It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 94: Cái Gì? Hầm Phốt Bị Nổ?
_ Chạy mau, sập cmnr.
Tên lão ca hét toáng lên, dẫn đầu vọt thẳng ra ngoài.
_ Ơ, đại ca, đợi đệ với.
Tên thứ 2 thấy thế cũng vọt theo, nhưng trước tiên hắn cũng không quên vác theo 2 cô gái mà bọn chúng đã xxoo lúc nãy chạy ra ngoài.
2 tên chạy thẳng ra ngoài, chạy rất xa nhưng tiếng nổ “ ầm ”, “ ầm “, bên tai vẫn vang lên không dứt. Khi đã chạy được khá xa, tức là gần đến phòng giam của bọn Đặng Tùng thì bọn chúng mới dừng lại.
_ Đây được rồi, hình như là không sập nữa thì phải.
Tên lão ca hết nghe thấy tiếng “ ầm “, “ ầm “, quay đầu lại nói. Nhưng trong lòng thắc mắc không thôi. Sao thế nhỉ, tự nhiên giống sập thế mà bây giờ lại không sao.
Tên thứ 2 vì vác theo 2 đứa con gái nên phì phò thở không ra hơi, được 1 lúc hắn mới hỏi:
_ Phải không đó lão ca.
_ Quay lại nhìn thì biết chứ gì?
2 tên đồng thời quay đầu lại nhìn, nhưng khi nhìn thấy cái gì đang diễn ra ngay trước mắt thì 2 người bọn hắn trân trối há hốc mồm.
Chỉ thấy trước mắt là 1 cảnh tượng hết sức thê thảm. Cái phòng nghỉ của cai ngục bây giờ đang bị chôn vùi dưới 1 đám đất đá, phía trên lỗ thông gió thì càng ngày càng mở rộng ra, xung quanh còn có 1 đống vết nứt như mạng nhện. Mỗi 1s thì lại xuất hiện thêm 1 vết nứt. Chắc chắn chẳng mấy chốc cái khu đó sẽ sập hết. Đã thế từ trong những vết nứt chảy ra 1 dòng nước màu nâu sậm. Kèm theo 1 mùi vị rất đặc trưng.
_ Chúng ta chạy mau.
Lão ca nhìn thấy thế chỉ nói đúng 1 câu rồi cắm đầu chạy đi mất. Hắn hiểu là chẳng mấy chốc chỗ này sẽ sụp nên cực kỳ muốn thoát ra khỏi đây.
_ Ặc, đợi ta với.
Tên kia nói rồi cũng cắm đầu chạy theo. Lần này thì hắn vứt 2 người con gái lại. Ai mà rãnh chăm sóc người khác khi cái mạng mình còn chưa chắc giữ được chứ.
2 người con gái bị vứt cái “ bạch “ xuống đất, 2 nàng tuy lúc nãy đã tỉnh táo lại nhưng vì quá sợ hãi nên không nói lời nào. Cho đến khi bị vứt bỏ thì mới hoàn hồn lại điên tiết hét lớn:
_ Cái giao hợp mẫu thân nhà mày, dám bỏ bà lại à? mày xxoo xong không thèm chịu trách nhiệm à?
_ Đúng, cái đậu xanh rau má, ta cầu cho 2 đứa bọn mày đẻ con không có ass.
_ Cái **** 2 thằng nhát chết.
_ Cái *****.
2 cô nàng chỉ là 2 người bình thường nên biết chắc chắn sẽ không thoát khỏi 1 kiếp này nên lên tiếng mắng chửi. Dù sao 2 người chạy không thoát thì cứ chửi cho đã miệng đã. 2 cô đang hăng say mắng chửi thì chợt 1 giọng nói vang lên:
_ Các cô muốn sống không?
_ Cái ***, thằng nào há mồm đó. 1 cô chửi đổng lên quay mặt lại. Nhưng khi nhìn thấy là 1 thằng con trai cao to như 1 con gấu, khuôn mặt góc cạnh đứng trong ngục giam thì đổi giọng nói:
_ Ấy anh đẹp trai, cứu bọn em với. Em không muốn chết.
_ Vậy mau mở cửa cho chúng tôi đi.
Hoàng Khải đứng phía trong nói. Lúc nãy bọn hắn đã thấy hết tất cả mọi chuyện nên mới lợi dụng 2 cô nàng này mở khoá cho bọn hắn. Nếu bọn hắn lấy lại được sức mạnh thì chạy ra đây chỉ là vấn đề thời gian.
Tuy có thể nhờ vào Sát biến thân nhưng mặt trăng bây giờ chưa có lên hẳn. Mà tình hình trước mắt thì hơi cấp bách 1 chút. Với cả ai biết Sát biến thân xong có còn nhận biết bọn hắn là người thân nữa không, hay là cũng đập bọn hắn luôn.
_ Được, chờ 1 chút.
Cô gái quay lại chỗ lúc nãy tên lão ca đứng nhặt lên 1 chùm chìa khoá, lúc nãy tên lão ca kia chạy vội quá nên cũng không phát hiện chìa khoá đã rơi mất từ lúc nào. Cô ta cầm tới mở cửa nhà giam ra, sau đó mở vòng phong ấn cho từng người. Cô ta cũng biết người được nhốt trong này đều là kẻ mạnh. Nếu đồng ý mang theo 2 người bọn cô thì chắc chắn sẽ thoát được.
Còn về cái phần có đưa ra hay không thì cô cũng không biết được, nhưng ít ra vẫn có 1% hy vọng.
_ Cạch.
_ Cạch.
Tiếng vòng phong ấn được mở khoá vang lên liên tiếp. Chỉ thấy cả 4 người bọn Đặng Tùng sau khi được mở khoá thì toả hết sức mạnh ra bên ngoài. Áp lực rất lớn làm cho 2 cô gái kông thở nổi.
_ Hahaha, có lại sức mạnh thật tốt.
Đặng Tùng cười lớn 1 tiếng nói.
_ Đi ra khỏi đây đã đại ca à.
Ngọc Tú trầm tĩnh hơn lên tiếng nói. Hắn cảm giác trong lòng như có điều gì không ổn, chỉ mong muốn thoát khỏi đây.
_ Được. Hoàng Khải, Sát. 2 người khoẻ nhất cõng 2 cô gái đi.
Đặng Tùng nói 1 tiếng. Trong số này 2 người Hoàng Khải và Sát đều mạnh nhất nên cõng là điều tất nhiên. Hắn cũng không muốn lấy oán trả ơn nên quyết định phải đưa 2 cô gái ra ngoài an toàn.
2 người Hoàng Khải gật đầu cái rụp. Vác 2 cô gái trên vai, chuẩn bị chạy đi thì chợt dị biến xảy ra.
Chỉ thấy những vết nứt như mạng nhện lúc nãy vỡ toang ra. 1 dòng nước màu nâu sẩm liên tục tràn ra ngoài, trong dòng nước thỉnh thoảng còn có vài cục sh*t nổi lềnh bềnh ở trên. Đã thế còn mang theo 1 mùi hương đặc trưng đủ để cho những ai ngửi phải cũng dễ dàng lên nóc tủ. Biết sao được, ở thế giới này không có dịch vụ hút hầm vệ sinh nên ai mới biết được cái đống này có từ khi nào, không biết là lên men chưa.
_ F***, chạy lẹ.
Đặng Tùng hét lên 1 tiếng rồi vận chân khí vào chân lao thẳng ra bên ngoài, tuy hắn không biết rõ đường ra lắm nhưng lúc nãy cũng nhìn thấy 2 tên kia chạy theo hướng nào nên cũng chạy theo.
Mọi người còn lại thấy cảnh đó đều răm rắp làm theo, ai cũng không muốn đắm mình trong cái đống dơ bẩn đó đâu nhe.
4 người vì đều là người học võ, không những thế còn khá mạnh nên chạy trốn rất nhanh. Dù phải cõng theo 2 người con gái nhưng cũng không có chút gánh nặng nào. Chẳng mấy chốc trước mắt họ là 1 đám cai ngục và tù nhân đang hoảng sợ chạy đứng tập trung tại 1 chỗ. Tất nhiên là bọn chúng cũng đã nhận ra là khu này sắp sập rồi.
Dưới này thật ra cũng có rất nhiều tội phạm và cai ngục. Chẳng qua là bọn Đặng Tùng bị nhốt ở chỗ đặc biệt nên chưa bao giờ gặp phạm nhân khác. Thấy bọn họ và cai ngục đều đứng chung 1 chỗ thì Đặng Tùng vỗ vai 1 người hỏi:
_ Huynh đệ, sao các ngươi đứng 1 chỗ thế?
Người kia quay lại, tuy ngạc nhiên nhưng thấy bọn Đặng Tùng không mặc trang phục cai ngục nên cũng nói:
_ Lúc nãy, bọn cai ngục biết dưới này sắp sập, mà cửa lại bị khoá nên tập trung chúng ta lại đây. Lập thành 1 trận pháp để chống lại sự sụp đổ.
_ Bị khoá? Tại sao bị khoá?
_ Ta không biết, nhưng nghe nói vì không muốn làm ảnh hưởng tới cái đám cưới chó má của Lê Thiếu Phong nên bọn hắn quyết định đóng cửa lại, đợi xong cái đám cưới rồi tính. Thế nên chúng ta mới phải tập trung để lập trận.
Người đó lắc đầu cười khổ giải thích.
_ Săc thế chúng ta chết chắc rồi.
Đặng Tùng hét lên 1 tiếng.
_ Sao lại chết được? Chúng ta còn có trận pháp mà, hơn 1000 người duy trì 1 2 ngày cũng không có vấn đề gì.
Người đó nhíu máy hỏi.
_ Sặc, ngươi không biết hầm phốt bị nổ à? Ngươi chống được cái sụp nhưng có chống được mùi hôi của hầm phốt không?
_ Cái gì? Hầm phốt bị nổ?
Người này hét lên kinh ngạc, nghe thấy thế, các tù nhân và cai ngục xung quanh cũng bắt đầu tập trung lại, hỏi Đặng Tùng loạn cả lên. Nhưng như chứng minh cho lời nói của hắn thì từ đằng xa, dòng nước màu nâu đã bắt đầu cuốn tới.
_ Đậu phộng, hắn nói thật.
_ Bây giờ chúng ta làm sao bây giờ?
_ Chết con má ơi.
Bọn tù nhân và cai ngục thấy thế bắt đầu loạn cả lên, ai cũng không muốn chết chìm trong sh*t nha.
_ Bình tĩnh lại.
Đặng Tùng truyền linh khí vào miệng rồi hét lớn 1 tiếng, đồng thời cũng toả ra cái khí thế của hắn.Hắn biết bây giờ chỉ có bình tĩnh mới giải quyết được tình hình này.
Thấy Đặng Tùng mạnh mẽ như thế nên tất cả cũng đều im lặng lại, dõi mắt nhìn theo.
_ Các ngươi nếu muốn sống thì phải nghe lời ta. Tuy cái thứ này đáng cmn sợ nhưng anh không tin là tập trung sức mạnh của chúng ta lại không làm gì được nó.
Cả đám người đều gật đầu đồng ý. Đúng chỉ là 1 cái hầm phốt mà thôi. 1 tên đứng ra nói:
_ Vậy chúng ta phải làm gì?
_ Ai thuộc tính thổ hệ thì đứng ra, gia trì 1 lớp đất đá chống lại đi. Còn các hệ còn lại dùng sức mạnh đánh vào dòng nước, cố gắng ngăn cản bước tiến của chúng cho thổ hệ có thời gian. Tốt nhất mỗi người phân chia ra 1 khu vực mà đứng, đừng làm ảnh hưởng tới nhau ………………
Đặng Tùng thao thao bất tuyệt giảng giải, 3 năm trôi qua hắn đã không còn là thằng nhóc con vô dụng như trước nữa. Bây giờ dù sao hắn cũng là 1 thủ lĩnh mang theo khí thế của 1 người đứng trên cao nên bọn cai ngục răm rắp làm theo.
Mọi người nhanh chóng phân chia công việc với nhau, bọn hắn hiểu chỉ có tập trung sức mạnh với nhau thì mới có đường sống nên ai nấy đều ra sức, không còn cái gì gọi là phân biệt cai ngục với chả tù nhân.
Chẳng mấy chốc mà trận hình 1000 người đã được thành lập. Tất cả mọi người đều đã sẵn sàng để đối phó với cái đống hôi thối sắp tới.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant