Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 97: Gì? Chia Rẽ Uyên Ương? Có Lộn Không Đó?
ão hoà thượng cảm giác trong lòng thật may mắn. Đến lão cũng không nghĩ tới là thứ thuốc bột kỳ quái kia lại có tác dụng đến như thế. Lão cứ tưởng Lâm Quân chém gió với lão chứ.
Nhưng sự việc trước mắt thì không thể không tin, lão cười cười nói:
_ Haha, ngươi có cảm giác thằng em của ngươi đang cứng lên không?
_ Ngươi ……. Ngươi đã làm gì ta?
Người mặc áo giáp hỏi với 1 vẻ mặt kinh hoàng. Đúng là thằng em của hắn đang có cảm giác căng cứng lên. Nhưng lại theo cái hướng càng ngày càng to, cảm giác to như một quả bong bóng đang thổi. Nếu cứ theo cái đà này thì chắc chắn thằng em của hắn sẽ nổ tan nát mất.
Đang suy nghĩ thì chợt 1 tiếng “ bùm “ vang lên bên tai hắn. Vừa nhìn lại thì chỉ thấy 1 tên lính đang ôm đũng quần, xung quanh là 1 đống máu thịt bầy nhầy. Chắc hẳn là tên lính xui xẻo vì không chịu nổi nhiệt nên t rim hắn đã nổ như pháo hoa.
Tuy tên lính này không có chết nhưng hắn lại điên đến độ gần như muốn chết rồi. Trong miệng liên tục lẩm bẩm “ xin lỗi cha mẹ, con không nối dõi tông đường được rồi “ ………..
Người mặc áo giáp nhìn thấy cảnh này rùng mình 1 phát rồi lấy tay che đũng quần. Dù hắn là võ thánh nhưng chắc cũng không chịu lâu được.
_ Ách, hoà thượng lão huynh. Có gì từ từ nói, ngươi đừng chơi ác thế chứ.
Người mặc áo giáp đành cười với tên hoà thượng, hắn phải xuống nước nói nếu như còn thương vợ hắn.
_ Hừ, cho chết, dám hù doạ anh à.
Lão hoà thượng hừ lạnh 1 tiếng. Lúc nãy bị phát hiện hắn cũng kinh hãi không nhẹ nên bây giờ ghi thù tên này. Ai kêu làm con tim nhỏ nhoi của hắn suýt tan vỡ làm gì.
Người mặc áo giáp nghe thế thì khuôn mặt tươi cười tối sầm lại. Quay ra sau lưng quát:
_ Bọn bây kéo thằng già ra ngoài củ hành cho bố.
Bọn lính cưỡi Hắc Lôi Câu lúc nãy nghe thủ lĩnh ra lệnh bước xuống ngựa. 1 tên có vẻ là cao to nhất phóng 1 sợi dây có móc vào vai lão hoà thượng, kéo từ từ ra khỏi khu vực của bột phấn. Vì lão hoà thượng là người bình thường nên chắc chắn là không chống cự được rồi.
Lão hoà thượng bị móc câu đâm vào người đau đến nhe răng nhếch miệng nhưng cũng không thoát được. Bị lôi ra ngoài. Khi hắn kịp định thần lại thì đã thấy lũ mặc giáp đen bao vây xung quanh hắn.
Thấy hắn bị kéo ra thì tên nào tên nấy đều cất kiếm đi, bóp tay bóp chân “ răng rắc “ sau đó nở 1 nụ cười kỳ quái.
_ Ực, chết con má ơi.
Lão hoà thượng chỉ kịp nghĩ như thế thì 1 nắm đấm to tổ bố đập thẳng vào mặt hắn, làm 1 bên mắt sưng lên thật to. Chưa kịp suy nghĩ cái vấn đề gì thì thêm 1 đôi chân to tướng của thằng nào đó đạp thẳng vào mặt hắn. Hắn bay thẳng đập mặt xuống đường.
Tiếp theo sau đó là 1 trận “ binh “, “ binh “, “ bốp “, “ bốp”, vang lên liên tục, kèm theo đó là 1 tiếng heo kêu thảm thiết như bị chọc tiết. Người xung quanh thấy đám này hung ác như thế thì rùng mình 1 phát, thầm than lão hoà thượng xui xẻo. Nhưng cũng may cho lão là bọn này ra tay rất có chừng mực, chỉ đau thôi chứ không chết được.
Mắt thấy đã đánh đấm phê lòi mắt thì tên cao to lúc nãy hô “ dừng lại “, sau đó hắn xách lão hoà thượng như 1 con gà tiến tới trước mặt người mặc giáp vàng.
_ Thế nào, anh nói nhẹ không nghe à? Thuốc giải đâu?
Người mặc giáp nở 1 nụ cười hài lòng rồi nói.
Lão hoà thượng tuy đau đớn toàn thân nhưng không bất tỉnh được, nghe thế hắn đáp:
_ Ta……ta…….ta…….không…….không…� � �có…..thuốc…….giải.
_ Mày không có thì ai có? Dám đùa với bố à? Tiếp tục đánh.
Nụ cười trên mặt người mặc giáp vàng đông cứng lại, thét to 1 tiếng.
_ Từ……..từ……ta………không ………có……. nhưng………người…….khác………có.
_ Ai có?
Người mặc giáp nghe thế vung tay ra hiệu cho tên lính dừng lại rồi hỏi.
_ Là hắn……là hắn………
Lão hoà thượng chỉ về phía 2 người Lâm Quân và Cẩu Thánh đang đứng sau đó lịm đi.
Người mặc giáp nghe thế thì nhìn về phía 2 người Lâm Quân, hắn nói:
_ Nhị vị, mời đưa thuốc giải cho ta. Chúng ta chắc không thù không oán gì chứ hả?
Sở dĩ người mặc giáp nói thế bởi vì hắn cảm giác được Cẩu Thánh mạnh hơn hắn nhiều lắm nên không dám lỗ mãng, mất công hắn không có thuốc giải. Cái t rim hắn toi thật thì tiêu.
Lâm Quân nghe thế đành cười khổ nói:
_ Là tên đó sai lầm, chúng ta đâu có định đối phó với ngươi.
Nói rồi hắn móc 1 bình thuốc ném cho người mặc giáp. Hắn làm thế bởi vì cảm giác người này có quan hệ không cạn với Thiên Vũ. Nếu không hắn cũng chả ngại làm cho thằng cha này rụng t rim.
Đến lúc đó không phải có 2 thằng gay ở đây sao, cho chúng cưới nhau thật sảng khoái và thú vị nha.
Người mặc giáp đón được bình thuốc, không nói không rằng dốc thẳng vào mồm. Hắn biết là nếu người kia mạnh hơn hắn thì chắc cũng khinh thường chơi trò hạ độc. 1 lát sau khi cảm giác trong người đã tốt, hắn mới quay lại chắp tay nói:
_ Cảm ơn vị huynh đệ này. Người mà ngươi muốn đối phó là ai? Nếu như ngươi không chê thì Lê mỗ xin góp chút sức lực.
Người mặc giáp họ Lê thành khẩn nói. Tuy nói chuyện này cũng là người ta sai lầm trước nhưng không thể không tri ân báo đáp được.
Lâm Quân nghe thế chỉ cười nhẹ rồi nói:
_ Cảm ơn chú, nếu chú nói thế thì con cũng không ngại đâu.
Dừng 1 lát Lâm Quân chỉ tay vào hướng Lê Thiếu Phong vẫn im lặng nãy giờ nói:
_ Chính là hắn. Tên biến thái chó má đó.
_ Gì? có lộn không đó? Chị mày làm gì có thù oán với mày.
Lê Thiếu Phong chỉ tay vào mặt mình nói. Tuy hắn cảm giác lão già này hơi quen quen nhưng nhất thời cũng không nhận ra.
Lâm Quân nghe thế không nói, hắn bỏ lớp hoá trang lão già của hắn ra, sau đó cười đểu nói:
_ Mày nhớ anh là ai chưa hả tên biến thái chết tiệt. Hôm nay anh sẽ ày về với vòng tay của chúa.
Nói rồi hắn quay qua Cẩu Thánh:
_ Đại ca, đưa ta qua bên đó đi.
Cẩu Thánh nghe thế toả ra lĩnh vực của hắn bao lấy Lâm Quân. Sau đó hướng thẳng về phía này bay đi.
Khi đã hạ xuống đài thì Cẩu Thánh mới quay sang người mặc giáp họ Lê nói:
_ Phiền huynh đệ bao vây lão già này lại. Hôm nay chúng ta chắc chắn giết hắn.
Người họ Lê lập tức vung tay lên nói:
_ Người đâu bao vây Lê Thiếu Phong lại.
Đám mặc giáp đen nghe thế tên nào tên nấy móc vũ khí sáng choang ra, tạo thành trận hình vây Lê Thiếu Phong lại chính giữa. Đám người theo Lê Thiếu Phong cũng không chút yếu thế, cũng rút vũ khí ra hằm hè lại. Tuy người bên Lê Thiếu Phong thực lực từng người yếu hơn bên kia, nhưng lại thắng ở chỗ đông người. Tạo thành tầng tầng lớp lớp người đứng bao vây xung quanh đài cao. Không những thế càng ngày càng có nhiều quân lính tiến tới đây.
Người xem xung quanh thì một là chạy trốn khỏi nơi thị phi này, nếu không thì cũng tìm 1 chỗ an toàn để coi phim hành động miễn phí.
Không khí xung quanh đang náo nhiệt đột nhiên đọng lại. 2 phe nhân mã đang hằm hè nhau rất khí thế. Bảo đảm thủ lĩnh 2 bên chỉ cần hô 1 tiếng thì chắc chắn sẽ có huyết án xảy ra ngay đêm nay.
_ A.
Lê Thiếu Phong đột nhiên hô lên 1 tiếng làm không khí khẩn trương thêm. Ai nấy đều chuẩn bị sẵn sàng ọi tình huống diễn ra.
_ Lâm Quân, là huynh à? Ta yêu huynh chết mất.
Lê Thiếu Phong đột nhiên hô lên 1 tiếng rồi chạy tới hướng Lâm Quân, dang tay ra như muốn ôm hắn vào lòng.
Ta **********.
Tất cả mọi người đứng xung quanh như không tin vào tai mình. Ai nấy sém nữa ngã ngửa ra đằng sau. Kể cả 2 tên có thực lực cao cường nhất ở đây là Cẩu Thánh và gã họ Lê.
Lâm Quân nghe thế thì thần tình cứng lại trong 2s, sau đó nhìn thấy Lê Thiếu Phong hướng phía này chạy tới thì vội vàng tránh ra sau lưng Cẩu Thánh gấp rút hô lên:
_ Đại ca, cứu mạng a.
Cẩu Thánh nghe thế thì vung tay lên, 1 lĩnh vực được dựng lên ngay tại chỗ. Nhưng phảng phất là Lê Thiếu Phong yêu điên cuồng rồi, hắn không tránh không né mà lao tới lĩnh vực của Cẩu Thánh.
1 tiếng “ ầm “ thật lớn vang lên. Lê Thiếu Phong đập mặt vào lĩnh vực của Cẩu Thánh rồi bay ngược trở lại. Dù sao hắn cũng yếu hơn Cẩu Thánh nên tất nhiên chịu không nổi nhiệt rồi.
Mặc dù là thế nhưng Lê Thiếu Phong vẫn là võ thánh hàng thật giá thật, hắn đứng bật dậy nói:
_ Lão già kia, sao ngươi cản đường của ta?
_ Ta thích thế đó được không? Ai mướn ngươi lao đầu vào.
Cẩu Thánh nghe thế cười nhẹ rồi đáp. Lâm Quân đã được hắn coi là tiểu huynh đệ nên tất nhiên vợ Lâm Quân sẽ là em dâu của hắn rồi. Nhưng nghĩ tới em dâu là 1 tên biến thái như này thì Cẩu Thánh chợt thấy tởm lợm. Cho dù Lâm Quân không ngăn hắn cũng phải ngăn cái cuộc tình ngang trái này cho bằng được.
_ Hừ, ngươi già rồi thì về trông cháu đi. Chạy lon ton làm gì? Đừng có bày trò chia rẽ uyên ương chứ.
_ Gì? Chia rẽ uyên ương? Có lộn không đó?
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant