A book is to me like a hat or coat - a very uncomfortable thing until the newness has been worn off.

Charles B. Fairbanks

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 120: Ta Cho Cái Đám Này Biết Thế Nào Gọi Là Máy Bay Chiến Đấu
âm Quân cảm giác tâm tình trùng xuống, đột nhiên hắn sinh ra thối ý. Muốn rút lui khỏi nơi này càng xa càng tốt. Nếu không lỡ dây vào đây chắc chắn là chết chắc.
Lâm Quân lùi từ từ ra phía sau, từng bước từng bước thật cẩn cmn thận. Hắn cố gắng nhích từng bước từng bước thật nhẹ nhàng, đôi mắt chăm chú nhìn vào căn phòng, trong lòng thầm nhủ nếu có biến thì 2 chân chạy thẳng là ok.
_ Bộp.
Lâm Quân lui dần lui dần thì đập vào một cái gì đó một tiếng, hẳn là có thứ gì ở sau lưng hắn. Đột nhiên Lâm Quân đổ mồ hôi đầy đầu. Không biết phía sau lưng là cái *** gì nhỉ. Có vẻ mềm mềm.
Chưa kịp quay lại nhìn thì đột nhiên có một tiếng lẩm bẩm vang lên bên tai:
_ Quái, ta đụng phải cái gì thế này. Ặc, trước mặt ta làm gì có cái gì.
Đây là một giọng nói của con gái, cô ta đột nhiên khó hiểu và vươn tay ra. Kết quả đụng phải phần lưng của Lâm Quân. Hắn chưa kịp làm gì nữa thì bàn tay cô ta di chuyển xuống dưới. Bóp thẳng vào cái a** hắn. Trong miệng còn lẩm bẩm:
_ Ặc, cái gì thế này. Chỗ cứng chỗ mềm. Không lẽ có thứ gì biết tàng hình.
Lâm Quân lập tức nhảy qua bên trái và quay đầu lại. Khuôn mặt nóng rang không thôi. Quác, chuyện quái gì thế này. Ta thủ thân như ngọc không ngờ lại bị một người con gái sàm sỡ.
Phải nhìn mặt cô ta, lần sau bắt cô ta chịu trách nhiệm. Hừ nếu xấu thì ta liền bóp lại, ặc……., ta chạy.
Vừa quay lại nhìn thì Lâm Quân thấy đây là một người con gái tuổi cũng tầm tầm cỡ hắn. Vì quá tối nên cũng không nhìn được rõ lắm nhưng từ giọng nói và dáng người thì chắc hẳn đây là một cô gái tàm tạm. Lâm Quân thấy cô ta bên hông có đeo một cái ngọc bội. Không biết cái ngọc bội làm từ loại ngọc gì nhưng khá là tinh xảo và xinh đẹp. Nó khắc hình một con hổ, trong bóng tối không ngờ còn ẩn ẩn phát sáng.
Lâm Quân định quay người bước đi, chỉ cần hắn biết như thế là được rồi. Sau này hắn sẽ tìm cô gái có ngọc bội để bóp lại. Hừ dám bóp hắn à. Ngon lắm.
Lâm Quân ngẫm nghĩ như thế rồi chuồn đi mất. Chỉ để lại cô gái một mình đứng đó sờ sờ bàn tay khó hiểu lẩm bẩm:
_ Ặc, biến mất rồi. Ta không có sờ lầm chứ. Èo ta chưa say mà …………….
……………………………..
Lâm Quân chạy đi một lúc rồi tìm sang các căn phòng khác. Lần này thì hắn hoàn thành nhiệm vụ rất mỹ mãn. Không phạm phải một sai lầm nào. Hầu hết các căn phòng khác đều đã đi ngủ nên Lâm Quân cực kỳ thuận lợi thả gián và chuột. Đã thế Lâm Quân còn lấy mấy thứ hấp dẫn chuột bọ bôi lên người các cô gái.
Sau khi hoàn thành hết tất cả thì Lâm Quân vẫn chưa nghe thấy tiếng hét nào, chắc hẳn là các cô gái vẫn còn đang say trong giấc nồng. Không hay biết là trên giường và trên người các cô đã bò đầy sâu bọ.
Lâm Quân tiến vào lại rừng cây. Đứng trên một ngọn cây hút thuốc, chờ đợi mấy tên còn lại.
Đang phiêu du theo làn khói thuốc thì chợt một tiếng hét chói tai truyền ra từ ký túc xá nữ. Sau đó liên tiếp là các tiếng hét càng ngày càng nhiều. Ẩn ẩn như là cực kỳ kinh hãi.
Lâm Quân nở một nụ cười thật tươi. Hắn biết nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành rồi. Đang tươi cười thì chợt một tiếng sáo còn vang vọng hơn truyền ra từ phía ký túc xá nam. Lâm Quân lập tức biến sắc mặt nói với Eagle đang bay trên bầu trời:
_ Là ai thổi sáo thế?
Eagle không nói, bay cao thêm một chút nữa. Đưa mắt nhìn ra xa xa. Trong tầm mắt nó hiện lên 5 người đang bị các học sinh vây quanh, tận tình phát ra chiêu thức. Tuy 5 người đó có 10 con ma thú hỗ trợ nhưng mắt thấy đã chống đỡ không nổi. Bởi vì học sinh vây xung quanh ít ra cũng gần 3000 tên.
Eagle thấy tình hình không ổn nên lập tức xà xuống, đậu lên vai Lâm Quân báo cáo:
_ Chủ nhân, đám người phó bang chủ và Tiger đều đã bị gần 3000 người vây xung quanh đánh hội đồng. Tình hình hết sức nguy cấp.
_ Được, dẫn ta qua đó.
Lâm Quân nói xong thì Eagle lập tức hiểu ý. Biến thân hình lớn hơn để Lâm Quân đứng lên trên lưng nó. Eagle lập tức bay về hướng bọn Đặng Tùng.
Lâm Quân đứng trên lưng ưng mà trong lòng thầm mắng không thôi. Mẹ nó, không phải là nói chỉ đánh bọn lớp A2 thôi sao. Sao tự dưng lại lòi ra gần 3000 thằng thế này. Con mẹ nó, đã thế còn bị vây công nữa chứ. Chúng mày có não không thế.
Vừa có chiêu tàng hình, vừa có ma thú hỗ trợ. Chỉ là xử 40 thằng thôi mà cũng không làm xong, mẹ nó. Ngu ngốc.
………………….
Lâm Quân mắng chửi ác thế mà không biết trong lòng đám Đặng Tùng còn khó chịu và điên tiết hơn cả hắn.
Đúng theo kế hoạch là bọn hắn sẽ đột nhập vào các phòng để đánh đập đám học sinh đang ngủ. Nhưng mà khổ nỗi bọn này không có ngủ a, mà bọn chúng đang lén tổ chức một buổi tiệc gì đó.
Bọn hắn không có ở trong phòng mà tập trung ra giữa sân làm bọn Đặng Tùng cũng không biết phải làm sao.
Cuối cùng bọn hắn đánh liều, lợi dụng bữa tiệc tối khuya mà kéo từng thằng vào bụi rậm củ hành. Mắt thấy sắp thành công thì đột nhiên bọn hắn bị phát hiện.
Số là vì khi bọn hắn lôi kéo tên cuối cùng là Thiên Vĩ thì tên đầu tiên bị đánh đột nhiên tỉnh dậy hét lớn. Kết quả là các học sinh còn lại dừng tiệc tối với cả làm cho Thiên Vĩ đề phòng.
Sau đó thì tất nhiên là xui xẻo rồi. Thiên Vĩ không bị củ hành thì chớ mà còn làm bọn hắn hiện hình ra. Kết quả không cần nói cũng biết là bị vây công dồn dập rồi. Đã thế trong 3000 tên này không những chỉ có bọn học sinh năm 1 mà có tất cả học sinh năm 2 năm 3. Nếu không phải là có đám ma thú da dày thịt béo che chắn thì chắc chắn đám Đặng Tùng cũng là hồn du địa phủ rồi.
Bọn Đặng Tùng vừa chống trả vừa hận tên Thiên Vĩ tới ngứa răng. Nếu không phải tên nhóc này có pháp khí phát hiện tàng hình thì bọn hắn cũng đâu rời vào cái cảnh như thế. Cùng lắm đánh không lại thì chạy là được rồi.
Nói thêm về pháp khí. Pháp khí ở đây có nguồn gốc từ Tung Quốc truyền lưu ra ngoài. Ở Tung Quốc người ta không có tu võ mà lại là tu tiên. Vũ khí của bọn hắn thường được gọi là pháp bảo hoặc pháp khí.
Ngẫu nhiên cũng có một số pháp bảo pháp khí truyền qua Việt Quốc theo con đường buôn lậu. Vì các vũ khí này không những dùng để chiến đấu mà có thêm nhiều tác dụng nên rất được người Việt Quốc ưa chuộng. Giống như pháp khí của Thiên Vĩ cũng thế, có tác dụng phát hiện người tàng hình.
Đặng Tùng càng đánh thì càng có cảm giác chống đỡ không nổi. Trong lòng thầm cầu khẩn Lâm Quân mau mau tới một chút. Nếu chậm trễ thì chắc chắn là tới nhặt xác cho bọn hắn thôi.
Đúng lúc này thì trên bầu trời truyền tới một tiếng kêu của chim ưng. Mọi người xung quanh đều dừng tay, quay đầu tìm kiếm tiếng chim ưng.
_ Trên bầu trời có gì kìa.
Một học sinh năm 3 chỉ tay lên bầu trời hô lớn. Lập tức mọi người cũng đều nhìn lên bầu trời. Mặc dù bầu trời đã tối đen nhưng miễn cưỡng có thể nhìn thấy một chút. Chỉ thấy trên bầu trời là một con chim ưng to tướng mặc áo giáp màu đen. Chỉ chừa lại hai đôi mắt sáng như sao trời nhìn thẳng xuống phía dưới.
_ Là viện trợ của bọn hắn. Trên lưng nó còn có người kìa.
Một học sinh khác lập tức đưa ra ý kiến. Thấy con chim ưng mặc áo giáp màu đen giống các con ma thú đã đánh nhau từ nãy tới giờ thì bọn hắn lập tức nhìn ra 2 bên là cùng một bọn.
_ Tất cả năm 3 tiến lên, kéo con gà trên trời kia xuống đi. Mẹ nó, dám đánh học sinh trường ông thì không tha thứ được.
Lập tức một tên như là đầu lĩnh của đám năm 3 hét lớn. Chỉ thấy tên này chính là một tên cao to đen hôi, mái tóc có màu bạch kim đối lập hoàn toàn với màu da của hắn. Nếu không phải hắn có mái tóc và hàm răng trắng bóng thì đứng trong bóng tối chắc chắn cũng không có người để ý.
_ Ách, có khí thế ghê nhỉ? Các chú thích chơi thì anh chiều.
Lâm Quân nói rồi lập tức vung tay, triệu hồi đám Huyền Nạn ra ngoài chiến đấu.
Giờ phút này đám Huyền Nạn khác hẳn lúc trưa hắn gặp. Bây giờ tên nào tên nấy đều là một bộ dạng tràn đầy sát khí. Mặc dù ăn mặc đã đàng hoàng lại nhưng khuôn mặt bọn hắn cũng không tránh khỏi có chút biến dạng.
Vừa chui ra ngoài thì đám Huyền Nạn đều mờ mịt, sau khi thấy một đám người đánh tới thì mới bừng tỉnh. Hiểu ngay đây là kẻ thù của chủ nhân nên không khách khí. Tên nào tên nấy đều vận dụng sức mạnh tiến tới ngăn cản.
Còn Lâm Quân đứng trên lưng Eagle thì móc ra hai khẩu Galting Gun mà hắn mới đổi ở chỗ Tiểu Thần Đèn. Nhờ lúc sáng vơ vét được một số của cải của Lê Dũng nên mới đổi được hai khẩu này. Hai khẩu Galting Gun này nhờ được Tiểu Thần Đèn cải tạo lại nên còn mạnh hơn khẩu lúc trước.
_ Eagle, bay về phía đám Đặng Tùng. Ta cho cái đám này biết thế nào gọi là máy bay chiến đấu.
Lâm Quân hào tình vạn trượng hét lớn. Lúc này hắn nóng lòng lắm rồi, giúp đám Đặng Tùng chỉ là chuyện nhỏ. Còn thử súng mới là mục đích chủ yếu.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant