Sở dĩ bạn thất bại là do bạn dám tiên phong đi tìm vùng đất mới, phương pháp thực hiện mới, và những cách thức thể hiện mới.

Eric Hoffer

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 124: Ừm, Nếu Chàng Chết Ta Sẽ Theo Chàng Vào Địa Ngục
ạc Dương thành thuộc thế giới TLBB,
Trước Tụ Hiền Trang, lầu xanh nổi tiếng nhất thành Lạc Dương đang diễn ra một cuộc tranh dành giai nhân khiến cho các anh hùng hào kiệt khắp nơi đều đổ về đây để xem trận chiến. Nghe đâu là cuộc chiến giữa Tiêu Phong và gần 200 hảo hán.
Vì quá đông người nên nhất thời làm cho xung quanh Tụ Hiền Trang một con ruồi cũng chui không lọt. Phải khó khăn lắm Lâm Quân mới chen qua được hết đám người tò cmn mò mà bước ra phía trước.
Lúc này người hắn tuy hơi chật vật nhưng cũng đã bước tới chỗ Tiêu Phong đang đứng. Chỉ thấy hắn tay cầm một chai bia giơ lên trước mặt Tiêu Phong nói:
_ Tiêu huynh à. Đệ đã ngưỡng mộ huynh từ lâu, hôm nay mới có dịp bái kiến huynh. Mặc dù hôm nay anh hùng thiên hạ đều đứng đối lập huynh nhưng đệ cũng xin kính huynh một chén. Từ nay chúng ta sẽ sống chết có nhau. Không biết huynh có chịu nhận đệ không đây.
Lâm Quân tươi cười, hào khí can vân nói một câu. Nhất thời trong lòng hắn cũng bay lên sự kính nể từ trong lòng, thật tâm muốn kết giao một vị huynh đệ như Tiêu Phong. Một người chỉ vì một cô em mà can đảm đứng đối lập với các anh hùng thiên hạ thì chắc chắn là một hảo hữu xứng đáng để kết giao.
Tiêu Phong nghe Lâm Quân nói thì ngẩn ra một lát. Nhưng vì tính tình hắn cũng hào sảng nên không hỏi nhiều, nâng bình rượu lên nói:
_ Tốt, Lâm huynh đệ. Ta nhận ngươi. Hôm nay chúng ta sống chết có nhau. Cạn ly.
_ Cạn.
Lâm Quân đem chai bia gõ vào bình rượu rồi đổ thẳng vào mồm.
_ Tốt, rất sảng khoái. Hahaha, hôm nay nếu ta thoát khỏi cái chết thì đời này kiếp này chúng ta nhất định sống chết có nhau.
Tiêu Phong hào sảng hướng Lâm Quân cười lớn.
_ Haha, đệ sẽ cứu huynh ra khỏi đây. Huynh yên tâm.
_ Tốt, đây là Đoàn Dự, là nhị đệ của ta.
Đoạn Tiêu Phong kéo vai Đoàn Dự qua và giới thiệu với Lâm Quân.
_ Ách, haha. Lúc trước đệ có gặp Đoàn huynh một lần rồi.
Lâm Quân xấu hổ cười cười. Hắn cũng không quên lúc trước đã làm gì vị huynh đệ này. Hắc, chính là bỏ thuốc xổ.
_ Hừ, ta nhớ ngươi rồi đó. Nhưng nếu ngươi nhận Tiêu huynh làm đại ca thì ta cũng không thèm so đo với ngươi.
Đoàn Dự hừ lạnh một tiếng. Từ lúc nãy hắn đã nhận ra Lâm Quân là ai nhưng vì lúc này tình hình quá rối ren nên hắn cũng chả thèm nói gì. Dù sao hôm nay có thoát được hay không thì cũng chưa biết được.
_ Hêhê, đừng để bụng. Cái đó là sai lầm thôi.
Lâm Quân nghe Đoàn Dự nói thì cười xấu hổ thêm một lần.
_ Tình cảm thật là cảm cmn động nhỉ. Nhưng các ngươi hôm nay đừng hòng trốn thoát. Nếu uống xong rồi thì chuẩn bị đánh nhau đi.
Lão ngoan đồng Chu Bá Thông đi ra vỗ tay bôm bốp rồi nhìn về hướng 3 người Lâm Quân tràn đầy khiêu khích.
_ Đánh thì đánh. Bình sinh ta chưa sợ ai. Thế ngươi thích đơn đấu hay quần đấu?
Lâm Quân không chút khách khí hỏi lại. Trong lòng tức giận lão này già mà không nên nết không thôi.
_ Đơn đấu? Quần đấu? Có gì khác nhau sao?
Chu Bá Thông thắc mắc hỏi ngược lại.
_ À đơn đấu là một mình lão đánh 3 người chúng ta. Còn quần đấu chính là 3 chúng ta đánh một mình lão. Sao? Chơi không?
Lâm Quân cười cười hỏi lại.
_ Ách, không chơi. Đừng khinh ta ngu. Chúng ta có tới 200 người việc quái gì phải đánh với ngươi. Cứ lao lên hết là được rồi. Hahaha.
Chu Bá Thông nghe thế thì ngạc nhiên một trận nhưng hiển nhiên là lão không ngu nên nói lại được ngay.
_ Này! Các ngươi có phải là người học võ không thế? 200 người đánh 3 người chúng ta không cảm thấy xấu hổ sao?
Lâm Quân cảm giác 200 người đánh 3 người thì thua là chắc chắn nên đã tính toán trong lòng từ lâu. Theo hắn cảm giác thì 200 người này rất khác trong game Thiên Long Bát Bộ, hiển nhiên là cũng không phải đuổi tận giết tuyệt với Tiêu Phong. Mục tiêu chủ yếu của những người này hiển nhiên chỉ là một mình A Châu.
Vì thế hắn muốn lợi dụng những chuẩn tắc tranh dành rắm thối của võ lâm chính đạo để thoát khỏi cục diện ngày hôm nay. Chính đạo hiển nhiên là cách gọi của phe thiện, nếu là như thế thì chắc chắn những người này không thể không coi trọng các nguyên tắc đó.
_ À, ờ. Thì cũng hơi kỳ thật, nhưng mà ngươi có cách gì hay hơn không?
Chu Bá Thông mặt già cũng trở nên đỏ bừng hỏi lại. Tuy lão là một lão ngoan đồng nổi tiếng xưa nay nhưng nếu lấy đông đánh ít thì cũng không hay lắm. Dám chắc sau này trong võ lâm sẽ không có chỗ đứng cho lão nữa.
_ Chúng ta lập lôi đài tỷ thí võ công.
Lâm Quân phun ra mấy chữ đã tính toán trong lòng từ lâu.
_ Lôi đài?
_ Đúng, chúng ta thật ra cũng không có thù hận mãnh liệt gì cả. Bây giờ lập lôi đài quyết 10 trận thắng thua. Nếu bên nào thắng nhiều hơn thì sẽ có được cô gái kia.
Lâm Quân tươi cười nói. Hắn tin tưởng kế hoạch của hắn nhất định sẽ thành công tốt đẹp.
Nhưng không ngờ hắn vừa nói dứt lời thì mọi người xung quanh đều đưa ánh mắt như nhìn một thằng ngu để nhìn hắn. Kể cả lão ngoan đồng Chu Bá Thông cũng là như thế. Sau đó mọi người đều ôm bụng phá lên cười, cười chảy cả nước mắt nước mũi.
_ Này, ta nói thằng này có bị điên không thế? Sặc, muốn dùng lôi đài quyết đấu cơ đấy.
_ Ặc, lão huynh, gọi ngay cho tâm thần đường đi. Bảo họ mới có một thằng xổng chuồng. Hahaha.
_ Gì? Ta nghĩ thằng này mới từ trời rớt xuống. Tốt nhất là gọi người ngoài hành tinh kéo thằng này về đi ahahaha.
………………………………
Nghe mọi người xung quanh vừa cười vừa châm chọc thì Lâm Quân nóng cả mặt, hắn hét lên:
_ Câm mồm cho bố. Có gì đáng cười sao. Mẹ kiếp nó.
_ Ách, nhóc con. Thật ra ngươi có biết cô gái kia dùng để làm gì không?
Chu Bá Thông cố gắng nhịn cười quay sang nhìn Lâm Quân với một ánh mắt thương hại và hỏi.
_ Làm gì? Không phải để XXOO thì có tác dụng gì khác?
_ Chú mày nói chuẩn. Nhưng chú em biết nếu XXOO cô ta sẽ có tác dụng gì không?
_ Làm gì nữa? Nối dõi tông đường chứ làm gì?
Lâm Quân đột nhiên cảm giác có cái gì đó không ổn. Đúng theo như lời Chu Bá Thông nói thì hắn cũng không biết A Châu dùng để làm cái gì. Phải chăng là có tác dụng cực kỳ to lớn đi. To đến nỗi một lão ngoan đồng và hai lão hoà thượng cũng phải chui ra dành gái.
_ Nhóc biết cái gì gọi là Thăng Thiên Thể không?
_ Thăng Thiên Thể? hình như nghe quen quen.
Lâm Quân nghe cái tên này đột nhiên cảm giác đã từng nghe ở đâu đó. Được một lúc hắn vỗ đầu một cái. Kinh hãi quay sang hỏi Chu Bá Thông:
_ Lão nói Thăng Thiên Thể trong truyền thuyết có thể làm cho người ta thăng thiên lập tức. Nếu thế không phải là ………..
_ Đúng thế. Thể chất của cô gái này cũng có thể liệt vào Thăng Thiên Thể, nhưng cô gái này nội công còn thấp nên nhiều nhất chỉ có thể giúp người ta tăng một ít công lực thôi. Chứ không thể nào một bước lên trời được.
_ Ặc, hèn gì.
Lâm Quân kinh hãi nói. Trong lòng hắn cũng đột nhiên hiểu ra tại sao gần 200 người lại đuổi giết Tiêu Phong muốn dành lại A Châu. Hiển nhiên là vì Thăng Thiên Thể trong truyền thuyết.
Nghe nói khi sinh ra có một số người có những thể chất đặc biệt có thể có những năng lực khác với người thường. Cô gái Hoàng Viêm Vi lúc trước Lâm Quân gặp cũng là như thế. Hoả Tộc của cô ta đều có được một thể chất đặc biệt gọi là Viêm Hoàng Thể. Có thể nâng tốc độ học tập các loại võ công hoặc pháp thuật thuộc tính hoả lên gấp 10 lần.
Nếu thực sự A Châu có được Thăng Thiên Thể thì cho dù là Lâm Quân cũng cực kỳ động tâm. Một bước lên tới trời thì ai mà không muốn.
Nhưng mà hình như có gì là lạ ở đây. Theo Lâm Quân nhớ thì cái thể chất đó chỉ có ở Đại Địa Cầu thôi mà. Tại sao lúc này lại lọt vào trong cái thế giới TLBB này. Chắc chắn là do tên Tiểu Thần Đèn làm rồi. Không hiểu tên quái đó tính làm cái quái gì. Càng ngày Lâm Quân càng cảm giác cái thế giới TLBB này không giống như trong cái game hắn từng chơi.
Bỏ đi những suy nghĩ trong lòng, Lâm Quân quay qua hỏi Chu Bá Thông:
_ Thế các ngươi tính làm sao? Ở đây có tới 200 người, cái thể chất đó ta nhớ chỉ xài được một lần duy nhất thôi mà.
_ Hêhê, chú em không phải lo. Bọn anh đã tính toán tất cả rồi.
Chu Bá Thông cười cười.
_ Mà nói thế đủ rồi. Mau giao người ra đây. Nếu không đừng trách bọn anh ác.
Chu Bá Thông vừa nói xong thì 200 người xung quanh đồng loạt rút ra vũ khí. Mặt mũi đằng đằng sát khí thể hiện quyết tâm của tất cả bọn họ.
_ Ặc, Tiêu đại ca. Làm sao đây?
Lâm Quân mặt mũi tràn đầy đau khổ quay qua hỏi Tiêu Phong. Chuyện này hình như đã nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn. Hắn cũng chưa hiểu được tại sao 200 người đủ loại môn phái này lại quyết tâm dành A Châu như thế. Không phải nếu để cho Tiêu Phong thì tốt hơn sao.
Dù sao người ta là một đôi uyên ương cơ mà. Đã thế Tiêu Phong cũng là một người mạnh mẽ. Hắn ta xài cái thể chất này cũng đâu có phí.
_ Đánh thôi chứ làm gì nữa.
Tiêu Phong cười khổ rồi nói. Đoạn hắn quay sang nắm chặt tay A Châu, trong mắt hiện lên quyết tâm liều chết:
_ Nàng yên tâm. Không ai có thể chia cắt được chúng ta.
_ Ừm, nếu chàng chết ta sẽ theo chàng vào địa ngục.
A Châu nhẹ nhàng gật đầu. Đôi mắt phía sau mặt nạ của nàng cũng hiện lên quyết tâm liều chết.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant