Forever is not a word…rather a place where two lovers go when true love takes them there.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 115: Bắt Đầu Đi
uyền Nạn là người dẫn đầu vọt thẳng về phía Lâm Quân, lập tức hắn quỳ xuống khóc bù lu bù loa nói:
_ Thiếu gia, cứu ta đi. Ta khổ quá ô ô ô …….
_ Này chuyện gì thế?
Lâm Quân khó hiểu hỏi. Hắn không nghĩ ra cái gì có thể làm ột lão hoà thượng luôn miệng thành kính “ a di đà phật “ thành ra cái nông nổi này.
_ Hức, thiếu gia. Đưa ta ra ngoài đi, ta cầu xin ngài.
_ Đúng đó thiếu gia, cứu chúng ta đi hu hu ……….
………………
Cả đám người nhũn như con chi chi quỳ trước mặt Lâm Quân đau khổ cầu xin được ra ngoài, giống như chỉ cần ở trong này một phút là sẽ chết cha chết mẹ vậy. Còn đâu bộ dạng hung hăng tàn nhẫn như lúc trước nữa, còn đâu bản tính coi trời bằng vung, luôn mồm hô to đánh giết như trước nữa.
Đám gia hoả hung thần ác sát của Lâm Quân bây giờ phảng phất như là một đám người đáng thương tội nghiệp nhất quả đất. Giống như bị giam giữ trong một địa phương đến phát điên nóng lòng muốn đi ra ngoài.
_ Này, có chuyện gì thế? Nói rõ cho ta nghe coi.
Lâm Quân không tin vào mắt mình nữa, đây là chuyện gì. Đây có phải là đám nô lệ lúc trước của ta không thế. Hay nhầm người mẹ rồi.
_ Hehe, chú em trở lại rồi à? Để anh nói cho nghe nhé. Hắc hắc hắc, đám gia hoả này anh mày huấn luyện tốt không?
Lâm Quân đang phân vân thì một hư ảnh màu xanh dương hiện ra cười hắc hắc nói, không phải tên Tiểu Thần Đèn chết bầm thì có thể là ai.
_ Tốt cái beep ấy, có chuyện gì?
Lâm Quân hỏi xong thì cảm giác không khí xung quanh có chút quỷ dị. Khi nhìn lại thì thấy đám Huyền Nạn đã nín khóc từ bao giờ. Tên nào tên nấy trên mặt đều tràn đầy thần sắc sợ hãi pha chút hận thù. Bọn hắn tên nào người cũng run run lên từng đợt. Đôi mắt nhìn Tiểu Thần Đèn như muốn phún ra lửa.
_ Hê hê, anh chỉ huấn luyện thoáng một phát thôi. Không ngờ tố chất tâm lý của đám này lại kém thế. Hắc hắc.
Tiểu Thần Đèn cười nói với Lâm Quân nhưng đôi mắt cũng không tự chủ được trừng lên với đám Huyền Nạn. Lạ thay là đám Huyền Nạn nhìn thấy đôi mắt đó lại càng tức giận hơn. Trong lòng đang chửi cha chửi mẹ Tiểu Thần Đèn. Nếu không phải vì bọn hắn đánh không lại chắc chắn đã lao lên làm thịt Tiểu Thần Đèn từ đời tám hoánh nào rồi.
Huyền Nạn nhớ lại thời gian này sống chung với Tiểu Thần Đèn mà trong lòng đau khổ không thôi. Cho tới bây giờ hắn mới có thể hiểu được cái gì gọi là sống không bằng chết.
Từ khi thiếu gia đi mất thì cũng là lúc Tiểu Thần Đèn bắt đầu huấn luyện bọn hắn. Lúc đó Tiểu Thần Đèn nói “ nếu các ngươi muốn giúp chủ nhân thì hãy cố gắng đi, các ngươi yếu như sên “. Lúc đó bọn Huyền Nạn cũng nóng cả đầu nên lập tức đồng ý. Cho dù Tiểu Thần Đèn bảo không được bỏ dỡ bọn hắn cũng coi như không.
Nhưng khi bước vào cái gì gọi là huấn luyện thì bọn Huyền Nạn biết bọn hắn đã bị gài, con mẹ nó chứ. Huấn luyện cái quái gì, gọi là giết người cho xong đi.
6h, cõng 1000kg chạy 100 vòng.
8h, bơi nửa vòng Kính Hồ.
10, luyện tập vũ khí. Chém đủ 10000000 cái thì dừng.
12h, nghỉ trưa. Trong lúc nghỉ tuỳ thời phát sinh nguy hiểm.
2h chiều, chống đẩy 5000 cái.
4h, đánh nhau với quái vật cùng cấp.
6h, quần ẩu với nhau.
8h, leo núi trong bóng tối.
10h, ăn rồi ngủ. Nhưng cẩn thận độc dược và ám sát.
Đó là chương trình huấn luyện trong nửa tháng của Tiểu Thần Đèn đối với bọn hắn. Sau khi đọc xong bọn Huyền Nạn đã thiếu điều muốn chửi mẹ nó.
Cái này là dành cho trâu hay cho người vậy. Phỏng chừng trâu cũng chịu không nổi chứ huống chi là người.
Nhưng dưới dâm uy của Tiểu Thần Đèn thì bọn hắn phải phục tùng. Nếu không còn thảm hơn nhiều lắm. Tuy nhiên cũng tính là Tiểu Thần Đèn có lương tâm, lúc nào bọn hắn kiệt sức là sẽ đưa cho bọn hắn một viên thuốc đặc biệt giúp dễ dàng trị hết tất cả thương thế. Tuy trong huấn luyện của nửa tháng này nguy hiểm trùng trùng, bất cứ lúc nào có thể kiệt sức mà chết nhưng bọn Huyền Nạn cũng hữu kinh vô hiểm vượt qua.
Sau nửa tháng này thì bọn hắn người nào cũng đề cao lên 1 tầng thứ nên chuyển sang cảm kích Tiểu Thần Đèn, tuy Tiểu Thần Đèn hơi âm hiểm nhưng dù sao cũng là giúp bọn hắn nên bọn hắn cũng không có ý kiến gì.
Nhưng nửa tháng cuối cùng mới thực sự là ác mộng của bọn hắn. Ngày nào Tiểu Thần Đèn cũng đưa cho bọn hắn một nhiệm vụ nguy hiểm. Như là ăn cắp trứng của Xí Nga Vương, trộm quần lót của Viễn Cổ Kỳ Hồn, đi khiêu chiến các boss trong Yến Vương Cổ Mộ ……..
Nói chung là nhiệm vụ gì cũng có, mà nhiệm vụ nào cũng khó hơn lên trời. Đã thế tên Tiểu Thần Đèn này còn âm hiểm đến độ đặt ra chế độ trừng phạt cực kỳ biến thái. Đó là gắn một quả C4 vào dũng quần của bọn hắn. Nếu tên nào mà trước thời gian không hoàn thành thì nó sẽ nổ cái “ bùm “. Riêng mình Diệp Nhị Nương là nếu thua sẽ múa cột cho Tiểu Thần Đèn xem.
Đến đây thì bọn Huyền Nạn thực sự cố hết sức, tìm sự sống trong chỗ chết để hoàn thành các nhiệm vụ được giao. Tuy cũng vượt qua được nhưng tên nào tên nấy cũng thảm không thể tả được, vết thương trên người ngày nào cũng chồng chất một đám. Tinh thần lúc nào cũng căng như dây đàn, tuỳ thời lo sợ con trym thân yêu sẽ mọc cánh bay đi.
Mặc dù thực chất không có tổn hại gì mà tu vi còn tăng lên một tầng lớn nữa nhưng bọn hắn vẫn cứ hận Tiểu Thần Đèn. Mặc dù là bọn hắn biết làm thế là tốt cho bọn hắn nhưng nghĩ tới cái tư vị con trym tuỳ thời bị đe doạ thì lại hận tới ngứa răng. Cái chỗ đó là chỗ thiêng liêng tới nhường nào, làm sao có thể đùa được.
Huyền Nạn suy tư trong lòng được một lúc thì bên kia Tiểu Thần Đèn cũng kể chuyện xong. Lâm Quân nghe mà gật đầu liên tục, giờ hắn mới chú ý. Không ngờ Huyền Nạn và Đoàn Diên Khánh đều đã tăng lên Thiên Không Võ Sĩ, đám còn lại thì gần như là cũng sắp đột phá.
Cho dù là cảm giác bọn Huyền Nạn hơi thảm nhưng Lâm Quân cũng cực kỳ vui mừng trong lòng, thoáng cái chiến lực của hắn đã đề ột mảng lớn. Sau này đi đâu cũng dễ dàng hơn, cho dù gặp lại Lê Thiếu Phong thì Lâm Quân vẫn tự tin là có thể giết được hắn.
_ À mà đám pet của ta đâu rồi?
Lâm Quân quay sang hỏi Tiểu Thần Đèn, nhưng Tiểu Thần Đèn chỉ cười hắc hắc:
_ Hêhê, lát nữa sẽ tới. Bảo đảm chú em sẽ vui mừng.
Lâm Quân không nghi ngờ mà gật đầu cái rụp. Trong lòng chờ mong không thôi.
……………
Thủ đô HaNoi, hoàng cung.
Hoàng Đế bệ hạ ngồi trên ngai vàng, mặt rồng giận dữ quát:
_ Nói cho trẫm biết. Lê Thiếu Phong tại sao lại chạy trốn được.
Hoàng đế đập bàn phát tiết bất mãn trong lòng làm bá quan văn võ tại triều run lên liên hồi nhưng không có một người nào dám lên tiếng.
Được một lúc, một lão già đang đứng bên cạnh hoàng đế lên tiếng nói:
_ Bẩm bệ hạ, là do Long Tộc Tung Quốc nhúng tay vào.
Người lên tiếng là Trần Phan, là một lão già râu tóc bạc trắng nhưng lại tinh thần lại no đủ. Lão chính là tể tướng đương triều. Chỉ có một mình lão mới dám nói khi hoàng đế đang phát hoả.
_ Tung Quốc, hay ột Tung Quốc.
Hoàng đế giận giữ nói.
Tể tướng Trần Phan đáp:
_ Tung Quốc theo thám tử điều tra thì bọn hắn đang có một hành động cực kỳ to lớn, nhưng không biết lần này lại là gì. Theo như thuộc hạ biết thì bọn hắn đã liên kết với Bản Quốc và một số quốc gia khác trong khu vực.
_ Theo ngươi bọn hắn muốn làm cái gì?
Hoàng đế nghe thế lại hỏi, giờ phút này sự phẫn nộ trên khuôn mặt cũng hoà hoãn lại một chút.
_ Bẩm, thần đang gấp rút điều tra. Nhưng thiết nghĩ đây chắc chắn là một đại âm mưu, thần nghĩ chúng ta nên đề phòng gấp bội. Bản Quốc và Tung Quốc là 2 quốc gia cực kỳ thù ghét nhau nhưng lần này bọn chúng lại hợp tác nên cũng chắc chắn được là bọn chúng muốn làm ra một hành động táo bạo và nguy hiểm. Nếu theo thần nghĩ thì chắc chắn là thâu tóm hết các nước Đông Nam Á.
Trần Phan cẩn thận nói.
_ Ừm, thế thứ lần trước Lê Dũng đã giới thiệu bây giờ có tin tức chưa?
Hoàng đế nghe xong mặt không đổi sắc, lập tức hỏi qua việc khác.
_ Bẩm, đã có. Nghe Lê Dũng bẩm báo thì hắn đã có hàng mẫu và thêm một số thứ nữa. Hắn đã gửi trước một ký ức châu cho chúng ta. Còn hắn đang trên đường tới đây.
_ Được, lập tức chiếu cho bá quan văn võ xem đi. Sau đó các ngươi nói cho ta ý kiến về chuyện này.
Hoàng đế quay sang bá quan văn võ nói. Sau đó phất phất tay bảo ý chuẩn bị phát ký ức châu.
Lập tức có 2 thái giám chạy đi chuẩn bị tất cả mọi thứ, đồng thời mời các vị đại quan ngồi xuống. Sau đó là các bàn tiệc được dọn lên làm các quan đều không hiểu có chuyện gì xảy ra.
Chỉ là một ký ức châu sao còn có dọn bàn tiệc thế này, không lẽ trong này có huyền cơ gì.
Tuy tò mò khó hiểu nhưng các quan cũng yên vị ngồi vào chỗ, trong lòng không biết hồ lô của hoàng đế bán thuốc gì.
Được một lúc thì tất cả đều đã chuẩn bị xong.
Trần Phan thấy thế đứng lên nói:
_ Bắt đầu đi.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant