The wise man reads both books and life itself.

Lin Yutang

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 111: Nhật Hạ
hong Chỉnh bây giờ vui mừng gần như phát khóc. Hắn đã quên chuyện thằng nhóc này lúc nãy mới chửi hắn luôn rồi. Bây giờ hắn chỉ muốn ôm chầm lấy thằng nhóc này và nhấc bổng lên và hôn hắn vài chục cái.
Vì sao ư? Chính vì Lâm Quân đã giải quyết dùm hắn một cái cọc tâm sự được chôn trong lòng hắn bấy lâu nay. Cuối cùng cũng có một người con trai qua lại với con gái hắn rồi. Không những thế thằng nhóc này còn ấy ấy với con gái hắn.
Nếu là bình thường thì chắc chắn là Phong Chỉnh sẽ thề không đội trời chung với Lâm Quân mất. Nhưng lúc này thì hắn lại vui mừng nhiều hơn. Người mà dám ấy ấy với con gái hắn thì chắc chắn là định lực rất kinh nhân, với cả cực kỳ yêu con gái hắn.
Phong Chỉnh và vợ hắn chỉ có duy nhất một đứa con gái. Lúc 5 tuổi thì con gái hắn chẳng may gặp bất hạnh chỉ vì sự sơ ý của hai vợ chồng hắn. Lúc đó hắn và vợ đã thề sẽ làm tất cả đề bù đắp cho con gái của hắn.
Chỉ là, sự thật tàn khốc. Cho dù có bù đắp bao nhiêu cũng không thể nào thay đổi được hình dáng của con gái hắn. Con gái hắn càng lớn càng nhìn giống như con trai, vai u thịt bắp to như một con tinh tinh. Đã thế lông lá còn đầy mình. Nếu không phải là nhờ vào giọng nói và hai cái bánh bao trước ngực thì chắc cũng chả ai biết đó là một người con gái.
Con gái hắn càng lớn phát triển càng kỳ lạ, dẫn đến không có một chàng trai nào dám làm quen hay thân cận với con gái của hắn. Chưa nói đến là tình yêu tình sầu gì cả. Vì thế cho nên tính cách con gái hắn càng ngày càng cổ quái, có khuynh hướng trở nên không thích đàn ông.
Đang đau đầu vì sự kiện này thì đột nhiên Lâm Quân xuất hiện, nói ra những lời trời long đất lỡ. Sau đó lại quỳ xuống cầu hôn con gái của hắn. Hỏi sao hắn không vui không mừng đây. Cha mẹ nào lại không muốn con mình có một cuộc sống hạnh phúc, có ai muốn con gái mình gặp bất hạnh đâu.
Phong Chỉnh càng nhìn Lâm Quân thì càng thấy hài lòng. Nhìn kĩ thì tên nhóc này mặc dù hơi láo một chút nhưng cũng có thể tính là cao to đẹp trai. Thực lực của hắn cũng không kém, có thể tính là thiên tài hạng nhất.
_ Ta đồng ý, ta đồng ý. Khi nào khi cậu cưới con gái ta?
Phong Chỉnh càng nghĩ càng vui mừng nên vội vàng lắc lắc tay hỏi Lâm Quân.
_ Ách, cái này. Ta …….
Lâm Quân choáng cả đầu mà không biết trả lời sao cho tốt. Hắn chỉ đánh cược một lần thôi, thuận tiện Phong Chỉnh có con gái thì hắn cũng tán luôn. Dù sao thằng cha thế này thì chắc chắn con gái sẽ không xấu được. Nhưng mà hình như có âm mưu gì thì phải, tại sao tên Phong Chỉnh này lại sốt sắn như thế. Giống như muốn bán con gái ra ngoài vậy.
_ Ta cái gì mà ta. Trả lời đi, cậu ăn con gái ta rồi. Không chịu trách nhiệm là không được đâu.
Phong Chỉnh vội vàng hỏi. Cái khí chất lạnh lùng của sát thủ bây giờ hình như là biến mất luôn rồi.
_ Ách..
Lâm Quân đổ mồ hôi đầy đầu, hình như hắn cảm giác mình đã gây ra sai lầm lớn thì phải. Cái từ ấy ấy lúc nãy chẳng qua là chém gió thôi. Không ngờ tên này lại bắt mình chịu trách nhiệm.
_ Ặc, nhạc phụ à. Nghe con nói rõ đã.
Lâm Quân miễn cưỡng trả lời. Bây giờ hắn chỉ muốn kéo dài thời gian chờ Tiểu Lâm tới ứng cứu đã. Tiểu Lâm ngay dưới đất đang chăm chú bò về hướng này.
_ Ừ, nói đi.
Phong Chỉnh thả tay Lâm Quân ra nói.
_ Ách, ngày hôm trước. Con và cô ấy gặp nhau trong một trời hè giá rét. Lúc đó con ngồi uống rượu trong một tiệm ăn gần đây.
_ Ừm, con và cô ấy đã gặp nhau như thế đó. Chúng con nói chuyện với nhau rất thân mật. Sau khi con biết cô ấy bị một căn bệnh hiểm nghèo thì con thầm đồng cảm.
_ Ừm, sau đó chắc nhạc phụ cũng mườn tựa ra được nhỉ? Con và cô ấy yêu nhau càng ngày càng mãnh liệt. Mặc dù biết cô ấy bị bệnh nhưng con vẫn không từ bỏ. Tình yêu là xuất phát từ trái tim mà phải không.
_ Hai trái tim nhịp đập cùng hòa làm một. Trong một buổi tối lãng mạng, tuyết rơi tháng sáu con và cô ấy đã bén lửa với nhau. Tiếp đến là chúng con đã ………. Cô ấy đã làm con biết thế nào là mùa đông không lạnh …………
Lâm Quân biên ra một câu chuyện chém gió mà chính hắn cũng không tin tưởng được. Cái gì mà “ tuyết rơi tháng sáu “, cái gì mà “ trời hè giá rét ”, cái gì là “ mùa đông không lạnh “ …… Lâm Quân chém gió cảm động còn hơn cả một bộ phim Hàn Quốc. Không những Phong Chỉnh nghe tới mê mẩn mà ngay cả bọn học sinh xung quanh cũng nghe tới xuất thần.
Ai nấy đều cảm động bởi những sự đau khổ chém gió mà Lâm Quân biên ra. Tuy có những người nhận ra một số chỗ không đúng nhưng dưới không khí trầm lắng xung quanh thì cũng không nói gì. Thậm chí có một số người thông minh thì chú ý thấy Tiểu Lâm dưới đất sau đó chợt nở nụ cười như hiểu ra.
Tiểu Lâm dưới đất đang cực lực bò tới thì trong lòng khinh bỉ papa của nó vạn lần. Lừa người ta cũng không tới mức như thế chứ. Làm cho thằng cha Phong Chỉnh này gần sắp khóc rồi. Nhưng khinh bỉ là khinh bỉ nhưng Tiểu Lâm vẫn ra sức bò, nó vẫn nghe lời papa nó là phải dạy thằng cha đang đứng bên kia một bài học.
Tiểu Lâm cũng thầm bực mình trong lòng. Chiêu “ Dâm Độc “ của nó phải cận thân mới thi triển được. Nếu không thì nó cũng phóng ra từ nãy giờ rồi. Haiz, papa nó đúng là biết cách hành hạ nó.
Nhưng bò chưa được bao lâu thì chợt Tiểu Lâm cảm giác mặt đất chấn động mãnh liệt như có một đàn voi đi ngang qua. Chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì chợt có một bàn chân to tướng đầy lông lá đạp xuống ngay bên cạnh đường đi của nó.
Tiểu Lâm “ ực “ một tiếng, nếu không phải nó số hên thì chắc bị đạp bẹp ruột rồi. Trong lòng nó thầm than một tiếng, không biết là vị đại ca nào. Bước chân vững vàng đạp lên mặt đất mang đến trùng kích thật không nhỏ. Một người bước đi mà sánh ngang với thiên quân vạn mã.
Lâm Quân đang chém gió xuất thần thì cũng cảm giác có một trận tiếng bước chân truyền tới. Tuy không có cảm giác rung động bằng Tiểu Lâm nhưng trong lòng Lâm Quân cũng hết hồn một trận. Đơn giản là phía đó chính là phía Tiểu Lâm đang bò, nếu đạp chết Tiểu Lâm thì hắn khóc không ra nước mắt quá.
May mắn là tình hình không xấu như thực tế. Khi quay đầu lại nhìn thì Lâm Quân vừa thấy bước chân của người trước mắt đạp sát qua bên người Tiểu Lâm. Thầm hô một tiếng may mắn Lâm Quân bắt đầu quan sát cái vị đại ca có bước chân của thiên quân vạn mã này.
Chỉ thấy trước mắt là một người đàn ông cao to. Người này lưng hùm vai gấu, bước chân như long hành hổ bộ. Trên khuôn mặt đầy góc cạnh là một ngũ quan rõ ràng, nhìn cực kỳ đẹp trai và nam tính. Mái tóc dài buông lỏng không có chủ ý lại mang tới cho người ta một cảm giác cuồng dã. Đẹp trai, cơ bắp, nam tính, cuồng dã. Hầu hết những ưu điểm của đàn ông đều tập hợp trên người vị nhân huynh này.
Nếu không phải cơ ngực hắn hơi to một chút thì chắc chắn là người không có khuyết điểm rồi.
Vị nhân huynh bước tới mà trên mặt càng ngày càng đỏ bừng, thần sắc vui mừng cũng không thèm giấu diếm. Đôi mắt cũng đang nỗi lên bọt nước như sắp khóc tới nơi.
Lâm Quân cảm giác kỳ lạ, tại sao thằng con trai như một con gấu này lại mang đôi mắt sắp khóc chứ. Thấy vị này càng ngày càng tới gần thì Lâm Quân tính mở miệng lên tiếng, nhưng chưa kịp nói gì thì Phong Chỉnh đang mê mẩn đứng bên cạnh chợt tỉnh lại hô:
_ Con gái của bố.
Ặc, “ con gái “. Thằng cha này gọi một người đàn ông như thế là con gái. Không phải là thật đó chứ …………….
Lâm Quân nghe Phong Chỉnh gọi thì sém chút nữa sùi bọt mép. Hắn đã nhận ra mình sai lầm ở chỗ nào rồi. Nếu là thật ……. Ôi thôi ……không khéo hắn đập đầu chết mất.
Vị nhân huynh này nghe Phong Chỉnh gọi thì một giọng nói trong trẻo và nhỏ nhẹ toát ra từ miệng hắn:
_ Ba.
_ Ừ, tốt lắm con gái. Con có bồ rồi mà không nói cho ta biết nhe.
Phong Chỉnh thấy thần sắc của con gái thì hài lòng cười nói.
_ Người ta không có mà.
Nhật Hạ lên tiếng, trong lòng nàng cũng không biết đang là tư vị gì. Nàng biết hắn đang nói dối nhưng cũng không kiềm được vui mừng khi hắn nói như thế. Từ nhỏ tới lớn nàng chưa bao giờ nghe một người đàn ông nào nói tốt về nàng đến như thế. Đã thế hắn còn quỳ xuống cầu hôn nàng nữa. Tuy biết là giả nhưng nàng cũng không giấu nỗi sự vui mừng trong lòng.
Lâm Quân nghe hai người nói chuyện mà ngốc trệ. Hắn khóc không ra nước mắt rồi, chỉ là chém gió một chút thôi không ngờ lại lòi ra một tên quái thai thế này. Người như đàn ông mà giọng nói lại nhỏ nhẹ.
Nghĩ nghĩ hắn muốn chuồn khỏi chỗ này, 36 kếm, tẩu vi thượng sách.
Ai dè chưa kịp động thân thì Phong Chỉnh đã lên tiếng:
_ Này, con rể. Có con gái ta ở đây rồi. Chúng ta danh chính ngôn thuận nhận cậu làm con rể.
Ặc, cho con xin.
Lâm Quân nghe thế không thèm quay đầu lại. Thi triển “ Sky Walk “ bắn thằng bên trời.
_ Này, đi đâu thế.
Phong Chỉnh thấy thế thì ngạc nhiên gọi lại. Nhưng Lâm Quân đã thi triển tốc độ tới cực hạn rồi. Chỉ thấy thân ảnh hắn xa dần xa dần.
_ Nếu em là sao băng, anh sẽ giữ em lại. Nếu em là vệ tinh, anh sẽ chờ đợi em. Nếu em là hằng tinh, anh sẽ lưu luyến em. Đáng tiếc, em chỉ là tinh tinh, anh chỉ có thể gặp em trong vườn thú. Anh đi đây, bái biệt, ne vờ gặp lại.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant