The smallest bookstore still contains more ideas of worth than have been presented in the entire history of television.

Andrew Ross

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 117: Mẹ Nó, Anh Không Trả Đấy
oàng thượng nghe thế không khỏi nhíu mày, trong lòng nửa tin nửa ngờ.
_ Được rồi, ái khanh xuống đi.
Sau đó hoàng thượng quay về phía Phan Thế Phong nói:
_ Lão lên kiểm tra xem nó có phải là thật không?
_ Vâng, hoàng thượng.
Phan Thế Phong nghe thế lập tức bước lên lôi đài, sau mông cũng có vài vị giả kim thuật sĩ khác đi theo. Tất cả đều bước lên đài xúm lại xem xét tất cả những thứ là Lê Dũng đã cầm ra.
Không xem thì thôi nhưng càng xem thì càng kinh hãi. Bởi vì các vũ khí này đều tinh vi đến khó tin, các kết cấu của nó thập phần mới lạ. Nhất thời không ai có thể hiểu được hết, cho dù có vận dụng khả năng nhìn xuyên vật thể nhưng cũng rất ít người có thể hiểu được.
Sau đó cả đám giả kim thuật sĩ như nổi điên, 2 3 người giành một món lao vào xem xét. Thỉnh thoảng lại truyền ra các thắc mắc và bất đồng quan điểm. Tiếp đến cả đám người đều nổi nóng lên, không ai phục ai. Nếu không phải hoàng thượng đang ở nơi này chắc chắn cả đám đều lao vào đánh nhau.
Được một lúc thì Phan Thế Phong mới quay lại chỗ của hoàng thượng, quỳ xuống nói:
_ Hoàng thượng, đây chính là thật. Không nghi ngờ gì chính là thật, nhưng nhất thời thần không thể nào hiểu được nó. Mong hoàng thượng cho thần cầm về nghiên cứu.
_ Ngay cả ngươi cũng không nhìn thấu được nó sao?
Hoàng đế tuy mặt lạnh như tiền nhưng trong giọng nói cũng không giấu được vẻ kinh hãi. Phải biết là Phan Thế Phong chính là một giả kim thuật sĩ đứng đầu cả Việt Quốc. Chưa có món vũ khí nào mà lão nhìn qua lại kêu là không thấu. Cho dù là một cây kiếm đưa vào tay lão thì lão cũng có thể vanh vách cái này là làm từ gì, có nguyên liệu gì, công hiệu như thế nào. Sau đó dễ dàng phỏng chế lại mà uy lực và hình dáng đều giống nhau như tạc.
_ Vâng hoàng thượng. Đây chính là những vũ khí quá mới mẻ. Nó không giống bất cứ một loại vũ khí nào từ trước tới nay. Cho dù so sánh với cơ quan mà thần chế tạo ra thì cũng tinh vi gấp trăm lần.
_ Mặc dù thần xem có thể hiểu chất liệu làm nó là gì nhưng bảo đảm thần không phỏng chế được bởi vì thần không hiểu đạo lý trong đó. Thoạt nhìn thì thứ vũ khí này rất đơn giản nhưng nếu đào sâu hơn thì tất cả những thứ thần biết đều không tài nảo giải thích được nó cả. Xin cho thần mạn phép hỏi là vị nào đã làm ra những thứ này.
Phan Thế Phong giải thích rành mạch từng cái. Lão cùng lắm cũng chỉ là người tinh thông chế tạo vũ khí lạnh, còn về phần vũ khí nóng thì làm sao có thể giải thích được chứ. Phải biết là vũ khí nóng ở trái đất tuy ra đời hơi muộn nhưng biết bao nhiêu thế hệ đã đổ công đổ sức nghiên cứu vào đó. Nó kết tinh hàng trăm năm tri thức học tập và sửa đổi của các tiền nhân Địa Cầu. Nếu lão này mà xem một lần đã hiểu thì chắc chắn là thánh sống chứ không phải là người.
May mắn là Lâm Quân chỉ đưa ra những thứ đơn giản. Nếu hắn đưa ra cả xe tăng và máy bay thì chắc đám giả kim thuật sĩ này mặc cảm mà chết mất.
_ Ta cũng không biết, nhưng chắc chắn là thằng nhóc giao thứ này ra biết.
Hoàng thượng trả lời.
_ Vâng, nghe nói có bản thiết kế nữa. Không biết hoàng thượng có thể lấy ra cho thần xem không?
Phan Thế Phong gấp gáp nói, lão tò mò lắm rồi. Không ngờ lại có những suy nghĩ mới mẻ như thế, cho dù khẩu súng này uy lực chắc cũng không mạnh lắm nhưng có thể cải tiến và phát triển mà.
_ À, 1 tháng nữa có. Nhưng thằng nhóc con này đòi mỗi thứ 100 tỷ đấy.
Lê Dũng đứng bên cạnh chêm vào một câu.
_ Ngươi nói thật không?
Hoàng thượng đang tươi cười thì đột nhiên mặt mày cứng lại hỏi, mỗi thứ 100 tỷ. Mẹ nó, sao không đi ăn cướp luôn đi. Thuế má 1 năm của Việt Quốc thì cũng chỉ có chừng đó thôi. Tức là muốn mua mười món thì phải đập vào cả 10 năm thuế của Việt Quốc. Ặc, cho dù hoàng thượng giàu có nhưng cái này thực quá sức tưởng tượng.
_ Vâng. Nhưng hắn còn nói mỗi thứ có 2 bản thiết kế. Một cái là thứ người thường cũng có thể sử dụng. Còn một cái là giành cho võ giả sử dụng.
Lê Dũng cũng cảm thấy cái giá này quá mức tưởng tượng nhưng vì Lâm Quân trơ như đá nên cũng không biết làm sao.
_ Võ giả cũng có thể sử dụng.
Hoàng đế ngạc nhiên hỏi.
_ Vâng, hắn chắc chắn như vậy. Nếu như võ giả sử dụng thì uy lực sẽ rất lớn, xa xa hơn những vũ khí hiện đang có.
Lê Dũng bê nguyên câu Lâm Quân đã nói mà không thèm sửa đổi một chút nào.
Hoàng đế nghe thế thì im lặng suy nghĩ trong lòng, nhưng lúc này Phan Thế Phong bên cạnh nghe thế thì vội vàng quỳ xuống nói:
_ Hoàng thượng, mua đi a. Mua đi a, tán gia bại sản cũng phải mua a. Nếu có thứ này thì chắc chắn Tung Quốc không thể nào ép chúng ta được nữa.
Hoàng đế nghe thế thoáng suy tư một lát. Sau đó, hắn quay qua Lê Dũng nói:
_ Phiền ái khanh lập tức trở về bàn bạc lại với hắn. Tốt nhất là giảm giá tiền lại, ta có thể đổi thành thứ khác như đất phong hoặc quan chức. Nếu không được thì ta sẽ đổi bằng những thứ có trong kho báu vật.
_ Vâng, thần lập tức đi.
Lê Dũng biết hoàng thượng đã hạ quyết tâm nên không chút nhiều lời. Vội vàng đi ra.
Hoàng đế lúc này mới phất tay, đứng dậy nói:
_ Trẫm về trước, các khanh cứ xem trước đi. Ngày mai các khanh phải viết một cái báo cáo nói về việc này cho ta.
Hoàng đế nói xong đứng dậy bước đi. Phía sau lưng tất cả mọi người quỳ xuống hô:
_ Cung tiễn hoàng thượng.
Sau khi đã đi về thư phòng của mình. Hoàng đế đuổi tất cả cung nữ và thái giám ra ngoài rồi ngồi xuống bàn.
Lập tức một bóng đen hiện ra, cung kính nói:
_ Bệ hạ có việc gì cần chúng thần giúp?
_ Ừ, xuất động bộ đội bí mật. Theo dõi tất cả các bá quan văn võ ngay trong hôm nay quan sát vũ khí mới. Nếu có ai dị động, giết bất luận tội.
Hoàng đế day day thái dương rồi nói.
_ Vâng.
_ Ừ, lập tức điều tra về thằng nhóc tên Lâm Quân. Sau đó đưa tài liệu về đây cho trẫm.
_ À, bảo Phong hôm nay hành động tẩy rửa. Nhớ không được để lại dấu vết. Đồng thời phát động tình báo các nơi thu thập về việc Tung Quốc.
_ Kể cả các gián điệp đã cài trong nội bộ Tung Quốc. Bảo bọn hắn không tiếc tất cả giá nào phải điều tra cho ra kế hoạch của Tung Quốc.
_ Tạm thời tới đó thôi, ngươi lui đi.
Hoàng đế hạ đạt từng mệnh lệnh rồi phất phất tay.
_ Vâng, thần sẽ không làm bệ hạ thất vọng.
Bóng đen cung kính đáp rồi lắc mình biến mất.
Một lúc sau khi bóng đen đã biến mất thì hoàng đế vẫn đứng chỗ đó, hắn nhìn lên bầu trời từ cửa sổ và suy tư thật lâu. Cuối cùng, hoàng đế lẩm nhẩm:
_ Hy vọng Việt Quốc có thể tồn tại. Hy vọng thảm kịch đừng tái diễn.
……………………………………….
_ Oa, vãi cả linh hồn. Ngươi làm cách nào thế?
Trong Vô Lượng Sơn, Lâm Quân mặt mày rạng rỡ quay sang hỏi Tiểu Thần Đèn đang phiêu phù bên cạnh.
_ Hehe, chú tưởng anh là ai chứ? Hờ hờ, việc này đơn giản như ăn bắp thôi.
Tiểu Thần Đèn dương dương tự đắc nói. Thú thật hắn cũng có chút tự hào với tác phẩm của mình.
_ Ạch, đại ca. Đời này em mang ơn anh nhất hê hê.
Lâm Quân vui mừng nói, chính hắn cũng không ngờ mình lại may mắn như thế. Mặc dù đám Huyền Nạn bị ăn hành mãnh liệt nhưng nhìn cái biệt đội ma thú lúc này của hắn thì lại vui mừng hết lớn.
Không những các ma thú của hắn đều đã thăng lên một cấp mà ngộ tính chiêu thức các mặt đều được nâng cao. Không những thế Tiểu Thần Đèn còn tốn công tốn sức tìm kiếm cho các ma thú của hắn mỗi con một cái áo giáp trang bị.
Bây giờ nhìn con nào con nấy cũng cực kỳ đẹp, toàn thân được bao bọc bởi áo giáp màu đen. Không chừa một chỗ nào. Nhìn cực kỳ phong cách và hầm hố. Thật giống như một biệt đội siêu thú.
_ Hehe vui mừng chứ. Tổng cộng chi phí các mặt là 100 tỷ hắc hắc, chú trả tiền đi. Anh ít làm free lắm. Cái phần huấn luyện đám Huyền Nạn thì anh khuyến mãi thêm đó.
Như sét đánh ngang tai. Lâm Quân trợn tròn mắt ngã sấp xuống đất. Mẹ kiếp, 100 tỷ, có lộn không đó. Anh tưởng free chứ, giết người à.
_ Này, đừng kinh hãi thế chứ. 100 tỷ thôi mà, anh lấy ít thế còn gì.
Tiểu Thần Đèn tươi cười nói tiếp.
_ Mẹ nó. 100 tỷ, sao ngươi không giết ta đi. Con mẹ nó chứ, làm gì mà mắc dữ vậy.
Lâm Quân thấy tên này còn cười tươi như hoa thì điên tiết hét lên. Hắn hiểu rồi, mình bị chơi. Chắc chắn là tên Tiểu Thần Đèn chó má này hết phim heo để xem nên mới bày ra trò này. Hừ, hừ hừ, anh không trả tiền thì làm gì được anh.
_ Gì mà mắc, giá gốc rồi đấy. Hê hê, chú để anh tính toán cho nhé. Áo giáp 13 bộ, căn cốt đan 2000 viên. Sách kĩ năng 100 cuốn. Hehe, tổng cộng là 100 tỷ 1 triệu. Anh trừ bớt số lẻ rồi.
Tiểu Thần Đèn giả vờ bấm tay tính toán, nhưng thằng này không thèm nói ra giá trị thực sự là bao nhiêu.
_ Mẹ nó, anh không trả đấy.
Lâm Quân phẫn nộ hét lớn. Trong lòng chửi 18 đời tổ tông Tiểu Thần Đèn. Mẹ nó chứ, hồi trước anh chơi game cũng không có cái giá này.
_ Ờ, tính ăn quịt chứ gì. Hừ, chào chú nhé. Thiên Long Lệnh Bài khoá vĩnh viễn, anh không nhận một thằng keo kiệt bẩn tính như chú làm chủ nhân nữa.
Khuôn mặt tươi cười của Tiểu Thần Đèn lập tức đanh lại, hăm doạ nói.
_ Ặc, em trả. Em trả.
Lâm Quân tuy phẫn nộ trong lòng như bên ngoài đành xuống nước. Lỡ thằng này chơi thật thì làm sao. Nhưng mà thù này anh nhớ rồi, hừ keo kiệt, bẩn tính. Dám đặt điều anh, có ngày anh sẽ ày biết thế nào là lễ độ. Hừ hừ.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant