Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 154: Cô Gái Và Hai Trái Táo
_ Ách, các chị. Tha cho em.
Lâm Quân thấy đám con gái lao tới vội vàng cắp *** chạy đi. Tới bây giờ thì hắn cũng đã hiểu tại sao đám này lại tức giận thế. Ừm, là do lúc nãy hắn so sánh thái quá, gọi bọn họ là “ lão thái thái “, “ hồng phấn khô lâu “, “ con gà “ ………
Đúng là không có một cô gái nào có thể chịu được những xỉ nhục như thế. Nhưng thật tình là Lâm Quân không cố ý mà, tại vì làm vui lòng Kim Linh nên hắn mới phải nói thế. Bình sinh thằng nào đi tán gái mà không nói thế đâu. Chẳng qua là nói trước một đám con gái thì chỉ có mình Lâm Quân thôi. Đúng là thanh niên nghiêm túc của thời đại.
Đám con gái thì tuy biết là Lâm Quân tán tỉnh Kim Linh nhưng thực sự là không có ai bị chửi xấu thẳng mặt mà lại làm thinh cả. Đừng nói các cô là những người con gái như hoa như ngọc nên cực kỳ hận tên thối tha này.
Nếu ngươi nói với một mình Kim Linh thì chả có gì, nhưng ai bảo ngươi nói trước mặt chúng ta làm gì. Thế nên bây giờ ngươi phải chết.
Các cô gái nghĩ như thế trong lòng rồi đều hung hãn xông lên, quyết tâm đập cho Lâm Quân một trận tơi bời.
Các cô gái rất nhanh bao vây Lâm Quân vào chính giữa, không có một đường nào để mà lọt ra ngoài. Còn Lâm Quân thấy vậy cũng bó tay, trong lòng gấp rút suy nghĩ cách đối phó.
Sau cùng, Lâm Quân nghĩ ra một kế cực kỳ vô sỉ nhưng rất khả thi. Hắn quay sang cười nói với các cô gái:
_ Các cô muốn đánh ta cũng được thôi. Nhưng đừng trách bàn tay ta vô tình. Hừ, cô nào dám lên coi chừng ta bóp bóp đó. Hắc hắc hắc.
Vừa nói Lâm Quân vừa giơ hai tay lên làm động tác “ bóp z… long trảo thủ “ trong truyền thuyết.
Nhất thời, khi thấy Lâm Quân làm thế thì các cô tự nhiên trùng xuống, trong lòng cũng có chút lo sợ. Lỡ thằng này làm thật thì sao, mười mấy năm nay ta thủ thân như ngọc. Không lẽ bây giờ lại phải bị thằng này làm bẩn sao. Chết cũng không được, ừm, chính là chết cũng không được.
Nhưng, có một người không sợ. Chính là Nhật Quỳnh, thủ lĩnh của cả đám con gái.
Chỉ thấy cô ta đứng ra nói:
_ Các chị em, chúng ta dùng ma pháp khoá tay hắn lại rồi lao lên. Hừ, nếu hôm nay chúng ta không dạy cho thằng này một bài học thì đúng là không xứng đáng với chị em, với tổ tiên. Hắn nói chúng ta như thế mà chúng ta có thể chịu được sao? Hắn sỉ nhục chúng ta mà chúng ta có thể nhịn được sao. Cho dù hắn sờ được thì sao chứ, hắn sờ thì cứ đá nát trứng chym của hắn. Đến lúc đó thì người thiệt thòi chính là hắn rồi. Các chị em, đừng sợ. Lên ………..
Nhật Quỳnh uy phong lẫm lẫm như một vị tướng quân thực sự. Nàng vừa dứt lời thì ngay lập tức lao lên, làm đầu tàu gương mẫu cho đám chị em noi theo.
Các cô gái xung quanh nghe thế thì cũng gật đầu một phát, trong lòng thầm hô có lý. Với cả Nhật Quỳnh đã lao lên rồi nên cũng lao theo. Cùng lắm một mình Nhật Quỳnh bị bóp là được rồi, chúng ta không bị sao cả.
Còn Lâm Quân nghe Nhật Quỳnh nói thế thì cũng ngẩn cả người, hắn không ngờ lớp trưởng bình thường xinh đẹp đáng yêu khi tức giận lại có một bộ mặt đáng sợ như thế. Nói chung là bất chấp tất cả lao lên, quyết tâm hành hạ hắn.
Nhưng mà Lâm Quân cũng có điểm không hiểu được, thực ra hắn chọc gì cô nàng này mà cô ta lại muốn đập hắn như thế. Hừ, không phải chỉ muốn bóp cô thôi sao, cô làm gì mà xị nhặng cả lên thế. Hừ, hừ, lần trước ai bảo cô bóp ta trước làm gì. Ta qua hai kiếp mà vẫn còn zin đó nha, chỉ có một mình cô sàm sỡ ta. Cô không chịu trách nhiệm thì thôi mà còn muốn ta ăn hành nữa à.
Tốt lắm, xem ai hơn ai.
Nghĩ tới đây và thấy cảnh Nhật Quỳnh lao lên thì nộ hoả cũng tự nhiên trào dâng trong lòng Lâm Quân. Lần này hắn quyết tâm thật rồi, cho dù có chết thì cũng phải bóp cô ta vài cái cho hả giận mới được.
Lâm Quân không chút nao núng, hai bàn tay giơ ra trước ngực. Khi Nhật Quỳnh đã tiến tới gần Lâm Quân thì hắn bắt đầu hành động. Chỉ thấy Lâm Quân như một tia chớp, không tránh né mà lao thẳng vào Nhật Quỳnh, hai bàn tay như ma trảo căn đúng chuẩn vị trí bộ ngực như hai trái táo của Nhật Quỳnh.
Nhật Quỳnh thấy Lâm Quân lao tới thì cũng sửng sốt, bước chân bội dịch chuyển sang ngang. Ý đồ né tránh Lâm Quân.
Nhưng mà, Lâm Quân nói thế nào thì thực lực cũng được coi là thuộc hàng cao nhất lớp, làm sao có thể để Nhật Quỳnh, một người thực lực thấp hơn né tránh được.
Lâm Quân cũng biến chuyển bước chân, dùng thân pháp “ Lăng Ba Vi Bộ “ mà hắn thành thạo chuyển hướng theo Nhật Quỳnh.
Lần này thì Nhật Quỳnh cực kỳ bất ngờ nên không né tiếp được nữa, chỉ trừng trừng con mắt nhìn hai bàn tay Lâm Quân sắp đặt lên ngực mình.
_ Bộp.
Một âm thanh chạm vào quần áo lập tức vang lên. Chỉ thấy hai bàn tay to lớn dính đầy tương cà đã đặt thẳng lên ngực Nhật Quỳnh.
Theo quán tính, Lâm Quân bóp bóp hai cái.
Ủa, sao lạ thế nhỉ, cái này hình như hơi bị khác.
Sờ được một lúc thì trong lòng Lâm Quân đột nhiên mọc lên một cỗ thắc mắc. Cho dù chưa bao giờ bóp ngực phụ nữ nhưng hắn cũng là một thanh niên tinh thông JAV học và cũng khá hiểu biết về ngực phụ nữ.
Đáng ra theo đạo lý thì ngực phụ nữ phải hơi mềm, giống như cái bánh bao thường bán ngoài chợ. Bóp vào có cảm giác thoải mái mới đúng.
Tại sao của Nhật Quỳnh thì bóp vào có vẻ cứng cứng, cho dù qua hai lớp áo thì cảm giác cũng không sai được. Chính là cứng cứng, giống như nhét hai trái táo vào trong áo vậy.
Vừa nghĩ như thế thì Lâm Quân bỏ tay ra.
Ngay lập tức, từ trong áo Nhật Quỳnh rơi ra hai trái táo đỏ mọng. Cực kỳ bắt mắt. Hai trái táo rơi “ bộp, bộp ‘ xuống đất.
Lâm Quân ngẩn người.
Nhật Quỳnh ngơ ngác.
Các cô gái xung quanh như không tin vào mắt mình.
………………..
………………..
………………..
Cả sân luyện tập ồn ào từ nãy giờ đột nhiên im phăng phắc, không có bất cứ một tiếng động nào vang lên. Cho dù là đám côn trùng nhỏ nhoi thì chắc cũng đứng ngơ ngác nhìn một màn này. Không ngờ là lớp trưởng có bộ ngực vĩ đại từ trước tới giờ lại xài hàng giả. Đúng là không ai có thể tin tưởng được chuyện này.
Ngay cả Lâm Quân cũng không tin sự phán đoán của hắn là đúng. Hắn cứ nghĩ ngực Nhật Quỳnh có vấn đề gì khác chứ.
Im lặng được chừng hơn một phút thì cũng có người đầu tiên lên tiếng. Người này đúng là nhân vật chính trong vở hài kịch “ cô gái và hai trái táo “. Lớp trưởng Nhật Quỳnh.
_ Lâm Quân, ta giết ngươi.
Chỉ thấy Nhật Quỳnh đột nhiên trở nên điên cuồng như một con hổ cái. Lao thẳng về phía Lâm Quân, hai tay cấu véo vào hai cái eo của hắn.
Vì không đề phòng nên Lâm Quân lập tức trúng chiêu. Hắn chỉ cảm giác eo mình như gặp một đả kích đặc biệt mãnh liệt. Đau còn hơn cả khi hắn bị đá vào trứng chym. Cái này đúng là “ tráo môn “ của hắn khi luyện võ của Thiếu Lâm. Chính là một điểm yếu nhất trên toàn bộ cơ thể của hắn.
_ Ngaoooooooo, tha cho ta đi mà, tha cho ta đi. Ta chỉ lỡ tay thôi. Đại tỷ….ặc…….ặc…..tha cho ta đi aaaaaaaaaaaaaaaaa ………………….
Vì quá đau đớn nên Lâm Quân kêu thét lên, trong lòng tràn ngập uỷ khuất. Ta bóp cô mà cô còn xài hàng giả thì bóp cũng có được quái gì đâu mà phải cấu véo ta.
Tuy nhiên Nhật Quỳnh phảng phất như không nghe thấy, hai bàn tay vẫn nhéo chặt eo Lâm Quân, kiên quyết không thả ra. Còn Lâm Quân thì như bị động kinh, kêu hét liên tục nghe cực kỳ thảm thiết. Những cô gái đứng xung quanh thì tạm thời cũng không biết làm gì với cái đôi oan gia này nên đành đứng im tại chỗ. Ngơ ngác nhìn.
……………………………
_ Này, thằng nhóc bá đạo thật nhỉ. Chậc chậc, bóp z… con gái người ta cơ đấy.
Võ Tinh Cung và Đặng Tùng đã tới được một vài phút. Sau khi quan sát thấy tay Lâm Quân có dính chút máu. Và cả trên áo Nhật Quỳnh đang mặc, ở vị trí trọng yếu có dấu bàn tay màu đỏ thì cả hai người đều đã hiểu ra mọi chuyện.
_ Ách, thúc thúc, cái này chắc là hiểu lầm.
Đặng Tùng nghe thế thì vội vàng nói. Hắn sợ lão già này cho là Lâm Quân quá mất dạy, nếu không chịu nhận làm đệ tử nữa thì nguy to.
Nhưng ai dè vừa nói xong thì lão già Võ Tinh Cung này lại cười hô hố nói:
_ Giống ta thời còn trẻ, rất có phong độ. Đệ tử này ta nhận chắc rồi. Hắc hắc hắc.
Sặc, mẹ nó. Thì ra là cùng một mặt hàng. Đúng là già mà không nên nết.
Đặng Tùng nghe thế thì hung hăng khinh bỉ trong lòng, nhưng mặt ngoài lại tỏ vẻ thắc mắc hỏi:
_ Thúc thúc, mà tại sao Lâm Quân kêu to thế. Con nhớ hắn cũng mạnh mà, làm gì bị gái nhéo mà gào thảm thiết như vậy nhỉ?
Võ Tinh Cung nghe thế thì nhíu mày quan sát một chút, sau đó lên tiếng:
_ Hình như cái này gọi là “ tráo môn “. Theo ta được biết người nào tập những bí kíp luyện thể thì đều có một yếu điểm gọi là “ tráo môn “. Nếu bị địch nhân phát hiện được thì người đó sẽ mất hết sức chiến đấu. Đúng thay cô gái này lại chụp trúng chỗ đó.
_ Ặc thì ra là thế.
Đặng Tùng nghe thế gật đầu tỏ vẻ hiểu. Hèn gì khi hắn luyện võ công Thiếu Lâm thì cũng có một vài chỗ không tài nào luyện được. Thì ra cái này gọi là “ tráo môn “.
_ Ừm, đúng rồi. Mà thằng nhóc này có thuộc tính nào? Sao ta quan sát nãy giờ mà nhìn không ra.
_ Nghe hắn nói thì chính là toàn thuộc tính.
Đặng Tùng nghe thế vội vàng đáp.
_ Ừm, toàn thuộc tính …….Hả? Ngươi nói cái gì? Là toàn thuộc tính?
_ Đúng, chính là toàn thuộc tính.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant