Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 95: Khụ. Trước Tiên Cho Ta Hỏi 1 Câu, Trong Các Ngươi Ai Giống Đực, Ai Giống Cái?
ùng thời gian đó. Trong 1 con phố.
Lê Thiếu Phong hôm nay thật ra dáng thiếu nữ. Hắn đang mặc 1 bộ áo cưới lộng lẫy màu đỏ. Tóc tai được chải chuốt rất gọn gàng. Trên mặt còn bôi son trát phấn đủ thứ. Nếu như không phải thân hình hắn không tương xứng với bộ váy cưới thì chắc hẳn sẽ rất đẹp. Hôm nay Lê Thiếu Phong làm cô dâu nên trên mặt còn giả vờ ngại ngùng và e thẹn.
Khi Lê Thiếu Phong biết ngục giam dưới mặt đất sắp sập thì việc đầu tiên hắn muốn làm là lấp lại đường ra. Vì sao ư? Đương nhiên là không thể làm ảnh hưởng tới cái giờ lành dùng để rước dâu rồi.
Nhưng cũng thật là buồn bực khi nghe cái tin chẳng hay ho gì này. Giờ lành thì sắp tới rồi nhưng tự nhiên cái nhà giam sụp. **** nó chứ, không sụp lúc khác được sao, hôm nay là ngày người ta về nhà chồng mà. Càng nghĩ Lê Thiếu Phong càng buồn bực nên quyết tâm không thèm nghĩ nữa, hắn quay ra sau hỏi 1 tên lính:
_ Tất cả chuẩn bị xong rồi chứ hả?
Tên lính nghe thế thì vội vàng cung kính nói:
_ Đại nhân…..à không tiểu thư xinh đẹp khả ái, tất cả đã xong, chỉ chờ 6h30 là nhập tiệc thôi.
_ Tốt khách khứa đông đủ rồi chứ? Lão tăng có đến chưa?
_ Bẩm, lão tăng đã đến. Còn về phần khách mời thì rất đông đủ. Nhưng mà khách ăn free uống free thì có chút vấn đề ạ.
_ Vấn đề gì chứ hả?
Lê Thiếu Phong mang 1 giọng nheo nhéo hỏi, thật ra hắn không muốn cho đám dân đen vào ăn free uống free nhưng ai bảo tình yêu của hắn muốn thế chứ. Đành làm cho chàng vui vậy.
Tên lính ngẫm nghĩ 1 lát rồi nói:
_ Ách, tại vì quá đông nên không khống chế được. Đã thế cả đám ăn mày đầu đường cũng vào, làm ùi hôi bay khắp nơi.
Lê Thiếu Phong nghe thế nhíu mày, rồi phất tay nói:
_ Ngươi báo tin cho người ở phủ, đuổi thẳng mấy tên đó cho chị. Chị mày không muốn thấy đám đó. À mà hễ thằng nào mà ăn mặc luộm thuộm cũng đuổi ngay. Mất mỹ quan thấy mẹ.
_ Vâng, thuộc hạ biết rồi.
Tên lính nghe thế cung tay đáp. Rồi móc 1 cái truyền âm phù ra truyền đạt lại lời nói của Lê Thiếu Phong.
Đợi tên lính làm xong thì Lê Thiếu Phong quay sang đám lính bên cạnh nói:
_ Các cưng, đến giờ rồi. Các cưng báo cho chú rể đến rước chị cái.
Đồng thời hắn cũng quay đít bước lên cái kiệu đã chuẩn bị trước. Đội khăn che mặt vào. Bọn lính xung quanh thấy thế thì khiên kiệu lên.
Thật ra Lê Thiếu Phong muốn làm màu nên 10 phút trước đã ra khỏi phủ thành chủ. Hắn muốn thử cái cảm giác của cô dâu nên chọn 1 nơi thật xa. Hắn muốn Thiên Vũ đi đón hắn.
_ Vâng.
1 tên lính móc truyền âm phù ra nói vào đó “ Bắt đầu đi “.
……………………….
_ Bên kia bảo bắt đầu.
1 tên lính đứng trong phủ quay đầu lại nói.
_ Tốt.
1 tên lính cao gầy khác đáp. Rồi đi sang bên cạnh. Tới ngay cái chỗ của Thiên Vũ cung kính nói:
_ Đại nhân, mời ngài bắt đầu.
_ Ờ.
Thiên Vũ đáp bằng 1 khuôn mặt như muốn khóc. Nhưng bất đắc dĩ hắn phải làm theo, dù hi sinh cái thân hắn nhưng hắn vẫn muốn cứu sống bạn bè của hắn ra.
Thật ra, lúc trước khi lại tóm được Thiên Vũ thì Lê Thiếu Phong học khôn ra, bắt bạn bè của Thiên Vũ để Thiên Vũ phải nghe theo lời của hắn. Nếu Thiên Vũ không chịu nghe thì chắc chắn là bọn Đặng Tùng sẽ phải chết. Theo giao kèo, nếu Thiên Vũ đồng ý cưới Lê Thiếu Phong thì bạn hắn hôm sau sẽ tự do nên đành nhắm mắt đưa chân.
Lê Thiên Vũ cứ lững thững ngồi trên ngựa đi từ từ. Sau đít hắn là vô vàng lính đi theo, tên thì đánh trống, tên thì chơi đàn, còn tên thì hát nhạc rap …… Thậm chí có tên còn nổi hứng múa cột. Tất cả những điều đó làm không khí xung quanh nhộn nhịp vô cùng. Những người dân hiếu kỳ cũng đi theo đoàn rước dâu. Không ngừng soi mói Thiên Vũ. Thỉnh thoảng trong đám đông cũng truyền ra vài lời cảm thông sâu sắc.
_ Haiz, tội nghiệp thằng nhỏ. Bị thành chủ đại nhân nhìn trúng cmnr.
_ Ừ, thằng này mặt non thật. Nhưng ai kêu hắn quá đẹp trai làm gì.
_ Ờ, đúng. May mà mẹ ta sinh ra không đẹp trai nên thành chủ không chọn ta.
_ Mà ta nghĩ hắn ham mê gia sản của thành chủ thôi. Gặp anh cho vàng anh cũng ứ dám.
_ Đúng, thật thô bỉ.
_ Này các ngươi kỳ thị giới tính à. Đàn ông yêu nhau không được sao?
…………………………………………� � �..
Mọi người dân xung quanh càng nói càng hứng thú. Dù sao chuyện này mấy năm mới có 1 lần nên rất tò mò. Thậm chí có những chuyện không nên nói họ cũng nói. Vì là ở trong đám đông nên bọn họ cũng không sợ. Chỉ có Thiên Vũ ngồi trên khi nghe những người này bàn tán thì đầu óc bốc khói. Nếu không phải mặt hắn dày thì đâm đầu tự sát cho rồi. Gì mà ta là đ* đực, gì mà ta tham tiền, gì mà tặng dầu ăn, abc zvxgasaad ……….
Ta ****, đám chó má, bố thù chúng mày. Thiên Vũ điên tiết mắng trong lòng nhưng thực sự là bây giờ hắn cũng không biết làm gì hơn. Nếu không phải vì cứu bạn bè thì hắn có chết cũng không chơi cái trò cô dâu chú rể này.
Buồn bực trong lòng 1 lát thì cũng đến chỗ rước dâu. Chỉ thấy đây là 1 bãi đất trống, ở giữa chỉ có mỗi cái kiệu của Lê Thiếu Phong. Thiên Vũ tặc lưỡi leo nhanh xuống ngựa, tiến tới nói:
_ Nương tử à, ta tới rồi đây.
Trong màn truyền ra 1 giọng ẻo ẹo:
_ Tới thì vào đây với chị, rước chị về nhà đi.
_ Được.
Thiên Vũ cười khổ rồi bước vào kiệu ngồi. Nhưng trong lòng thầm rủa không thôi. ****, làm màu làm mè, bình thường làm éo gì có chuyện này. Hại bố mày vật vã cưỡi ngựa hơn nửa tiếng.
Thấy Thiên Vũ vào kiệu xong thì Lê Thiếu Phong nói 1 tiếng:
_ Đi nào.
Bọn lính xung quanh nghe thế vội vàng vác kiệu lên, trở về phủ thành chủ. Thật ra thì đám cưới bình thường không phải như này. Chẳng qua vì Lê Thiếu Phong là 1 đứa biến thái về tâm lý nên giở trò vớ vẩn và nhàm chán.
1 đường đi thuận lợi không có vấn đề gì. Khi về tới phủ thì xung quanh đã đứng đông nghẹt toàn khách là khách. Ai nấy đều luôn miệng chúc mừng. Binh lính phải mở đường thì mới có thể tiến vào phủ được. Khi tới 1 cái đài trống thì Thiên Vũ và Lê Thiếu Phong mới bước xuống.
Thiên Vũ đỡ Lê Thiếu Phong bước xuống tiến lên trên đài. Phía trên đang có 1 ông hoà thượng mặc áo cà sa đang đứng đó.
……………………………….
Trong 1 góc ở phủ thành chủ, Lâm Quân đang cực kỳ ngạc cmn nhiên, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hắn quay sang nói với Cẩu Thánh:
_ Lão huynh à, chuyện quái gì thế này?
_ Chuyện gì là chuyện gì? Chúng ta cướp cô dâu thôi chứ?
Cẩu Thánh tỏ vẻ không hiểu hỏi lại.
Lâm Quân chỉ tay về phía Thiên Vũ, lắc đầu cười khổ nói.
_ Đó là thằng bạn ta mà, sao hắn lại ở đây?
_ Bạn đệ?
_ Đúng, chính là hắn. Cái này là đám cưới của Lê Thiếu Phong mà, sao hắn lại đứng đó.
Cẩu Thánh nghe thế cũng cực kỳ khó hiểu. Hắn nhún vai 1 cái rồi hỏi:
_ Vậy đệ nói bây giờ nên làm gì?
_ Đợi ta một chút.
Lâm Quân nói rồi đánh mắt nhìn sang cô dâu. Hắn muốn mở công năng mắt thần xem xem đây là ai.
Tên: Lê Thiếu Phong.
Chủng loại: con người.
Độ nguy hiểm: rất cao.
Tính cách: hướng nội, biến thái về tâm lý.
Tinh thông: vẽ tranh, làm thơ, võ thuật.
Ta *********.
Thấy những gì hiện lên trong tầm mắt Lâm Quân thiếu điều muốn chửi mẹ nó. May mắn là hắn điều tra trước. Nếu không lát cướp cô dâu mà cướp phải Lê Thiếu Phong thì chỉ có nước khóc không ra nước mắt.
_ Ách, cô dâu là tên Lê Thiếu Phong mà đệ nói.
Lâm Quân đổ mồ hôi đầy đầu quay sang nói với Cẩu Thánh.
_ Gì? Là hắn?
_ Ách, chính là hắn. Hắn hình như là gay nên là cô dâu cũng không sao mà.
Cẩu Thánh nghe Lâm Quân giải thích thì thấy cũng có lý. Đúng gay là cô dâu hay là chú rể thì cũng “ ok “ thôi.
_ Vậy giờ chúng ta làm sao?
Nghe thế, đầu óc Lâm Quân cấp tốc vận chuyển. Đột nhiên 1 ý nghĩ táo bạo hiện lên trong đầu hắn. Cười đểu 1 tiếng, Lâm Quân nói:
_ Vẫn làm theo kế hoạch lúc trước. Có điều bây giờ chúng ta chuyển thành cướp chủ rể.
_ Được, cứ theo đệ.
Cẩu Thánh gật đầu 1 cái. Mặc dù thay đổi 1 chút nhưng cũng không có sao. Lúc trước định đóng giả làm bố cô dâu thì bây giờ thành bố chú rể vậy.
_ Vậy chúng ta bắt đầu thôi.
Lâm Quân cười âm hiểm 1 phát rồi truyền âm nhập mật vào tai tên hoà thượng đứng ngay trên đài.
……………………………………
Lão hoà thượng nhìn 2 người Lê Thiếu Phong và Thiên Vũ bước lên đài thì nở 1 nụ cười hoà ái rồi nói vào cái thiết bị khuếch đại âm thanh:
_ Khụ, lão nạp kính xin quý vị thí chủ im lặng để lão nạp bắt đầu tuyên bố.
Nghe thế mọi người xung quanh im lặng hết, dỏng tai lên nghe. Dù sao mỗi khi đám cưới thì mời 1 người đến chứng kiến. Nhưng không hiểu Lê Thiếu Phong làm quái gì mà mời 1 tên hoà thượng.
Thấy mọi người xung quanh đã im lặng, lão hoà thượng quay sang tung 1 quả boom vào mặt Lê Thiếu Phong:
_ Khụ. Trước tiên cho ta hỏi 1 câu, trong các ngươi ai giống đực, ai giống cái?
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant