It often requires more courage to read some books than it does to fight a battle.

Sutton Elbert Griggs

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 148: Ồ, Thế Có Lấy Được Bí Kíp Siêu Cấp Không?
Ước định ban đầu của Lâm Quân chính là chỉ kiếm Nhật Quỳnh để mà dụ dỗ thôi. Không ngờ tới đây lại thấy cái cảnh hài hước như này. Nói thật là Nhật Quỳnh chỉ có thể sáng tác được nhạc thiếu nhi thôi, còn mấy cái bài dance bốc lửa để sư tử múa thì còn kém xa lắm.
Suy đi nghĩ lại thì Lâm Quân cảm giác đây chính là thời cơ tốt nhất để hắn đi đưa ra điều kiện của hắn. Bởi vì sao, chính là vì nếu hắn giúp Nhật Quỳnh thì chắc chắn cô ta phải giúp lại hắn rồi.
Nghĩ thế rồi Lâm Quân cũng bỏ tác dụng tàng hình, hiện ra ngay trước mặt các bạn nữ. Vừa đi vừa hát cực kỳ châm chọc. Hắn chỉ muốn các bạn nữ đừng thất vọng nữa, vui vẻ để mà bàn điều kiện thôi.
Biết đâu bất ngờ, Lâm Quân vừa hát xong thì một chục cặp mắt sắc như dao nhìn về phía hắn, như hận không thể ăn tươi nuốt sống Lâm Quân. Lâm Quân không biết chính cái câu “ các cô có thấy mình giống con chym mập không? “ đã triệt để chọc giận các bạn nữ này.
_ Lâm Quân, ngươi mới nói cái gì?
Nhật Quỳnh đưa cặp mắt sắc nhọn nhìn về phía Lâm Quân, vừa hỏi vừa nghiến răng trèo trẹo.
Lâm Quân thấy vẻ mặt của Nhật Quỳnh thì sửng sốt, nhưng tính hắn thật thà nên lại nói:
_ À, ta hỏi các cô thấy mình giống con chym mập không thôi. Đùa thôi mà, đừng có nóng chứ. Hêhê.
_ Chym mập à? Nói hay phết nhỉ? Ngươi muốn chết đúng không?
Nhật Quỳnh lạnh lùng liếc Lâm Quân một cái, trong lòng nàng cũng phẫn nộ không thôi. Thời gian gần đây, vì con gái lớp A2 đứa nào cũng có một ma thú “ Thất Thải Điểu “ cấp 5 nên làm bọn học sinh các lớp khác vô cùng ghen tỵ và tức giận. Và thế là hễ con gái lớp A2 đi tới đâu thì cũng đều bị đám lớp khác trêu chọc là “ những cô gái có chym “.
Những người lớp khác ghen tỵ với lớp A2 thì nhiều lắm nên Nhật Quỳnh chỉ tức mà không có làm gì được. Không ngờ hôm nay lại có một tên nhóc xấu số lôi lại cái ký ức đau thương một tuần qua của các cô. Chắc là muốn cho các cô luyện tay cho đã đây mà.
_ Nha, ta muốn sống thôi. Tại sao lại muốn chết?
Lâm Quân thấy ánh mắt của đám con gái này nhìn mình càng ngày càng không có ý tốt thì cũng chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao. Hắn nhớ mình chưa có làm gì mà.
Nhưng Nhật Quỳnh cũng không có để cho Lâm Quân hiểu chuyện gì, vung tay ra sau quát:
_ Các chị em, thằng này nói chúng ta giống “ con chym mập “, vậy các chị em nói nên làm gì đây?
_ Giết hắn, thiến hắn đê.
Các cô gái xung quanh hung hãn nói.
_ Lên, thiến hắn.
Nhật Quỳnh nghe thế thì cười tươi như hoa, vung tay quát.
Tức thì cả đám con gái, mặt mũi đều trở nên cực kỳ hung thần ác sát. Lao thẳng vào Lâm Quân.
_ Ách.
Lâm Quân mặc dù không hiểu đám con gái này làm sao lại trở nên hung hãn như thế nhưng thấy cái cảnh này thì Lâm Quân hiểu là mình mau mau chạy đi thôi. Nếu không thì chắc chắn “ tàn hoa bại liễu “ quá.
_ Bụp.
Lâm Quân định cong mông chạy trốn thì chợt bàn chân hắn lún thẳng vào đất. Chắc hẳn là có bạn nữ ma pháp sư nào đó chơi mất dạy rồi.
Chưa kịp rút chân ra thì đám con gái đã lao tới. Nếu là bình thường thì chắc chắn Lâm Quân sẽ sử dụng vài chiêu để thoát ra, nhưng cái đám này là bạn học hắn nên hắn cũng chưa biết làm sao. Bắn chiêu vào các bạn nữ xinh tươi như hoa thì làm sao hắn có thể làm được.
Vì nhất thời do dự nên đám con gái đã lao vào người hắn, Nhật Quỳnh là người tới đầu tiên. Chỉ thấy nàng đạp thẳng vào người Lâm Quân, tiếp đó đè hắn nằm vật vã trên mặt đất. Còn Nhật Quỳnh thì ngồi lên bụng hắn.
Không lẽ là …………….
Lâm Quân suy nghĩ tới một khả năng cực cao trong lòng rồi đột nhiên hét lên:
_ Bớ người ta………..hiếp dâm………..hép mi ……………………..
…………………………………..
_ Hả? hình như có ai kêu “ hiếp dâm “ thì phải?
Một lão già ăn mặc lấm len bùn đất, đang đứng bên ngoài trường DongDa làm một hành động kỳ quái, đột nhiên ngẩng đầu nhìn trời tự hỏi.
_ Mà thôi, hình như giọng con trai. Chậc, mà cái trận pháp kiểu gì khó đục thật. Mãi mà chưa xong, èo. Đúng là lao động khổ sai mà, đại ca đúng thật ……. Chưa cho huynh đệ một ly nước mà đã bắt ta đi làm nhiệm vụ. Haiz, số khổ, số khổ.
Lão nông dân lẩm bẩm rồi tiếp tục nhiệm vụ của mình. Chỉ thấy lão cầm một cây cuốc dính đầy bùn đất, đục đục khoét khoét một màn chắn vô hình giữa không trung.
Màn chắn vô hình chính là một trận pháp đặc biệt của trường DongDa, do hiệu trưởng Lê Dũng dùng các vật liệu đặc biệt đích thân bố trí. Gồm 7 tầng trận pháp chồng lên nhau, vừa đề phòng người lạ vào và vừa đề phòng học sinh trốn ra ngoài. Lão nông dân này không biết là ai mà có thể đục khoét trận pháp loại này.
Nên nhớ, trận pháp chính là một thứ đặc biệt do các tu sĩ Tung Quốc dày công nghiên cứu ra. Nếu không có hiểu biết nhất định về trận pháp thì bảo đảm là không thể nào làm gì được. Nhưng lão nông dân này không những biết, mà phải nói là hiểu biết cực kỳ tinh thâm. Chỉ với một cây cuốc quèn mà lão già này đã phá từng tầng trận pháp. Chỉ trong chốc lát nữa thôi thì tầng trận pháp cuối cùng chắc chắn sẽ bị lão đục được.
_ Phù, xong rồi, đi vào thôi.
Lão nông dân cuối cùng cũng đục xong trận pháp, nhưng chỉ đủ ột thân người chui lọt. Lão không nói không rằng phi thẳng vào bên trong trận pháp.
Nơi lão nông dân lọt vào chính là một khu rừng ở phía sau trường, nơi này đúng là nơi yếu nhất trong toàn bộ trận pháp bao phủ trường DongDa. Khi lão nông dân vừa vào trong thì trận pháp bị lão đục lúc nãy đột nhiên khép lại, không nhìn ra bất cứ vết tích nào đã từng bị người đục phá.
_ Haiz, vào được rồi. Không ngờ mới có mấy năm mà tên nhóc Lê Dũng này lại trở nên pờ rồ như thế, sặc, ta dạy hắn trận pháp mà trình độ hắn bây giờ cũng gần bằng ta rồi. Mấy năm sau chắc hắn hơn ta luôn quá.
Lão nông dân đứng cảm khái một lúc rồi dáo dác nhìn xung quanh cho quen thuộc hoàng cảnh.
Khi đã quen thuộc hoàng cảnh rồi thì lão mới móc một cái ngọc bội hình hổ ra. Chỉ thấy đây là một ngọc bội màu hoàng kim, điêu khắc một con hổ đang gầm rú, phía sau là rừng cây và núi. Con hổ này ở trong ngọc bội, tuy chỉ là một hình điêu khắc nhưng đôi mắt của nó lại là màu xanh lá. Chớp tắt liên tục làm cho người ta có cảm giác cực kỳ quỷ dị.
Lão nông dân tay cầm ngọc bội, truyền một ít nguyên khí vào trong đó rồi dụng tâm cảm ứng. Cái ngọc bội này là một loại pháp khí, có hai loại là “ ngọc bội dương “ và “ ngọc bội âm “. Ngọc bội dương chính là cái lão cầm trong tay, có thể cảm ứng được cái ngọc bội âm còn lại nhưng ngọc bội âm thì lại không phát hiện được.
Ngọc bội này chính là của hoàng đế đưa cho lão, lão có nhiệm vụ phải bảo vệ người cầm ngọc bội âm. Nghe nói có tới hai người cầm ngọc bội mà lão phải bảo vệ.
Khi cảm ứng được chỗ của hai cái ngọc bội còn lại thì lão nông dân chợt nhíu mày. Một cái chính là ở cực kỳ gần đây. Còn cái còn lại thì ở một chỗ ………cái chỗ lúc nãy vang lên tiếng kêu “ hiếp dâm “.
May mắn là cả hai cái ngọc bội này rất bình thường, không có phát ra tín hiệu nguy hiểm nên cũng không có sao. Nhưng lão đang phân vân nên đi đâu trước đây, cái kia có vẻ rất thú vị, nhưng cái ở gần thì lại có tầm quan trọng hơn.
Thôi, đi gặp người đại ca chủ yếu muốn bảo vệ nhất vậy. Chả biết là ai mà đại ca nói “ liên hệ tới an nguy của Việt Quốc “. Chậc, khó hiểu thật.
Lão nông dân suy nghĩ trong đầu rồi thân ảnh chợt biến mất, không để lại bất cứ một dấu vết nào. Lão bay thẳng về phía ngọc bội gần đây nhất. Chỉ có khoảng cách vài chục mét.
……………………………..
Thư viện trường DongDa.
_ Trương Dũng, chú có giúp bọn anh không?
Đặng Tùng và Thiên Vĩ hỏi người đang ngồi trước mặt. Đang cầm một quyển sách to tướng chăm chú đọc. Hai người bọn hắn vì muốn giúp Lâm Quân nên đi thuyết phục đám con trai. Lúc nãy thì thuyết phục nên nào tên nấy cũng rất thành công, không nghĩ tới bây giờ gặp một tên khó nhằn như này.
Cứng mềm đều không ăn, đưa vật phẩm ra dụ dỗ thì nói không thèm. Còn khủng bố đe doạ thì tên này cũng chả sợ. Dù sao thì tên này là một tên bí hiểm nhất trong lớp, chẳng ai biết thực lực hắn như thế nào. Vì vậy Đặng Tùng và Thiên Vĩ đành ngồi xuống, uốn 3 tấc lưỡi để thuyết phục. Nhưng mãi đã lâu mà không được nên hai bọn hắn cũng nóng lên.
_ Ta không rãnh, các ngươi lượn đê. Không thấy anh đang đọc sách sao?
Trương Dũng không kiên nhẫn xua xua tay như đuổi ruồi nói.
_ Hừ, anh em bạn bè nhờ chút mà không giúp. Mày có phải đàn ông không thế?
Đặng Tùng đập bàn một cái rồi quát. May mắn thư viện giờ phút này chỉ có 3 người bọn hắn nên không sao. Nếu như là bình thường thì Đặng Tùng chắc bị chửi như một con c hó rồi.
_ Đàn ông hay không thì chú quan tâm làm gì? Vợ anh biết là được rồi.
Trương Dũng không thèm nhìn, châm chọc nói.
_ F*** …………
Đặng Tùng rủa một câu rồi đứng dậy, vẻ mặt như muốn dạy cho thằng này một bài học ngay lập tức.
Nhưng Thiên Vũ bên cạnh lại kéo hắn trở lại, sau đó nói với Trương Dũng:
_ Mày giúp thì Lâm Quân sẽ thoả mãn bất cứ yêu cầu gì của mày. Bọn tao biết trong tay hắn có nhiều thứ hay lắm. Nếu không thích “ xuân cung đồ “ hoặc là “ tán gái bí kíp “ thì lấy cái khác cũng được mà. Chắc chắn mày hài lòng.
_ Ồ, thế có lấy được bí kíp siêu cấp không?
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant