That is a good book which is opened with expectation and closed with profit.

Amos Bronson Alcott

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 143: Thiên Long Bang Bất Diệt
hập nhị tinh tú chính là một truyền thuyết đã bắt đầu từ xa xưa của Việt Quốc.
Tương truyền rằng khi đất nước rối loạn, dân chúng lầm than thì sẽ xuất hiện 12 con người, được ứng với 12 con giáp.
12 con người có tên gọi là “ thập nhị tinh tú “ tức là mười hai ngôi sao sáng của Việt Quốc. Họ có có một sức mạnh cực kỳ to lớn, sức mạnh của 12 loài động vật khác nhau, tự thân họ cũng là có thực lực Võ Thánh. Họ có nhiệm vụ bảo vệ và cứu thoát Việt Quốc khỏi lầm than.
150 năm trước, trong cuộc chiến đấu của Việt Quốc và hai đế quốc lớn trên thế giới là Phá Quốc và Hoa Quốc cũng thế. 12 con người này đã xuất hiện trong cuộc chiến tranh đó, thập nhị tinh tú lần này là đời thứ 17 của Việt Quốc. Với sự dẫn đầu của cầm tinh loài Rồng và Hổ, cuối cùng họ cũng giải thoát Việt Quốc khỏi sự đô hộ.
Nhưng cũng không biết vì sao, khi chiến tranh gần như đã chấm dứt thì đột nhiên cầm tinh Long phản bội lại mười một người còn lại. Đầu quân cho Tung Quốc. Tiếp theo sau đó là chiến tranh thế giới lần thứ 2 diễn ra, lúc đó Việt Quốc cũng bị cuốn vào cuộc chiến tranh nhưng sức mạnh không còn đầy đủ như trước nữa.
Kết quả dễ hiểu là “ thập nhị tinh tú “ đời thứ 17 đã thất bại, kết quả Việt Quốc đã bị Bản Quốc chiếm đóng. 10 người còn lại đều đã bị Bản Quốc giết chết, riêng với Cẩu Thánh, cầm tinh con cẩu thì chỉ bị giam cầm.
Cho tới đời thứ 18 thì thập nhị tinh tú đã trở thành thập nhất tinh tú, bởi vì cầm tinh Long đời 18 cũng chính là con trai của cầm tinh Long đời trước. Lần này thì đời thứ 18 đã giành lại được độc lập cho Việt Quốc nhưng kết quả cũng không khả quan lắm. 4 cầm tinh đã chết, chỉ còn lại 7 cầm tinh.
Đến đời thứ 19, tức là lúc này thì thập nhất tinh tú vẫn chưa được tìm ra nhưng cầm tinh Long thì cũng là con trai của đời thứ 18 nên đã xuất hiện. Cũng chính là tên đeo mặt nạ rồng trước mặt này.
Cẩu Thánh nhớ lại những chuyện trong quá khứ mà trong lòng nộ khí ngập trời, không ngờ cầm tinh Long, thủ lĩnh của thập nhị tinh tú hiện giờ làm việc cho Tung Quốc, một đất nước có thể gọi là đối thủ truyền kiếp của Việt Quốc.
Nhưng, dù sao, cầm tinh Long đời thứ 19 trước mặt này lão cũng không thể nào giết được. Vì một cái luật bất thành văn của thập nhị tinh tú là không được tàn sát lẫn nhau. Nếu không phải vì bộ luật này thì lúc trước Long Thánh cũng đã giết chết lão rồi.
_ Ngươi đi đi.
Cẩu Thánh thở dài, quay sang nói với tên mặt nạ rồng.
_ Ách, tiền bối ……
Tên mặt nạ rồng sửng sốt một lát, chính hắn cũng không ngờ là được thả đi. Cứ nghĩ là phải đánh một trận chứ.
_ Ngươi đi đi, về chuyển lời với gia gia ngươi. Cái gì hắn gây cho ta thì ta sẽ trả lại.
Cẩu Thánh phất phất tay tỏ vẻ không kiên nhẫn.
_ Vâng, tiểu chất đã biết.
Tên đeo mặt nạ rồng nghe thế thì không nói dư thừa thêm câu nào nữa. Lập tức bay đi, trong lòng hắn đã hiểu âm mưu lần này đã thất bại hoàn toàn rồi. Còn cả đám đi theo hắn thì không tránh khỏi cái chết.
_ Ừ, nếu lần sau ta gặp ngươi chắc chắn không đơn giản thế đâu. Hừ, người Việt mà cứ nói tiếng Tung, đúng là mất gốc.
Cẩu Thánh hừ lạnh một tiếng, trong lòng không chút hài lòng với thằng này.
Tên mặt nạ rồng xấu hổ trong lòng, mặt mũi đỏ lựng nhưng vẫn bay tiếp, không nói thêm một câu nào. Trong lòng hắn thầm nói “ ta xxx, gốc của bố là ở Tung Quốc, mẹ nó, gia gia ta là người lai thì ta cũng là người lai, gốc gì chẳng như nhau “.
Quan sát thấy tên mặt nạ rồng đã khuất bóng thì Cẩu Thánh mới tươi cười quay ra nhìn cái bồn cầu sau lưng nói:
_ Nè, Vô Văn Dương, chú mày còn chờ gì nữa. Nghe nói tà thần phong ấn chú mày là người Tung Quốc hả?
Bồn cầu màu đen này chính là Vô Văn Dương, linh hồn hầm phốt lúc trước đám Lâm Quân gặp ở SaiGon thành. Khi trải qua chuyện Lê Thiếu Phong ngày hôm đó, Lâm Quân đã phải nhờ Tiểu Thần Đèn giúp đỡ, khi tốn sức 9 trâu 2 hổ thì Lâm Quân mới nạy được cái hầm phốt hợp nhất với Vô Văn Dương lên.
Tiếp theo đó chính là gần 1 tấn visô trắng sáng, for thơm lâu, nước rửa chén sunlight, có cả dạ hương phụ nữ thì Lâm Quân mới tẩy thơm được cả cái hầm phốt đó. Nhưng vì tạm thời hắn chưa tìm được các rút linh hồn Vô Văn Dương ra khỏi cái hầm phốt nên đành cải tạo lại cả hầm phốt thành hình dạng cái bồn cầu. Vì thế hình dạng Vô Văn Dương lúc này mới khôi hài như thế.
Vô Văn Dương nghe thế, cười âm lãnh nói:
_ Hắc, hắc hắc, ta chờ ngày này đã lâu rồi. Hê hê, đám này chắc chắn chết với ta.
Cái bồn cầu màu đen lập tức bay lên trời, nhớ đến những gì đã chịu trong 3000 năm qua, Vô Văn Dương máu lên não bắt đầu hành động. Chỉ thấy hắn vừa bay lên trời, cái nắp bồn cầu đã mở ra hướng thẳng về phía đám người đứng lúc nhúc phía dưới, một lực hút cực lực truyền từ trong đó ra bên ngoài. Lực hút này không phân biệt địch ta mà bắt đầu hút.
………………………..
Những người phía dưới, kể cả Thiên Long Bang và đám áo đen thì cũng chưa hiểu cái chuyện gì xảy ra. Lúc ban đầu là tên mặt nạ rồng xuất hiện cực kỳ chói mắt, thể hiện phong thái vô địch. Nhưng chưa kịp làm cái gì thì một ông lão xách theo một cái bồn cầu kỳ quái xuất hiện, quát lui tên mặt nạ rồng đi.
Người hai bên chưa kịp hiểu chuyện gì nữa xảy ra. Trong ấn tượng của cả hai bên thì Võ Thánh là mạnh nhất, không ngờ dễ dàng cong đít chạy trốn như thế.
Nhưng chưa kịp suy nghĩ gì thì một giọng cười âm lãnh từ trong cái bồn cầu màu đen truyền ra, không hiểu sao mọi người tại đây vừa nghe xong thì đột nhiên cảm giác trong lòng không ổn. Hình như bồn cầu để đi wc, chứ làm gì mà biết cười.
Chưa kịp làm bất cứ một hành động gì thì bồn cầu bay lên, một lực hút truyền từ trong đó ra bên ngoài. Tiếp đến mọi người ở đây đã chợt hiểu. Thì ra là cái bồn cầu chính là một pháp bảo, còn mục đích là hút mọi người vào đó.
Mặc dù biết là chạy không thoát nhưng cả đám người đứng dưới vẫn toả ra nguyên khí của mình, hai chân dính chặt trên đất. Bàn tay nắm lấy những thứ chắc chắn xung quanh, ý đồ chống lại lực hút của cái bồn cầu.
Nhưng mà cái bồn cầu này là ai, chính là Vô Văn Dương, Hái Hoa Thần hung danh vang xa trong quá khứ. Mặc dù bây giờ hắn cũng không mạnh như thế nhưng uy lực cũng không phải là người bình thường có thể chống lại được. Chỉ thấy, từng người, từng người bị hút vào cái bồn cầu màu đen rất nhanh. Cơ bản đều là đám người mặc áo đen bị hút trước, bởi vì bọn chúng đứng rất gần đám Cẩu Thánh.
Liên tiếp là những tiếng kêu gào mãnh liệt, những tên Tung Quốc này kêu đến độ mà chả ai hiểu chúng nói cái gì.
_ Kíu tao, kíu tao với………
_ Héo mi, héo mi ………….
_ Chu mi nga, chu mi nga ………….
_ Cha mi ngu, cha mi ngu …………..
…………………………….
Những người Thiên Long Bang chưa bị hút đi cũng choáng cả người, họ chẳng hiểu đám Tung Quốc này nói cái gì, tiếng thượng thì phải. Nhưng họ không biết là đám này vì muốn bọn họ cứu nên cố gắng nói tiếng việt, nhưng mà làm gì có thằng nào nói chuẩn đâu, toàn là lơ lớ nên cả đám Thiên Long Bang không hiểu là đúng rồi.
_ Ngô lão đại à. Chúng ta làm cái gì bây giờ? Không lẽ chịu bị hút vào kia sao? Cái đó là bồn cầu đó. Ai biết trong đó có gì ở trong.
Trần Quốc cố gắng bám lấy cành cây bên cạnh, run run hỏi.
_ Ta biết ta chết ngay, xem ra Thiên Long Bang chúng ta hôm nay khó thoát khỏi kết cục này rồi.
Ngô Nguyên bám vào cành cây bên cạnh lập tức cười khổ, chính lão cũng chả hiểu sao hôm nay lại xui như thế, ban đầu đám đồ đen thì còn đánh qua đánh lại được. Còn bây giờ là Võ Thánh thì chạy cũng chạy không xong, thử hỏi lão đã đắc tội với ai mà hôm nay lại thành thế này. Từ ngày bang chủ đi là cái số xui cứ kéo lên đầu lão hay sao ấy.
_ Hừ, bồn cầu không có sh*t thì còn có cái gì khác. Mà là sh*t của Võ Thánh nha, không biết nó như nào nhỉ.
Lê Xuân bám bên cạnh cười nói, lão cũng hết cả hy vọng nên cũng chả quan tâm nữa, nói được cái gì thì cứ nói, cười được đến khi nào cứ cười.
Nghe Lê Xuân nói như thế thì tức khắc, bang chúng nào nghe được cũng đều cười một trận. Trong lòng thoải mái hơn rất nhiều. Đúng là hôm nay không thoát rồi, theo cứ thuận theo tự nhiên đi, ít nhất đám áo đen hưởng sh*t trước, chậc chậc, chúng ta còn hên chán.
Tiếp theo sau đó, đám bang chúng biết trốn không xong nên đều quay sang thổ lộ những điều thầm kín với người bên cạnh.
_ Lão huynh, xin lỗi nhé. Lần trước cái bánh của huynh là ta ăn đó.
_ Lão đệ, ngươi yên tâm, ta đã biết, thế nên ta mới lấy bàn chải của đệ đi chà nhà xí, đệ cũng tha cho ta nhé.
_ Em, anh yêu em lắm. Kiếp sau chúng ta yêu nhau nhé.
_ Ôi, ngốc, em cũng yêu anh.
_ Lão ca, hôm bữa ăn thịt chó, hôm đó em cho thịt chuột vào trong đó, tha cho em nhé.
_ Ôi, em trai quý hoá, không sao. Hôm đó anh biết nên gắp thịt chuột cho em ăn mà.
……………………..
Từng câu nói đùa đều vang lên liên tiếp, ai ai cũng cười cười nói nói. Phảng phất như không có chuyện gì xảy ra. Những người yêu nhau hay có lỗi lầm gì thì đều nói ra, phảng phất cho nhẹ lòng.
Nhưng, chỉ được một vài giây. Đã có người bắt đầu chịu không được lực hút này. Chỉ thấy hắn bay thẳng về phía cái bồn cầu, hai tay còn cố gắng vùng vẫy.
Nhưng, khi cảm giác đã trốn không thoát, hắn mới buông tay ra, trên khuôn mặt tươi cười hét lên:
_ Thiên Long Bang bất diệt, bang chủ trở lại sẽ trả thù cho chúng ta. Các huynh đệ, ta đi trước đây.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant