Nguồn gốc của thiên tài là nguồn gốc của nhiệt huyết.

Benjamin Disraeli

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 126: Song Côn Phá Trứng
iếng hét cực to vang cực kỳ xa, chấn động màn nhĩ của tất cả mọi người xung quanh.
Khỏi phải nói là lão hoà thượng này đau đớn và thốn đến mức nào.
Chỉ thấy lão hoà thượng hai tay ôm chặt đũng quần. Khuôn mặt hiền từ vặn vẹo co quắp đến quái dị. Trên trán mồ hôi lạnh chảy ra liên tục, trong miệng lão còn lẩm bẩm “ lần sau nhất quyết luyện Thần Côn Bất Hoại Thể, lần sau nhất định luyện Thần Côn Bất Hoại Thể…….. “
Nhưng lão chỉ nói được mấy câu thì lập tức Đoàn Diên Khánh đã lao lên. Cây nạng nặng nề gõ ngay vào gáy lão. Vì quá đau và không kịp phòng bị nên lão đã ngất ngay tại chỗ. Tiếp đó Đoàn Diên Khánh trói lão lại như trói một con gà rồi lập tức chống nạng đi tìm mục tiêu khác. Không một chút dây dưa nào.
Đoàn Diên Khánh tuy hơi khó hiểu nhưng biết ngay cái này chắc chắn là thiếu gia làm ra. Vì sao ư? Nếu ngươi thấy một chuyện gì vừa quái dị vừa có những thứ nhằm vào trứng chym thì chắc chắn là thiếu gia làm ra. Bởi vì trên cả cái cõi đời này không có thằng nào âm hiểm và mất dạy hơn thiếu gia cả.
Lâm Quân thấy Đoàn Diên Khánh không nói mà đi tìm mục tiêu tiếp theo thì hắn khá hài lòng. Hắn vung tay lên thu lão hoà thượng đang bị trói vào hành nang của hắn rồi bắt đầu tìm mục tiêu tiếp theo.
Hành nang là một thứ đặc biệt Lâm Quân chỉ có thể sử dụng ở trong thế giới TLBB. Cái hành nang này có thể chứa được tất cả mọi vật, kể cả sinh vật sống. Nhưng để chứa sinh vật sống thì cần có điều kiện tiên quyết là sinh vật đó không chống cự nên hắn mới phải sai đám Đoàn Diên Khánh đánh ngất và trói lại. Nếu trong hành nang mà lão hoà thượng tỉnh lại thì phiền phức lắm.
Lâm Quân đi tới đâu là tiếng hét vang lên tới đó.
Thường thường những vị anh hùng mỹ nữ đang đánh nhau với địch thủ hăng say thì đột nhiên từ không khí hiện ra một cây gậy dày dày màu đen. Sau đó không nói không rằng chọt thẳng vào hạ bộ của bọn hắn.
Kết quả là nam thì ôm trứng chym gào thét, còn nữ thì bị gõ tới mức sức chiến đấu giảm sút. Dễ dàng bị đám thuộc hạ của Lâm Quân đánh cho bất tỉnh nhân sự. Tiếp đến sẽ bị trói như một con gà, ném vào hành nang của Lâm Quân.
Kết quả cuộc chiến kể từ khi Lâm Quân xuất hiện thì có biến đổi rất lớn. Dần dần người của phe Chu Bá Thông đều ôm trym gào thét và biến mất một cách cực kỳ khó hiểu. Những người trong sân mặc dù đang đánh nhau rất hăng say nhưng vẫn quan sát tình hình xung quanh.
Khi thấy những đồng bạn phe mình đều biến mất thì cảm giác kinh hồn táng đảm. Có xu thế bại lui cực kỳ nhanh chóng.
_ Này, Du Câu, chuyện quái gì đang diễn ra thế.
Một trong hai tên đeo mặt nạ quay sang hỏi tên còn lại.
_ Bố biết bố chết liền, hình như Huyền Pháp đại sư cũng bại trận rồi thì phải?
Du Câu tránh né một chiêu của Dư Độc rồi trả lời.
_ Thế chúng ta làm sao bây giờ? Lúc nãy hình như ta có nghe thấy tiếng hét của đại sư thì phải. Không biết tại sao lại hét ghê thế, ta nhớ lão tập Kim Cương Bất Hoại Thể rồi cơ mà?
_ Ta không biết nhưng nhiệm vụ chung của võ lâm Trung Nguyên thì làm sao chúng ta bỏ đi được? Đánh tiếp thôi Du Ký.
_ Mẹ nó chứ. Ta rút đi, cho dù là Thông Thiên Thể thì chúng ta cũng không có lợi gì.
Du Ký chật vật né tránh một chiêu của Lion rồi nói. Hai người bọn hắn là cùng một bọn, tập luyện những chiêu thức hợp kích có uy lực khá lớn nhưng dần dần cũng ăn không tiêu. Càng ngày người mạnh của đối phương càng tụ tập vào vây công bọn hắn.
_ Ngươi thực sự không muốn thoát khỏi thế giới này theo đuổi cảnh giới cao hơn sao?
Du Câu tránh né theo một chiêu rồi nhíu mày nói nhỏ.
_ Chúng ta phải còn mạng thì mới chơi được a. Rút mau.
Du Ký quan sát thấy Đoàn Diên Khánh chống nạng đang tiến về phía này thì quát lớn một tiếng. Hắn nhớ tên cầm nạng này lúc nãy đánh với Huyền Pháp đại sư. Nếu Huyền Pháp đại sư đã thua thì hai người bọn hắn chắc chắn cũng không khá hơn là mấy.
Du Câu nghe thế thì do dự một lát, nhưng sau khi thấy Đoàn Diên Khánh thì trầm giọng nói:
_ Được.
Du Câu nâng kiếm lên, tụ tập nguyên khí vào đó. Du Ký cũng làm động tác tương tự.
Chỉ trong chốc lát cây kiếm của hai người chéo vào nhau, hiện lên một tầng ánh sáng màu xanh dương. Mơ hồ trên hai thanh kiếm còn hiện ra hình long và hổ.
Đến khi nguyên khí đã tụ tập đầy đủ thì hai người quát lên:
_ Song Du Phá Thiên.
Hai thanh kiếm đâm ra cùng một lúc, hình hành một đường chữ thập bay nhanh về phía đám Lion.
Hình chữ thập màu xanh dương cực lớn bay tới đâu đất đá như bị chém vụn tới đó. Mang theo kình khí mãnh liệt chấn động cả không gian. Mơ hồ không gian cũng hiện ra từng đạo vết nứt như sợi chỉ.
Hai người Du Câu, Du Ký không đứng lại làm gì. Vội vàng vận dụng nguyên khí vào chân, ý đồ chạy đi.
Đúng lúc này thì đột nhiên một tiếng cười âm hiểm vang lên bên tai bọn hắn:
_ Hê hê, mấy chú chạy đi đâu. Này thì Song Du Phá Thiên. Anh mày có Song Côn Phá Trứng, xem chiêu.
Tiếng nói vừa dứt thì đột nhiên dưới chân hai người bọn hắn hiện ra hai cây gậy màu đen. Móc thẳng lên vị trí thần thánh của hai người bọn hắn.
Du Câu, Du Ký thần sắc đột nhiên tái mét, ý đồ lui lại một bước.
Nhưng tốc độ của hai cây gậy đó quá nhanh chóng, thêm nữa bọn hắn cũng không nghĩ tới là bên cạnh lại có người nên kết quả chỉ tránh được một bên trứng. Còn cái trứng còn lại và con chim sẻ nuôi gần hai ba chục năm thì không được tốt số như thế.
_ Ngaooooooooooooo.
_ Ngaooooooooooooo.
Hai tiếng hét như dã thú vang lên. Chỉ thấy hai người Du Câu, Du Ký quỳ thẳng xuống đất. Hai tay ôm lấy hạ bộ. Từ bàn tay truyền ra từng luồn nguyên khí tẩm bổ cho tổ trứng sắp vỡ.
_ Sao? Thoải mái không?
Lâm Quân nhìn hai người cuối cùng quỳ rạp dưới đất thì phi thường thoải mái. Ruốt cuộc hắn cũng thấy được cơ hội chiến thắng và hoàn thành nhiệm vụ.
_ Ngươi là ai? Đi ra đây, mẹ nó. Anh hùng hảo hán mà chơi bẩn thế à?
Du Câu thấy xung quanh không có người thì rít lên.
_ Ơ, anh chơi rất sạch đó chứ. Chỉ có mấy chú là bẩn thôi.
_ Mẹ nó. Thằng c hó, đánh người không đánh trym. Mày chơi thế mà được à? Sạch chỗ nào?
Du Ký quỳ bên cạnh cũng không nhịn được hét toáng lên. Cái mặt nạ màu trắng đeo trên mặt hắn rung rung như sắp rớt. Hiển nhiên là tên này cực kỳ tức giận rồi.
_ Này nhé. Anh rửa tay bằng xà bông phờ lay boi trước khi chơi, đã diệt 99,99% vi khuẩn gây hại. Các chú nãy giờ có rửa tay lúc nào chưa mà dám kêu sạch.
Lâm Quân hiện hình ra, mặt mũi thản nhiên nói.
_ Ngươi ……. Ngươi……….chơi bẩn hay sạch thì có liên quan gì tới xà bông phờ lay boi.
Du Câu rít từng chữ qua kẽ răng, chỉ tay vào Lâm Quân hỏi.
_ Ngu thế, tay anh sạch thì anh chơi sạch. Tay các chú bẩn thì các chú chơi bẩn, thế thôi. Mẹ nó, các chú chưa rửa tay mà dám ôm đũng quần. Không sợ vi khuẩn vi rút chui vào trứng à?
Lâm Quân vẻ mặt giả vờ khó hiểu hỏi. Như là rất quan tâm tới sức khoẻ bệnh tình của hai đồng chí đang ôm trứng.
_ Ngươi……..ngươi……….
Du Câu và Du Ký, hai người đồng loạt chỉ tay vào Lâm Quân. Sau đó như đã chịu đựng hết nổi, hai người đồng thời phun một ngụm máu rồi ngất lịm. Trước khi có được vinh dự trở thành một con gà thì đồng thời hai người đều có chung một ý nghĩ.
Lần sau ta phải tới Thiếu Lâm cầu xin môn võ Thần Côn Bất Hoại Thể. Nhất định là thế.
Lâm Quân thấy hai người ngất đi thì trong lòng cực kỳ thoả mãn. Không ngờ trình độ miệng lưỡi của hắn lại tăng lên nhanh như thế.
Phất phất tay ý bảo đám Lion trói gô hai tên này lại thì Lâm Quân quan sát lại tình hình chiến đấu.
Bây giờ chỉ có độc một mình Chu Bá Thông và Tiêu Phong đang đánh nhau trên bầu trời. Còn đâu đám người còn lại thì đều đã bị Lâm Quân trói gô lại, ném vào hành nang. Kể cả lão sư đệ của Huyền Nạn cũng là như thế. Lúc nãy cũng bị hắn, Đoàn Diên Khánh và Huyền nạn vây công nên đã bị tóm từ lâu.
_ Thiếu gia, chúng ta lên không?
Huyền Nạn sau khi đã trói gô hai tên đeo mặt nạ lại thì tiến đến trước người Lâm Quân hỏi nhỏ.
_ Cứ từ từ. À mà thằng nhóc Đoàn Dự và cô gái kia đâu? Ngươi thấy không?
Lâm Quân nhíu mày quay sang hỏi Huyền Nạn. Từ lúc nãy tới bây giờ hắn không thấy hai người đó đâu cả.
_ Thuộc hạ không thấy. Không chừng là đang núp ở đâu đó.
_ Vậy ra lệnh ấy người kia đi tìm đi. Ngươi, Đoàn Diên Khánh, Tiger, Cougar, Eagle lưu lại đây chờ ta phân phó.
_ Vâng, thiếu gia.
Huyền Nạn nói rồi chạy tới trước, truyền lời của Lâm Quân lại cho đám người kia.
Ngay sau đó những ma thú và người có nhiệm vụ đều chạy đi. Chỉ để lại hai người và ba ma thú có cảnh giới mạnh nhất bên cạnh Lâm Quân.
_ Khi nào chúng ta lên hả thiếu gia?
Huyền Nạn đứng cạnh tò mò hỏi.
_ Xem đi, ngươi có óc không thế. Mẹ nó, hai tên đó bay như chim thì đánh thế quái nào. Các ngươi có bay được không. Mặc dù Eagle bay được nhưng làm sao đuổi kịp tốc độ của bọn hắn.
_ Ách, thuộc hạ hiểu.
Huyền Nạn đỏ mặt rồi đứng ra sau lưng, không tiếp tục nhiều lời nữa.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant