God be thanked for books! they are the voices of the distant and the dead, and make us heirs of the spiritual life of past ages.

W.E. Channing

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 152: Hahahaha, Chắc Hẳn Ngươi Bất Ngờ Lắm
ặng Tùng biết Lâm Quân đang ở chỗ đám học sinh nữ nên thẳng tiến tới phía sân tập lớp A2, trong lòng hắn tuy biết chỗ này được đám con gái coi như trọng địa nhưng có Võ Tinh Cung ở đây nên Đặng Tùng cũng không thèm quan tâm.
Đùa sao, võ thánh muốn tới thì ai có thể cản được chứ.
Trong lòng gấp rút nên Đặng Tùng bước đi như bay, cho dù vác Thiên Vũ trên vai nhưng hắn dường như là không có một chút gánh nặng nào. Võ Tinh Cung thì chỉ nhàn nhã theo sau lưng hắn.
Chẳng mấy chốc mà cả hai người đều đã tới được sân luyện tập. Nhưng ngay lúc này Đặng Tùng lại nhíu mày.
Bởi lẽ chỗ này mọi ngày thì có một hai đứa con gái canh gác bên ngoài, không hiểu sao hôm nay lại không có ai hết. Tuy vẫn còn một tầng trận pháp bao phủ nhưng mà hắn có cảm giác hơi bị lạ. Tại sao thằng Lâm Quân vừa tới thì chỗ này lại khác rồi, không phải bọn hắn ở trong làm trò gì đó chứ.
Nghi hoặc là thế nhưng Đặng Tùng vẫn quay qua nói với Võ Tinh Cung, sau đó chỉ chỉ tay về phía sân luyện tập:
_ Thúc thúc, Lâm Quân ở ngay trong đó đó.
Võ Tinh Cung nghe thế thì cũng nhíu mày, lão cảm nhận được ngọc bội âm đang ở trong đây, tức là chỗ này có người lão cần bảo vệ. Mà hình như lúc mới đột nhập vào đây lão nghe chỗ này có người kêu “ hiếp dâm “ thì phải. Không biết có gì trong này.
_ Để ta xem.
Trầm ngâm một lát rồi Võ Tinh Cung giơ tay lên, nguyên khí từ trong tay truyền ra bên ngoài. Hai tay lão vung qua hai bên, tức thì, trận pháp bảo vệ bên ngoài bị lão xé như xé một tờ giấy rách.
Trận pháp vừa phá xong thì tầng cách âm đã biến mất. Ngay lập tức, từ trong sân luyện tập truyền ra một tiếng kêu gào thảm thiết.
_ Ngaoooooooo, tha cho ta đi mà, tha cho ta đi. Ta chỉ lỡ tay thôi. Đại tỷ….ặc…….ặc…..tha cho ta đi aaaaaaaaaaaaaaaaa ………………….
_ Là Lâm Quân.
Đặng Tùng vừa nghe tiếng gào thì cuồng hô một cái. Sau đó không chờ Võ Tinh Cung lập tức lao ngay vào trong sân.
Võ Tinh Cung thấy thế thì ngạc nhiên một lát, rồi ngay lập tức cũng theo đi vào. Thú thật là lão cũng hơi tò mò nha. Tại sao một thằng con trai lại kêu thảm thiết như thế nhỉ.
Hai người, một trước một sau lập tức lao vào trong sân. Vừa nhìn thấy những gì đang xảy ra ở trong sân thì hai người lập tức đứng ngơ ngác tại chỗ. Trong lòng thầm hô “ con mẹ nó, quả là anh hùng “.
………………………………..
15 phút trước.
_ Bớ người ta………..hiếp dâm………..hép mi ……………………..
Lâm Quân vừa hét vừa nghĩ thầm tiêu đời trai của hắn rồi. Tại sao hắn là một người con trai còn zin mà lại rơi vào cảnh này. Làm sao hắn có thể chịu nổi một đàn con gái như lang như hổ này cơ chứ. Tuy có chút tự tin về khả năng của mình nhưng Lâm Quân nghĩ hắn cũng chịu không nổi quá. Ở đây có gần bốn chục đứa con gái lận nha.
Vừa nghĩ vừa lăn lộn quằn quại trên đất nhưng Lâm Quân lại cảm giác không khí im lặng tới đáng sợ.
Ủa, gì kỳ vậy ta. Không phải hiếp dâm hả.
Nghĩ nghĩ rồi Lâm Quân mở mắt ra. Đập vào mắt hắn là Nhật Quỳnh vẫn đang ngồi trên bụng hắn. Sau lưng đám con gái thì vẫn đang trong tư thế lao tới. Nhưng thật ngạc nhiên là tất cả đều đang im lặng. Khuôn mặt thì đỏ bừng như thiêu đốt.
Quái, chuyện gì thế này. Tại sao con nào con nấy mặt mũi đỏ bừng thế nhỉ. Mịa kiếp, ta mới là người bị hiếp dâm cơ mà.
Lâm Quân nghĩ thế rồi buồn bực lên tiếng:
_ Này các cô, các cô có làm cái gì thì lẹ lên. Ta không chống cự đâu. Tại sao lại đứng ngây như phỗng thế?
_ Ai nói chúng ta muốn hiếp dâm ngươi?
Sau cùng thì Nhật Quỳnh nghe thế cũng lên tiếng hỏi lại. Thật ra các cô đỏ mặt là vì hai chữ “ hiếp dâm “ nha. Con gái người ta ai mà thèm hiếp dâm ngươi chứ hả. Ngươi không hiếp ….. à ngươi đừng có mơ nhá.
_ Ách, không phải hiếp thì cô leo lên người ta làm gì nha. Muốn chơi cưỡi ngựa hả?
Lâm Quân âm dương quái khí hỏi ngược lại.
_ Cưỡi ngựa?
Nhật Quỳnh lập tức ngạc nhiên, cái vụ này thì liên quan gì tới cưỡi ngựa nhỉ.
_ Đúng đó, hắc hắc. Sao? cô thấy cưỡi ngựa thì làm sao? Có phải là nhún nhẩy không? Hắc hắc, đừng nói mấy ấn phẩm JAV lần trước cô tịch thu của đám bọn ta cô chưa xem nhá. Ta không tin đâu.
Lâm Quân mặt mày dâm đãng nhỏ giọng truyền âm cho Nhật Quỳnh. Mấy lời này không có nói to được, ở chỗ này còn có người trong mộng của hắn nha. Kim Linh mà nghe được thì chắc Lâm Quân phải FA quá.
Nhật Quỳnh nghe thế thì lập tức đỏ bừng mặt. Đúng là lần trước nàng thu mấy cái ấn phẩm đồi truỵ mà Lâm Quân đem ra cho đám con trai xem. Đúng là nàng cũng tò mò rủ mấy chị em xem cùng thật.
Nhưng mà nhún nhẩy, cưỡi ngựa thì hẳn là ……..
Nhật Quỳnh nhớ tới những đoạn trong bộ phim hai người đóng, ít lời thoại mà ai cũng hiểu thì lập tức liên tưởng đến cái trò “ cưỡi ngựa ” mà Lâm Quân nói. Ngay lập tức, khuôn mặt đỏ bừng của nàng lập tức đen lại, bàn tay không tự chủ đập thẳng vào bộ mặt dâm đãng của tên thối tha Lâm Quân.
_ Lâm Quân, đồ vô sỉ. Dám nói thế hả? Các chị em, hôm nay ta muốn tên này phải chịu đau khổ, các chị em. Lên, củ hành hắn.
Nhật Quỳnh ngồi trên bụng Lâm Quân mà hét lên, bàn tay đập “ bôm, bốp “ vào mặt hắn như đang tập boxing.
Các cô gái phía xa xa vừa nghe Nhật Quỳnh hét lên thì lập tức có vẻ khó hiểu. Hình như lúc nãy là đùa thôi mà, bây giờ đánh thật hả. Ặc, mà tại sao đại tỷ lại đột nhiên giận dữ thế nhỉ.
Thắc mắc thì thắc mắc nhưng các cô cũng lập tức lao lên. Ừm, đánh thì không đánh nhưng trợ oai cho đại tỷ chắc không sao.
_ Bốp, bốp, bốp.
_ Binh, binh, bang, bang.
_ Binh, bang, bốp, binh, bang, bốp.
……………………………
Từng tiếng động đập vào mặt vang lên liên tiếp. Lâm Quân cảm tưởng hắn sắp thành gấu mèo tới nơi rồi. Hai con mắt cũng mở không ra nổi nha. Nhưng mà tại sao lại như này nhỉ, hình như hắn mới đùa một chút thôi mà.
Mặc dù cái mặt của hắn dày thật, nhưng mà cứ bị một đứa con gái đập vào mặt thì không thoải mái lắm nha.
Lâm Quân buồn bực thầm nghĩ mà hắn không biết là đã nói trúng tim đen của Nhật Quỳnh, làm cho nàng tức giận. Thêm cả vì tâm trạng mấy ngày nay của nàng thực sự không tốt nên mới tìm cách phát tiết. Đúng lúc thay Lâm Quân lại chọc vào ổ kiến lửa này.
Đang phê theo điệu nhạc, à, theo những cú đấm vào mặt thì chợt Lâm Quân quan sát thấy bên hông Nhật Quỳnh đeo một cái ngọc bội thật quen thuộc. Một cái ngọc bội hình hổ, hắn nhớ hình như cái ngọc bội này hắn đã gặp ở đâu rồi thì phải.
Ngẫm nghĩ một lát thì Lâm Quân đã nhớ ra cái ngọc này là đã thấy ở đâu. Chính là vào cái hôm mà Lâm Quân đột nhập vào ký túc xá nữ thả côn trùng, khi ở phòng của đám Nhật Hạ thì Lâm Quân đã bị một cô gái say rượu sàm sỡ. Bên hông cô ta cũng đeo một cái ngọc bội như thế này.
Chẳng lẽ là cô ta thật. Hừm, nhớ lúc đó anh đã từng thề “ nếu người đó xấu thì anh chạy, nhưng mà đẹp thì anh sẽ bóp lại “. Hừ, tốt lắm, ta sẽ giả vờ đau đớn mà bóp lại một chút. Hừ hừ, chiếm tiện nghi của anh rồi còn đánh anh nữa, đúng là đồ con gái không biết chịu trách nhiệm.
Lâm Quân suy nghĩ một âm mưu mờ ám trong đầu rồi trên khoé miệng của hắn nở một nụ cười kỳ dị.
Ngay lập tức, Lâm Quân hành động.
Lâm Quân điều khiển nguyên khí trong người hội tụ tại bụng hắn, từ đó sinh ra một lực đẩy mãnh liệt đẩy Nhật Quỳnh bay ra khỏi người Lâm Quân.
_ Ầm.
Vì không đề phòng nên Nhật Quỳnh bị bay ra, mông đập thẳng vào mặt đất. Nàng vừa định chửi một câu thì ngay lập tức Lâm Quân bắt đầu hành động thứ hai.
Chỉ thấy hắn giả vờ nằm lăn lộn trên đất, hai tay ôm lấy khuôn mặt mình. Từ trong tay chảy ra một ít nước màu đỏ như máu. Cái này là thứ tương cà Lâm Quân mới móc từ trong “ nhẫn trữ vật “ ra ngoài. Ý đồ giả vờ bị thương nặng.
Khi lăn một lúc thì Lâm Quân nằm im tại chỗ, đôi mắt nhắm tịt lại giả vờ hôn mê bất tỉnh.
Lâm Quân vừa nằm vừa cười thầm không thôi, ý hắn là sẽ đợi Nhật Quỳnh lao tới rồi lợi dụng sàm sỡ cô nàng. Bàn tay không cẩn thận bóp bóp nắn nắn cặp ….. ừm vòng 3 hấp dẫn.
Đúng như Lâm Quân nghĩ, hắn vừa nằm im được một lúc thì cảm giác có một người chạy tới. Hai bàn tay đặt lên khuôn mặt của hắn. Đồng thời kèm theo đó là giọng nói gấp gáp của Nhật Quỳnh.
_ Mau, mau xem hắn có bị làm sao không.
Cá đã cắn câu.
Lâm Quân nghĩ thầm rồi ti hí mắt ra, sau khi định vị được mục tiêu thì bàn tay phải của hắn tiến về phía đó.
Cảm giác thật tuyệt, ủa mà có gì đó không đúng. Hửm, rõ ràng Nhật Quỳnh mặc chiến giáp mà. Tại sao cái chỗ này lại mịn như mặc quần áo bằng vải thế.
Vừa bóp được một phát thì Lâm Quân đã cảm giác có cái gì đó không đúng. Những lỡ giả vờ thì Lâm Quân giả vờ tới cùng. Dù sao lúc hắn nằm im thì rõ ràng là Nhật Quỳnh gần với hắn nhất.
Bàn tay vừa bóp nhưng mắt thì vẫn nhắm tịt, tỏ vẻ như cái bàn tay phải kia không phải là của hắn.
Nhưng chỉ vài giây sau thì đột nhiên một giọng nói vang lên trong đầu hắn:
_ Này, ta biết ngươi giả vờ ngất. Nhưng mà ngươi có biết bàn tay của ngươi đang ở chỗ nào không?
Đây đúng là giọng Nhật Quỳnh, thì ra nàng ta cũng truyền âm nhập mật được.
Lâm Quân nghe thế cũng truyền âm lại, nhưng âm thanh thì cực kỳ càn rỡ.
_ Ta biết, mà vòng 3 của ngươi thật mềm nha. Ừm, cảm giác khá là tốt đó. Hắc hắc hắc.
_ Nha, phải không, mở mắt ra nhìn cho kĩ đi. Hahahaha, chắc hẳn ngươi bất ngờ lắm. Hahaha.
Lâm Quân nghe thế thì trong lòng cảm giác không ổn, lập tức hắn mở mắt ra.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant