Outside of a dog, a book is man's best friend. Inside of a dog it's too dark to read.

Attributed to Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 159: Vâng, Thứ Đó Được Gọi Là Boom Nguyên Tử
_ Ách, các vị sư phụ …….. cái này thật ra là ……….
Lâm Quân ấp a ấp úng, cũng không biết phải bắt đầu từ đâu. Nhưng chỉ một lúc, sau khi cái đầu óc nhiều dâm ý, à nhầm, nhiều sáng ý hoạt động trở lại thì Lâm Quân cũng biết phải nói làm sao.
Tình hình ngày hôm nay cực kỳ đặc biệt. Một là phải giải thích đầy đủ cho các vị sư phụ. Còn hai chính là thoát khỏi hai mẹ con Nhật Quỳnh. Vì thế Lâm Quân nghĩ ra một kế rất khả thi. Đó chính là kể chuyện giật gân, nửa thật nửa giả và phải đặc biệt cảm động. Nếu làm được như thế thì chắc chắn hai mẹ con nhà kia sẽ cảm động mà không làm khó mình.
Hít một hơi thật sâu, đồng thời sắp xếp lại những ý tưởng trong đầu Lâm Quân bắt đầu kể một câu truyện lâm li bi đát của đời mình, mà hắn mới vừa nghĩ ra tức thì.
_ Lúc nhỏ, đệ tử là đại thiếu gia của gia tộc Lâm Gia DaLat thành. Hồi đó mặc dù được xác định là không thể học tập võ công nhưng cuộc sống của đệ tử phải nói là khá tốt, muốn ăn được ăn. Muốn đồ chơi được đồ chơi ……….muốn gì thì có cái đó. Hai người phụ mẫu đều cực kỳ yêu thương đệ tử.
_ Nhưng, trong một đêm tối trời. Không biết vì lý do gì mà một đoàn người mặc áo đen xuất hiện. Tàn sát gần hết gia tộc của đệ tử. Chỉ một mình đệ tử vì cha mẹ che chở, giấu dưới xác của hai người nên đệ tử đã thoát được cái chết.
_ Sau đó vì còn quá nhỏ, cũng không thể học võ công nên đệ tử bị bắt nạt hết từ ngày này sang ngày khác. Cuộc sống còn kém hơn cả thằng ăn mày. Lúc nào cũng phải lục lọi thùng rác để tìm đồ ăn ……
_ Trong một lần đánh nhau để dành đồ ăn với một con chó dại thì bất hạnh thay, đệ tử bị nó cắn trúng. Thêm nữa nó chính là một con chó dại mười phần. Ngay lúc đó thì đệ tử biết mình sẽ chết ……
_ Vì vậy mới mang theo thân xác đã gần tàn phế, cố gắng lê lết về chỗ ở lúc trước của nhà Lâm Gia đệ tử. Ý muốn được chết chung với phụ thân mà mẫu thân ….
_ Lúc đó đệ tử đã hết sức nên cũng không thể nào đào ình một cái mộ tử tế được, sau khi thắp 3 nén nhang trước mộ của phụ mẫu thì đệ tử nằm lên gò đất đã chôn cất mẫu thân. Lúc đó đệ tử chỉ muốn về với vòng tay ấm áp của mẹ mình.
_ Khi đệ tử nằm xuống thì cũng là lúc chất độc của con chó đã bắt đầu phát tác, ngay lúc đó. Đệ tử cảm giác mình như mê đi, linh hồn như muốn vọt ra khỏi thân xác bất cứ lúc nào …..
_ Nhưng, may mắn thay. Trời không tuyệt đường người, cũng vào chính lúc đó. Một lệnh bài, vật mà mẫu thân phụ thân trước lúc lâm chung để lại cho đệ tử cũng đã phát huy tác dụng. Nó phát ra một ánh sáng cực kỳ thánh khiết, đã chưa lành hết thương thế của đệ tử.
_ Sau đó đệ tử mới biết thì ra cái lệnh bài này chính là đồ mà đám người áo đen lúc trước muốn tìm kiếm.
_ Mặc dù thoát chết lúc đó, nhưng từng ngày từng ngày đệ tử vẫn phải làm ăn mày sống qua ngày. Cho đến một ngày, khi tìm hiểu được thực hư của chiếc lệnh bài đó thì đệ tử cũng tìm ra được 10 pho võ công thượng thừa từ trong đó. Thì ra chiếc lệnh bài này là của Tung Quốc, còn võ công trong đó chính là võ công 10 môn phái nổi tiếng đã diệt vong của Tung Quốc khi xưa ….
_ Nhờ vào chiếc lệnh bài thần kỳ này mà đệ tử tìm kiếm chiêu mộ thêm rất nhiều huynh đệ đã giúp đỡ đệ tử lúc xưa. Tới ngày hôm nay thì đệ tử cũng đã thống nhất được DaLat thành và 3 thành lân cận ….
_ Khi làm xong tất cả thì đệ tử dẫn theo một số anh em vào SaiGon thành học tập, ý đồ sẽ học thật tốt, tăng tu vi thật cao để mà trả mối thù diệt gia khi xưa ………
_ Mối thù này không đội trời chung ………
Nói đến đây Lâm Quân giả vờ hét lên với một khí thế cực kỳ bi thương. Hai hàng nước mắt đã chảy ra từ lúc nào. Thực ra lúc đầu Lâm Quân tính mượn nhờ tâm tình bi thương của thân thể này để diễn. Nhưng không hiểu tại sao hắn quá nhập tâm nên cũng khỏi luôn. Cái này thành sự thực chứ không còn là diễn nữa.
_ Từ sau đó, đệ tử và bạn bè bắt đầu cuộc phiêu lưu của chính mình ………..
Lâm Quân tiếp lời kể chuyện hắn gặp Lê Thiếu Phong, chuyện rơi xuống Vạn Cẩu Vực, chuyện gặp Cẩu Thánh. Chuyện yêu Kim Linh. Chuyện bạn bè mình bị tóm vào tròng …. Chuyện bắn Lê Dũng …. Chuyện học hành ……..
Lời kể uyển chuyển xúc động, Lâm Quân kể nửa thật nửa giả và cực kỳ lâm ly bi đát. Lúc nào người bị hại cũng chính là hắn, người thiệt thòi nhất cũng chính là hắn, người đứng ra giải quyết tất cả cũng chính là nhờ hắn.
_ Cho đến hôm nay đệ tử gặp được các vị sư phụ. Thực ra vừa gặp đệ tử cảm giác như đã quen từ kiếp trước. Ngày hôm nay, đệ tử mới thực sự nói ra những tâm sự giấu sâu trong đáy lòng mình ……
_ Phịch.
Lâm Quân nói rồi quỳ thẳng xuống đất, mặt mũi đã tràn đầy nước mắt, hét lên:
_ Mong rằng các vị sư phụ giúp đệ tử. Mong các vị sư phụ hãy làm đệ tử mạnh mẽ hơn. Để có một ngày đệ tử trước là trả thù cho gia tộc, sau là chiến đấu vì Việt Quốc.
Lâm Quân dập đầu một cái thật mạnh.
_ Mong các vị sư phụ thành toàn.
_ Đứng lên đi đệ tử tốt. Chúng ta chắc chắn sẽ giúp ngươi.
Trương Văn Minh, không biết đã trở lại từ lúc nào. Tiến tới nâng Lâm Quân đứng dậy.
_ Cảm ơn đại sư phụ.
Lâm Quân cung cung kính kính đứng dậy, hai hàng nước mắt vẫn lăn dài trên má. Chuyện tuy nửa thực nửa giả nhưng hôm nay Lâm Quân mới bỏ qua cái áp lực che giấu bấy lâu nay của mình. Chỉ khác là Lệnh Bài Thiên Long được hắn sửa thành của cha mẹ truyền cho. Và phải che giấu là vì sợ đám áo đen kia phát hiện. Tất cả đều rất hợp logic.
_ Tốt rồi, nhưng mà con nói con gặp một người tên Cẩu Thánh, hai người làm huynh đệ với nhau. Vậy hình dáng lão như thế nào?
Võ Tinh Cung len lén lau khoé mắt đang ướt của mình rồi lên tiếng hỏi. Thật ra lão cực kỳ nghi ngờ vị này chính là một trong hai vị còn sót lại từ đời “ Thập Nhất Tinh ” thứ 17.
Lâm Quân nghe thế thì ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
_ Chỉ là một lão già tóc trắng râu trắng, à sau lưng lão có một hình xăm đặc biệt. Giống chó mà không phải chó, giống sư tử nhưng cũng không phải sư tử. Nếu rõ ràng ra thì thân là sư tử, nhưng đầu là đầu chó. Còn có một bộ bờm sư tử nữa.
Lâm Quân nhớ khi hai người tắm chung đã nhìn thấy một hình xăm của Cẩu Thánh. Nếu nói đó là đặc điểm thì cái hình xăm đó là nổi bật nhất. Cho tới bây giờ Lâm Quân vẫn chưa quên được hình dáng của nó.
_ Hửm, vậy chắc đúng rồi. Cái đó chính là dấu hiệu phân biệt của chúng ta, thứ con nói được gọi là “ Cẩu Linh Sư “. Một thần thú trong truyền thuyết còn hiện nay thì đã tuyệt chủng.
Võ Tinh Cung thở phào một phát rồi nói. Những gì Lâm Quân miêu tả đều giống như trong truyền thuyết. Vậy là Việt Quốc có tới hai Cẩu Thánh rồi. Cái này cũng thật là ngoài ý muốn, không ngờ vị kia mất tích đã lâu mà tới bây giờ vẫn còn sống.
_ Cẩu Linh Sư?
_ Đúng, nhưng cái này nói sau. Còn cái thần khí mà con miêu tả thì chúng ta đã biết là cái gì rồi. Nhưng mà vi sư hỏi thật con một câu.
Lần này thì chính là Trương Văn Minh lên tiếng.
_ Câu gì ạ?
Lâm Quân nghe thế thì run lên, hình như truyện hắn kể rất hợp logic mà, không lẽ đại sư phụ phát hiện chỗ nào không đúng.
_ Thực ra là súng con lấy ở đâu ra vậy?
Trương Văn Minh hỏi một câu mà hắn đã thắc mắc từ bấy lâu nay. Hắn cực kỳ muốn biết tại sao Lâm Quân có được những khẩu súng tân tiến như thế.
Nếu như nói Lâm Quân tự chế tạo thì làm sao đòi giá cao tới trời như thế. Làm cho hắn, thân là hoàng đế cũng phải phái người qua Tung Quốc cướp ngân hàng. Đã thế còn không chịu nhận thứ khác, chỉ nhận tiền mặt thôi nữa chứ.
Còn nếu như nói người khác chế tạo thì tại sao chưa bao giờ xuất hiện qua, còn Lâm Quân làm sao có thể lấy được.
_ Ách, cái này …….thú thật với các vị sư phụ là đệ tử tự chế tạo ra ….
Lâm Quân nghe thế thì thở phào một hơi, không hỏi cái lệnh bài là tốt rồi. Nhưng mà vẫn ấp úng nói. Thực sự là cũng không phải hắn làm ra, bây giờ nhận thành quả của người khác thì cũng không tránh khỏi ngại nha.
_ Vậy tại sao con đòi nhiều tiền thế? Có biết bây giờ Lê Dũng đang làm cái gì không?
Trương Văn Minh nghe thế thì hỏi lại một câu. Trong lòng vẫn khó hiểu như trước.
_ Dạ, nghe nói hiệu trưởng đi du lịch bên Tung Quốc. Nhưng thực ra là làm gì ạ?
Lâm Quân chỉ nghe đồn là thế, nhưng theo vẻ mặt của ông già Trương Dũng thì hình như không phải thế.
_ Lão kết hợp du lịch và cướp ngân hàng.
Trương Văn Minh tựa tiếu phi tiếu phun ra một câu.
Câu này vừa nói xong thì lập tức Lâm Quân há hốc mồm, không thể nào tin tưởng được. Hiệu trưởng đi cướp ngân hàng, có lộn không vậy.
_ Con muốn đòi tiền thì đòi ít thôi chứ. Làm sao cái gì giá cũng tính bằng trăm tỷ ngàn tỷ là sao? Việt Quốc đâu phải quốc gia chuyên in tiền.
Trương Văn Minh thấy thế thì bất mãn nói thêm một câu. Lão đúng là hoàng đế nhưng cũng không dễ dàng gì nha.
_ Ách…….đệ tử……..thực ra là……..nghiên cứu cải tiến thêm nhiều món vũ khí mới ……ách……..cái này là vì tương lai Việt Quốc ………..
Lâm Quân ấp úng nói tiếp, cái này thì hắn đành phải xạo thôi. Chứ thực ra lấy tiền cũng chỉ đổi phim con heo cho Tiểu Thần Đèn xem.
_ Nghiên cứu cái mới? Không lẽ có những thứ uy lực còn mạnh hơn sao?
_ Ách, dạ đúng vậy. Nếu như có tiền thì mạnh nhất chính là một thứ, uy lực tàn phá một tỉnh của Tung Quốc …..
_ Hả? Cái gì? Thật không?
_ Vâng, thứ đó được gọi là boom nguyên tử.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant