I divide all readers into two classes; those who read to remember and those who read to forget.

William Lyon Phelps

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 170: Hắc Hắc, Cái Này Hả……….Hắc Hắc Hắc ………
_ Các anh em, tới phiên chúng ta rồi. Sẳn sàng hết rồi chứ?
Lâm Quân quay sang hỏi mọi người lần cuối. Từ lúc nãy các học sinh lớp A2 đều đã tập trung đằng sau sân khấu. Chỉ chờ đến phiên mình là tiến lên.
_ Đã sẵn sàng.
Lâm Quân thấy mọi người nói thế thì gật đầu, sửa sang lại bộ giáp đen rồi thúc con sư tử dưới chân, dẫn đầu đoàn người bước đi. Lúc này hắn tỏ vẻ đặc biệt hùng dũng. Thành hay bại, chính là ngày hôm nay.
_ Vậy, tiến lên thôi.
……………………………………..
SaiGon thành, cùng lúc này, bên ngoài cổng thành.
Vào lúc này đã là hơn 8 giờ tối, cổng thành đã đóng lại. Không còn để người dân ra vào nữa. Nhưng vào lúc này, bên ngoài cổng thành xuất hiện một đoàn người, nhân số khoảng 200. Người nào có vẻ đều rất mệt mỏi phong trần, họ đều mặc thống nhất là một bộ giáp màu vàng, ngực trái có điêu khắc một con rồng rất lớn. Trên vai còn vác theo một cục sắt cực kỳ to lớn. Có vẻ như là một hành động luyện tập của bọn họ thì phải.
Bọn họ tuy mang vác nặng như thế nhưng không có người nào lên tiếng, chỉ lặng lẽ đứng sát cổng thành. Cho tới bây giờ, binh lính thủ thành còn chưa phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ.
_ Cẩu Thánh, chúng ta có vào thăm hắn không?
Dẫn đầu đoàn người này chính là một bồn cầu màu đen lơ lửng trên không trung và một lão già mặc áo trắng. Tiếng nói vừa vang lên chính là phát ra từ cái bồn cầu màu đen kia.
Lão già áo trắng kia trông cực kỳ bình thường, trên người không có bất cứ điểm nào nổi bật. Trông lão hiền lành giống như những lão nông dân đã về hưu. Vừa nghe cái bồn cầu hỏi thế thì lão già này, suy nghĩ một chút rồi đáp:
_ Tất nhiên chúng ta phải vào thăm tiểu đệ rồi. Hắn bỏ một cái bang to lớn cho ta và ngươi để đi tán gái. Nếu không dạy hắn một bài học hoặc xin ít phí tổn thì ta và ngươi làm sao mà cam tâm chứ.
_ Hắc hắc, đúng vậy. Thằng nhóc này làm bang chủ thật sướng …..
Một giọng nói truyền ra từ cái bồn cầu màu đen nghe có vẻ cực kỳ quái dị.
Đoạn bồn cầu màu đen quay ra sau lưng, nói với 199 người mặc giáp ở phía sau:
_ Nhiệm vụ tiếp theo của các nhóc chính là đột nhập vào trường DongDa, nơi bang chủ các ngươi đang ở. Nếu nhóc nào vào không được thì không cần tiếp tục theo chúng ta nữa, trở về bú sữa mẹ cho xong. Còn, làm sao để vào thì ta chỉ nói một câu “ bất chấp thủ đoạn “. Nghe rõ cả chưa?
_ Rõ, tuân lệnh Dương hộ pháp.
199 người đằng sau lập tức đồng thanh đáp lời. Chỉ có một điều lạ là âm thanh không to, thậm chí có hơi nhỏ. Đúng là lần này bọn hắn đang lén lút đột nhập thì làm sao nói cho to được.
_ Vậy bắt đầu đi. Ta và Cẩu hộ pháp sẽ đợi các ngươi phía trong trường.
Bồn cầu màu đen nói rồi cùng Cẩu Thánh bay đi mất, chỉ để lại 199 người mặc giáp đứng trên mặt đất.
Cả đám người này đúng là người của Thiên Long Bang, đang trên đường vượt biên sang Tung Quốc chi viện cho lão Lê Dũng. Hai người dẫn đầu tất nhiên là Vô Văn Dương – bồn cầu màu đen nam tính và Cẩu Thánh – lão nhân thực lực rất mạnh.
Hai người này đều bất mãn vì Lâm Quân vứt cái bang cho họ không thèm quan tâm, chỉ lo tán gái nên hai đều này muốn trốn việc ra ngoài du lịch một chuyến. Trước là kiếm tiền mua sữa cho con, hai là tiện thể kết hợp du lịch và luyện tay luôn thể.
Còn sở dĩ mang theo 199 tên bang chúng Thiên Long Bang là vì giữa đường có người hầu hạ, sai vặt. Thêm nữa bọn này cũng đều là những hạt giống tốt. Nếu không đào tạo bọn hắn thì cũng có lỗi với bản thân, với nhân dân, với đất nước lắm.
Họ rời DaLat thành từ lúc sáng sớm, chỉ đến 8 giờ tối thì đã tới SaiGon thành, khỏi phải nói tốc độ của đám người này nhanh tới mức nào. Đã thế đám Thiên Long Bang còn phải mang vác vật nặng để luyện thể lực nên tốc độ này chỉ có thể nói là cực kỳ kinh khủng. Trước kia Lâm Quân đi cũng hơn 1 tháng trời.
Thấy bóng hai người Cẩu Thánh và Vô Văn Dương đã rời đi thì Nhị Long – nhân vật thứ hai của Thiên Long Quân mới tiến lên phân phó:
_ Các anh em, Thiên Long Quân chia thành mười tiểu đội tiến vào thành. Còn Hắc Long Quân, các anh em chưa có chỉ huy chính thức nhưng cũng phân thành mười đội. Người nào thực lực mạnh nhất tạm thời làm chỉ huy lâm thời. Lập tức tiến vào thành.
_ Vâng, Nhị Ca.
Cả đám 198 người còn lại đồng thanh hô. Thiên Long Quân chính là quân đội trước kia Lâm Quân đã lập ra. Nhân số gồm có 100 người, đứng đầu đám này chính là Ngọc Tú, có danh hiệu Đại Long.
Còn 100 người khác chính là những người Cẩu Thánh và Vô Văn Dương mới lựa chọn ra từ các bang chúng Thiên Long Bang theo yêu cầu của Lâm Quân. Những người này chỉ mang một cái tên là Hắc Long Quân, nhưng tạm thời chưa có chỉ huy. Theo như Lâm Quân nói “ khi nào ta về rồi tính “. Nhưng vì đám này quá xuất sắc nên Cẩu Thánh và Vô Văn Dương cũng đem theo luôn. Đúng dịp đến SaiGon thành thì tiện thể cho Lâm Quân đánh giá và dạy dỗ luôn thể. Thằng nhóc này suốt ngày chỉ tán gái, rất là không được ……
_ Tốt, tiến lên. Chia làm các hướng hỗ trợ lẫn nhau. Nhớ, cơ hội gặp bang chủ đã tới rồi.
Nhị Long hô một tiếng.
_ Vâng, Nhị Ca.
Ngay lập tức toàn bộ 199 người ở đây quy củ phân thành mỗi người một đội. Sau khi tập trung lại thì tất cả đều theo lời của tiểu đội trưởng, quy củ tiến lên từ các hướng.
Chỉ thấy, trong bóng đêm tăm tối, thỉnh thoảng chỉ có ánh sáng leo lắt của đèn ma pháp, từng bóng đen nhẹ nhàng vọt lên tường thành như những con thằn lằn.
…………………………………
_ Này Cẩu Thánh, hình như lần đột nhập này hơi dễ nhỉ, không hiểu đám binh lính trốn đi đâu rồi mà chỉ để lại đám lính quèn?
Vô Văn Dương và Cẩu Thánh bay đi trước nhất, sau khi đã bao vào thành thì hắn mới thắc mắc quay sang hỏi Cẩu Thánh.
_ Ta không biết, nhưng mà có vẻ hơi kỳ lạ. Ta nhớ hình như SaiGon thành là thành lớn thứ 2 của Việt Quốc mà, tại sao hôm nay trong thành lại canh gác lỏng lẻo như này nhỉ.
Cẩu Thánh suy nghĩ một lát rồi trả lời.
_ Ừ, vậy chúng ta có nên ……..
_ Im, ngươi tính làm gì nữa? Mẹ kiếp, lần trước tao chưa hỏi tội mày đấy.
Cẩu Thánh chưa để cho Vô Văn Dương nói hết câu thì tức giận quát lớn. Số là lần trước, khi Lâm Quân để hắn và Vô Văn Dương về DaLat thành coi sóc cái bang của hắn. Trên đường đi, nếu hai người bay hết tốc lực thì chắc chắn hơn 3 tiếng là tới nơi. Nhưng do cái tên Vô Văn Dương này mà đường đi chậm trễ gần cả tháng. Kết quả thì khỏi phải nói, làm bang chúng Thiên Long Bang lên bàn thờ hết 1 phần 3. Sau cái vụ đó, tuy Lâm Quân không nói nhưng cả hai người đều cảm giác có lỗi lắm. Nhất là Cẩu Thánh hắn, lúc đó chỉ muốn đập đầu chết cho xong.
_ Nè nhóc, ngươi làm gì cứ sồn sồn lên thế. Ý ta là làm cho đám rồng con kia chút khó khăn ấy mà, vào thành dễ quá thì làm gì có khiêu chiến.
Vô Văn Dương dĩ nhiên cũng nhớ tới chuyện lúc trước. Vì vậy áy náy nói.
_ Hửm, vậy ngươi tính làm như nào? Tao nói trước, nghiêm cấm mọi hình thức “ ỉa lên đầu “.
Cẩu Thánh tuy tò mò nhưng cũng vội vàng cảnh cáo. Lần trước khi tên bồn cầu này đi tới đâu, thấy thằng nào có vẻ đáng ghét cũng cho người đó một bãi lên mặt. Vì vậy tốn rất nhiều thời gian.
_ Biết rồi, mà ngươi đừng nói mỗi ta. Mẹ nó, xem lại mình đi. Ta chỉ ỉa lên vài thằng thôi, còn ngươi. Mẹ nó chứ, khi nào đi đường gặp cẩu cũng gọi là ………………..
_ Im, cái này là sở thích của tao, không được sao?
Cẩu Thánh nghe thế cũng đỏ mặt. Đúng là lần trước một phần cũng do lão. Trên đường đi lão mà gặp được thằng nào trộm chó, hay dám ăn thịt chó là lại lao lên tẩm quất một trận tơi bời hoa lá. Sau đó đem theo mấy con chó đó về nuôi. Tới lúc gần về tới Thiên Long Bang thì quanh người đã có hơn 10000 con chó đi theo. Lão giống như là một con chó mẹ, à nhầm, chó cha chăm sóc một đàn con nheo nhóc nên tốc độ mới chậm chạp như thế.
_ Mịa, như nhau cả thôi. Đừng có trách mỗi tao thế.
Vô Văn Dương nghe thế thì lạnh lùng nói, trách nhiệm và lỗi lầm của cả hai người thì làm sao cứ đổ lên đầu hắn được.
_ Thôi, vậy được rồi, không nói nữa … Nhưng, bây giờ, ngươi muốn làm cái gì?
Cẩu Thánh hoà hoãn xuống, vội chuyển chủ đề sang cái khác.
_ Hắc hắc, cái này hả……….hắc hắc hắc ………
Vô Văn Dương chỉ cười âm lãnh mà không nói, giọng cười của hắn có vẻ như cực kỳ âm hiểm và mất dạy, nhất là trong những đêm tối trời như này.
_ Ngươi…….
Cẩu Thánh nghe thế thì cũng toát cả mồ hôi, lão nghĩ, hình như sai lầm cmnr, chắc chắn thằng này có một âm mưu rất lớn.
…………………………….
Trường DongDa,
Lâm Quân dẫn đầu đoàn người bước lên sân khấu, hắn mặc một bộ áo giáp màu đen được thiết kế đặc biệt nhờ Tiểu Thần Đèn. Chỉ thấy bộ giáp này là bộ giáp rất kỳ lạ, trước ngực bộ giáp này được điêu khắc một cái đầu lâu rất to và bự. Trên cái mũ giáp còn có một cặp sừng rất to. Trên cổ còn có một sợi dây sỏ vào các đầu lâu giả. Không cần nói, hình tượng bộ giáp này trông như những bộ giáp của ma quỷ trong truyền thuyết, đặc biệt dữ tợn và tà ác.
Cả Hắc Giáp Sư dưới chân cũng như vậy. Tất cả đều được mặc thêm những bộ giáp và trang sức lên người. Những con sư tử này bình thường đã trông rất dữ tợn, chưa nói tới còn được đeo thêm vài cái đầu lâu quanh bờm, trên đầu được đeo thêm một cái mặt nạ của quỷ dữ.
Cả đám học sinh nam lớp A2 đều là như thế. Nhìn từ trên xuống dưới thì người ta đều tưởng tượng được cái đám này chính là một đoàn quân quỷ dữ tới từ địa ngục.
Y như rằng, Lâm Quân vừa bước ra thì ngay lập tức toàn bộ sân trường đều sôi động lên. Từng câu nói “ thật khốc “, “ thật dữ tợn “. “ thật mạnh mẽ “, “ thật tà ác “ vang lên liên tiếp từ phía sân trường. Ai cũng có cảm giác bộ trang phục này thật đặc biệt.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant