Love is always within. When you try to dramatize your love, you lose the depth of the love.

Charan Singh

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 93: Hành Hạ Bằng Dụng Cụ Đi Tiểu, Không Phải Là Lấy Cái Bô Đập Lên Đầu Ngươi À?
ác thật là đúng như thế, phía trên chỗ phòng nghỉ của bọn cai ngục tuy là lỗ thông gió. Nhưng cũng rất gần với cái hầm phốt của cả cái phủ này. Nếu Ảo Ảnh đặt boom ngay vị trí đó chắc chắn cũng sẽ nổ lan tới hầm phốt.
Nếu là như thế thì chưa nói tới chuyện bọn Đặng Tùng có thoát ra ngoài được hay không, nhưng trước mắt chắc chắn sẽ chìm trong sh*t. Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh trên trán Ảo Ảnh tuôn ra như suối, hắn quyết định sẽ quay lại sửa chữa sai lầm. Nếu không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra với hắn chứ.
Ảo Ảnh quay đầu lại, định bước đi 1 bước. Nhưng hình như là ông trời trêu ngươi hắn, chưa kịp đi thì chợt nghe 1 giọng nói truyền từ phía sau:
_ Ông xã, em tìm anh nãy giờ, anh đi đâu thế?
Khi quay lại nhìn chỉ thấy 1 bà béo ú, nặng tầm 300kg đang đá lông nheo nhìn hắn. Nhìn thấy cái cảnh này da đầu Ảo Ảnh run lên 1 chập, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa a. Nhưng vì nghĩa lớn nên vẫn miễn cưỡng dằn sự muốn ói xuống, nói:
_ Ái thê, ta đi làm công việc mà, nàng đi đâu thế?
_ Ta đi tìm chàng mà, mấy ngày nay ta nhớ chàng lắm đó nhe. Người ta lâu lắm rồi chưa được tưới tiêu đó.
Mụ béo đưa 1 đôi mắt heo nhìn Ảo Ảnh, trong đó tràn đầy vô vạn uỷ khuất và khát khao mãnh liệt.
“Con lậy mẹ, mẹ tưới 1 mình đi, bố thằng nào tưới dùm mẹ được “.Ảo Ảnh có 1 cảm xúc muốn nôn nhưng vẫn dằn lại được, biết sao được, đây đúng là mụ vợ của cái thân phận của hắn. Vì muốn trà trộn vào được nên hắn đành phải nhập vai cho phù hợp, Ảo Ảnh miễn cưỡng nói:
_ Ái thê, dạo này phu quân nàng đang làm việc lớn mà, lúc khác ta bù cho.
Nghe thế mụ béo lắc đầu nói:
_ Phu quân à, chàng khác trước lắm đó. Lúc trước chàng là 1 con hổ to tướng làm thịt 1 con nai là thiếp mà. Sao dạo này chàng lạ lùng thế? Chàng không cần thiếp à.
“ Ta ngất, nai cái *** ngươi “. Khinh bỉ trong lòng 1 trận nhưng Ảo Ảnh vẫn hứa hẹn nói:
_ Ngoan, tối chàng bù cho. Nàng về trước đi, ta hứa mà.
_ Hừ, chàng nói lời này biết bao nhiêu lần rồi, bây giờ muốn đi thì phải giúp thiếp, người ta khao khát khó nhịn a.
Mụ béo hừ lạnh 1 tiếng nói, sau đó ra vẻ hung thần ác sát đứng ra. Toả ra khí thế của đẳng cấp võ quân. Mụ béo này tuy mập nhưng võ công rất cao cường. Lúc trước cái tên quản gia này chỉ là 1 con tép thôi, nhờ mụ béo thì mới lên được cái chức quản gia. Bù lại thằng cha này phải thoả mãn được cho con mụ này.
“ Lạy hồn chiến sĩ “ Ảo Ảnh thầm than trong lòng 1 tiếng, tuy hắn có thể đánh lại con mụ này nhưng tất nhiên là sẽ làm lộ thân phận. Sau đó chắc chắn là kế hoạch của chủ nhân sẽ hỏng hết. Cắn răng 1 cái, Ảo Ảnh nói:
_ Được, ta thoả mãn nàng.
Mụ béo thu hồi lại khí thế nói:
_ Vậy phải ngoan không?
Nói rồi mụ dẫn Ảo Ảnh đi tới căn phòng của mụ. Sau đó mụ nằm xuống giường, thoát sạch y phục ra ngoài, đưa 1 ánh mắt của loài heo nhìn Ảo Ảnh nói:
_ Hành hạ em đi.
_ Hành hạ?
Ảo Ảnh nhíu mày hỏi, dù sao hắn chỉ là 1 thằng nhóc mới 16 tuổi. Tuy biết được xxoo qua mấy cuốn phim heo của Lâm Quân nhưng rất xa lạ với cái từ “ hành hạ “ này.
_ Đúng hành hạ thiếp đi.
Mụ béo tuy cảm thấy thắc mắc trong lòng nhưng vẫn trả lời theo quán tính.
_ Bằng cái gì?
Ảo Ảnh cảm giác càng ngày càng khó hiểu. Không phải thoả mãn là phải xxoo sao, sao tự nhiên đổi thành hành hạ rồi.
_ Ngu thế, cái vật chàng hay dùng đi tiểu ấy.
Mụ béo khao khát khó nhịn nên hét lên.
_ Dùng đi tiểu, nàng nói cái này.
Ảo Ảnh khi thấy cái bô đặt đầu giường thì chợt có cảm giác hiểu ra, không ngờ con mụ này có sở thích đặc biệt.
_ Đúng, làm đi.
Mụ béo cứ tưởng Ảo Ảnh đã lĩnh hội ý tứ của mình thì hét lên.
_ Nàng chắc chắn chứ.
Ảo Ảnh cầm cái bô hỏi lại, sao hắn cứ có cảm giác kỳ kỳ lạ lạ. Không lẽ phải dùng cái bô đập vào mặt con mụ này à.
_ Chắc chắn.
Mụ béo gật đầu cái rụp.
_ Vậy nếu nàng muốn, thì ta làm đây …………
Nói rồi Ảo Ảnh lấy cái bô, đập “ bôm”, “ bốp” vào đầu mụ béo. Vì quá bất ngờ nên mụ béo tránh không kịp, kết quả là chỉ sau 1 lát trên mặt mụ đã toàn máu là máu. Màu máu kèm với màu thịt và mỡ tạo nên 1 màu cực kỳ đặc biệt.
Nhưng vì là 1 cao thủ, nên chẳng bao lâu mụ béo đã hoàn hồn lại, đưa tay chụp cái bô rồi hét lớn:
_ Ngươi làm gì thế?
Ảo Ảnh nhún vai 1 cái nói:
_ Hành hạ bằng dụng cụ đi tiểu, không phải là lấy cái bô đập lên đầu ngươi à?
_ Đồ ngu.
Mụ béo điên tiết hét lớn, mụ có cảm giác như bị lừa. Nói rồi, mụ bắt đầu sử dụng sức mạnh, muốn bắt Ảo Ảnh lại. Tốt nhất là trói gô thành 1 đống, sau đó mụ sẽ tự làm.
_ Hừ con mụ chết tiệt, thích động võ à.
Ảo Ảnh thấy con mụ béo chết tiệt lại tính đánh hắn, trong lòng không khỏi bùng lên lửa giận. Dù sao hắn cũng làm theo lời con mụ này mà. Nghĩ thế Ảo Ảnh cũng vứt bén cái nhiệm vụ của hắn lên 9 tầng mây, bây giờ hắn muốn đập nát cái mặt Trư Bát Giới của con mụ này cái đã.
_ Hừ, giỏi nhỉ dám lừa bà.
Thấy Ảo Ảnh tránh được chiêu thức của mình, con mụ béo biết mình đã bị lừa diên tiết hét lớn lên.
_ Mụ béo xem chiêu ………………
Ảo Ảnh nói rồi lao tới tấn công 1 cách mãnh liệt.
…………………………………
Không biết chuyện sau đó xảy ra như thế nào, nhưng mà kết quả là 2 người Ảo Ảnh và mụ béo đều lưỡng bại câu thương. Cả 2 đến ngày hôm sau mới song song tỉnh lại.
…………………………………
6 giờ kém 15, tại nhà giam trong phủ thành chủ.
_ Các anh em chuẩn bị tẩu xong chưa.
Đặng Tùng nhìn quanh 1 lượt hỏi.
Tất cả mọi người xung quanh đều gật đầu cái rụp. Trong mắt ai nấy đều hiện lên thần sắc mong chờ và kinh hỉ, bởi vì họ chờ giờ phút này lâu lắm rồi. Không còn gì tốt hơn là sẽ lấy lại được sức mạnh của mình.
Thật ra, vì người ở thế giới này mạnh hơn Địa Cầu nhiều lắm nên không thể nào giam giữ theo cách thông thường được. Cho nên, muốn nhốt được phạm nhân thì trước tiên phải đeo cho bọn họ 1 cái vòng. Theo như tên gọi ở đây thì chính là “ vòng phong ấn “. Nó có tác dụng làm cho phạm nhân mất hết tất cả sức lực, đánh nhau còn không bằng 1 người bình thường. Nếu không thì làm sao bọn Đặng Tùng có thể không bị còng, cũng không có người canh giữ được chứ.
Đặng Tùng thấy thế thì tiếp tục nói:
_ Mà theo các ngươi, bọn chúng cứu chúng ta bằng cách nào? Ta không nghĩ ra được.
_ Ta cũng không biết, theo đạo lý thì bọn hắn không thể nào lao vào đây được. Trong này là trọng địa, với cả canh gác rất cẩn thận. Tuy Ảo Ảnh có 1 thân phận là quản gia nhưng ta nghĩ bọn chúng không đủ sức lao vào đây.
Ngọc Tú nhíu mày phân tích.
_ Thế theo ngươi là cách nào?
Đặng Tùng nghe thế, tò mò hỏi. Hắn biết là Ngọc Tú cực kỳ có tài trong cái phương diện này.
Ngọc Tú im lặng suy nghĩ 1 lát, sau khi đã tổng hợp tất cả các khả năng lại thì hắn mới nói:
_ Theo ta, chỉ có 1 cách.
_ Cách gì?
Hoàng Khải và Đặng Tùng trăm miệng 1 lời hỏi.
_ Phá từ trong này ra.
Ngọc Tú giả vờ cao thâm phun ra 1 câu.
_ Phá từ trong ra? Ngươi có đùa không thể? Chúng ta làm sao mà phá được?
Hoàng Khải có chút không tin tưởng nói.
_ Đúng, chỉ chúng ta thì không được, nhưng mà ngươi quên………….
Nói rồi Ngọc Tú chỉ tay về phía Sát, tiếp lời:
_ Chúng ta còn có hắn.
Sát thấy Ngọc Tú chỉ tay về phía mình thì chỉ im lặng, không có 1 cảm giác gì. Nhưng Đặng Tùng và Hoàng Khải ngồi bên cạnh thì chợt hiểu ra. Đúng, nếu có thể thì chỉ là Sát, bởi vì hắn chính là người Xayda. Trong đêm trăng tròn thì sẽ biến hình, đến lúc đó cái vòng phong ấn sẽ không có tác dụng gì với hắn nữa. Tính tính toán toán thì hôm nay đúng là 1 ngày trăng tròn.
_ Hiểu rồi chứ? Đợi xem đi.
Ngọc Tú nói xong, ngồi im lặng. Cả Đặng Tùng và Hoàng Khải cũng như thế. Bọn chúng đang chờ, chờ thời cơ để thoát ra.
……………………………
5 giờ 59 phút, phòng nghỉ của cai ngục.
Lúc này đang có 2 tên, à không 2 tên và 2 người phụ nữ đang chiến tranh mãnh liệt với nhau.
_ Lão ca à, ngươi hôm nay sao yếu thế, mới có 1 chút thôi mà.
1 trong 2 tên cười hắc hắc nói, sau khi hắn thấy tên kia đã xếp giáp quy hàng.
_ Con *** nó chứ, buổi trưa anh mày đã đại chiến với 1 con tỳ nữ 500 hiệp nên giờ hết sức rồi.
Tên được gọi là “ lão ca “ chém gió nói.
_ Phải không đó. Bình thường ngươi cũng như thế mà, haha.
Tên kia đang chiến tranh với phụ nữ nhưng vẫn không quên châm chọc lão ca của hắn 1 câu.
_ *** im mồm, bố nói thật, cứ lo làm việc của ngươi đi, mà phải mau lên, nếu không trưởng ngục mà tóm được chắc 2 ta chết chắc.
_ Hắc, hắc, xong ngay đây.
Tên kia nói rồi bắt đầu đẩy nhanh tiến độ, chỉ trong 1 lát sau là hắn xong. Hắn cười lớn nói:
_ Thật sảng khoái, mà lão ca………….
Chưa nói hết câu thì đột nhiên trên đầu vang lên tiếng “ ầm “, “ ầm “ không dứt. Kèm theo đó là đất đá, khói bụi rơi trên đỉnh đầu của 2 người bọn hắn.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant