He fed his spirit with the bread of books.

Edwin Markham

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 99: F***, Sao Ta Không Phải Người Xayda
ê Thiếu Phong ở trên bầu trời đang đánh nhau rất hăng say, chợt nghe tiếng người gọi hắn thì đưa ánh mắt nhìn sang.
Nương theo ánh sáng của 1 vài ngọn đèn ma pháp, Lê Thiếu Phong cũng nhìn thấy cái thứ mà dám kêu ỉa lên đầu hắn là gì. Chỉ thấy đây là 1 hình người khổng lồ màu nâu kỳ quái được tạo thành từ nước. Người nước này cao to như 1 người khổng lồ, hắn không có chân mà bay là là sát mặt đất.
Vị trí đôi mắt của người nước là 2 ánh lửa đỏ, rất bắt mắt trong đêm tối.
Người nước vừa bay vừa kêu oa oa:
_ Thằng nào là Lê Thiếu Phong, bố mày muốn trả thù.
_ Chính là ta đây.
Lê Thiếu Phong đang không hiểu hắn gây thù chuốc oán với người nước từ khi nào nên đành lên tiếng. Nếu có thể giải thích thì tốt hơn, thoạt nhìn người nước này cũng có vẻ mạnh nên hắn không muốn gây thêm phiền phức.
_ Hoá ra là ngươi, đê ma ma nhà ngươi. Tiếp chiêu của bố.
Người nước nghe thế hét lên 1 tiếng, trên khuôn mặt hắn hiện lên vẻ vặn vẹo dữ tợn.
Người nước bay thẳng lên trời, mang theo 1 mùi hôi ngập trời lao thẳng về phía Lê Thiếu Phong. Từ 2 bàn tay hắn bắn ra 2 cái xoáy nước như 2 mũi khoan lao thẳng tới.
Lê Thiếu Phong thấy thế chợt ngẩn người, tuy hắn là 1 thằng biến thái nhưng vì có nhiệm vụ trên người nên chưa từng đắc tội với người nào mạnh mẽ cả. Mắt thấy mũi khoan bắn tới thì Lê Thiếu Phong cũng đành phải tránh né.
Hắn tính thi triển thân pháp lướt sang bên cạnh để tránh đòn, nhưng chưa kịp làm gì cả thì 1 mùi hôi thối mãnh liệt truyền vào mũi hắn. Lê Thiếu Phong thề hắn chưa nghe được 1 cái mùi nào tởm lợm như cái mùi này cả, nói sao nhỉ, giống như là 1 vũng nước đái trộn thêm 1 ít phân của đủ thứ loài vật.
Theo quán tính, Lê Thiếu Phong đưa tay lên bịt mũi.
Chính vì động tác này làm cho Lê Thiếu Phong chậm lại 2 s. Kết quả là hắn chỉ có thể tránh được 1 mũi khoan còn mũi khoan còn lại lao thẳng vào ngực hắn.
_ Phụt.
Lê Thiếu Phong phun 1 ngụm máu lớn bay thẳng ra ngoài. Hắn cũng không ngờ mũi khoan này lại có uy lực mạnh mẽ như thế, làm hắn suýt thả Lâm Quân ra.
_ Tại sao ngươi đánh ta?
Lê Thiếu Phong lập tức đứng bật dậy trầm giọng hỏi. Tuy hơi đau nhưng cũng không làm khó được 1 võ thánh như hắn.
_ Ngươi là Lê Thiếu Phong đúng không?
Người nước hỏi lại.
_ Đúng.
_ Ngươi là người xây hầm phốt chỗ kia đúng không?
Người nước chỉ tay về hướng hầm phốt được xây trên nhà giam rồi hỏi.
.Lê Thiếu Phong nghe thế lắc đầu ngầy ngậy. Hầm phốt đó hắn cũng chả biết ai xây, từ trước lúc hắn lên làm thành chủ đã có ở đó rồi. Chắc hẳn là vị thành chủ trước kia đã xây,
_ Thế ai xây?
_ Ta không biết, mà ngươi có chuyện gì sao?
Lê Thiếu Phong cảm giác ngày càng khó hiểu, hắn chả hiểu thằng người nước này quan tâm tới cái vấn đề hầm phốt làm gì.
_ Thế ngươi có từng ỉa ở trong khu này chưa?
Người nước nghe thế không thèm trả lời hỏi lại 1 câu.
_ Từng.
Lê Thiếu Phong đầu đầy hắc tuyến nói. Hắn có là võ thánh thì cũng là người thôi, không đi ỉa chẳng lẽ để cặn bã trong người à.
_ Thế đúng cmmr, đánh ngươi thì ngươi ý kiến cm gì nữa.
Người nước nghe thế lạnh mặt nói.
Mk, bố ỉa thì liên quan gì tới nhà mày. Mày thích chơi thì chơi, cmn chứ. Không phải bố đang vướng tay vướng chân thì bố đập nát mặt mày rồi.
Nghĩ thế Lê Thiếu Phong lạnh lùng nói:
_ Thích thì chơi, không cần lấy cớ. Vào đây bố chấp 3 thằng.
_ Được thôi, con chó. Bố nhất định sẽ ỉa lên đầu mày.
Người nước cười haha nói, hắn bị khuất nhục quá lâu rồi nên phải trả thù. Thằng nào mà từng ỉa lên đầu hắn hắn cũng sẽ làm lại cho bằng được.
………………………..
Trong 1 góc phủ thành chủ. Đặng Tùng cười cười quay sang hỏi Ngọc Tú:
_ Ngươi có chắc là thằng ngu đó nghe lời không thế?
_ Hắc, chắc chắn. May mà miệng lưỡi của ta ghê gớm, nếu không cũng chìm trong đống sh*t rồi.
Ngọc Tú cười đáp, nhưng nhớ lại cái cảnh vô tiền khoáng hậu lúc nãy làm hắn có cảm giác rùng mình.
_ Đúng thế, haha. Không ngờ ngươi vãi như thế.
Đặng Tùng hùa theo nói. Dừng 1 lát hắn lại quay sang nói với Sát:
_ Ngươi bịt mắt cho kín nhé, ngươi mà biến thành khỉ thì chúng ta cũng chịu thôi.
Sát đang đứng nhắm mắt gật đầu 1 cái. Vì không muốn biến hình nên hắn đành phải làm thế thôi.
_ Ơ, mà hình như người kia là Lâm Quân thì phải.
Đặng Tùng ngạc nhiên chỉ tay vào chỗ Lê Thiếu Phong nói.
Nghe thế mọi người đều đánh mắt nhìn qua, thì thấy đúng là 1 thân ảnh rách nát đang bị Lê Thiếu Phong xách trong tay. Không phải Lâm Quân thì là ai.
_ Sặc, sao bang chủ bị tóm rồi?
Ngọc Tú ngạc nhiên không kém. Trong mắt hắn bang chủ là người không gì không làm được. Hôm trước Lê Thiếu Phong rượt còn chạy được mà, sao bây giờ lại bị tóm.
Sát im lặng từ nãy giờ lên tiếng hỏi:
_ Có đúng là bang chủ không?
_ Đúng mà sao?
_ Ta phải qua đó.
Sát nói 1 câu rồi nhắm mắt bước đi.
Đặng Tùng thấy thế vội vàng ngăn cản:
_ Con lạy bố, bố đi qua khác nào chịu chết. Không thấy bọn họ đang đánh nhau náo nhiệt sao. Dư âm của cuộc chiến cũng đủ lột ra ngươi rồi.
_ Thì sao? Ta là hộ vệ của hắn. Hắn bị bắt là trách nhiệm của ta. Ta phải qua.
Sát quật cường nói.
_ Thế ngươi đi chịu chết à? Ngươi dùng cái đầu của ngươi được không?
Đặng Tùng có chút bó tay với tên ngoan cố này. Tiếp xúc qua 1 thời gian thì hắn biết việc gì Sát đã chọn thì 10 con trâu cũng kéo không lại.
_ Ta không đi chịu chết.
Sát nói rồi mở mắt ra, nhìn lên bầu trời.
Trăng đã xuất hiện trên đời từ lâu lắm rồi, cơ hồ khi loài người bắt đầu biết đến văn minh thì đã phát hiện được mặt trăng. Thời cổ đại thì trăng được xem như là 1 thứ thiêng liêng thần thánh. Nhưng tới bây giờ thì đa số mọi người đã quên mất điều đó rồi, chỉ xem nó như là 1 thứ bình thường.
Chỉ có 1 ngoại lệ duy nhất đó chính là người xayda. Họ xem mặt trăng như 1 vị thần của họ. Vừa kính nể vừa sợ hãi, bởi vì đến lúc trăng tròn thì dòng máu đặc biệt trong người họ lại được kích thích. Nếu ai nhìn thấy mặt trăng thì sẽ biến thành 1 con khỉ khổng lồ mất đi lý trí. Bù lại họ sẽ có 1 sức khoẻ vô địch, đủ cân 100 thằng đồng cấp. Mặc dù là thế nhưng người Xayda thường hạn chế lạm dụng nó.
_ Trăng, thật đẹp.
Sát cảm thán 1 tiếng rồi đột nhiên hắn cảm giác dòng máu ngủ say đã lâu trong người hắn đột nhiên thức tỉnh. Sát không chống cự mà để cho nó diễn ra tự nhiên, bởi vì hắn đang cần sức mạnh của nó.
Dù là thế nhưng việc biến hình này cũng không nhẹ nhàng lắm, Sát cảm giác thân thể đang chịu đau đớn 1 cách mãnh liệt. Đau như cùng lúc bị 1000 con voi dẫm đạp lên các bộ vị của hắn.
_ Gàoooooooooooooooooooo.
1 tiếng gầm rung trời vang lên từ miệng Sát. Hắn vì quá đau đớn nên chịu không nổi. Sau đó hắn cảm giác sự đau đớn giảm đi, cảm giác buồn ngủ chợt kéo tới. Sát không còn biết gì nữa.
………………….
Bên ngoài,
Đặng Tùng thấy Sát nhìn lên bầu trời với 1 bộ dạng bất cần thì biết Sát muốn làm gì, hắn run giọng quay sang hỏi:
_ Làm gì bây giờ?
Ngọc Tú nhún vai, cười khổ nói:
_ Tẩu vi thượng sách.
_ Đi.
Đặng Tùng nghe thế biết mình làm gì cũng không có tác dụng nên không thèm chần chờ. Vận linh khí xuống chân bắn thẳng đi. 2 người Hoàng Khải và Ngọc Tú thấy thế cũng rối rít theo sau.
Khi đã tìm được 1 chỗ trốn thích hợp thì 3 người Đặng Tùng mới đưa ánh mắt ra bên ngoài quan sát. Chỉ thấy Sát đang ôm đầu kêu gào thống khổ, sau đó từng bộ vị của hắn biến đổi 1 cách mãnh liệt.
Thân thể của Sát đang từ từ biến to ra, chẳng mấy chốc mà đã cao tầm 10m, cao hơn cả người nước lúc nãy 1 cái đầu. Mặt mũi Sát càng ngày càng có vẻ thống khổ. Khi 1 tiếng gào rung trời vang lên thì mọi người cũng biết Sát biến thân hoàn tất, nhưng nhìn về phía hắn thì họ có cảm giác Sát đã mất đi lý trí rồi.
3 người không nhảy ra làm gì mà tò mò quan sát 1 chút. Khi quan sát xong tất cả thì cả 3 người trên mặt đều hiện lên thần sắc ghen tỵ mãnh liệt.
Đúng, chính là ghen tỵ.
Sát bây giờ biến thành 1 con khỉ lông trắng to cao gần 10m, như 1 con kingkong thứ thiệt trong phim. Nhưng chỉ như thế thì bọn Đặng Tùng cũng chả thèm ghen tỵ làm gì, vấn đề là cái cây thần côn của Sát cũng biến hình theo. Không biết lúc trước nó to như nào nhưng khi biến hình thì chiều dài chắc hẳn là hơn 70 cm, chu vi chắc cũng tầm 30cm.
Đã thế cây côn này còn dựng đứng như 1 con đại bàng tung cánh, đung đưa qua lại làm cho bọn Đặng Tùng ghen tỵ tới sôi máu.
_ F***, sao ta không phải người Xayda.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant