Until I feared I would lose it, I never loved to read. One does not love breathing.

Harper Lee

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 135: Ách, Hình Như Một Tháng Rồi Thì Phải
ệch, thằng nào vừa phát ngôn đó?
Thấy đám sư tử có vẻ tức giận thì đám học sinh A2 đều quay sang hướng phát ra tiếng nói. Họ đều muốn tìm thằng nào vừa nói để tẩn ột trận. Đám sư tử đã mạnh lắm rồi còn làm cho nó tức giận. Không phải ngu sao.
_ Ách, ta lỡ mồm. Hề hề.
Lâm Quân cười xin lỗi nói, lúc nãy chính hắn là thằng lỡ miệng.
Vừa thấy người nói là Lâm Quân thì cả đám học sinh đều xìu như một cái bánh bao mốc, không còn tỏ vẻ hung hăng muốn đánh nhau như lúc trước nữa. Sau cái vụ bị tẩm quất lần đó đám con trai có vẻ rất sợ Lâm Quân. Hay nói đúng hơn là trong lòng đã để lại một bóng ma, một bóng ma thảm thiết đau thương mà không thằng nào muốn nhớ lại.
Nhưng nhiều thằng thì không sợ Lâm Quân lắm nên vẫn nói:
_ Mẹ nó, chú làm sao thì làm, bọn anh mà thu phục không được đi tìm chú ráng chịu.
_ Hêhê, yên tâm, ta có vũ khí bí mật.
Lâm Quân không coi vào đâu cười nói. Thu phục mấy con ma thú chính là nghề của hắn còn gì, tổng cộng hắn thu cũng được 12 con rồi chứ có phải ít đâu.
_ Vũ khí bí mật?
Đám học sinh đứng xung quanh nửa tin nửa ngờ hỏi. Thu phục ma thú còn có vũ khí bí mật nữa à.
_ Đúng, xem đây.
Lâm Quân cao thâm mạc trắc cười rồi móc từ trong túi áo ra một thứ mà không ai có thể tin tưởng được.
……………………………..
Cùng lúc đó.
Tại HaNoi thành.
Việt Quốc trong cả con sông lịch sử dài dằng dặc của Đại Địa Cầu chỉ mới lập quốc hơn 2000 năm. Một thời gian không tính là dài nhưng Việt Quốc cũng đều trải qua mọi thăng trầm của chiến tranh và lịch sử.
Sau khi hoàng đế Trương Văn Minh thống nhất Việt Quốc thì ngài mới thành lập hoàng cung mới ở HaNoi thành.
Hoàng cung mới này tuy không thiếu sự bề thế nhưng càng nhiều là nó được áp dụng những nguyên lý tiên tiến nhất về lợi dụng ma pháp trên thế giới. Những nguyên lý mà hoàng đế Trương Văn Minh đã bôn ba qua các nước trên thế giới một thời gian dài mới đem trở về được.
Sau khi Việt Quốc lập lại hoà bình thì ngay lập tức, hoàng đế Trương Văn Minh với một tầm nhìn xa trông rộng thành lập một khu vực ngay trong hoàng cung. Đó chính là khu vực được gọi là Nghiên Cứu Tháp. Bởi vì ngài hiểu rằng đánh đánh giết giết là cái chuyện xa xôi trong lịch sử rồi, nếu muốn một đất nước tiến bộ và phát triển thì nhất thiết phải có được một nền văn minh ma – võ phát triển.
Nghiên Cứu Tháp là một toà tháp có 9 tầng, mỗi tầng phụ trách nghiên cứu một vấn đề khác nhau. Như ở tầng thứ 8 chính là khu vực nghiên cứu vũ khí do một đám Luyện Kim Thuật Sĩ đứng đầu. Hay tầng 9 chính là khu vực nghiên cứu nguồn năng lượng mới do một đám Năng Lượng Thuật Sĩ đứng đầu.
Nhưng sự thật là qua hơn 20 năm thành lập thì cả cái Nghiên Cứu Tháp này có vẻ chưa nghiên cứu được một cái phát minh nào ra hồn, hay thậm chí có thể nói là toàn thứ vớ vẩn. Tuy hoàng đế Trương Văn Minh có đủ kiên nhẫn để chờ đợi nhưng cả đám người trong tháp đều không dám lơ là một giây một phút nào.
Hầu hết họ chính là những cuồng nhân trong nghiên cứu, ngày ngày đều đầu nhập tất cả tâm trí và tinh lực vào một số nghiên cứu nên thường ngày Nguyên Cứu Tháp là một ngọn tháp rất im lặng và hiu quạnh.
Nhưng ngày hôm này thì có vẻ không giống. Bởi lẽ ngày hôm nay tất cả mọi Thuật Sĩ trong tháp đều ra ngoài đứng chờ đợi. Tất cả họ đều nhìn vào tầng tháp thứ 8 với một sự chờ mong mãnh liệt. Họ tin tường ngày hôm nay tầng tháp thứ 8 sẽ nghiên cứu ra một phát minh có thể làm chấn động cả Đại Địa Cầu.
_ Bên lão Phan sắp xong chưa.
Hoàng đế Trương Văn Minh ngồi trên ghế quay sang hỏi một cận vệ bên cạnh.
_ Bẩm hoàng thượng, có lẽ là sắp xong rồi. Ngày hôm qua Phan lão Thánh Thuật Sĩ đã nói với thần là đã làm tới bước cuối cùng. Nếu như thuận lợi thì chỉ khoảng 1 tiếng nữa là xong.
Một người mặc áo giáp màu đỏ, trên ngực có khắc một hình ngôi sao màu vàng hồi báo.
_ Tốt, trẫm tiếp tục đợi. Hy vọng Phan lão không làm ta thất vọng.
Hoàng đế ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần. Thật ra hắn cũng rất hy vọng Phan Thế Phong có thể thành công. Bởi vì tình hình lúc này của Việt Quốc đúng là không tốt một chút nào.
Theo tin tình báo hắn nhận được thì Tung Quốc và Bản Quốc đã liên hợp lại với nhau bày ra một âm mưu to lớn. Âm mưu này thì sau khi tốn gần hết tất cả gián điệp cao tầng trong hai nước cũng điều tra ra được một phần nhưng cần thêm thời gian để xác nhận lại. Đơn giản là ngay cả hoàng đế Trương Văn Minh cũng không thể tin tưởng hai nước kia có thể điên cuồng tới mức này.
_ Ừm mà, thanh tẩy tới đâu rồi?
Trương Văn Minh ngồi trên ghế, không mở mắt ra hỏi cận vệ bên cạnh.
_ Bẩm đã lôi ra gần 100 con cá nhỏ, chỉ có hai con cá lớn. May mắn là cao tầng của Việt Quốc không có ai bán nước cả …..
Cận vệ áo đỏ báo cáo cực kỳ chi tiết.
_ Ừm, tốt lắm. Đám lão thần cũng không làm cho ta thất vọng.
Hoàng đế lẩm bẩm một câu rồi tiếp tục nhập định. Trong lòng hắn biết Việt Quốc có thể cài gián điệp vào Tung Quốc thì Tung Quốc nhất định cũng có thể làm ngược lại. Nhưng hắn cũng có chút ngoài ý muốn là không ngờ trong số quan viên trong triều gián điệp lại nhiều như thế. Đồng thời Trương Văn Minh cũng không ngừng lưu ý và phòng bị, bởi vì hắn tin tưởng nếu là siêu cấp gián điệp thì không dễ bị lôi ra như thế. Cùng lắm lần này chỉ là một đàn cá nhỏ thôi.
Vậy nên ngày hôm nay tin tức ở Nghiên Cứu Tháp đều phong toả toàn diện, hôm nay hắn chỉ mang theo một 5 thân vệ chứ không mang ai khác. Còn đám nhân viên nghiên cứu trong tháp thì do Trương Văn Minh bồi dưỡng lựa chọn từ nhỏ nên tất cả đều có thể tin được.
…………………………
Khi trời đã gần tối thì cuối cùng cũng đã có kết quả. Chỉ thấy một tên Luyện Kim Thuật Sĩ trẻ tuổi từ tầng 8 hớt ha hớt hải chạy xuống dưới. Lần này vì quá vui mừng nên tên Luyện Kim Thuật Sĩ này cũng bỏ qua quy tắc, chạy thẳng tới trước mặt hoàng đế, kích động hét lên:
_ Bệ hạ, thành công rồi. Chúng ta thật sự thành công rồi.
Vừa nói tên này vừa nhảy cẫng lên, kích động đến mức ôm luôn cả hoàng đế và nhảy.
Trương Văn Minh đầu tiên là vui mừng, nhưng sau khi bị tên Luyện Kim Thuật Sĩ này ôm thì một đống mùi hỗn tạp chui vào mũi. Nào là tanh nào là chua nào là………..ôi thôi thì đủ thứ mùi cả.
Trương Văn Minh nhíu mày một phát, cho dù là định lực kinh nhân của hắn cũng có chút chịu không thấu đám mùi này.
_ Này, bao lâu ngươi chưa tắm rồi?
Tên Luyện Kim Thuật Sĩ này đang vui mừng nghe thế thì chợt ngẩn ra một phát. Sau đó chợt hắn đưa tay áo lên ngửi ngửi rồi tỉnh bơ đáp:
_ Ách, hình như một tháng rồi thì phải.
Sặc.
Trương Văn Minh thiếu điều muốn ngả ngửa. Mặc dù là hoàng đế nhưng đây là lần đầu tiên Trương Văn Minh có cảm giác muốn đánh một người như thế. Mẹ nó, ngươi không biết áo bào của ta giá trị gần ngàn cây vàng à, ôm thế thì hư hết áo bố rồi. Đã thế khuôn mặt còn tỉnh bơ nữa chứ, ngươi không biết ngại sao.
_ Thành công rồi thì mau dẫn trẫm qua xem đi.
Dằn lại ước muốn giết người trong lòng. Trương Văn Minh phất phất tay áo lạnh lùng nói.
_ Ách, mời bệ hạ theo thần. Mời các vị đại nhân.
Tên Luyện Kim Thuật Sĩ trẻ tuổi nghe thế chợt nhớ lại mọi chuyện. Sau đó cung tay dẫn đường đi trước.
Đoàn người hoàng đế Trương Văn Minh và các nhân viên nghiên cứu đều đi theo sau tên Luyện Kim Thuật Sĩ trẻ tuổi nhưng người nào người nấy đều đi cách xa 10m, đồng thời hai tay bịt lấy lỗ mũi. Thực sự là cái mùi của tên 1 tháng chưa tắm này còn thối hơn phân heo, thối tới chết người.
Chỉ leo thang 10 phút mà hoàng thượng và các vị đại nhân của chúng ta có cảm giác dài như một thế kỷ. Như một thế kỷ chịu hình phạt tàn khốc dưới địa ngục, bởi vì tên nhóc leo thang đi trước nên theo hướng gió cái mùi hương nồng nàn quyến rũ truyền về phía đám người hoàng thượng. Ừm, khi các vị đại nhân có cảm giác chịu hết nổi mùi hôi thì cuối cùng đã lên được tầng thứ 8.
_ Ừm, các vị đại nhân, chúng ta đã tới. Các vị vui lòng một chút để ta gọi cha ta ra.
Tên trẻ tuổi nói một câu rồi bước vào trong làm các vị đại nhân thở ra một hơi thật dài. Đồng thời đưa lỗ mũi hướng ra ngoài để hưởng thụ làn không khí tươi mới và không bị ô nhiễm.
Vị nào vị nấy tuy đều là dân cuồng nghiên cứu nhưng thực sự là tuổi đã già nên rất ưa sạch sẽ không có chịu được mùi hôi. Đừng nói chi hoàng thượng là bậc minh quân nên vấn đề này cực kỳ coi trọng. Không ngờ ngày hôm nay lại phải chịu đựng một thằng nhóc con như thế. Đúng là khổ không có bút sách nào tả xiết được, nếu không phải hôm nay có một niềm vui bất ngờ và nếu tên trẻ tuổi là con trai duy nhất của Phan lão thì với cái tính khí bình thường của các vị này, thằng bé nếu không chết thì cũng phải lột một lớp da.
_ Các vị đã tới. Mời vào trong chiêm ngưỡng tác phẩm ta đã hoàn thành.
Đúng lúc các vị đại nhân đang hít lấy hít để nền không khí trong lành thì một giọng nói phi thường đắc ý vang lên. Kèm theo giọng nói đó chính là một mùi hương còn gay mũi hơn, còn nồng nàn quyến rũ hơn cái mùi hương lúc trước truyền đến.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant