That is a good book which is opened with expectation and closed with profit.

Amos Bronson Alcott

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 68: Có Phải Nước Thánh Của Anh Đây Rất Tốt Không?
hi Lâm Quân mở mắt ra thì đã thấy hắn nằm ở Vô Lượng Sơn, vây xung quanh là 1 đám ma thú và nô lệ của Lâm Quân.
Thấy Lâm Quân đã tỉnh lại, Tiểu Thần Đèn đứng bên cạnh cười nói:
_ Chú em, chú thua rồi, vì chú thoát được 1000 con Hắc Bạch Kỳ Tử nên anh cho chú 1 tỷ thôi, còn về phần hình phạt thì vẫn giữ nguyên, chú không thể sử dụng thẻ bài trong 1 tháng, hắc hắc.
Lâm Quân nghe thế nhảy dựng lên mắng to:
_ F***, bố mày không xài thì không xài, chó chết, 1vs 5 thì đánh bằng răng à.
_ Hehe, thôi chào nhá, có gì thì chú tự lo lấy, đừng có mơ triệu hồi bọn Huyền Nạn nhá, hahaha, còn Tiểu Lâm cho chú đem ra ngoài, nó là con của chú mày mà hahaha.
Tiểu Thần Đèn cười nhạt 1 tiếng rồi vung tay lên.
Chỉ thấy Lâm Quân và Tiểu Lâm đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt mọi người. Tiểu Thần Đèn quay sang bọn Huyền Nạn nói tiếp:
_ Các ngươi cần phải chăm chỉ lên, hừ, 1 tháng sau mà ai không tăng cấp thì đừng có trách ta.
Bọn Huyền Nạn đổ mồ hôi đầy đầu cung kính đáp:
_ Vâng, chúng ta biết rồi.
Đùa gì chứ, bọn hắn từ nãy giờ đã chứng kiến thủ đoạn của cái tên này rồi nên cực kỳ lo sợ, ai nấy đều tản đi, trong lòng thầm hạ quyết tâm phải cố gắng hơn nữa, không ai muốn rơi vào tay tên mưu mô biến thái này đâu.
…………………………………
Bên ngoài,
Sau khi ra khỏi thế giới TLBB thì Lâm Quân chỉ muốn chửi “ mẹ nó “, hắn đường đường là chủ nhân của thẻ bài mà lại phải thua trong tay tên Tiểu Thần Đèn chết tiệt đó. Bị tước quyền sử dụng nữa mới ác chứ.
Lâm Quân chửi rủa Tiểu Thần Đèn 1 trận đã đời xong thì chợt thấy từng trận mệt mỏi kéo tới. Hắn không nghĩ gì nữa, nằm lên giường ngủ thẳng cẳng. Đúng là hắn cũng mệt lắm rồi, liên tục ở gần 20 tiếng trong thế giới TLBB chứ không phải ít. Khi hắn lên Đại Địa Võ Sĩ thì tinh thần lực của hắn cũng tăng lên, nhưng gần 20 tiếng thì quả thật là quá sức với hắn.
Hắn hồn nhiên ngủ không để ý tới Tiểu Lâm đang gấp gáp nhảy như con choi choi bên cạnh hắn.
_ Papa à, nhà vệ sinh ở đâu vậy.
Tiểu Lâm gấp gáp truyền âm hỏi Lâm Quân, đồng thời còn nhảy nhót lung tung kìm nén từng trận nước thánh.
Không thấy Lâm Quân trả lời thì nó càng ngày càng gấp hơn, nó tuy là 1 con ma thú nhưng vẫn có ý thức giữ gìn vệ sinh chung. Nó không biết phải đi wc ở đâu nên nhảy như 1 con choi choi.
Sau cùng, vì quá bí nên nó buộc lòng phải tìm người khác để hỏi. Nhưng papa nó lại đang ngủ nên nó đành phải đi ra phía ngoài tìm người để hỏi. Tiểu Lâm bắt đầu bò ra phía ngoài. Nó rất lạ lẫm với thế giới bên ngoài nên không biết phải đi đâu để tìm người nên cứ bò lung tung không có mục đích. Vì trời đã tối nên rất ít người ra bên ngoài, Tiểu Lâm tìm hoài mà vẫn không thấy nên càng ngày càng gấp.
Đi được vài phút thì Tiểu Lâm thấy 1 chỗ còn sáng đèn nên vội vàng chạy tới thử xem có người không để hỏi nhà WC ở đâu. Khi bò vào trong thì thấy 1 tên thanh niên đang ngồi trên chiếc giường để tu luyện. Tiểu Lâm mừng quá nên truyền âm hỏi luôn:
_ Đại ca à, nhà wc ở đâu vậy.
Đặng Tùng đang nhắm mắt tu luyện thì chợt nghe thấy 1 tiếng từ trong óc vang lên, theo quán tính hắn đành trả lời:
_ Từ đây ngươi bắt đầu đi về bên tay trái, sau đó đi thẳng 1 lát là tới rồi.
_ Cảm ơn đại ca ca, ta đi đây.
Tiểu Lâm mừng húm như bắt được vàng, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài đi kiếm nhà wc.
_ Hả? Ai vừa nói chuyện thế.
Trong phòng Đặng Tùng chợt nhớ là quanh đây đâu có người, hắn vội vàng mở mắt ra thì không thấy 1 ai. “ Không lẽ ta nghe nhầm “. Đặng Tùng lẩm bẩm rồi không quan tâm nữa, nhắm mắt tu luyện tiếp.
Về phần Tiểu Lâm thì vội vàng tới chỗ đi wc, lúc nãy vì Lâm Quân lôi ra lon pepsi mát lạnh vì nó thấy lạ lạ ngon ngon, nên đã uống hơn nửa lon. Xét cho cùng thì Tiểu Lâm dù sao cũng là 1 con gián, vì thế sức chứa nước của nó cũng là có hạn. Lúc này thì nó đã quá mót rồi nên càng chạy nhanh, cũng quên mất là phải đi đường nào.
Tiểu Lâm chạy 1 mạch vào thẳng 1 phòng đã tối om, nó không biết phải đi wc ở đâu nên nhảy tưng tưng. Mặc dù xung quanh tối om nhưng vì nó là 1 con ma thú nên vẫn thấy rất rõ ràng, thì ra là nó đã chạy nhầm vào phòng của 1 người khác, và người này lại là 1 người phụ nữ. Nó thấy người phụ nữ đang ngáy ro ro trên giường thì leo thẳng lên giường, muốn hỏi người ta là nhà wc ở đâu.
Vì muốn đánh thức cô gái dậy nên nó leo lên mặt cô gái, nhảy tưng tưng trên đó đồng thời cũng truyền âm hỏi. Truyền âm 1 vài lần thì cô gái cũng có phản ứng, bắt đầu mở mắt ra.
Cô gái này tên thật là Hoàng Hạ, năm nay cô cũng tới đây để nhập học. Hôm nay cuối cùng thì cô cũng qua được vòng thi tuyển, vì quá vui mừng và mệt mỏi nên cô muốn đánh 1 giấc thật ngon. Khi đang thiu thiu trong giấc ngủ thì trong đầu cô chợt có 1 giọng nói vang lên. Lúc đầu cô cứ nghĩ đó là mơ nên ngủ tiếp, nhưng 1 lúc sau cô nghe thấy giọng nói ngày càng to và trên người mình có chỗ nhột nhột thì cô biết mình không phải mơ.
Hoàng Hạ ngái ngủ mở mắt ra, trong tầm mắt cô là 1 con động vật. Khi nhìn rõ đây là cái con gì thì cô bắt đầu hét toáng lên:
_ Bớ người ta, có gián, gián, gián…………….aaaaaaaaaaaaaa …………………
Cô rất sợ gián nên vội vàng hét toáng lên, nhảy như 1 con điên. Cô muốn đập nó, muốn giết nó, 1 con động vật xấu xa bẩn thỉu. Hoàng Hạ vơ được 1 đôi dép, đập thẳng xuống người Tiểu Lâm.
Tiểu Lâm thì cực kỳ kinh ngạc, nó không hiểu cô gái này làm sao sợ nó như thế, nó đã làm cái gì đâu. Chưa kịp nói 1 câu giải thích nào thì nó đã thấy 1 đôi dép to tổ bố đập thẳng xuống người nó. Nếu là bình thường thì chắc chắn là nó tránh được, nhưng lúc này thì *** đang nặng nên nó chỉ tránh ra được 1 chút. Mặc dù vậy nhưng chiếc dép vẫn không lưu tình đập xuống.
_ Bẹp.
Tiểu Lâm mặc dù không đau đớn nhưng nó cảm giác trong người mình có 1 dòng nước chợt vọt ra, nó không khống chế được nữa nên bắt buộc phải xả tại chỗ. Tiểu Lâm vì bực mình Hoàng Hạ tự nhiên đập mình nên nhảy thẳng lên mặt cô ta, vòi nước mở ra tại chỗ.
_ Ào, ào, ào.
Như 1 trận hồng thủy, 1 vòi nước to khủng bố bắn thẳng vào mặt Hoàng Hạ, cô chỉ kịp lấy tay che đi mặt chứ không kịp làm gì nữa. Vòi nước tưới từ đầu tưới chân cô, lại tưới từ chân lên tới đầu. Cô có cảm giác như trong người có thêm 1 thứ gì đó nhưng không biết là cái gì.
1 lúc sau thì vòi nước cũng biến mất, cô chỉ cảm giác trên người mình bốc lên từng trận xú uế kèm theo 1 mùi khai khai đặc trưng của phái mạnh. Khi mở mắt ra thì thấy 1 con gián đang diễu võ dương oai, bay ngang bay dọc trước mặt cô. Trong đầu cô còn vang lên 1 tiếng nói trẻ con:
_ Bà già thối tha, cảm giác sao hả? Có phải nước thánh của anh đây rất tốt không?
Nghe thế Hoàng Hạ chỉ thấy thật mất mặt, mặt mày cô lúc xanh lúc trắng. Cô mặc dù là 1 cô gái hiền lành dễ thương nhưng cũng không chịu nổi cái màn này, Hoàng Hạ điên tiết hét lớn:
_ Con gián chết tiệt, xem bà đây.
Nói rồi cô cầm chiếc dép lúc nãy quất thẳng vào người Tiểu Lâm. Lúc này thì Tiểu Lâm né được ngay, nó quay sang chu cái mông gián vào mặt cô, truyền âm nói:
_ Mụ già có giỏi thì đuổi theo, hahah.
_ Gừ được lắm, chết cho ta.
Hoàng Hạ nói rồi vận chân khí vào chiếc dép quất thẳng xuống. Chiếc dép mang theo 1 sức mạnh to lớn như 1 cơn hồng thủy đánh xuống người Tiểu Lâm. Tiểu Lâm vội vàng né tránh sau đó chạy biến đi.
Hoàng Hạ thấy thế thì vội vàng rượt theo sau, đánh không chút lưu tình. Vì chiếc dép không chịu được nguyên khí cô truyền vào nên đã hư, cô đành móc vũ khí của mình ra tiếp tục truy sát Tiểu Lâm.
_ Bà già, có giỏi đuổi theo ta đây.
Tiểu Lâm buồn bực nói, nó muốn dẫn cô gái này tới chỗ papa nó để papa nó dạy cho cô ta 1 trận. Anh là con gián đẹp trai nhất trên đời mà dám đánh anh, tốt lắm.
_ Tốt nhất là để papa tiền dâm hậu sát, tái dâm tái sát, hahaha.
Tiểu Lâm nghĩ thế thì càng chạy nhanh hơn, nó muốn thấy cảnh đó lắm rồi.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant