Books are immortal sons deifying their sires.

Plato

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 101: Nhát Gan Quá, Đây Là 1 Cây Cột Thôi Mà
ê Thiếu Phong nhìn quanh thì thấy 4 phía đều đã bị bao vây, đột nhiên hắn thầm mắng mình xui xẻo, ra đường quên coi lịch. Cớ sao thất bại hết lần này tới lần khác. Đầu tiên là cái đám cưới xui xẻo của hắn.
Thật lòng hắn cũng chả đam mê Thiên Vũ 1 chút nào cả, trái lại còn hận không thể xẻo thịt lóc da Thiên Vũ. Hắn cứ tưởng hắn thông minh. Bắn 1 mũi tên sẽ trúng tới 2 đích, thứ nhất là dụ Lâm Quân ra mặt, còn nếu không thì hắn sẽ tùng xẻo Thiên Vũ. Nhưng không ngờ giữa đường xuất hiện võ tướng họ Lê làm kế hoạch của hắn tan thành mây khói.
Nhưng sau đó Lê Thiếu Phong cũng không ngờ là Lâm Quân lại xuất hiện. Nhờ vào những thủ đoạn giả nai và đê tiện hắn cũng đã tóm được Lâm Quân. Lúc đó hắn đã cho rằng thần may mắn mỉm cười với hắn, bởi Lâm Quân chính là thứ hắn dùng để thăng chức đó nha.
Vui mừng chưa được bao lâu thì bi kịch tiếp tục kéo đến. Không hiểu từ đâu lại chui ra 1 tên người nước hôi thối và cực kỳ mạnh mẽ làm hắn không thể trốn được. Đã thế Lâm Quân trong tay hắn còn có thể giãy thoát ra được nữa chứ.
Kết quả là hắn mất đi con tin trong tay, bây giờ 4 mặt thọ địch.
Hắn hận, mọi chuyện đang tốt đẹp không ngờ lại thành như thế. Cả cái thân phận gián điệp của hắn cũng mất tích luôn. Nếu hắn quay về tổ chức bảo đảm cũng sẽ không có ngày tốt lành.
“ Không lẽ phải dùng tới cách đó “.
………………………………….
Phía dưới,
2 bên nhân mã vẫn đang đánh nhau kịch liệt nhưng theo tình hình thì quân đội của gã họ Lê đang từ từ bại lui về phía sau.
Lê Văn Minh là gã cao to lúc nãy, người đã đánh lão hoà thượng thành 1 miếng giẻ rách nhưng giờ phút này khổ không tả được. Vì hắn là thằng mạnh nhất trong đám này nên bọn khố vàng cực kỳ chiếu cố hắn. Người khác thì 1 chọi 10 nhưng hắn gần như là 1 chọi 50.
Tuy là thực lực hắn mạnh mẽ nhưng dù sao 2 tay cũng không đánh được 4 tay chứ đừng nói đằng này là 100 tay. Bất đắc dĩ Lê Văn Minh từ từ lui về sau, vũ khí luôn luôn huy động để chống đỡ những chiêu thức vô sỉ của bọn khố vàng.
Đột nhiên, đang chống đỡ mãnh liệt thì Lê Văn Minh chợt thấy áp lực nhẹ đi, gần như là không có gì. Nhìn lại thì hắn chỉ thấy bọn khố vàng như chuột thấy mèo, tên nào tên nấy tự nhiên vắt giò lên cổ mà chạy trối chết.
Bản thân Lê Văn Minh chợt có cảm giác không lành lắm. Nhưng trong lòng tự an ủi là bọn chúng đi cứu nguy cho Lê Thiếu Phong.
_ Bộp.
Mãi suy nghĩ nên theo quán tính Lê Văn Minh vẫn lùi về sau, hắn có cảm giác lưng mình chạm vào một thứ gì đấy. Thứ này có vẻ thô to chọt thẳng vào lưng hắn.
_ Đại ca, chạy mau đi.
1 tên đàn em trong đội hình như thấy thứ gì kinh hãi lắm, hét lên với hắn.
Quay lại nhìn thì Lê Văn Minh chợt thở phào 1 hơi, thì ra đây chỉ là 1 cây cột thô to nằm trên mặt đất, vì quá tối nên hắn cũng chả biết cây cột này làm từ gì. Hắn cũng chả biết cây cột này nằm sau lưng mình từ lúc nào, có lẽ do đánh nhau dữ dội quá mà kiến trúc bị huỷ hoại cũng nên.
_ Nhát gan quá, đây là 1 cây cột thôi mà.
Lê Văn Minh dở khóc dở cười nói, hắn cho rằng tên đàn em căng thẳng quá mà hoá rồ, cả cây cột cũng cho là thứ nguy hiểm.
_ Đại ca, chạy mau.
Tên đàn em vẫn tiếp tục hét lên, trên gương mặt tràn đầy sự lo lắng.
_ Có gì đâu mà sợ.
Vừa nói hắn vừa vỗ vỗ vào cây cột, tỏ vẻ không có chuyện gì.
” Tong, tong “ Lê Văn Minh vừa vỗ xong thì 1 dòng nước ngai ngái rơi xuống đầu hắn.
“ Cái gì thế này? “. Lê Văn Minh lấy thứ nước xuống sờ sờ thì thấy nó nhơn nhớt, có vẻ giống như nước miếng.
Đột nhiên Lê Văn Minh như nghĩ ra điều gì đó, hắn ngẩng đầu lên.
Lê Văn Minh vừa ngẩng đầu lên thì chạm vào mắt hắn là 1 đôi mắt màu đỏ như lửa, tràn ngập dã tính và điên cuồng. Nhìn thật kĩ thì hắn đã biết mình sai lầm như thế nào, thì ra sau lưng hắn là 1 con khỉ to đùng đang ngồi gặm chuối. Cái thứ mà hắn gọi là cây cột không ngờ chính là thần côn của con khỉ này. Còn dòng nước nhỏ lên đầu hắn không cần nói thì cũng biết là nước miếng rồi.
Lê Văn Minh khóc không ra nước mắt, trong lòng mắng thầm mình ngu ngốc, may là con khỉ này mãi ăn chuối không để ý tới hắn nên có vẻ là hắn chuồn được. Nếu không từ nay về sau chắc chắn hắn sẽ lưu danh sử sách vì dám “ sờ trym khỉ “.
Nhưng vì quá sợ hãi nên Lê Văn Minh cảm giác chân mình đang nhũn ra như không nghe theo sự điều kiển của mình nữa. Bản thân hắn biết, nếu còn chần chờ ở đây thì chắc chắn kết quả là chết. Lê Văn Minh cắn đầu lưỡi mình 1 phát. Máu đỏ phun ra làm cho hắn thanh tĩnh không ít.
Lê Văn Minh thuận thế từ từ lui ra ngoài, sau khi cách xa xa con khỉ thì hắn mới hét lên:
_ Ôi má ơi, anh em chạy đi.
Khi đã hét lên cảnh báo thì Lê Văn Minh thu hết sức lực từ thời bú sữa mẹ lao về phía trước. Hắn chỉ hận tại sao mẹ hắn không cho hắn 4 cái chân để chạy cho nhanh.
Xung quanh, nghe tiếng hét cực kỳ to lớn thì những người đang phang nhau, à nhầm, đánh nhau hăng say đến nỗi không biết chuyện gì xảy ra thì đều quay đầu lại. Khi thấy đột nhiên có 1 con khỉ khổng lồ lông trắng xuất hiện phía sau thì biểu hiện của ai cũng đều như nhau. Co chân lên cổ và cắm đầu chạy, trong miệng không ngừng thì thầm: “ thần may mắn, help me “. Kể cả bọn ninja biến thái mặc khố cũng như thế. Ai nấy đều quăng cái mệnh lệnh hiếp xong giết của Lê Thiếu Phong lên 9 tầng mây rồi.
Sát, hiện giờ đã biến thành 1 con khỉ lông trắng đang cầm chuối ăn “ nhồm nhoàm “, mà không thèm để ý tới hoàn cảnh xung quanh. Sở dĩ lúc nãy Lê Văn Minh không có cảm giác Sát sau lưng là bởi vì hắn sợ lỡ đạp bẹp thức ăn nên bước đi cực kỳ nhẹ nhàng, không có điểm nào giống 1 con khỉ cả.
Ăn nuốt chùm chuối cuối cùng thì Sát đánh mắt nhìn xung quanh, hy vọng tìm kiếm được thức ăn mới.
Nhưng tiếc là bọn Đặng Tùng chỉ rải tới đây thôi, làm sao mà có trái cây được nữa. Sát tìm hoài, tìm hoài không thấy thì bất giác tức giận gào lên 1 tiếng:
_ Gràoooooooooooooooooooo.
Sau đó Sát nhìn xung quanh, đám người đang chạy kêu loạn trong mắt Sát như 1 đám ruồi bọ khó chịu. Sát muốn đập chết đám ruồi bọ này đi.
Nhưng 2 đám người lại chạy về 2 hướng nên nhất thời Sát cũng không biết đuổi theo ai. Suy tư 1 lúc thì Sát bước chân hướng về phía đám mặc khố vàng. Tại sao ư? Tại đám này ăn mặc giống màu trái chuối, với cả đám này đông nhất.
Nghĩ thế Sát tiến tới rượt theo đám mặc khố vàng. Tuy đã mất đi lý trí, chỉ làm theo bản năng của động vật nhưng may mắn là Sát không phạm sai lầm. Nếu không thì lỡ đạp chết binh lính của gã họ Lê thì chắc Lâm Quân và gã trở mặt thành thù luôn quá.
………………………
Thấy con khỉ đột đuổi theo đám mặc khố thì Lê Văn Minh thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cảm giác cực kỳ may mắn. Khi cảm giác đã an toàn thì Lê Văn Minh mới quay sang hỏi tên tiểu đệ lúc nãy:
_ Sao ngươi không nói thẳng đi, làm ta vỗ vỗ vào chỗ đó.
Tên tiểu đệ nghe thế thì cười gượng:
_ Ách, đệ hoảng quá không kịp nhắc. Mà đại ca uy vũ thật, dám sờ vào chỗ đó của nó luôn. Bình sinh đệ bội phục đại ca nhất.
Lê Văn Minh nghe thế trong lòng cũng mọc lên 1 cảm giác thành tựu. Có ai như hắn không, cả gan sờ chỗ đó của 1 con khỉ khổng lồ. Trên mặt không khỏi hiện lên thần sắc đắc ý.
Lê Văn Minh đang tự sướng thì 1 giọng nói cắt ngang suy nghĩ của hắn:
_ Đại ca, thiếu gia tỉnh rồi.
Nghe thế Lê Văn Minh nói:
_ Đi qua xem xem.
Tiến tới chừng vài bước thì thấy Lê Thiên Vũ đã tỉnh lại. Mặc dù mặt mũi vẫn bầm dập như trước nhưng có vẻ cũng đã khoẻ hơn ít nhiều. Lê Văn Minh tiến tới, cung kính nói:
_ Thiếu gia cảm giác trong người thế nào ạ? Có khoẻ hơn không?
Thiên Vũ đáp:
_ Cũng tạm, nhưng mà ông già ta đâu rồi?
_ Bẩm, đang đánh nhau trên kia ạ.
Lê Văn Minh đáp rồi chỉ tay lên trời.
Thiên Vũ nhìn theo, vừa nhìn thấy trên trời có gì thì Thiên Vũ kinh hô 1 cái:
_ Lâm Quân, sao hắn lại ở đây? Đã thế còn mặc 1 cái xịp rách.
_ Ặc, là thế này …………
Lê Văn Minh nghe thế đành kể lại mọi chuyện từ đầu. Từ lúc Thiên Vũ bị gã họ Lê đập ngất đi cho tới khi Sát xuất hiện, kể không sót 1 chữ nào, cho dù là hắn lỡ sờ chỗ đó cũng nhất nhất kể ra.
Nghe xong tất cả, Thiên Vũ như nghĩ ra điều gì đó. Hắn nở 1 nụ cười quỷ dị rồi quay sang hỏi:
_ Thế chú mày có quay lại cái cảnh vĩ đại của chú không?
_ Ặc, dạ có, vì Lê Thiếu Phong là ninja nên từ lúc hắn bại lộ thân phận đã quay lai tất cả. Có lẽ cái việc đó cũng có quay.
_ Tốt, tốt.
Thiên Vũ hô 2 chữ tốt liên tục, nụ cười trên môi càng lúc càng đậm.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant