặc Khặc
ừng lại, Phong ông làm sao thế? Vì Lâm Quân?
Mỹ Phương ngồi bên cạnh nhướng mày hỏi một câu, nàng vì Lâm Quân mà đã đi điều tra rất nhiều nên cũng biết về thằng nhóc này kha khá. Cũng biết tên Phong này chính là tự mình đa tình, ình là nhạc phụ của Lâm Quân.
_ Hừ.
Phong Chỉnh bị nói trúng tim đen nên chỉ hừ lạnh một tiếng rồi ngồi im, trong lòng không ngừng tức tối. “ Mịa nó, bố giúp mày cúp học, giúp mày qua môn mà mày dám đá con bố qua một bên đi tán gái sao, cái ******* “.
_ Hửm, Lâm Quân, thực ra có chuyện gì thế?
Trương Văn Long và mọi người xung quanh nghe thế thì đều thắc mắc lên tiếng. Ai cũng biết thằng nhóc Lâm Quân chính là người Lê Dũng trước khi đi nhờ bọn họ chăm sóc dùm nên đều biết thằng nhóc đó là ai.
Mỹ Phương nghe thế thì cười cười, sau khi nhìn thấy Phong Chỉnh không phản ứng thì từ từ nói:
_ Chuyện là vầy ……….
Nàng từ từ giải thích chuyện mà mình biết, sau khi nghe xong thì mọi người xung quanh đều gật đầu. “ Hoá ra là thế “, sau đó tất cả mọi người đều thông cảm nhìn Phong Chỉnh. Cũng dễ hiểu tại sao tâm trạng của thằng cha này lại không tốt như thế. Thì ra là vì con gái thôi.
Nhưng có vài người thì cấp tốc suy tính trong đầu, làm sao mới có thể hoàn thành cái chuyện tình đó. Dù sao thì trong số bọn họ có vài người có con trai, trước kia cũng bị Phong Chỉnh mặt dày mấy lần tới cửa cầu hôn nên họ cũng hơi sợ con mình rơi hố lửa. “ Đùa gì chứ, con trai ta mà cưới con hắn thì không phải cháu ta sẽ thành quái thai sao “.
Mọi người trong phòng đều bay theo những suy nghĩ riêng trong đầu mình, làm cho phòng hiệu trưởng giờ phút này trở nên tĩnh lặng.
Nhưng sự tĩnh lặng đó cũng không kéo dài được bao lâu thì có một đoàn thầy cô hớt ha hớt hải chạy vào hô:
_ Phó hiệu trưởng, chuyện lớn rồi. Ngài mau mau ra sân đi ………..
_ Chuyện gì?
Trương Văn Long nghe thế thì nhíu mày một cái, chuyện quái gì xảy ra mà tới cả những thầy cô đang nhậu nhẹt riêng cũng phải hoảng hốt tới mức này nhỉ. Có thằng còn chưa tỉnh hẳn mà cũng lê thân tới đây.
_ Nguy to rồi, nếu không giải quyết được bảo đảm trường ta sẽ có xì căn đan lớn nhất lịch sử ….
Một người đàn ông trong đó vừa thở phì phò vừa nói. Vẻ mặt hắn cực kỳ căng thẳng.
_ Chuyện gì?
_ Là….là……..khoả thân tập thể ……..
Người đàn ông này vừa thở vừa đứt quãng nói tiếp. Lúc nãy hắn và các thầy cô khác thì không có tham gia dạ tiệc hay xem biểu diễn mà chọn riêng một góc để nhậu nhẹt. Sau khi phát hiện cái chuyện động cmn trời này thì cả đám đều tỉnh rượu kéo tới đây.
_ Hả? Cái gì ……………….
……………………………………….
Trên không trung, cách trường DongDa 50 km.
_ Có gái, có gái là như nào nhỉ?
Lâm Quân đang bay cùng Võ Tinh Cung sau khi nhận được truyền âm phù thì nhíu mày lẩm bẩm một hồi. Nhưng dù sao hắn vẫn phải gọi là đi qua chỗ đó để gặp con gái cho nên là hắn cũng không quan tâm lắm. Cứ theo tứ sư phụ là được rồi.
Nghĩ thế hắn nhét truyền âm phù vào túi lại rồi móc ra một điếu thuốc để lên miệng.
_ Gái sao? Giờ phút này trong lòng ta chỉ có Kim Linh …………
…………………………………………
Trong trường DongDa,
_ Bang chủ bảo sao?
Ngũ Long quay sang hỏi Lục Long, hắn chính là người đã bảo Lục Long báo tin cho Lâm Quân qua đây, để mà tính toán kế hoạch trốn thoát.
_ Không nói gì nhưng em cá là bang chủ sẽ qua đây. Mà ngũ ca, hình như có gì đó không đúng?
Lục Long nói xong quay qua nhìn đám mây trên bầu trời rồi nói. Bọn hắn sau khi phát hiện ra cái tràng cảnh gái gú trên kia thì chỉ đứng xa xa mà quan sát, chứ không hoà mình vào đám học sinh. Khi thấy đám mây bắt đầu bay về hướng bọn hắn thì trong lòng hắn lập tức thắc mắc.
Ngũ Long hay chính là Cẩu Thánh chỉ nheo mắt một cái. Sau khi thấy tràng cảnh của đám học sinh nam xa xa kia và có một vài cô gái lén lút tiến về phía này thì cười khổ nói:
_ Lục Long, Cửu Long chuẩn bị chiến đấu ……….
_ Đánh với ai?
Lục Long và Cửu Long nghe thế thì thắc mắc hỏi lại.
_ Xem thì biết ….
Cẩu Thánh cười khổ nói. Trong lòng lão cũng cảm khái “ học sinh bây giờ đúng là bá cmn đạo thật, cái gì cũng dám làm “.
……………………………………
Bên ngoài trường DongDa,
_ Đặng Tùng, mày có chắc là Lâm Quân đang trong trường không?
Nhật Quỳnh đang cưỡi trên lưng một con Thất Thải Điểu quay sang hỏi Đặng Tùng. Lúc nãy khi bọn họ thấy Lâm Quân rời đi thì ai nấy đều hiểu là Lâm Quân muốn đi trả thù nên vội vàng chạy theo giúp đỡ. Chỉ tiếc là Lâm Quân chạy quá nhanh nên bọn họ không theo kịp mà phải tìm kiếm hắn tới 2 tiếng đồng hồ.
Sau đó, khi Đặng Tùng nghe được tiếng gầm kinh thiên từ trường DongDa thì chắc chắn nói “ Lâm Quân ở trường “ và kéo bọn họ chạy về đây.
_ Ta chắc chắn, không ai hiểu hắn bằng ta.
Đặng Tùng vuốt vuốt mặt rồi nói. Sở dĩ hắn trở lại đây chính là nhận ra tiếng gầm của Tiểu Lâm. Theo hắn nghĩ thì chắc chắn Lâm Quân biết người phá mình đang trong trường nên xuất Tiểu Lâm ra đánh nhau. Thêm nữa là có một đám mây trắng trên trời nên Đặng Tùng càng tin vào điều đó hơn, dù sao thì trong truyền thuyết “ Vân tòng Long, Phong tòng Hổ “ còn gì. Nếu thấy mây thì chắc có rồng rồi.
Nhật Quỳnh thấy Đặng Tùng chắc chắn như thế thì cũng gật đầu. Quay sang nói với các thành viên lớp A2 sau lưng:
_ Chúng ta vào đi thôi. Đại ca đang cần sự trợ giúp của chúng ta.
Nói rồi nàng thúc vào người Thất Thải Điểu một cái, hùng dũng dẫn đầu đoàn Thất Thải Điểu và Hắc Giáp Sư tiến vào trường DongDa.
“ Quân, hy vọng ngươi không sao. Mà hình như đám mây này đang di chuyển thì phải “.
………………………..
Ngoại thành SaiGon, chỗ lúc nãy Lâm Quân xem phim online.
_ Tam ca, Hắc Long Quân và Thiên Long Quân đã tập trung đủ nhưng bang chủ đi đâu rồi?
Một người trong Hắc Long Quân tiến lên hỏi Tam Long, thật vất vả bọn hắn mới có thể tập trung tại đây nhưng không hiểu tại sao bang chủ đã mất tích, không biết là đi đâu.
Tam Long chính là một tên nhóc khá trẻ, nghe thế cũng nhíu chặt lông mày, có vẻ vô kế khả thi. Hắn và Tứ Long phải tốn biết bao công sức mới có thể tập trung được đám Hắc Long và Thiên Long lại, nhưng đếch hiểu bang chủ đã đi đâu. Lúc nãy thử truyền tin phù cũng không được luôn.
Đúng lúc này thì có tiếng bước chân dồn dập chạy tới. Tam Long và mọi người đều quay sang nhìn. Chỉ thấy chạy tới là 8 người, người dẫn đầu đúng là Thập Long, còn 8 người sau lưng ai nấy đều che mặt và mặc đồ đen.
_ Tam ca, bang chủ đâu?
Thập Long là người chạy tới đầu tiên, khi nhìn xung quanh không thấy Lâm Quân đâu thì hắn vội vàng hỏi.
_ Ta cũng không biết.
Tam Long trả lời một câu rồi quay sang chào hỏi 8 người áo đen.
_ Mà đây chính là các vị sư huynh trong Ám Long phải không? Tam Long, Thiên Long Quân xin chào các vị.
_ Tốt lắm, ta đã nghe bang chủ nhắc về ngươi rất nhiều. Mà bang chủ đâu rồi?
Đứng đầu Ám Long chính là Ảnh Sát, hắn chỉ gật đầu xem như chào một tiếng rồi hỏi.
_ Đệ cũng không biết, nhưng hình như Ảnh Long chỉ có 7 người thì phải? Không biết vị thứ 8 là vị nào?
Tam Long nói ra điều thắc mắc nãy giờ trong lòng mình.
_ À đây chính là Sát, hộ vệ thiếp thân của bang chủ. Dạo này hắn theo chúng ta học tập.
Ảnh Sát giơ tay giới thiệu người đứng sau lưng. Người này chính là Sát, con lai của tộc XayDa và Ác Quỷ.
_ Chào huynh đệ, chẳng hay huynh đệ có biết bang chủ đang nơi nào không?
Tam Long cung tay một cái rồi hỏi. Theo hắn thì chắc hộ vệ thiếp thân và chủ nhân thường có liên hệ đặc biệt.
Đúng như dự đoán, Sát không nói gì mà gật đầu một cái.
_ Vậy xin huynh dẫn chúng ta đi tìm bang chủ.
Tam Long nghe thế thì mừng húm, cuối cùng cũng có cứu cánh.
_ Được.
Sát lạnh lùng nói một chữ rồi dẫn đầu chạy đi.
_ Anh em, lên đường. Bang chủ cần sự trợ giúp của chúng ta.
Tam Long thấy thế thì hô một câu, sau đó cả ba đội quân, Hắc Long, Thiên Long, Ảnh Long với sự dẫn đầu của Ảnh Long, bám theo phía sau Sát như những con ma trong bóng tối.
……………………………………..
Trường DongDa, trong một phòng học bỏ hoang mà đám Xa Phong ở lúc nãy.
Lúc này cả phòng học chỉ có đúng 10 người, nhưng lần này người ngồi trên ghế không phải là thanh niên có hình xăm đầu heo mà chính là một người trung niên mặc một bộ quần áo màu vàng theo phong cách Tung Quốc.
Người này trên khuôn mặt chỉ đeo một mặt nạ hình rồng, trông rất giống như cái mà Long Thánh của Tung Quốc đã đeo lúc trước. Chỉ có điều cái của Long Thánh là màu vàng còn cái của người trung niên này là màu Trắng.
_ Lê sứ giả, chừng nào chúng ta bắt đầu?
Tên anh trai của Xa Phong lập tức cung kính tiến lên hỏi. Người này chính là do Tung Quốc phái tới đây, mục đích chủ yếu là bắt sống hoặc giết chết Lâm Quân.
_ Từ từ rồi tính. Mà nè, hãy gọi ta là công chúa.
Tên trung niên dùng một giọng ẻo ẻo như con gái để trả lời. Nhưng đếch hiểu tại sao tên này là con trai mà muốn người khác gọi mình là “ công chúa “.
_ Ách, vâng công chúa. Thuộc hạ cảm nhận được Lâm Quân đang tiến về trường DongDa với một tốc độ rất khủng khiếp, không biết công chúa khi nào ra tay để thuộc hạ còn chuẩn bị.
Anh trai của Xa Phong đổ mồ hôi nói. Tuy trong lòng hơi ghê tởm nhưng hắn biết cái mụ công chúa này mạnh lắm.
_ Vậy hả? Vậy kế hoạch A lập tức khởi động. Mau đi chuẩn bị cho chị.
_ Vâng công chúa.
Anh trai Xa Phong nghe thế thì cung kính một tiếng rồi gọi 9 người kia lui ra ngoài, ý đồ muốn đi chuẩn bị.
Vừa ra tới cửa thì giọng của Lê công chúa lại vang lên:
_ Mà nè, chàng trai xinh đẹp. Lát ngủ với chị nhé.
Sặc, mả mẹ.
Anh trai Xa Phong nghe thế thì thiếu chút nữa đập mặt vào đường, tuy trong lòng hung hăng khinh bỉ vạn phần nhưng lại cười tươi nói.
_ Công chúa, thuộc hạ đã chuẩn bị cho ngài vài sủng nam, bảo đảm hot hơn hạ thần nhiều.
_ Vậy sao? Vậy đi đi cho chị ….
Lê công chúa nghe thế cười tít cả mắt xem chừng hứng thú lắm.
Nhưng khi thấy cả đám người Xa Phong đã rời khỏi thì Lê công chúa, từ giọng nói eo éo ban nãy chuyển thành một giọng trầm đục mà tràn đầy hận thù:
_ Lâm Quân, lần này ta muốn ngươi phải chết …………….Khặc khặc khặc ……
Tiếng cười âm lãnh bay cao bay xa như thể hiện hết những hận thù chồng chất mà vị Lê công chúa này đã phải nhận
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant