Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 125: Hành Động Phá Trứng Bắt Đầu
hìn hai người tình chàng ý thiếp thề sống thề chết với nhau mà Lâm Quân cực kỳ gato trong lòng. Lần trước thằng cha Đoàn Dự nhìn đã cảm thấy ngứa con mắt rồi. Không nghĩ tới bây giờ lại thêm thằng cha Tiêu Phong này nữa.
Mẹ nó, nhưng dù sao cũng phải cứu mạng Tiêu Phong mới hoàn thành được nhiệm vụ nên Lâm Quân nén lại ghen tức trong lòng. Haiz, một thằng FA qua 2 đời người cứ phải nhìn mấy cái cảnh này hỏi xem có ức không cơ chứ.
Lâm Quân quay mặt sang chỗ khác xem xét tình hình, miễn cho cái cảnh không hài hoà lại đập vào mắt. Tính tính toán toán thì trong 200 tên bao vây xung quanh có một nửa số người đạt đẳng cấp trên Đại Địa Võ Sĩ. Trong đó mạnh nhất là lão già Chu Bá Thông, mơ hồ đã tiến nửa bước vào cảnh giới Võ Thánh. Tiếp sau đó là 2 lão hoà thượng và 2 tên đeo mặt nạ đạt đến Thiên Không Võ Sĩ. Ra sau nữa thì mới tới một số binh tôm tướng cua.
Nếu muốn cứu Tiêu Phong thì chắc chắn phải vượt qua được cửa ải của 5 tên đầu sỏ này. Tuy bên phía Lâm Quân cũng có thêm đám người Huyền Nạn nhưng tình hình không lạc quan lắm. Chỉ có một mình Tiêu Phong mới có thể chống lại Chu Bá Thông, nhưng hắn đánh thắng là chuyện không thể nào. Cùng lắm chỉ trụ được một khoảng thời gian thôi.
Lâm Quân rơi vào trầm tư suy nghĩ nhưng hiển nhiên là đám người Chu Bá Thông cũng khá ngứa mắt hai đứa đang tình chàng ý thiếp nên không cho hắn nhiều thời gian lắm.
_ Nào, đánh đi. Mẹ nó, 2 người xuống địa ngục tâm sự đi. Không biết lão già ta tới bây giờ vẫn mồ côi vợ à.
Chu Bá Thông là người lên tiếng đầu tiên.
_ Được thì đánh. Tâm sự chút cũng không cho, đúng là lão già keo kiệt.
Tiêu Phong bất mãn quay lại quát.
_ Hừ, đừng nhiều lời. Tiếp chiêu.
Chu Bá Thông phi thân lên lao vào người mạnh nhất là Tiêu Phong xuất ra một chiêu Không Minh Quyền nổi tiếng thiên hạ của lão. Chỉ thấy không khí xung quanh như nén lại vào hai bàn tay của lão. Áp lực cực lớn đấm thẳng về phía Tiêu Phong.
_ Hàng Long Thập Bát Chưởng.
Tiêu Phong cũng không phải hạng vừa, chàng đẩy A Châu ra chỗ Đoàn Dự rồi vội vàng ngưng tụ nguyên khí vào hai nắm tay. Cho tới khi hai nắm tay sáng ngời hoá thành hình hai cái đầu rồng thì mới đấm về phía trước.
Hai nắm đấm ngưng tụ lực lượng cứng đối cứng với nhau.
_ Ầm.
Không khí xung quanh và mặt đất chấn động mãnh liệt. Kình khí tản ra xung quanh lập tức chấn cho những người xung quanh vội vàng lui ra.
Có một số người vì không chịu nổi kình khí nên miệng ứa ra máu.
Thật mạnh.
Lâm Quân vội vàng lui về phía sau nhưng cũng bị chấn đến nổi lục phủ ngũ tạng như lệch vị trí. Cưỡng ép vòi máu sắp phun ra từ cổ họng. Hắn vội vàng nhìn lại vị trí của hai người.
Chỉ thấy hai người vẫn giữ nguyên tư thế từ lúc nãy. Bốn nắm đấm cứng rắn chạm vào nhau. Hiển nhiên là không ai chiếm được tiện nghi của ai. Nhưng phía xa xa hai lão hoà thượng và hai tên mặt nạ lại gấp rút lao về phía Tiêu Phong. Hiển nhiên là muốn chơi hội đồng rồi.
Lão hoà thượng mặc áo cà sa màu vàng là người lao tới trước tiên, chỉ thấy lão giơ hai tay lên trời tạo thành một thủ thế. Kim quang từ trong tay lão mãnh liệt bắn ra áp thẳng xuống đầu Tiêu Phong.
Mắt thấy tình hình nguy cấp thì Lâm Quân vội la lên:
_ Huyền Nạn, lên đi.
_ Vâng, thiếu gia.
Một bóng người từ sau lưng lướt qua người Lâm Quân lao thẳng về phía Tiêu Phong như một tia chớp. Chẳng mấy chốc mà đã tới ngay bên cạnh Tiêu Phong.
Huyền Nạn quát lên:
_ Kim Cương Bất Hoại Thể.
Người Huyền Nạn đột nhiên ngưng tụ một vầng kim quang vàng choé, lao lên đưa ngực ngạnh tiếp chiêu của lão hoà thượng. Lợi dụng cơ hội này Tiêu Phong vội vàng tránh ra xa xa. Sau đó là những người còn lại như Đoàn Diên Khánh bên phía Lâm Quân đã lao tới. Vội vàng kiềm chế một lão hoà thượng khác và hai tên đeo mặt nạ.
Tiếp đó là khoảng một chín mươi mấy người có tu vi khá cao bên phía đối phương cũng đồng loạt lao vào, bao vây đám Tiêu Phong và Đoàn Diên Khánh vào chính giữa.
Đúng lúc này Lâm Quân cũng phất tay ra lệnh cho đám ma thú gia nhập vào chiến đoàn. Lúc này thì tất cả ma thú đều đã được bọc một tầng áo giáp màu đen. Nhìn cực kỳ bá đạo và hùng dũng.
Nhất thời bên cạnh khu vực của Tiêu Phong đánh nhau rất náo nhiệt. Chiêu thức, nguyên khí đủ màu sắc ào ào xuất ra bay tùm lum. Những người xung quanh có tu vi dưới Đại Địa Võ Sĩ thì vội vàng lùi ra phía xa xa. Chỉ vây quanh chứ không ra tay, bọn họ cũng hiểu là nhiệm vụ chủ yếu của họ cũng chỉ là dọn dẹp chiến trường phòng ngừa người trốn thoát thôi chứ cũng không dám lao vào.
…………………………………………
_ Ầm.
Huyền Nạn sau khi ngạnh tiếp chiêu thức của lão hoà thượng mặc cà xa vàng thì liên tiếp lùi về phía sau, hai chân kéo lê trên mặt đất tạo thành hai đường thẳng rất sâu và dài, trong miệng lão phun ra một vòi máu tươi. Hiển nhiên là do quá nguy cấp nên Huyền Nạn cũng không kịp chuẩn bị kĩ càng.
_ Phụt.
Phun một vòi máu xong thì sắc mặt Huyền Nạn trở nên tái nhợt, lão quay sang nói với người vừa ra tay:
_ Sư đệ à. Võ công tinh tiến ra phết nhỉ.
_ A di đà phật. Sư huynh, sao ngươi lại ở đây? Chúng ta cứ tưởng ngươi mất tích rồi chứ.
Lão hoà thượng thấy Huyền Nạn xuất hiện thì có vẻ ngoài ý muốn chắp tay nói.
_ Ặc, ta rời chùa mà quên báo, xin lỗi nhé.
Huyền Nạn gãi đầu nói. Lúc trước hắn theo Lâm Quân đi Vạn Kiếp Cốc cũng quên béng trở về luôn.
_ A di đà phật. Sư huynh ít ra phải báo một tiếng chứ. Ngươi có biết bao nhiêu cái cột điện đang treo hình ngươi không? Bao nhiêu tiền bạc đổ vào để tìm kiếm huynh không?
_ Ách, ta quên, ta xin lỗi mà.
_ À mà sao huynh lại ngăn ta? Đây là nhiệm vụ phương trượng giao cho ta nên ta phải hoàn thành. Huynh đừng có cản.
_ Ờ nhỉ, nay ta đi theo thiếu gia rồi. Nhiệm vụ của hắn cũng chính là của ta. Lát ta chạy về xin phương trượng cho hoàn tục.
Huyền Nạn chợt nhớ ra công việc chính, chỉ chỉ vào Lâm Quân rồi nói.
_ A di đà phật. Nhập gia tuỳ tục, xuất gia tuỳ chùa. Huynh chưa làm gì mà muốn rời đi rồi sao? Đừng mơ nhá.
Lão hoà thượng chắp tay nói.
_ Thế chú muốn sao? Hôm nay dám bật anh cơ à? Anh dạy chú từ lúc nhỏ mà bây giờ chú láo thế. Không để anh vào mắt phải không?
Huyền Nạn nghe thế mặt mày căm tức hỏi.
_ A di đà phật. Ơn nghĩa của sư huynh đệ vẫn nhớ trong lòng. Có điều đây là việc công, ảnh hưởng đến cả Thiếu Lâm Tự nên đệ không quyết định được.
_ Nói chung là hôm nay chú muốn sao?
_ A di đà phật. Hôm nay Thiếu Lâm Tự cực kỳ thiếu người chùi nhà xí nên mong sư huynh quay về gánh vác việc này.
Lão hoà thượng vẫn chắp tay cười nói nhưng trong ánh mắt lại loé lên sự châm chọc mãnh liệt.
_ Chú ngon! Hôm nay dám chửi cả anh.
Huyền Nạn râu tóc dựng ngược lạnh lùng nói.
_ A di đà phật. Đệ chưa chửi huynh bao giờ.
_ ****, thế chú muốn đánh nhau phải không?
_ A di đà phật. Đệ cũng chưa ngán huynh bao giờ.
Lão hoà thượng châm chọc thêm một câu rồi trên người toả ra sát khí mãnh liệt, chưa kịp để Huyền Nạn nói một câu gì thì đã lao đến thi triển chiêu thức La Hán Chưởng.
_ ****.
Huyền Nạn thấy thế cũng không dám lãnh đạm, vội vàng tiếp chiêu.
……………………………..
Mắt thấy đám Huyền Nạn đều vây vào chiến đấu thì Lâm Quân cũng không đứng yên nữa. Nhìn xung quanh thì cảm giác tất cả mọi người không ai thèm chú ý tới hắn. Lâm Quân âm hiểm lẩm nhẩm một câu rồi đột nhiên biến mất.
_ Hành động phá trứng bắt đầu.
Nhiệm vụ của hắn trong đợt quần đấu lần này là lặng lẽ hạ thủ với người bên phía đối phương. Nhất là những tên có cảnh giới hơi yếu.
Lâm Quân âm thầm lặng lẽ tiến về hướng đám người Tiêu Phong đang đánh nhau. Tình hình chỗ đó có thể nói là khá ác liệt.
Tiêu Phong còn đang triền đấu với Chu Bá Thông trên bầu trời.
Phía dưới thì đám người Đoàn Diên Khánh đang đau khổ giãy dụa chiến đấu. Mặc dù bọn hắn thực lực cũng tạm gọi là cao đi nhưng dưới sức nhiều người như thế này thì cũng có cảm giác ăn không tiêu. Nếu không phải nhờ đám ma thú da dày thịt béo nhiều lần đỡ chiêu thì chắc chắn cả đám đi uống trà với Mạnh Bà luôn rồi.
Lâm Quân ngẫm nghĩ một lát rồi tiến về khu vực này. Hắn di chuyển phi thường cẩn thận. Hắn sợ nếu những chiêu thức xung quanh đánh trúng thì hắn sẽ hiện hình.
Nhưng nhờ vào thân pháp Lăng Ba Vi Bộ mà hắn cũng đã hữu kinh vô hiểm lọt vào chiến trường.
Được, giờ tìm mục tiêu ra tay. Hắc hắc hắc.
Lâm Quân âm hiểm cười cười rồi lấy ra một cây gậy bóng chày. Sau đó bắt đầu thực hiện hành vi phá đám âm hiểm xảo trá của hắn.
Lâm Quân vung vung cây gậy rồi cẩn thận di chuyển về phía trước. Mục tiêu của hắn chính là lão hoà thượng khác, lão già này đang đánh nhau chính diện với Đoàn Diên Khánh.
Chỉ thấy trên người lão hoà thượng này có một tầng kim quang nhàn nhạt, đang ra sức thi triển các chiêu thức của Thiếu Lâm vào người Đoàn Diên Khánh. Đoàn Diên Khánh chỉ xài hai cây nạng cùi bắp nên tất nhiên là phá không được phòng ngự của lão già này. Đang đau khổ chống đỡ chờ người đến tiếp viện.
Lúc này thì Lâm Quân lặng lẽ đến sau lưng lão hoà thượng. Trên mặt vẫn nở nụ cười biến thái.
_ Phục Hổ Quyền.
Lão hoà thượng trong sân truyền nguyên khí màu vàng vào tay rồi hét lên một tiếng, nắm đấm bay chấn động cả không khí xung quanh bay thẳng tới Đoàn Diên Khánh. Mắt thấy Đoàn Diên Khánh chuẩn bị chống đỡ thì lúc này đột nhiên có dị biến.
Đúng, là Lâm Quân ra tay.
Chỉ thấy hắn luồn cây gậy bóng chày bằng sắt đặc ruột xuống dưới hai chân lão hoà thượng. Tay vận khởi nguyên khí tập trung vào thân gậy. Sau đó đột nhiên vung thẳng lên, mục tiêu chính là tổ trứng chim nhiều năm chưa hoạt động của lão.
_ Ngaooooooooooooooo.
Một tiếng gào rung trời lập tức vang lên.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant